Cực Phẩm Thái Tử Lưu Luyến Hồng Trần [ Np ]

Chương 6


Bạn đang đọc Cực Phẩm Thái Tử Lưu Luyến Hồng Trần [ Np ] – Chương 6

Chương 6 – Đánh đòn cảnh cáo

Chờ khi Mạc Nhiễm Thiên tỉnh lại, trời còn chưa tối hẳn. Hắn ngước mắt nhìn sa trướng (màn) bay múa đầy trời, đột nhiên cảm thấy thất vọng đến cực điểm.

“Tiểu Thiên, tỉnh rồi à?’. Từ bên cạnh truyền đến một thanh âm ôn nhu.

Mạc Nhiễm Thiên nhất thời giật mình. Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cặp mắt đen láy đang nhìn mình chằm chặp, đây không phải Nhị hoàng tử Mạc Nghị Thần sao?

Mạc Nhiễm Thiên vô cùng hoảng sợ, vội vàng đứng lên bối rối hỏi: “Sao huynh lại ở chỗ này?”.

Mạc Nghị Thần đứng dậy theo, Mạc Nhiễm Thiên nhìn thấy y không một mảnh vải che thân, khóe miệng không tự chủ giật giật, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, nam nhân này tại sao lại thoát hết quần áo nằm trên giường hắn?

“Mạc Nhiễm Thiên, từ lần trước cùng đệ hôn môi, nhị ca lưu luyến không quên.” Nhị hoàng tử Mạc Nghị Thần ôn nhuận như ngọc – một đôi tinh nhãn nhìn chằm chằm Mạc Nhiễm Thiên cùng đôi môi mỏng màu vàng đỏ, y chậm rãi tiến lại gần đôi môi mỏng gợi cảm của hắn.


Mạc Nhiễm Thiên dùng đầu ngón chân cũng nghĩ được kế tiếp nam nhân xinh đẹp này muốn làm gì, nhưng mình rõ ràng là nam nhân, đây không phải đồng tính luyến ái sao?

Môi Mạc Nhiễm Thiên không ức chế được bắt đầu run rẩy, nhìn Mạc Nghị Thần đã nhắm mắt lại, ngay lập tức muốn đem môi hướng về hắn, trong lòng rốt cuộc không thể nhịn được nữa.

“A.” Hét thảm một tiếng, ngay khi Mạc Nghị Thần hai tay ôm mắt trái, mắt phải còn đang hoảng sợ nhìn Mạc Nhiễm Thiên, Mạc Nhiễm Thiên lại vươn chân đạp một đạp, sau đó Mạc Nghị Thần bắn xuống giường.

“MK, lão tử là nam nhân, không phải nữ nhân, muốn hôn tìm nữ nhân đi! Ghê muốn chết đi.” Mạc Nhiễm Thiên lửa giận bừng bừng sục sôi, nhìn Mạc Nghị Thần dưới giường đang sao bay đầy đầu mà mắng to.

“Mạc Nhiễm Thiên, đệ bị sao vậy? Ai ôi.” Mạc Nghị Thần giật mình vạn phần, Mạc Nhiễm Thiên này tại sao so với trước kia hoàn toàn bất đồng, ngữ khí nói chuyện cũng không giống nhau, đến cùng đã xảy ra chuyện gì. Hơn nữa như thế nào khí lực lớn như vậy, hắn hiện tại không chỉ mắt trái đau, mà xương cốt cũng đau ê ẩm.

“Cái gì mà như thế nào, huynh là nam nhân, sao lại muốn hôn ta, ta cũng là nam nhân a, còn nữa chúng ta không phải huynh đệ sao?” Mạc Nhiễm Thiên vốn định nói ra chân tướng của mình, nhưng lập tức nghĩ đến mình còn ở trong hoàng cung, nếu bị người khác biết, tính mạng không chừng gặp nguy hiểm, nghĩ đến hẳn là thái tử là tên ngốc, mới có thể bình an sống đến lớn như vậy.

