Đọc truyện Cực Phẩm Hệ Thống – Chương 162: Kiểm tra Thiên Phú (2)
Một lát sau lại có thêm một đoàn học viên hơn hai mươi người hộ tống mang một khối hắc thạch màu đen đi tới võ đài chính. Hắc thạch này được tinh luyện hơn mười vạn năm trong núi lửa… được hỏa diễm cùng dung nham luyện hóa mà thành.
Mấy trăm năm về trước… khi Thiên Vũ Học Viện được thành lập… viện trưởng lúc bấy giờ cùng các lão sư đã tốn không ít công sức mới có thể đem hắc thành này từ trong lòng núi lửa lấy ra ngoài… đem về học viện.
Khối hắc thạch này đặc biệt trân quý… giá trị của nó có thể mua được cả một đế quốc thế nên mới cần nhiều học viên có thực lực như vậy hộ tống. Đặng Dịch đứng ở một bên quan sát… những học viên hộ tống hắc thạch… người nào người nấy thân thể đều là nam thanh nữ tú… khí chất phiêu dật bất phàm… đặc biệt trên người đều tỏa ra khí lực rất hùng hậu… tuyệt đối có thể xem là đại cao thủ.
Bất quá những học viên này cũng chỉ miễn cưỡng được xem là đại cao thủ chứ không phải những đại cao thủ chân chính… bởi nếu là đại cao thủ chân chính thì sẽ biết cách kiềm chế khi lực… che giấu thực lực của bản thân mình. Đối với những học viên này mà nói… chặng đường đến với đại cao thủ chân chính vẫn còn khá xa.
Hắc thạch được đặt ở trước mặt ba vị lão sư… sau đó các học viên lập tức đứng ra xung quanh bảo hộ cho hắc thạch đề phòng có kẻ muốn giở trò. Ba vị lão sư ngồi trên võ đài đối diện với hắc thạch hơn mười vạn năm… người ngồi ở chính giữa là viện trưởng… hai người ngồi hai bên là hai phó viện trưởng của học viện Thiên Vũ.
Sau khi mọi thứ đã an bài… viện trưởng đứng dậy… dáng vẻ oai phong… thanh âm tựa như sấm sét… vừa uy vũ vừa bá đạo
“Chào mừng tất cả mọi người đến tham dự lễ tuyển sinh của Thiên Vũ Học Viện ngày hôm nay!”
Lời nói của viện trưởng vừa dứt… bên dưới lập tức đồng loạt vỗ tay… người nào người nấy vô cùng kích động. Viện trưởng lại nói tiếp
“Năm nay Thiên Vũ học viện chúng tôi đưa ra khảo nghiệm kiểm tra thiên phú để lựa chọn”
Viện trưởng chỉ tay vào khối hắc thạch mà nói
“Như mọi người đã biết… hắc thạch này được tinh luyện hơn mười vạn năm trong núi lửa… được hỏa diễm cùng dung nham luyện hóa mà thành có công dụng đánh giá thiên phú tu luyện của mỗi người. Châm ngôn của học viện chúng ta từ trước đến nay chính là chỉ cần người có thiên phú… không cần người lấy chăm chỉ bù đi thiên phú yếu kém của mình”
Nghe đến những lời này… Đặng Dịch trong không khỏi lo lắng. Điều này bản thân hắn vốn biết rất rõ thiên phú Võ Tu của hắn không được tốt… nay học viện lại đem thiên phú ra để làm điều kiện tuyển sinh… hắn liệu có khả năng không được nhận không?
