Đọc truyện Cực Phẩm Thái Tử Gia – Chương 867: Cần Kéo Chân Sau Của Hắn
Sau khi xảy ra việc ở cửa thang máy, nhà họ Lâm không có động tĩnh gì.
Một loạt phí thu bừa bãi đều được rút lại.
Mấy người Đường Sinh còn chuẩn bị xử lý nhà họ Lâm.
Nào biết trước khi người ta dọa đã có phản ứng, thôi không chấp bọn chúng, đỡ phải để Bí thư Lâm nói chúng ta keo kiệt.
Nói như vậy còn hiện ra ý chí rộng rãi của Chủ tịch tỉnh.
Anh biết sai mà sửa sẽ không truy cứu, hi vọng về sau anh chú ý.
Tuy nhiên Đậu Đậu vẫn phải chịu sự trừng phạt một chút.
Đường Sinh có chút tà tính, hắn quản lý cô gái của mình không phải bằng cách giáo dục thuyết phục hay làm công tác tư tưởng, bình thường là ra tay nhục hình.
Cũng là thỏa mãn ham mê của hắn, cũng làm nhạt đi sự dạy dỗ.
Trong khi đùa vui giáo dục các cô, so với cách giáo dục tư tưởng cẩn thận, nghiêm túc càng dễ dàng hơn.
Bởi vì càng đùa vui, các cô nàng càng không có khoảng cách.
Mặc dù tát mông sưng lên cũng không ghi hận,còn nhân cơ hội làm nũng.
Đây cũng giúp cho tình cảm tăng thêm, như Đậu Đậu có đau xương thịt cũng không buồn trong lòng.
Sáng sớm, Đậu Đậu chạy vào phòng tắm soi gương, mông đỏ ửng lên giống như đít khỉ vậy, còn có dấu cả bàn tay.
– Trời ơi, Đường Cẩn, Ninh Manh các cô chờ đấy, tôi sẽ trả thù, ôi, như thế này càng gợi cảm.
Đường Cẩn bước vào sau không khách khí cũng phát mông cô một cái:
– Cậu thấy không đúng sao?
Đậu Đậu hét lên một tiếng.
– Bồi thường 1,5 tỷ, đổi 1500 cái bạt tai là nhẹ lắm rồi, mỗi ngày 50 cái, rồi cậu sẽ nghiện cho xem
– Tớ phải để chị Trần theo dõi, như vậy sẽ có chứng cứ, nếu chẳng may về sau một ngày không đánh thì ai xử lý?
Đường Cẩn cười đến rũ người, cô cũng nhìn vào gương, cảm thấy cô hình như cũng bị phát mông.
– Chị ấy nói,chị ấy sẽ chăm sóc cậu.
Tớ hiện tại đã học tính xấu của Đường Sinh, cũng muốn đánh cậu luôn đây.
Cậu xem xem, hại tớ cũng bị đánh, thực sự nên trị cậu.
– Ai bảo cậu là Chủ tịch chứ.
Đừng tưởng 15 triệu là tớ bồi thường, tớ cảm thấy Đường Sinh xử lý hợp lý.
Lúc đó cậu không tỏ thái độ phản đối, hiện tại ai đánh cũng được…
Các cô đang nói chuyện Ninh Manh cũng đi vào, cũng lắc lắc mông trước gương, hình như ba cô gái đều bị Đường Sinh thử nghiệm qua, hôm qua bàn tay đã đánh ba cặp mông.
Đường Sinh cũng dậy sớm, sau khi chạy bộ, đang ngồi ăn bữa sáng.
Khi ba người Đường Cẩn xuống dưới, hắn dường như đã ăn xong.
Lý Tú Phổ và Fujino đúng là oan gia, đi theo sau Đường Sinh vào phòng hình như có việc muốn nói.
Hóa ra cha của Fujino không ngờ đề xuất Fujino đưa theo vị hôn phu về Hokkaido.
Đường Sinh quay sang xem thường nói:
– Thế nào, Fujino, cha cô muốn đưa tôi đến Hokkaido chém giết sao? Tôi đến đảo đó có về được không?
