Đọc truyện Cực Phẩm Thái Tử Gia – Chương 838: Tôi Thích Sự Mạnh Mẽ Của Cậu!
Cục diện chính trị ở Lỗ Đông cũng có khả năng xuất hiện biến hóa mới, Bí thư Chương Khải Minh không có thành tích nào, lão Vương gia cũng rất là phiền muộn.
Tuy nói ở Tỉnh ủy Lỗ Đông, Đường Thiên Tắc chỉ là nhân vật đứng thứ 4, ngay cả họp hội ý Bí thư cũng chưa có tư cách tham dự, nhưng sau khi OP năm giảm, cuộc họp hội ý giữa các Bí thư cơ bản chỉ tổ chức cho có hình thức, không có ý nghĩa thực tế nhiều lắm, bởi vì chỉ một vài người cũng rất khó có thể làm nên việc gì.
Chủ tịch Tỉnh Lâm Chi Mậu cũng không phải bài xích Đường Thiên Tắc, kỳ thật trong lòng sầu lo ông ta sẽ có khả năng tiếp nhận đi chức vị Chủ tịch Tỉnh to lớn của mình, nhưng ông ta cũng không thể thừa nhận Phó bí thư Tỉnh ủy Miêu Kiến Quốc vì kinh nghiệm lý lịch còn khiếm khuyết có một chút ít nên có thể sẽ thay thế vị trí của Bí thư Chương Khải Minh.
So với ông thì mặc dù Miêu Kiến Quốc là con trai trưởng của nhà họ Miêu, nhưng cũng không chắc có thể đảm nhiệm trọng trách nhân vật số một Tỉnh Ủy, ông ta hẳn là cùng Đường Thiên Tắc tranh vị trí Chủ tịch Tỉnh.
Thời điểm giữa tháng 4 tới rồi, Bích Tú Hinh lại bị Phó chủ tịch HDQT Tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc theo tới Lỗ Đông, lần chiêu đãi vị Phó chủ tịch này Bích Tú Hinh cũng gọi cả Đường Sinh, có thể là do Tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc ở thị phần dầu mỏ không được lợi lộc gì nhiều nên vị Phó chủ tịch này mới chạy tới bàn bạc về khí thiên nhiên.
Bích Tú Hinh không nghĩ sẽ đem toàn bộ số lượng khí thiên nhiên để lại cho Công ty dầu khí Trung Quốc, bởi vì bọn họ chém giá lợi hại quá, vì muốn để cho Tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc thấy được cơ hội, Tú Hinh khi nói chuyện phiếm có nhắc tới chuyện công ty Hoa Viễn đang đang tiến hành buôn bán đầu tư ở Libya , vị Phó chủ tịch kia cũng nói Tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc ở Libya cũng có đầu tư, nhưng quy mô rất nhỏ, là bởi vì tình hình ảnh hưởng quốc tế, ngoài ra tại Ethiopia cũng có chi nhánh khảo sát, còn nói Tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc có thể tiến hành xâm nhập hợp tác với công ty Hoa Viễn trên nhiều lĩnh vực rộng khắp khác, ví dụ như trong lĩnh vực này chẳng hạn.
Vốn Đường Sinh cũng chỉ là người ngồi cùng để tiếp khách, hắn cũng không được vị Phó chủ tịch này coi trọng.
Nghĩ hắn chỉ là em trai của Bích Tú Hinh, đến đây là để mong ngóng được kết thân với một nhân vật đứng đầu của một xí nghiệp lớn, mà Đường Sinh cũng không xen vào nửa câu, chỉ lo ăn, hắn thật sự là ăn rất nhiều.
Tuy nhiên khi Phó chủ tịch nhắc tới Ethiopia, Đường Sinh hơi ngẩn người, trong đầu hiện lên tên một quốc gia, sao lại có cảm giác nó khiến hắn có cảm giác rất sâu sắc nhỉ? Buông chiếc đũa hắn day day đầu, nhớ lại những chuyện sau này trong kiếp trước.
