Cực Phẩm Thái Tử Gia

Chương 841: Tụ Hội Ở Phượng Thành


Đọc truyện Cực Phẩm Thái Tử Gia – Chương 841: Tụ Hội Ở Phượng Thành


Đường Cẩn bay đến Bắc Kinh là có Hoa Anh Tú đi cùng cô, cũng không thể để cô đi một mình được, Đường Sinh cũng lo lắng, hơn nữa có một số người đang nhìn chằm chằm về phía mình, cũng không thể để bọn họ nắm được thiếu sót được, Vương Hàm biết được tình hình cũng cùng Khương Tiểu Uyển bay đến Bắc Kinh.

Đường Cẩn thay Đường Sinh đi bắt sống ba cô gái bị người ta đuổi học kia, trên thực tế, ba cái cô bé này cũng sợ bị Đường Sinh phát hiện rồi lần lượt bị chỉnh, làm thế nào đây? Trước hết không thể nói cho hắn được, kết quả, Ninh Manh liền dẫn Đậu Đậu và Tiểu Yên đi đến Đại Tân, bởi vì cha cô hiện tại đều đang ở Đại Tân.

Ninh Thiên Hữu cuối tháng 3 được điều đến làm Bí thư Quận ủy khu vực cảng Tân Đại, công trình lớn nhất ở cảng Tân Đại hiện giờ chính là xây dựng cảng biển ở bến sông được đầu tư 20 tỷ, trên đất liền xung quanh còn xây dựng thêm 25km2 khu vực dân sinh, công trình này khá là lớn.

Sau khi Đường Cẩn đến Bắc Kinh liền liên hệ với mấy cô gái, mới biết được các cô đã đến cảng Đại Tân, bảo các cô đến Bắc Kinh tụ hợp, đồng thời cũng gọi điện thoại cho Ninh Hân, hỏi cô hiện đang làm gì, huấn luyện đặc biệt của Ninh Hân vừa mới hoàn thành, được trao nhận huân chương đại tá, chức vụ thực sự là đoàn trường đoàn đột kích ‘màu đỏ đỉnh cao’, cũng chính là đội quân đặc chủng đầu tiên của quân đội quốc gia, mà các đội quân đặc chủng của nước ta đều được thiết lập thể chế đặc biệt.

Đoàn quân đặc chủng ở đại quân ( có khoảng 3000 người ), đứng đầu cấp Quân là Trưởng doanh trại, đứng đầu cấp Đoàn là liên đội trưởng.

Bởi vì mức độ quan trọng khác nhau nên nhân lực của Quân và Đoàn cũng khác nhau.

Số lượng các quân binh hạng A nằm ở Quân đến hơn 85.

000 người, như Vạn Tuế Quân.

Mà các Đoàn khác chỉ khoảng 30.

000 người.

Hơn nữa năng lực cũng không giống nhau, binh lực cũng có cách biệt khá lớn giữa Quân và Đoàn.

Chỉ huy quân đặc chủng như Ninh Hân, tuy là theo thể chế cấp Đoàn, nhưng chỉ huy những 3000 người cũng không phải là chuyện lạ, có những Trưởng doanh trại chỉ huy đến cả nghìn người, hơn nữa việc được trang bị vũ khí cũng không giống nhau, việc sở hữu các thiết bị chiến đấu cũng khác nhau một trời một vực rồi.

Mấy ngày nay Ninh Hân đều ngồi ở văn phòng, sau khi được thăng chức thành tổng chỉ huy thứ nhất, cô phải có thái độ chỉ huy gương mẫu, không thể ở tuyến đầu cùng cùng các chiến sĩ huấn luyện lăn lộn được, hiện giờ Ninh đại mỹ nữ của chúng ta đã đem mái tóc dài cắt đi, Đường Sinh sợ sẽ đau lòng mất.


Khi Đường Cẩn nhìn thấy Ninh Hân cũng ngạc nhiên thán phục, oa, từng là hoa khôi cảnh sát giờ đã biến thành hoa khôi quân đội, bàn về sắc đẹp lại hơn trước rất nhiều.