Fujino chột dạ không biết nói thế nào:
– Chủ nhân, tôi, tôi cho rằng cha tôi sẽ không… ông… ông chỉ muốn gặp anh.
– Việc này đơn giản, để ông Fujino đến Tuyền Thành là được, cũng không xa lắm, đi máy bay rất tiện, tôi rất hoan nghênh.
– Vậy, tôi đi bàn với cha một chút…
Fujino có thể nói gì, muốn đưa Đường Sinh đi một chỗ khác không có nhiều khả năng.
Đường Sinh sao có thể đến đảo nhỏ đó.
Đến Libya còn không đi, huống chi một đảo nhỏ, càng không đi.
Buổi sáng, Tú Hinh báo tin về từ Pháp, nói là công ty Dahl giữ 15% trữ lượng dầu giao dịch tiền mặt.
11 tỷ đô-la Mỹ.
Đường Sinh hỏi xưởng đóng tàu ở Nga như thế nào?
Tú Hinh nói Solomo còn đang đàm phán, trước mắt các xưởng đóng tàu khác đang xúc tiến.
Mặt khác còn tiếp xúc với các xưởng đóng tàu khác của Ukraine, và Biển Đen.
– Đúng rồi, thiếu gia, Solomon đã kết giao với con gái của một vị trùm sò ở Nga, cha của cô gái đó có quan hệ khá thân mật với họ Phổ, cậu nghĩ sao?
– Hả?
Đường Sinh ngẩn người.
– Phổ Thị ở Điện Kremlin? Thế thì sao, Phổ Thị hận nhất những kẻ can thiệp vào chính trị, chưa chắc họ đã chịu trợ giúp.
Đừng nói đến việc quốc gia đại sự, Phổ Thị làm sao có thể để ý đến việc của một đứa con gái chứ.
Nhưng nếu như cô gái người Nga đó vẫn còn trinh, và rất xinh đẹp, thì để Solomon thử xem…
– Tôi thèm vào..
Tôi thà ngồi với mấy gã bảnh bao còn hơn, hôm nay cũng mở xới đây, thật hết cách, cô đơn quá.
Đường Sinh toát mồ hôi, cái này gọi là bị thất sủng:
– Ha… Vậy phải chúc mừng Chủ tịch Hinh rồi, nhớ bảo Đoan Mộc kiểm tra xem họ có bị mắc bệnh lây qua đường tình dục không, người nước ngoài trước khi kết hôn đều có nhiều quan hệ bừa bãi, trước kết hôn thì như vậy, sau khi kết hôn lại thủ tiết, thật không thể tưởng tượng nổi.
Sau khi nói chuyện xong với Bích Tú Hinh, Trần Tỷ gọi hắn:
– Đường Sinh, xe mới tới rùi, loại Phượng Khí SUV, ra thử xem.
Chiếc suV đầu tiên xuất xưởng lập tức được chuyển cho Đường tiên sinh ở Tuyền Thành, Lỗ Đông.
Đương Sinh cũng có chút hứng phấn:
– Đi!
Phượng Khí suV cuối cùng được gọi là Giang Phượng, thật là tên gói khiễm nhã, chưa cần nói tới tổng thể tham số, chỉ cần tính giá cả đã tương đối rẻ, ưu thế và công năng hơn hẳn những chiếc xe cùng loại, về động lực, bài trí, còn cả nội thật xa hoa, vỏ ngoài mạnh mẽ, đều khiến người ta động lòng, được trang bị động cơ 2.4 VgT, loại động cơ này cũng không có gì phải bàn, khẳng định là chất lượng hơn động cơ chạy bằng dầu ma-dút, xe chạy bằng xăng dầu không có kỹ thuật VgT nên kỹ thuật có thể làm tua-bin chạy êm ru, khiến anh không biết giá trị tốt nhất khi thể nghiệm.
Loại xe mới này có ổ đĩa bốn bánh, dã tính có thể cao.
Chỗ đặc sắc là ở động cơ và sàn xe, tiết kiệm năng lượng, 100 km chỉ hết 7 lít xăng.
Đối với dòng xe 2.4 mà nói, lượng xăng tiêu hao như vậy là không thể tin nổi, xe cùng dòng không loại nào được như vậy, đương nhiên, có phải nói khoác hay không, còn cần phải kiểm chứng.