Vài phút trôi qua, rốt cuộc Đường Sinh cũng nhớ ra một sự kiện có liên quan đến Ethiopia sau này, tháng 4 năm đó, Tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc cử cấp dưới tới mỏ dầu ở vùng trung nguyên ở Ethiopia khảo sát, tới gần biên giới ở Somalia đội thăm dò bị lọt vào khu vực tập kích súng, gây nên vụ nổ khiến cho một số người chết tại chỗ, trong đó còn có cả một số người quốc tịch Trung Quốc.
Có bảy người khác bị bắt cóc, mà mặt trận giải phóng dân tộc Châu Âu phải có trách nhiệm trong chuyện này, bọn họ là tổ chức phi chính phủ, hoạt động ở Ogaden đã lâu, muốn tranh thủ sự độc lập của Ogaden.
Hiện tại còn chưa tới thời điểm đó, Đường Sinh giật mình, mày nhíu lại, làm thế nào để có thể cứu sống sinh mạng của các đồng bào này đây? Đương nhiên, cho dù hiện tại hắn có nói khả năng phát sinh của chuyện này ở bên kia cho vị Phó chủ tịch này thì người này cũng sẽ không tin, sẽ bị cho là ăn nói lung tung.
Ngay lúc Bích Tú Hinh chuẩn bị nói về món lợi về quyền khai thác số khí thiên nhiên kia cho Tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc, Đường Sinh ở dưới bàn nhéo đùi cô.
Tú Hinh run lên, có ý gì đây? Không cho bọn họ sao? Nghĩ lại cũng thấy đúng, khí đốt vốn cùng một chỗ, Công ty dầu khí Trung Quốc khi khai thác dầu đã nắm chắc khí thiên nhiên rồi, chỉ có điều hiện tại bọn họ không chịu nhường lại quyền khai thác khí, cũng là bởi vì muốn ép giá.
Mà phương diện này phí dịch vụ chiết nhập vào giá cả dầu hết rồi.
Kết quả này khiến vị Phó chủ tịch Tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc là ông chủ bữa tiệc này bỗng nhiên không đàm phán được kết quả gì.
Sau khi trở về Lam Nha Bảo, Tú Hinh hỏi hắn có chuyện gì xảy ra.
Đường Sinh suy nghĩ một chút mới nói:
– Thế này, cũng không thể để cho Tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc thu lợi như vậy được, sẽ khiến cho Công ty dầu khí Trung Quốc ở bên kia có thái độ….
Chỉ giải thích một câu như vậy, hắn nói phải đi tắm rửa, không thể đột nhiên lại nói cho Bích Tú Hinh là tôi biết ở bên Ethiopia sẽ phát sinh một sự kiện nào đó, phải nhanh chóng đem người của nước chúng ta rút về, Bích Tú Hinh sẽ nghĩ là mình bị thần kinh mất, dù sao cũng phải nghĩ kế sách vẹn toàn đã.
Sinh mạng của quốc gia khác cũng là mạng người, muốn cứu thì phải cứu toàn bộ thôi, nhưng phải cứu thế nào chứ? Châu Phi ở quá xa, không thể qua đó được.
Đang ở trong bồn tắm nghĩ về việc này, Mai Chước liền đi vào, Chước tổng nhanh chóng chà xát toàn thân cho hắn, các cô đã phân công nhau tới, mỗi ngày thay đổi một người, Đường Cẩn, Mai Chước, Tú Hinh, Dung Nữ và Hoa Anh Tú thỉnh thoảng cũng muốn tới làm công việc ngắn hạn này.
Đương nhiên, nói là chà xát hộ, chứ thực ra là cùng tắm, rất nhanh Mai Chước cũng đã an vị vào bồn tắm, khi có Đường Cẩn cô cũng xấu hổ khi Đường Sinh vào phòng của mình để đòi hỏi, Tú Hinh cũng thế, ngoại trừ ngày đầu tiên khi trở về bị Đường Sinh đòi hỏi thì sau đó hoàn toàn không dám ở phòng của hắn nữa.