– Đậu Đậu, Ninh Manh, Tiểu Yên, ba cô ấy bị trường cảnh sát đuổi học rồi, việc này chẳng lẽ chị Hân không biết sao?
– Biết thì có thể làm gì? Cô nghĩ tôi quản được ba đứa nó sao? Chúng nó không sợ tôi đâu, có lẽ chỉ sợ cô thôi.

Đường Cẩn toát mồi hôi:
– Sợ tôi? Có mà chỉ sợ ngoài miệng thôi? Chứ làm sao mà thật sự sợ tôi chứ? Tôi đã liên lạc với các cô ấy, bảo các cô ấy đến Bắc Kinh….

– Vậy đi, mà sao cô cũng trốn học? Đặc biệt thay Đường Sinh tới xử lý 3 đứa kia à?
Ninh Hân trêu chọc Đường Cẩn, phát hiện tiểu mỹ nữ này hiện tại ngày càng có phong thái‘ Chị cả’, dáng người cao lên không giống ngày xưa, sợ cũng phải gần một mét tám rồi?
Mà bản thân Ninh Hân cũng không đạt được độ cao này, dường như bộ dáng mới chỉ khoảng 1m bảy sáu, dáng người cô bé kia rất đáng chú ý.

– Tôi hiện giờ thoải mái hơn một chút, buổi sáng đi học, buổi chiều đến Sắc Hinh làm công để rèn luyện, Đường Sinh muốn đi Phượng Thành, cử tôi đến Bắc Kinh bắt sống ba tên bị đuổi học đem về vấn tội, không biết chị Hân có thời gian đến Phượng Khí hay không?
Ninh Hân cười khổ một chút:
– Tôi quả thực rất muốn tới, nhưng hiện tại bị buộc chặt ở đây, quan chỉ huy thứ nhất có thể tự tiện rời cương vị hay sao?
– Trời ạ, tội nghiệp chị Hân, nếu không bảo tên bại hoại kia đi cửa sau một chút, đưa chị điều đến một vị trí nhẹ nhàng hơn được không?
– Vậy phải nhờ vào cô rồi, tôi cũng không muốn ngày nào cũng ngồi trong phòng làm việc làm con rối, bộ đội đặc chủng chủ yếu là muốn làm huấn luyện, thời gian chính thức chấp hành nhiệm vụ cũng không có nhiều, mặc dù có nhiệm vụ cũng không chắc phái tôi ở nơi này đi, các quân khu khác đều tranh nhau đi lĩnh nhiệm vụ, tôi không tranh.

Kỳ thật đoàn đột kích ‘màu đỏ đỉnh cao’ là đoàn bộ đội đặc chủng có quy cách vị trí cao nhất của nước cộng hòa, tuyệt đối sẽ không dễ dàng được sử dụng đến.

Thời đại hòa bình ít chiến sự, ngay cả khi quốc tế nổi lên vài làn sóng bạo lực mạnh mẽ, quân nhân nơi nước cộng hòa sử dụng vũ lực cũng không nhiều, bởi vì chúng ta cũng không phải cảnh sát thế giới, không giống như quân nhân của nước Mỹ bận rộn như vậy, lúc thì đi Trung Đông, lúc lại dạo Bắc Phi, bọn họ đánh giặc đánh đến mỏi rã rời.

– Tốt, tôi nhất định sẽ nói với Đường Sinh, sẽ nói đại tá Ninh Hân nhớ hắn, hắn mà không điều chỉnh vị trí cho cô thì cô bỏ chạy.

Ninh Hân mỉm cười, đây là lần đầu cô bị Đường Cẩn trêu chọc, khuôn mặt xinh đẹp hơi hồng lên:

– Ừ, cô mau nói với hắn, nếu không tôi cùng người khác chạy mất đấy.