Cuối cùng là giá cả, khoảng 200 nghìn, cũng là một con số khó tin, 200 nghìn chỉ có thể mua được động cơ VgT của loại xe2.4? Người anh em, có phải là bán nhầm không? Trên thực tế, gần hai tháng nay nội bộ ngành sản xuất tranh cãi ầm ĩ rồi.
Phượng Khí ra đòn rất thâm độc, tấm vỏ xe cũng mang tính cạnh tranh, có cách âm, mà loại khác không thể so sánh được.
Đường Sinh đi ra thử xe một chút, động lực vô cùng mạnh, tua-bin quay 1700 lần thì khởi động rùi, lại vô cùng êm ái, bạn sẽ không cảm thấy sự rung động, hơn nhiều với tua-bin của động cơ chạy xăng, giậm nhẹ vào chân ga là được.
Quả thực là tuyệt hảo, chỉ có thể nói kỹ thuật động cơ xăng ứng dụng từ VgT đã hoành thành.
Cuối cùng Đường Sinh thốt lên:
– Nếu kỹ thuật của VgT có thể lắp vào động cơ xe chạy xăng được, Phượng Khí sẽ là chiếc xe đáng tự hào.
Thế là, chiếc Phượng Khí suV thành chiếc xe công của công ty 103.
Mấy người Đường Cẩn chỉ cần thuê môt lái xe là ok rồi.
Họ không ngồi xe đó, có chiếc Audi của La Tố Hồng đưa đón rồi.
Đương nhiên, một chiếc xe thế này sao được họ xem trọng, chẳng ai thèm ngồi.
Chiến lược Phượng Khí suV đã thành công bước đầu, bước hai là sản xuất 100 nghìn chiếc đã bắt đầu.
Lần xuất xưởng đầu tiên sẽ là 10 nghìn xe xuất khẩu, do công ty Daimler đứng ra tiêu thụ, đã ký hợp đồng tiêu thụ sản phẩm tại nước ngoài trong vòng 1 năm.
Năm sau sẽ mở thị trường xe ô tô, tự mình bán, công ty Daimler cũng chẳng ngốc, mượn thị trường của người ta để mở rộng thương hiệu của mình? Thật khôn khéo!
Nhưng điều kiện bên này của Đường Sinh rất chặt chẽ, công ty Daimler muốn có quyền đại lý Phượng Khí suV tại nước ngoài, bọn họ phải trả giá cao hơn nữa.
Cũng vào buổi sáng hôm nay, Vương Ngạn Tương tại biệt thự của mình cũng tiếp Lư Vĩnh Hưng từ Chiết Nam tới.
Chú út của vị đại tiểu thư họ Vương này, Ngạn Vân cũng mới ba mươi mấy tuổi, diện mạo phi phàm, thân thể cường tráng, mày rậm lưỡi kiếm, miệng vuông, mũi thẳng, tính cánh thẳng thắn.
Hắn cướp Thiệu Tiểu Giác trong tay Tập đoàn Đại Đôn, gây ra sự tức giận của Tập đoạn Khải Hưng, tự nhiên cũng thu hút ánh mắt của giới chức sắc.
Tới cùng hắn là ba tên mặt lạnh, ánh mắt sắc bén, nhìn qua đã biết không phải người thường.
Mấy người này là: Duẫn Tường, Diện Bì Bạch Tịnh, Kiếm Cốt Hoành Hùng, đều là mũi lõ, đặc điểm rất dễ thấy, nhìn qua là không thể quên được.
– Chị Tương, đây chính là Duẫn Tường, lần trước em đã nói với chị rồi.
Lư Vĩnh Hưng bắt tay hắn ta.
– Đây là tiểu thư Ngạn Tương.
Duẫn Tường biết chỗ dựa vững chắc của Lư Vĩnh Hưng, quen với hắn 2, 3 năm nay, cũng có thể coi là quen biết với lão Vương gia, cũng nghe tới con thứ hai của lão Vương còn là Chủ tịch của công ty xây dựng Hoa Đông, trong lòng cũng có chút e sợ, chủ yếu là e ngại thế lực của gia đình cô.
