Cực Phẩm Sát Thủ Vương Phi Của Vương Gia

Chương 21


Đọc truyện Cực Phẩm Sát Thủ Vương Phi Của Vương Gia – Chương 21


Biết không thể nào lẩn trốn được nữa, Mạc Hi và Đường Lãnh Nam phi thân tới bên Đường Tô, liền nhận được ánh mắt kinh hỉ đầy vui mừng của mọi người, thật tốt khi bọn chúng đều còn sống.

Trong mắt Đường Khắc Ân thoáng một tia thâm trầm rồi biến mất như chưa từng xuất hiện, hắn ta vẫn im lặng đứng sau lưng mẫu thân.
Mạc Hi tập trung lên người đàn ông đó, cái cảm giác chấn động cứ lấp ló trong lòng cô, thấy ông ta quay qua nhìn mình, cô càng khẩn trương, chuyện gì đang xảy ra vậy, cô không kiểm soát nổi chính bản thân.
-Đây chắc hẳn là vương phi rồi.

Ta là Đường Ưng, xin ra mắt ngài.
Đường Ưng, cái tên đang đánh vào tâm trí cô, Đường Ưng, chủ tịch Đường,… Ông ta nhìn cô chau mày, liền nhếch mép gian tà.
-Ôi ôi! Không cần khẩn trương như thế, dù sao đây cũng đâu phải là lần đầu chúng ta gặp mặt, đúng không Mạc Hi vương phi, hay ta nên gọi ngài là “Ma vương”, bậc thầy sát thủ, Mạc Hi.
Ông ta thật sự là chủ tịch Đường đã gài bom lên người cô, chết tiệt, thể loại xuyên không bây giờ thật phổ biến.

Mọi người nhìn Mạc Hi và Đường Ưng, thật sự không hề hiểu được hai người bọn họ đang nói về điều gì, chỉ riêng Đường Lãnh Nam bất động nảy giờ chợt nắm lấy tay của cô.
-Đã giết được ngươi một lần, thì việc giết ngươi lần thứ hai vô cùng dễ dàng.

Đường Ưng đánh úp về phía Mạc Hi, liền bị Đường Lãnh Nam chặn lại, cả hai cùng bật ra sau.


Anh cúi xuống nhìn người con gái trong lòng mình, nàng đã từng chết một lần, ý nghĩ đó làm cho anh tức giận.

Lợi dụng lúc ông ta không để ý, Đường Tô liền xông lên giải cứu cho mọi người, tới hoàng thượng thì liền bị Đường Khắc Ân chặn lại.

Cục diện bây giờ đầy rối loạn, Đường Ưng hừ lạnh, đột nhiên nhìn thấy thân ảnh Đông Liên thì liền có ý nghĩ lóe lên, phóng ra tầng linh lực đánh lén về phía đó.
-Đông Liên, cẩn thận!
Đường Tô bay lại ôm lấy Đông Liên, nhưng một lúc sau lại cảm thấy sau lưng mình một thân thể đang trượt xuống thì ngẩn người.

Người đỡ đòn chí mạng đó thật không ngờ tới chính là Đường Khắc Ân.

Mạc Hi nhìn thấy Đường Ưng hơi ngẩn người liền dùng roi linh lực quấn chặt ông ta lại, nhanh chóng điểm huyệt, sau đó chạy lại phía bọn họ.

Vương quý phi ôm lấy Đường Khắc Ân, vẻ mặt đầy hốt hoảng, nước mắt đã chực chã rơi.
-Sao con lại ngốc như vậy? Chỉ còn một chút nữa thôi, chúng ta có thể có tất cả…
Đường Khắc Ân cắn răng nhịn đau, sau đó cố mỉm cười nhìn mẫu thân hắn, không muốn nàng vì hắn ta mà đau khổ.
-Mẫu thân, người đừng khóc.

Đại huynh nói đúng, nhi thần từ trước đến giờ không hề muốn tranh giành ngôi vị, chỉ muốn có thể cùng mẫu thân vui vẻ, vì thấy người mỗi lần nhắc tới ngai vị, ánh mắt sáng lên trông thật đẹp, ta mới cố gắng tới bây giờ, muốn người chú ý ta hơn một chút, muốn người có thể yêu thương ta nhiều hơn một chút…
Từ miệng Đường Khắc Ân liền trào ra máu tươi, nhưng hắn vẫn cười, nụ cười tươi và hiền hậu nhất từ trước đến giờ.
-Ngươi đừng nói nữa, ta liền kêu thái y chữa trị cho ngươi.
-Không, mẫu thân… Ta trước giờ tự cô lập mình, nhìn đại huynh cùng Đường Lãnh Nam chơi đùa với nhau, ta vô cùng ghen tỵ, chỉ muốn hòa hợp với bọn họ, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt chán ghét của người, ta liền không muốn người cũng dùng ánh mắt đó nhìn ta…
Đường Khắc Ân xoay người, nắm lấy tay Đông Liên, cũng đồng thời nắm lấy tay Đường Tô, nhìn hai người bọn họ.
-Đông Liên, có thể vì nàng mà hi sinh bản thân, ta không hề hối tiếc.