Tuy nhiên việc thay phiên nhau tắm kỳ cho Đường Sinh mỗi ngày thật ra lại có lợi cho các cô.
Vốn dĩ đây là việc của Trần Tỷ, nhưng Trần Tỷ cũng là người biết điều, nên cũng không một mình chiếm giữ công việc này, cũng phải để cho mọi người có được chút lợi ích mới tốt, nếu không dần dà sẽ khiến người khác chướng mắt, Trần Tỷ rất thông minh.
Nói là tắm kỳ nhưng Mai Chước cũng gần như tiến vào làm tình với hắn,đã không hoàn thành việc chà xát cho hắn, lại còn bị hắn chơi cho nhuyễn ra ở trong bồn tắm, mà lúc trong lòng Đường Sinh còn đang nghĩ đến chuyện công việc thì lúc làm việc này càng không xuất ra được, thấy gần một giờ mà Đường Sinh vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc, Mai Chước như không chịu nổi nữa rồi.
Đúng lúc đó Trần Tỷ mang di động vào giải vây cho Mai Chước, cô nghiến răng nghiến lợi từ bồn tắm lớn đi ra, sau khi Trần Tỷ đưa điện thoại cho Đường Sinh, cô ở bên tai Trần Tỷ nói:
– Đưa tôi ra ngoài với, Trần Tỷ, tôi sắp chết mất, tên bại hoại này hôm nay có ý định ức hiếp tôi.
Thực ra cũng đúng, Mai Chước và Trần Tỷ cùng nhau xuống Thanh Thị lại tới Hoa Thành ở Liêu Đông, đi loanh quanh mất mấy tháng mới trở về, tục ngữ nói tiểu biệt thắng tân hôn( xa cách nhau còn hơn cả đêm tân hôn), cô ta nghĩ đến Đường Sinh cố ý hành hạ cô ta đây mà, Trần Tỷ khẽ mỉm cười, đỡ cô đến nằm úp sấp trên giường nghỉ ngơi.
Mà bệnh cũ của Đường Sinh vẫn còn, giận giữ cần phải xả ra, nếu không hậu quả sẽ vô cùng khó lường.
Nếu hiện tại cô ngăn chặn hắn, cậu nhỏ của hắn chắc chắn sẽ bị hao tổn, Trần Tỷ biết rõ điểm này, cho nên đành phải thay ca cho Mai Chước.
Chỉ có điều cô không vào tắm, mà chỉ dùng cái miệng nhỏ nhắn ôm lấy “khẩu pháo” của hắn, dù sao Đường Sinh còn đang dùng tiếng anh nói chuyện, chắc là Aisha ở Libya, thôi thì giúp hắn đỡ khó chịu vậy.
Mà Đường Sinh quả thực cũng nhanh tới đỉnh rồi, lại không thể thở gấp hay gì khác, thật sự là rất áp lực, vô hình chung làm tăng cường độ kích thích lên, Trần Tỷ cũng bộc lộ khả năng hết sức, lưỡi cũng liên tục ngọ nguậy, ngay lúc Đường Sinh tắt di động thì hắn cũng xuất tinh, mà lại còn rất mạnh mẽ.
Ba người cùng ra khỏi nhà tắm, Trần Tỷ đỡ Mai Chước về thẳng phòng ngủ, tay chân của cô toàn bộ đều mềm nhũn, đi một mình thì sẽ khó khăn, sợ bị Đường Cẩn nhìn ra cái gì, xấu hổ đến ngay cả phòng khách cũng không có vào, khi Đường Sinh đi vào phòng khách, Đường Cẩn và Tú Hinh đang líu ríu tán gẫu.
Nhị Thế Tổ vừa mới quậy phá của chúng ta cố tình làm một bộ dáng nghiêm nghị, tuy nhiên lông mày vẫn nhíu lại, trong lòng Đường Cẩn nghĩ, cậu lại còn giả bộ?