Buổi chiều, Quan Đậu Đậu, Ninh Manh, Tiểu Yên ngồi xe Bí thư Ninh an bài quay lại Bắc Kinh, từ cảng Đại Tân đến Bắc Kinh đi tốc độ cao cũng chỉ khoảng hơn 1 tiếng, cho nên các cô tới rất nhanh, buổi tối mấy người cùng một chỗ ăn cơm, Đường Cẩn nghiêm khắc phê bình các cô, nhưng ba người này vẫn còn cười được, các cô quả thực không sợ bị Đường Cẩn làm gì, nhưng rất sợ Đường Sinh thật sự xử lý các cô.

Bên đêm khoảng 10 giờ, Đường Cẩn, Đậu Đậu, Ninh Manh, Tiểu Yên và Hoa Anh Tú, năm người lên máy bay bay thẳng đến Phượng Thành ở Giang Trung.

Mà Đường Sinh lúc ban ngày đã cùng Trần Tỷ tới Phượng Thành rồi, giữa trưa còn cùng Bí thư Lục Như Hành ăn cơm, buổi tối lại đến chỗ mẹ Sắc Sắc ăn cơm, Cẩn Du, Sở Tình, Cam Tịnh đều ở Phượng Thành, bởi vì Đường Sinh phải đến đây nên toàn bộ các cô cũng tụ hội ở đó.

Bà Sắc đối với Đường Sinh cũng rất thích, bề ngoài con gái nói Đường Sinh là em cô, nhưng hai người bọn họ trước mắt người khác liền toát ra tình chàng ý thiếp, người từng trải có thể không nhìn ra vấn đề hay sao? Trong lòng Sắc mụ mụ thở dài, có thể nói cái gì chứ? Con gái hiện giờ là hồng thấu quốc nội nhân, trên báo chí đều nói bản thân cô phải có trên trăm triệu, cô là Chủ tịch của Giang Lăng Cẩn Sinh, Cẩn Sinh có bao nhiêu vốn đầu tư? Trong lòng bà Sắc đều biết rõ, Cẩn Sinh thu mua Liêu Khí liền tăng lên 25 tỷ, đối với bọn họ mà nói này quả thực là con số trên trời.

Cụ thể con gái có quan hệ bí mật không nói được cùng ai, bà Sắc cũng không dám hỏi, con gái đã lớn, có nhiều chuyện đều cần tự làm chủ, cha mẹ cũng quản không được cô, huống chi hiện tại Sắc Sắc, cho dù là bộ máy Thành ủy Phượng Thành cũng đều vô cùng coi trọng cô, khi cô đi thị sát Phượng Khí, là Bí thư Thành ủy Lục Như Hành đi cùng, Chủ tịch Tỉnh ủy Hách Đông Minh cũng đến đây, thật là toàn những nhân vật lớn.

Trước kia bà cũng chẳng dám nghĩ tới.

Lại nghe nói ba của Đường Sinh hiện tại là Phó chủ tịch thường trực Tỉnh Lỗ Đông, bởi vậy có thể thấy được vị tiểu công tử Đường Sinh này có bối cảnh lớn đến như thế nào.

Kỳ thực Sắc Sắc cũng tiết lộ một chút cho mẹ, nói toàn bộ những quan hệ đó là của Đường Sinh, một đứa con gái nhỏ như con có thể dựa vào cái gì chứ? Khi bà Sắc hỏi trên danh nghĩa con có bao nhiêu tài sản, Sắc Sắc nói toàn bộ tài sản của Giang Lăng Cẩn Sinh trên danh nghĩa là của con, bà Sắc thiếu chút nữa thì té xỉu.

Khoảng thời gian trước Sắc Sắc có đưa cho mẹ một tờ chi phiếu, dường như có khoảng trăm vạn, bà Sắc nghĩ đến con gái bán mình, hiện tại xem ra, không chỉ có cả triệu tệ kia, Giang Lăng Cẩn Sinh kia tài sản không biết nhiều ít thế nào? Sắc Sắc nói không nhiều lắm, khoảng mấy chục tỷ.