Tô huynh, huynh thay ta bảo vệ nàng được không? – nhìn Đường Tô gật đầu, hắn mới nhẹ nhàng quay qua nhìn Đường Lãnh Nam – Lãnh Nam đệ, xin lỗi.

Mạc Hi, ngươi cũng vậy… mẫu thân, nhi thần mệt rồi.

Đường Khắc Ân như cảm thấy mình bé lại, nằm trong lòng mẫu thân hắn như lúc nhỏ, nở một nụ cười cuối cùng rồi nhắm mắt, yên tâm ngủ một đời còn lại.

Mọi người chứng kiến cảnh này đều thương tâm.

Mạc Hi nhìn Đường Khắc Ân, hắn ta không xấu, chỉ là vì muốn vui lòng mẹ mình mà thôi, đang đắm chìm trong suy nghĩ, bỗng một lực hút vô tình kéo cô về phía sau.

Một bàn tay giơ ra, bóp chặt lấy cổ cô.
-Ngươi…
Đường Ưng từ nãy giờ thừa cơ hội tự giải huyệt cho mình, cũng phá tan linh lực đang quấn quanh người, việc đầu tiên ông ta muốn làm, chính là giết chết Mạc Hi.

Đường Lãnh Nam muốn bay lại nhưng khi thấy cô lắc đầu nhìn thì đứng yên, có điều lửa trong lòng anh đang bừng lên dữ dội.
-Tỷ!/Mạc Hi!
Tiếng la của Mạc Lãnh cùng Linh Nguyệt đồng thời xuất hiện, nhìn tên đang bóp chặt cổ cô đầy hận ý làm Linh Nguyệt chấn động, ông ta,…
-Thì ra Linh Nguyệt cô nương cũng qua đây à, thật tốt, hôm nay giải quyết bọn bây một lần.

Mạc Lãnh cảm nhận tâm trạng của Linh Nguyệt liền chắn trước mặt cô, muốn giết cô, phải bước qua xác cậu.

Đường Lãnh Nam không còn chế trụ được nữa, lập tức xông lên, lợi dụng lúc ông ta còn đang chú ý lên người khác liền chưởng một cái, không thương tiếc lấy đi một cánh tay, nhanh chóng ôm lấy Mạc Hi, kiểm tra thân thể cô.
-Ngươi… được lắm, hôm nay các ngươi đều phải chết ở đây!
Đường Ưng vận linh lực đen quanh người làm Mạc Hi cả kinh, ông ta không định một lần dùng tất cả linh lực cho nổ nhưng cũng đồng thời sẽ làm cho bản thân banh xác đó chứ.


Đột nhiên từ phía sau lưng, Vương quý phi một kiếm cấm thẳng vào tim ông ta, làm ông ta sững người, sau đó tức giận đánh văng bà vào tường, sức mạnh cũng từ từ giảm xuống nhưng linh lực vẫn đang dằng xé muốn thoát ra khỏi cơ thể ông ta.

Vương quý phi mỉm cười, mẫu thân đến với con đây, chờ ta, Ân nhi.
Mạc Hi và Linh Nguyệt nhìn nhau, như hiểu ý, sau đó đau đớn nhìn người con trai đang đứng bên cạnh mình, không nói gì cùng nhón lên hôn nhẹ vào môi cả hai.

-Xin lỗi!
Một câu đồng thời phát ra, chỉ thấy Đường Lãnh Nam và Mạc Lãnh bất động, ánh mắt bất lực nhìn người con gái mình đang tiến lại gần Đường Ưng.

-Đừng!
Mạc Hi vận tất cả linh lực của mình, cố gắng phá hệ, Linh Nguyệt bên cạnh dùng vũ khí của mình khiến cho ông mất tập trung, cũng như chịu thêm nhiều vết thương khiến cho sức mạnh suy yếu.

-Ông đừng hòng nghĩ tới việc hại người của bọn ta.

Mạc Hi cùng Linh Nguyệt la lên, cả hai cùng ra chiêu sát thương cuối cùng, chỉ thấy một trận nổ lớn, mọi người đều bị văng ra ngoài, mà ở chỗ đó đã không còn bóng dáng của Mạc Hi và Linh Nguyệt, hai nàng, đều biến mất trên cõi đời này….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.