– Chào Tương tiểu thư, có thể gặp được cô là vinh hạnh của tôi.
Đúng thật là vịnh hạnh cho hắn bởi hắn kỳ thực chỉ là dân đen, một kẻ giang hồ.
Mục đích Vương Ngạn Tương gặp Lư Vĩnh Hưng chính là muốn gặp Duẫn Tường xem sao, vì Lư Vĩnh Hưng đề cử, giới thiệu hắn, thuộc loại dị nhân giang hồ, có nhiều tuyệt kỹ, có bát cực ảo thủ giống gia tộc Đoan Mộc và Lý Vân Phong, nói trắng ra, hắn là tên đánh thuê.
– Chị Tương, thủ hạ dưới tay Duẫn Tường còn có mấy sư huynh và tỉ muộn, đều rất lợi hại, có thể coi là gia đình võ thuật dị thường ẩn dật trong dân gian.
3 năm trước, khi tôi gặp nạn chính là Duẫn Tường ra tay cứu giúp, sau này thành Đội trưởng đội bảo an của Tập đoàn Vĩnh Hưng, vốn cũng tương đối trong sạch.
– Rất tốt… các loại khí công đều biết chứ?
Cô còn chưa thấy qua thân thủ của Duẫn Tường, nên hỏi một câu, kỳ thật bên cô đều có nội vệ tinh thông khí công, có một số còn biết điểm huyệt, cũng là căn cứ theo năng lực mà quyết định.
– Ha… Chị Tương, mấy thứ khí công đều là trò trè con.
Hổ trảo là do tổ tiên Duẫn gia truyền lại, một khối thép hắn cũng có thể bóp nát.
Vương Ngạn Tương hơi hoảng, thép có thể bóp nát.
Trời ạ, đây chính là nội khí công trong truyền thuyết? Nội vệ cũng không có ai có thể bóp nát thép? Bóp đá may ra còn được, nhưng thép và đá là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, cô bất giác nhìn Duẫn Tường một cái.
– Được lắm!
Sau đó, Lư Vĩnh Hưng phẩy tay, Duẫn Tường trước tiên đi xuống lầu, sẽ có vệ sĩ của Ngạn Tương tiếp hắn, Lư Vĩnh Hưng mới nói:
– Chị Tương, người này đáng tin, có nghĩa khí giang hồ.
Tôi dung dưỡng hắn 3 năm, lớn bé gia đình hắn đều do chúng ta lo.
Hắn cũng không có việc gì, đều dựa vào xương cốt cứng cáp và thủ đoạn phi phàm mà kiếm cơm, muốn hắn ra tay làm việc gì, đều rất đơn giản, chị giữ hắn lại nhé!
– Tôi làm sao có thể đoạt đồ yêu của người khác?
Vương Ngạn Tương cũng muốn giữ người này bên mình, vì cô biết bên cạnh Đường Sinh cũng có người.
– Cái gì? Chị Tương, một người thì có thể coi là gì? Hắn có thể ở bên cạnh chị là phúc phận của hắn, mấy người bảo vệ bên cạnh tôi đều là sư đệ sư muội của hắn, tuỳ tiện chọn một người cũng không kém nội vệ của chị, không phải nói phét đâu, hây… giữa chị và tôi còn phải khách sáo sao?
Vậy cũng được, nói vào việc chính, xe mới của Giang Cản dường như rất tốt? Anh thấy thế nào?
Vương Ngạn Tương hỏi.
– Quả thật là xe tốt, cạnh tranh rất mạnh, quảng cáo cũng đã đăng rồi, giới nghiệp đoàn được một phen ồ lên kinh ngạc.
Vương Ngạn Tương khẽ gật đầu:
– Tập đoàn Giang Cẩn kiếm được tiền hay không không ảnh hưởng nhiều tới bản thân chúng ta, nhưng chúng thế lực càng mạnh thì càng giúp đỡ Đường gia nhiều, cái đó thật là tệ, hiểu không? 5 tỉ cố phiếu Đại Đôn của Giang Cẩn không phải là nhiều, nhưng mà cần kéo chân sau của hắn.