Đường Sinh tiến đến ngồi giữa các cô, đem Đường Cẩn chỉ mặc váy ngủ ngắn ôm lấy, lại nói với Bích Tú Hinh:
– Vừa mới nhận được điện thoại của Aisha, cô có nói ra một tin tức cho tôi.
Tổ chức giải phóng của Châu âu đối với khu vực biên giới ở Ethiopia muốn làm một lần tập kích, mục tiêu là công nhân của xí nghiệp đầu tư nước ngoài, tổ chức này công bố, bất luận cái gì đầu tư tại khu vực của Âu gia tạo nên thuận lợi cho chính phủ Ethiopia đều khiến cho tổ chức giải phóng Ogaden không thể dễ dàng tha thứ.
Cho nên bọn họ tập kích khả năng sẽ khiến cho một ít nhân viên thương vong….
Tú Hinh và Đường Cẩn nghe xong ngẩn ra, vừa lúc Trần Tỷ cũng đi ra, cô hỏi:
– Có phải người của đất nước chúng ta cũng ở nơi đó?
Đường Sinh gật đầu:
– Nghe vị Phó chủ tịch của Tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc nói.
Bọn họ có căn cứ khảo sát dầu mỏ ở khu vực này.
Sắc mặt Tú Hinh cũng biến đổi:
– Vậy phải làm sao? Báo cho bọn họ? Người ta cũng không chắc sẽ tin đâu.
Cái vụ tập kích kia khi nào thì diễn ra?
– Trời ạ, Aisha lại chưa nói thời gian cụ thể, chỉ nói là cũng sắp rồi thôi.
Thực ra lúc nãy Aisha gọi điện không hề nói cái này, đây là tự hắn bịa ra lời nói dối, bằng không làm sao mà nói với các cô đây?
– Thà rằng tin tưởng tin này, có liên quan đến mạng người là quan trọng rồi.
Bích Tú Hinh lúc này liền rút điện thoại gọi cho vị Phó chủ tịch Tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc kia, đem tình hình nói lại một chút, cuối cùng còn có chút uy hiếp, giận dữ nói:
– ….Mạng người quan trọng, thà rằng tin là có, không thể không tin được, Tổ chức giải phóng dân tộc Ogaden tại vùng hoạt động kia bị lên án vô cùng hung dữ, cho dù có phải cho các công nhân nghỉ vài ngày cũng tốt, nếu chẳng may chuyện kia xảy ra, thì cũng đã muộn rồi.
– Thật sao? Tin tức này có chính xác không?
Vị Phó tổng Tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc cũng rất nghi ngờ, trong lòng nghĩ, quả thực, chưa nghe tin này bao giờ?
– Vô cùng chính xác, là cán bộ cấp cao của Libya tiết lộ, Phó chủ tịch Công ty Solomon của tôi đang ở nhà máy ở Libya bên kia, tin tức này là do cán bộ cấp cao kia nói cho anh ta, để anh ta báo cho xí nghiệp của Pháp ở gần đó chú ý một chút, đương nhiên, cụ thể chúng tôi cũng không rõ ràng lắm.
Tất cả còn phải xem vào mức độ coi trọng vấn đề của vị Phó tổng này, có nói cái gì khác nữa cũng vô dụng, mạng người quan trọng như trời, ông ta chưa chắc dám coi nhẹ.
Một ngày tháng 4, Tổng thống trước của nước Nga qua đời, những người lãnh đạo của các quốc gia đều gửi điện tín đến điện Kremlin để chia buồn, cả nước Nga đau buồn, cuối tháng 4, giếng dầu khu ở nơi nào đó gần biên cảnh Somalia của Ethiopia gặp phải tập kích của tổ chức Ogaden, hơn mười người bị tử vong trong vụ nổ, chính phủ Sri lanka trước đó đã nhận được nhắc nhở của Tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc, nhưng lại chưa coi trọng lắm, chỉ có hơn một trăm binh lính của chính phủ bảo vệ khu vực này, kết quả bị hỏa tiễn và pháo của tổ chức Ogaden cho thảm bại.