Mạc Nghị Thần khóe miệng nhếch lên, gian khổ bò lên giường nói: “Mạc Nhiễm Thiên, đệ lại quên rồi sao, nam nhân cùng nam nhân tại nơi này rất bình thường, Tề Quân Hành kia chẳng phải có ba nghìn mỹ nam sao, còn có, Mạc Nhiễm Thiên là đệ đệ ta, cho nên nhị ca mới càng thương đệ, đệ quên rồi sao? Ngươi đã là người của nhị ca a!”


“Cái gì?” Mạc Nhiễm Thiên như là bị giáng cho một gậy, đau đến mức hắn trực tiếp muốn ngất xỉu luôn, thân thể này đã cùng kẻ kia làm những chuyện gì? Trời ạ. Hắn không muốn sống nữa.

“Mạc Nhiễm Thiên, quên cũng không có việc gì, nhị ca sẽ làm đệ nhớ lại.” Mạc Nghị Thần cũng không trách Mạc Nhiễm Thiên, chỉ cảm thấy được hắn giống như càng ngày càng chậm chạp, ngay cả mình cùng hắn yêu thương hắn đều không nhớ kĩ, hắn trước kia mỗi ngày đều muốn, hàng đêm đều nhớ. Mạc Nghị Thần nói xong hướng Mạc Nhiễm Thiên đang ngu ngơ trực tiếp hôn xuống, đôi môi mỏng phủ nhẹ trên cái miệng nhỏ nhắn màu vàng đỏ của Mạc Nhiễm Thiên.

Mạc Nhiễm Thiên đột nhiên cảm giác được môi của mình lập tức nóng lên giống như bị điện giật, mà Mạc Nghị Thần mặc dù cả người đau, nhưng vẫn cứ ôm chặt Mạc Nhiễm Thiên, không cho hai tay của hắn có cơ hội đẩy y ra.

Đồng tử trong đôi mắt Mạc Nhiễm Thiên ngày càng lớn, hắn đột nhiên phát hiện mình muốn quay đầu chạy trốn, nhưng hai môi như bị hút chặt vào nhau, hắn không thể ngay lập tức thóa ra, mà sự tê dại truyền lại càng làm cho hắn kinh hoảng.

“Ô……” Mạc Nhiễm Thiên hoảng sợ kêu lên uhm uhm, điều này sao có thể? Môi của mình thật sự có ma lực?

Mạc Nghị Thần cảm giác được Mạc Nhiễm Thiên giãy dụa, nhưng không biết vì sao, vừa hôn lên bờ môi của hắn, chính mình lại không thể tự kềm chế, cái loại cảm giác mềm mại nóng bỏng đến mất hồn này làm cho y muốn càng nhiều, thừa dịp Mạc Nhiễm Thiên đang uhm uhm, chiếc lưỡi mạnh mẽ chen vào trong cái miệng nhỏ nhắn của Mạc Nhiễm Thiên.

“A…..” Hai người bất ngờ tách ra, Mạc Nghị Thần trên đầu lưỡi  tràn đầy máu, ra là Mạc Nhiễm Thiên thật sự không có cách nào chịu đựng đầu lưỡi nam nhân khác chui vào trong miệng hắn, cho nên cắn đầu lưỡi y một cái, rồi sau đó ma lực lập tức biến mất, hai môi lập tức rời ra. Hắn nhìn Mạc Nghị Thần, vuốt cánh môi mình đang nóng lên, choáng váng.


“Mạc Nhiễm Thiên! Đệ, đệ tại sao cắn ta?” Nhị hoàng tử mắt trái đã thành xanh tím, đầu lưỡi lại đau đớn làm cho hắn nói chuyện miệng mồm không rõ, nhưng lại nhìn Mạc Nhiễm Thiên bằng đôi mắt tràn đầy thương tâm.

Mạc Nhiễm Thiên cũng không biết cớ gì, nhìn y vẻ mặt đau xót, đột nhiên trong lòng cảm giác được giống như chính mình phạm vào sai lầm, cà lăm nói: “Nhị, nhị ca, sau này không cho hôn ta.”