Đó là lí do mà hiện giờ cha mẹ Sắc đối với chuyện của con gái căn bản sẽ không hỏi đến, nhìn những bạn bè này của nó, Quan Cẩn Du, Uông Sở Tình đều là những người có tiếng tăm mạnh mẽ ở trong nước, chủ tịch tập đoàn Sở Đại, Tài sản Sở Đại vượt quá 230 tỷ, 70% là Uông Sở Tình đứng tên.

Sau khi ăn cơm chiều xong bọn họ ngồi tán gẫu, Sắc Sắc lại cử người tới sân bay đón người, khoảng 11h30, Đường Cẩn và 5 cô gái sẽ đến, tại Phượng Thành, Giang Lăng Cẩn Sinh cũng thiết lập trụ sở chính ở Phượng Thành, cũng là nơi cho đoàn người bọn họ nghỉ tạm, sau 9h toàn bộ đều dời đi.

Dù sao thiết kế về nơi ở trong tay Sắc Sắc hiện ra đều là phong cách xa xỉ giống nhau, phương diện hưởng thụ thì không cần phải nói, xa hoa gấp nhiều lần.


Quân công tử Trần Liêm ở Phượng Thành buổi trưa cũng tới gặp mặt Đường Sinh, cũng không dám mời chiêu đãi hắn buổi tối, biết hắn ngày hôm nay không rảnh, Tư lệnh Trần có khả năng muốn hoạt động, sẽ không đứng ở tiểu khu quân đội này, Cao Hoành Kiến ở Giang Lăng sớm đi rồi, kế tiếp chính là gã.

Phượng Thành, Trụ sở chính của Cẩn Sinh, nửa đêm rồi mà đèn đuốc vẫn sáng trưng, sau khi nhóm người Đường Cẩn tới rồi, nơi này lại càng nào nhiệt.

Đối với chuyện các cô Đậu Đậu bị trường trung cấp cảnh sát đuổi cũng không phải báo cáo gì, Sắc Sắc nói:
– Phía trên không nghiêm phía dưới ắt sẽ loạn.

.

Trong miệng cô chính là ám chỉ Đường Sinh, các cô gái đều bật cười, ba người Đậu Đậu các cô đều cách Đường Sinh khá xa, cũng không dám ngồi gần, Đường Sinh cũng không phản ứng gì với các cô, cố ý làm mặt lạnh cho các cô xem, Sắc Sắc, Cẩn Du, Sở Tình và Cam Tịnh ở bên này bàn chuyện SUV.

Ba người Đậu Đậu liền sớm lôi kéo Đường Cẩn đi tìm phòng nghỉ ngơi, kỳ thực là thấy Đường Sinh sắc mặt bất thường nên các cô chột dạ, cầu xin Đường Cẩn nói tốt cho vài câu, Đường Cẩn sớm có quyết định:
– Mấy người a, buổi tối chuẩn bị tinh thần bị xử lý đi, mông nhất định sẽ bị đánh nát mất thôi.

Ba cô gái mắt đều trợn trắng, một đám nhanh chóng đổi áo ngủ đi tắm rồi vọt lên giường, nói là giường lớn cũng không thể đủ cho bốn người ngủ, nhưng các cô vẫn kiên quyết chen chúc với nhau, ước chừng lúc khoảng 12h, Đường Sinh đẩy cửa đi vào, ba cô gái đều nhe răng.

Đường Cẩn bật cười, cũng rút dây lưng từ một cái quần jean của mấy cô ra, sau đó thoải mái đưa vào trong tay Đường Sinh:
– Đường Sinh, cậu cầm đi ….

Tôi đã bảo các cô chuẩn bị xong tư thế cho cậu đánh rồi, mỗi người xấp xỉ khoảng 30 dây lưng đi? Nhiều quá sẽ đánh chết mất.