Tuy nhiên nhân viên của phía Trung Quốc đều đang trong thời gian nghỉ ngơi nên không ai bị làm sao cả.
Sau đó, vị Phó chủ tịch của Tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc lại mời khách Bích Tú Hinh, nói rất nhiều lời nói cảm kích, đối với chính phủ Sri lanka không đủ coi trọng thì rất tiếc, vẫn bị xảy ra thương vong, tổ chức Ogaden nói như vậy, quân đội của Chính phủ Sri Lanka cũng không thể cam đoan đem đến an toàn tuyệt đối cho xí nghiệp của thương nhân nước ngoài, vũ trang của tổ chức phi chính chính phủ tương đối hùng mạnh, tập đoàn chúng ta đang ở địa phương này đầu tư nên tiến hành điều chỉnh toàn diện
Bây giờ tiền còn chưa có kiếm đủ, nhưng vì tiền mà hy sinh mạng người của chúng ta, đây là không được phép, cho nên phải tính toán lại.
Tình thế quốc tế như gió lớn di chuyển, tình hình trong nước cũng dao động, Cục diện chính trị ở Lỗ Đông khiến mấy vị quan lớn của Tỉnh ủy đều phải cẩn thận ứng phó, mà mũi nhọn giữa Đường Thiên Tắc và Miêu Kiến Quốc cũng dần dần rõ ràng, ở hội nghị thường vụ, Miêu Kiến Quốc liền bác bỏ Đường Thiên Tắc.
Hôm nay tại cửa trường học Đường Sinh tình cờ gặp Miêu Tuấn Bách, Đàm Linh và Khương Tiểu Uyển.
Miêu Tuấn Bách rất ghen tị với Đường Sinh, nhất là sự kiện giáp lá cà so đao tại bờ sông, khiến gã vô cùng mất mặt, mà Đàm Linh và Khương Tiểu Uyển cũng đều thấy được một người mạnh mẽ giống như Đường Sinh, trong lòng các cô ấy sẽ nghĩ gì?
Quả nhiên, Khương Tiểu Uyển không cùng đi cùng với Miêu Tuấn Bách và Đàm Linh nữa, cô khó có cơ hội được một mình với Đường Sinh, liền lớn mật tiến lên…
-Đường Sinh, hình như cậu rất sợ tôi? Tôi cũng đâu có ăn thịt cậu? Mà cho dù có ăn thịt cậu, cũng là tôi chịu thiệt, cậu sợ cái gì chứ?
Chủ nhiệm Khương đúng là cô gái quá hào phóng, Đường Sinh có chút đau đầu, nhìn xem cô mặt ngoài hồn nhiên, thanh tú giống như đóa hoa yêu kiều, dáng người uyển chuyển gợi cảm, kỳ thực lại là nhân vật nguy hiểm, nếu mà cùng cô ta lăn lên giường, phỏng chừng chưa đến vài ngày sau đã bị cô ta chụp cho cái mũ xanh lên đầu.
Cô ta vốn dĩ đã rất phóng đãng, đã bắt đầu khởi động sắc đẹp quyến rũ, cô ta mới 19 tuổi,mà đã là yêu tinh, không biết vài năm nữa thì làm sao xử lý đây?
– Ôi, bạn học Khương, tôi quả thực là không dám, Đường Cẩn sẽ giết tôi mất, cô giơ cao đánh khẽ, thả cho tôi một con đường sống đi.
– Sợ cái gì? Uổng công cậu là một người đàn ông, sớm tối vui vẻ, giúp đỡ lẫn nhau không ai thiếu nợ ai, ai cũng không nói ra ngoài, tôi thật sự rất thích sự mạnh mẽ của cậu!