“Tại sao? Mạc Nhiễm Thiên không thích nhị ca sao?” Điều này khiến Mạc Nghị Thần bị đả kích lớn hơn nữa.

“À, không, không phải, ta, ta, ta không muốn hôn môi.” Mạc Nhiễm Thiên cũng không biết trả lời như thế nào, nhưng cảm giác chính mình trả lời còn rất ngu ngốc.

“Tại sao a? Đệ lần trước đều nói rất thích, rất thoải mái, còn nói hy vọng nhị ca thường đùa với đệ a, tại sao hiện tại mau như vậy liền quên, vậy cảm giác vừa rồi đệ biết chưa?” Mạc Nghị Thần khẩn trương nhìn Mạc Nhiễm Thiên.

Mà Mạc Nhiễm Thiên khuôn mặt tuấn tú bắt đầu không khống chế được đỏ lên, thái tử này thật ngốc nghếch, bị người thượng còn nói thích, sao có thể ngu thành như vậy? Hại hắn cảm giác bị thượng là chính mình.

“Mạc Nhiễm Thiên, thử lại một lần được không? Nhị ca biết đệ nhất định thích.” Mạc Nghị Thần nhìn Mạc Nhiễm Thiên khuôn mặt tuấn tú biến hồng, lập tức trở nên mừng rỡ.

“A, không muốn, không muốn.” Mạc Nhiễm Thiên hai tay vội vàng che miệng.


“Mạc Nhiễm Thiên, có phải lục đệ khi dễ đệ hay không?” Mạc Nghị Thần tưởng rằng Mạc Nhiễm Thiên cự tuyệt y là bởi vì Mạc Hiên.

“A, lục đệ? Hắn nhỏ như vậy, cũng khi dễ ta?” Mạc Nhiễm Thiên lại choáng váng đầu.

“Lần trước nhị ca thấy các đệ trong rừng trúc ở hậu viện hôn môi, đệ biết lúc ấy nhị ca có bao nhiêu tức giận, bao nhiêu thương tâm không?” Mạc Nghị Thần hồi tưởng lại, lục đệ này đối thái tử ca ca là một loại tình cảm như là yêu thích, thường có thể gặp hắn khắp nơi hôn môi Mạc Nhiễm Thiên, bản thân mình cũng không có biện pháp, quan trọng chính là Mạc Nhiễm Thiên hắn cũng không cự tuyệt, này có thể không làm cho hắn tổn thương sao?

“A.” Mạc Nhiễm Thiên khóe miệng lại giật giật, mồ hôi lạnh đều túa ra, vẫn là một cậu bé a, mặc dù thân thể dường như đã phát dục đầy đủ, nhưng dù sao vẫn chỉ là một đứa nhỏ, như thế nào cũng yêu thích loại chuyện này, thái tử này đến cùng ngu tới mức độ nào, có thể hay không lại muốn kích thích hắn.

“Mạc Nhiễm Thiên, sau này đừng cho hắn lại gần được không? Nếu đệ thích, nhị ca có thể mỗi ngày ở bên đệ, còn có thể, có thể mỗi ngày ôm Mạc Nhiễm Thiên ngủ……” Mạc Nghị Thần không chút giấu giếm tình ý nhìn Mạc Nhiễm Thiên, khuôn mặt tuấn tú cũng đỏ lên.

Mạc Nhiễm Thiên lúc này rốt cuộc không nhịn được nói: “Nam nhân cùng nam nhân có cái gì tốt chứ, các người như thế nào không cùng với nữ nhân?”

“Mạc Nhiễm Thiên! Đệ hôm nay bị sao vậy? Nữ nhân có cái gì tốt, nam nhân xinh đẹp giống như đệ mới trân quý. Đệ như thế nào không nhớ rõ a?” Mạc Nghị Thần cả kinh.

“A.” Mạc Nhiễm Thiên tựa như bị đánh cho một gậy đến ngu luôn, chẳng lẽ trên mảnh đất này, nữ nhân không đáng giá tiền, mỹ nam mới hiếm có? Trời đất! Đây đến cùng là địa phương nào a?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.