Viện trưởng tiếp tục giải thích thể lệ khảo nghiệm
“Hiện giờ tất cả những người có mặt ở đây xếp thành một hàng dọc… từng người lên chạm tay vào hắc thạch… người nào đủ điều kiện thông qua sẽ tiến hành ghi danh và nhận đồng phục của học viện. Điều kiện để thông qua khảo nghiệm là thiên phú phải có bốn đến năm vạch sáng hiện trên hắc thạch. Đối với những người chỉ hiện một đến ba vạch sáng trên hắc thạch… thiên phú quá kém… sẽ không được nhận vào học viện. Đối với những người có sáu vạch sáng hiển thị trên hắc thạch được xếp vào diện có thiên phú tốt… bảy vạch sáng là rất tốt… tám vạch sáng thì được xếp vào diện thiên tài. Đặc biệt đối với cá biệt một số người có thiên phú lên tới chín vạch sáng sẽ được xếp vào diện siêu cấp thiên tài.”
Nghe đến việc có một số người có khả năng lên tới chín vạch sáng hiển thị trên hắc thạch… toàn bộ những người tham gia lập tức xì xào bàn tán. Những người tham gia tuyển sinh vào Thiên Vũ học viện… người nào người nấy hiện tại cũng có thực lực nhất định nên rất tự tin vào thiên phú của mình… đối với khảo nghiệm không một chút lo lắng. Lo lắng nhất ở đây có lẽ chỉ có Đặng Dịch.
Toàn bộ biển người nhanh chóng xếp thành một cái hàng dọc dài đến mức không thấy người cuối cùng… viện trưởng thấy vậy cũng rất hài lòng… năm nay tuyển sinh so với những lần trước số lượng tăng lên rất nhiều.
Đúng với dự đoán của nhiều người… đa số những người lên khảo nghiệm đầu tiên đều được tuyển vào học viện… rất nhanh như vậy đã hơn một trăm người được tuyển. Cái này khiến Đặng Dịch trong lòng một hồi lo lắng. Thiên Vũ học viện mỗi lần tuyển sinh đều chỉ tuyển ba trăm học viên… vậy mà mới chỉ nửa ngày đã có hơn một trăm người được tuyển… xếp hàng phía trước Đặng Dịch con số cũng là hơn bốn trăm người… sợ rằng đến lượt Đặng Dịch học viện cũng đã tuyển đủ người.
Thế nhưng hắn vội cũng không có cách gì… chỉ có thể đứng đợi đến lượt mà thôi. Đặng Dịch trong lòng thầm rủa những người xếp hàng phía trước toàn bộ đều trượt… như vậy hắn mới có cơ hội được vào học viện.
Trời bắt đầu tối… đèn lồng bên trong học viện được học viên thắp lên tạo thành khung cảnh lung linh rực rỡ. Mong muốn của Đặng Dịch thật không ngờ lại trở thành sự thật… những học viên đứng trước mặt hắn toàn bộ đều bị trượt do thiên phú chỉ có ba vạch. Đặng Dịch điểm này có chút sửng sốt… hắn giơ bàn tay ra trước miệng… kín đáo hà hơi một cái… quả thật có chút nặng mùi.
Rất nhanh đến người trước mặt Đặng Dịch chuẩn bị khảo thí nhưng hắn còn chưa bước lên võ đài viện trưởng đã cất tiếng
“Ngày hôm nay đã không còn sớm nữa… mọi người hãy trở về nghỉ ngơi… ngày mai tiếp tục khảo hạch”
Đặng Dịch cảm thấy bản thân hôm nay thật xui xẻo… chỉ một chút nữa là sẽ đến lượt hắn lên khảo thí… thật không ngờ tuyển sinh lại hoãn… ngày mai mới tiếp tục. Ngày hôm nay chuẩn bị đến lượt hắn… ngày mai không biết chừng hắn đến muộn… trước mặt hắn mấy trăm người xếp hàng.
Đặng Dịch không cam lòng… vốn muốn ngủ lại nơi này đêm nay để giữ vị trí nhưng còn chưa kịp đặt mông ngồi xuống đã bị hai học viên đá đít ra khỏi học viện. Đặng Dịch bất mãn mắng thầm một tiếng… rốt cuộc vẫn phải kiếm một nơi để nghỉ chân… ngày mai lại tới sớm xếp hàng.