Đường Sinh trái lại lại trợn tròn mắt, tưởng tượng nghĩ lại thì, là mấy cái cô bé này cố ý bày ra trận thế như vậy đi? Làm cho chính mình không nỡ xuống tay, hừ…Tôi đây sẽ giả bộ không biết xấu hổ, hắn đem dây lưng da cuộn lại, đen mặt nghiêm nghị nói:
– Quan Đậu Đậu, xử lý cô trước!
– A…Đường Sinh, cậu không phải là làm thật chứ?
Quan Đậu Đậu còn đang chuẩn bị giả bộ tư thế đáng thương, nào ngờ vừa nhìn thấy bộ dáng đanh mặt nghiêm khắc của Đường Sinh, cảm thấy hắn thực sự chuẩn bị ra tay rồi, cô bị dọa sợ ôm mông nhảy đến bên trong giường:
– Đừng mà, chúng em có lý do.

– Nói cái gì nữa, cứ theo Đường Cẩn nói, mỗi người 30 roi đánh không chết được, Ninh Manh, Tiểu Yên, giữ Đậu Đậu cho tôi, giữ thật là tốt vào, miễn phạt hai người các cô.


Lời này của Đường Sinh cũng thật là có hiệu nghiệm, Ninh Manh và Tiểu Yên bật người dậy làm phản, bên trái bên phải ấn ngã Đậu Đậu xuống.

– Tôi nói hai kẻ phản bội các cô, còn không phải do các cô giật giây? Hiện tại hắn nói tha hai người, hai người liền đối phó với tôi ngay à?
– Ôi, Đậu Đậu, cô chịu thiệt thòi một chút đi, tôi và Tiểu Yên sẽ đều biết ơn cô.

Ninh Manh hướng Tiểu Yên nháy mắt, tay cũng không thả ra, ấn Đậu Đậu không thể giãy dụa đứng dậy, hai chân trắng mảnh đạp lung tung một trận, váy ngủ đều bị cuốn lên, quần nhỏ bao lấy mông vểnh liền hiện ra.

Đường Sinh cười ha hả tiến đến trước tiên giơ tay niết mông vểnh của Quan Đậu Đậu, vỗ một cái xuống khiến cô phải hét lên, hắn nói:
– Bạn học Đậu Đậu, tôi chỉ biết cô là kẻ đầu sỏ gây lên mọi chuyện, chính sách của Đảng ta chính là trừng trị kẻ cầm đầu, theo chính sách khoan hồng, cho một con đường sống đấy.

– A a a, không công bằng, là Ninh Manh từ đầu đề xuất trước, không tin cậu hỏi Tiểu Yên a,
Đậu Đậu sợ đánh nhanh chóng khai thật.

Đường Sinh biết Tiểu Yên sẽ không nói dối,khi ánh mắt nhìn về phía cô, Tiểu Yên liền gật gật đầu, Ninh Manh thì mắt trợn trắng:
– Tôi không thừa nhận đâu!
Cô kiên quyết cãi lại, cũng bị Đường Sinh vỗ cho một cái:
– Cô còn dám ngụy biện, nhanh nằm úp sấp song song với Đậu Đậu, đừng để tôi ra tay.

Ninh Manh than thở vài tiếng rồi ngoan ngoãn nằm sấp xuống giường, Tiểu Yên cũng ngoan, tự mình nằm úp sấp xuống, không chờ Đường Sinh bảo.

Đường Sinh thở dài, ở trên mông vểnh của các cô sờ soạng một phen rồi vừa mỉm cười vừa đưa dây lưng gia cho Đường Cẩn:
– Cô là chị cả mà, giao cho cô, quản lý các cô ấy không tốt, tôi sẽ chỉ hỏi riêng cô, ba mươi cũng tốt, 50 cũng được, cô bắt đầu đi, tôi đi tắm rửa.

Đường Cẩn mắt trợn trắng
– Cậu cũng quá độc địa đi? Người tốt toàn bộ cho cậu làm, tôi lại đóng vai người ác sao?
Đường Sinh ừ một tiếng rồi đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.