Cực Phẩm Thần Y

Chương 1668


Đọc truyện Cực Phẩm Thần Y – Chương 1668


Nghĩ đến đây, Vân Bá Truyền trừng mắt nhìn Vương Văn Long một cái.

Vân Thành Hạo càng khóc không ra nước mắt, nếu không phải Vương Văn Long khi đã lừa dối anh ta, sao ông ta có thể chủ động đi đánh với Trần Gia Bảo?
Giờ tốt rồi, không những không biểu hiện ra tư thế anh hùng của mình trước mặt Hồng Liên, ngược lại còn bị Trần Gia Bảo một kiếm đâm thương nặng cánh tay phải, về sau sợ là không còn có thể theo đuổi Hồng Liên nữa, đúng là quá thiệt thòi !
Vương Văn Long nhìn thấy sắc mặt bố con nhà họ Vân, sao không hiểu ra mình bị bọn họ oán hận? Anh ta biết mình chịu thiệt thòi nhưng không tiện giải thích, chỉ có thể thầm mắng mười tám đời tổ tông của Võ Hải Nam.


“Mẹ kiếp, Võ Hải Nam bị Trần Gia Bảo đánh bại thì cũng thôi đi, vậy mà còn nói với mình thực lực của Trần Gia Bảo chỉ ở ‘Thông U Hậu Kỳ’, hiện tại ngay cả lão tử cũng bị Vân Bá Truyền ghi hận, đúng là tên cặn bã mà, chờ sau khi trở về, trước tiên phải bắt Võ Hải Nam cuộn trứng lăn lộn!
Vương Văn Long cũng tức giận đến mức sắc mặt trắng bệch.

Vân Bá Truyền thu hồi ánh mắt từ trên người Vương Văn Long đi, một lần nữa nhìn về phía Trần Gia Bảo, hiện tại quan trọng nhất vẫn là giải quyết Trần Gia Bảo trước!
Anh ta hít sâu một hơi, trầm giọng nói: “Trần Gia Bảo, anh làm bị thương cánh tay Thành Hạo, tội này quả thực rất đáng chết! ”
“Vậy ông có thể đánh với tôi, đến báo thù cho Vân Thành Hạo, nhưng ông phải cẩn thận, lỡ như báo thù không được, ngược lại cũng thua trên tay tôi, đến lúc đó, Trần Gia Bảo chỉ còn biết thắp nhang cho ông.


Vân Bá Truyền trầm giọng hỏi: “Chẳng lẽ, anh cũng là cường giả tông sư sơ cấp?”
Trần Gia Bảo có thể dễ dàng tránh được ”Cực Ý Tiên Quyết”của Thành Hạo, hơn nữa dùng một phút nâng kiếm đánh bại Vân Thành Hạo, đã chứng minh Trần Gia Bảo cũng là một vị tông sư, một cường giả tông sư trẻ tuổi như vậy, nhất định là người rất đặc biệt!
Nhưng Vân Bá Truyền nhìn không thấu cảnh giới tu vi cụ thể của Trần Gia Bảo, chỉ nghĩ Trần Gia Bảo trẻ tuổi, cho dù lợi hại, cũng không đến đến mức dữ dội, nên mới suy đoán Trần Gia Bảo là cường giả tông sư sơ cấp.


Vương Văn Long trong lòng một hồi sợ hãi, thực lực của Trần Gia Bảo cũng là tông sư sơ cấp ư? Vậy chẳng phải là ngang ngửa với Vân Bá Truyền sao? Hôm qua tại Tòa nhà Truyền thông Tinh Quang, mình có thể thoát khỏi tay Trần Gia Bảo, xem ra tất cả đều là may mắn.

Đường Thiên và chị Đào cũng cho rằng cảnh giới của Trần Gia Bảo giống như Vân Bá Truyền, trong lòng kinh ngạc không thôi, xem ra trận Hồng Môn Yến này, hoàn toàn có thể thuận lợi qua cửa.

Trong đám người ở đây, chỉ có Hồng Liên lắc đầu cười khẽ, tông sư sơ cấp? Cảnh giới của Gia Bảo nếu nói ra, sợ là sẽ làm cho Vân Bá Truyền sợ tới mức run rẩy.

Giờ phút này, Trần Gia Bảo đáp lại hỏi: “Trong lòng tôi cũng có nghi vấn muốn hỏi ông, thế này đi, ông trả lời tôi một câu, tôi có thể nói cho ông biết tu vi cảnh giới cụ thể của tôi, thế nào? ”
“Vấn đề gì?” Vân Bá Truyền nhíu mày nói.


Trần Gia Bảo tò mò hỏi: “Khi nãy đánh với Vân Thành Hạo, anh ta có thể tạo ra đạo khí kình chung quanh tôi, hơn nữa cường độ khí kình một chút cũng không suy giảm, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại tình huống này, tôi muốn biết là làm như thế nào? ”
Trần Gia Bảo đối với “Cực Ý Tiên Quyết” của nhà họ Vân rất hứng thú, thử tưởng tượng xem, với thực lực hiện tại của anh, nếu như đi ra tay với người khác, thông⁴ qua “Cực Ý Tiên Quyết” sẽ tăng gấp đôi thực lực khi lâm trận lần nữa, vậy nên cho dù không cần “Thiên Địa Nhân Tam Kiếm”, anh cũng có vốn cùng cường giả truyền kỳ chân chính ra tay qua chiêu!
Đối với Trần Gia Bảo mà nói, không thể nghi ngờ là tăng lên rất lớn, hơn nữa sau này anh đi tỉnh Trung Thiên tìm lưu ly cùng Thiên Hành Cửu Châm, cũng có nắm chắc lớn hơn.

Vân Bá Truyền dường như nghe được chuyện cực kỳ buồn cười, cười ha ha, tiếng cười trào phúng vang vọng khắp đại sảnh khách sạn: “Đây chính là nơi kỳ diệu của nhà họ Vân ‘Cực Ý Tiên Quyết’ của chúng ta, làm sao có thể nói cho một người ngoài… Ồ không, bây giờ là kẻ thù, làm sao có thể nói cho tên này nghe? ”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.