Ngày hôm sau mặc dù Đặng Dịch đã tới từ rất sớm… xếp hàng phía trước hắn cũng vẫn mấy trăm người. Đặng Dịch không khỏi than thầm một tiếng… lại bắt đầu cầu mong những kẻ đứng phía trước hắn toàn bộ đều không đủ điều kiện… đều bị trượt.
Ngày hôm nay trái ngược với ngày hôm trước… đa số những người xếp hàng bên trên đều không đủ điều kiện của học viện… Đặng Dịch trong lòng nửa mừng nửa lo. Hắn mừng vì bản thân vẫn còn có cơ hội… hắn lo vì sợ bản thân thiên phú không đủ sẽ giống như những người kia… không được nhận.
Xếp hàng cả ngày trời… cuối cùng cũng đến Đặng Dịch… Trong lúc Đặng Dịch còn đang ngẩn người suy nghĩ thì… viện trưởng bỗng nhiên lên tiếng:
“Quá hai mươi tuổi… loại!… Ngươi có thể đi tới đóng Kim Tệ để có thể tham gia vòng tiếp!!”
Cái gì…Tên béo kia quá hai mươi tuổi ư? Thiếu niên to béo đứng trước nhận định của viện trưởng không khỏi oan ức… hắn năm nay quả thực mới hai mươi tuổi thế nhưng tướng mạo chỉ là già dặn hơn những người cùng tuổi thôi mà.
Đặng Dịch trong lòng cười thầm một tiếng… tướng mạo sinh ra cũng là hết sức quan trọng… nhìn tướng mạo của tên béo kia mà nhận định… nhất định là qua hai mươi tuổi. Hắn quả thực là oan ức… thế nhưng ở đây lại không có cha mẹ hắn… vậy lấy ai làm nhân chứng chứng thực cho lời nói của hắn đây?
Như vậy tên béo đành phải uất hận mang vàng đi đóng tiền cho học viện… lần đầu tiên trong đời hắn nhận thức được tầm quan trọng của tướng mạo như vậy.
Người kế tiếp lên võ đài tiến hành khảo thí chính là Đặng Dịch. Đặng Dịch lưng thẳng… dáng người tiêu sái… mỗi bước đi đều chậm rãi mà chắc chắn. Bước lên võ đài… Đặng Dịch đặt tay phải lên trên hắc thạch.
Hắc thạch trong chốc lát phát ra hào quang chói mắt… sau đó là chín cái vạch sáng hiện ra khiến người người sửng sốt. Đặng Dịch nhìn thấy chín vạch sáng này… trong lòng cũng là kinh ngạc vô cùng… thật không nghĩ hắn lại có thiên phú siêu cấp thiên tài. Nhưng hắn lại không cho là như thế… có lẽ do hắn có hệ thống hỗ trợ nên mới đặc biệt lợi hại như vậy… có chín vạch sáng.
Khi mà Đặng Dịch còn đang ngẩn ngơ thì bốn vạch sáng đột nhiên tắt lịm… Chỉ để lại còn Năm vạch sáng… năm vạch sáng này chính là biểu thị cho thiên phú của hắn. Lập tức toàn bộ đám đông đều mất hứng… cứ ngỡ được chiêm ngưỡng một tuyệt thế thiên tài nhưng thật không ngờ lại không phải.
Lúc này Đặng Dịch dở khóc dở cười… tình cảnh này đến cuối cùng là như thế nào. Hắn lại quay sang phía viện trưởng thấy mặt của ông đen lại… hắn cũng chỉ biết nhìn ông cười khổ một tiếng. Viện trưởng lạnh nhạt… từng chữ thốt ra:
“Ngươi đáng nhẽ ra nên bị loại!!”
Đặng Dịch sửng sốt… lập tức hỏi lý do. Viện trưởng xoay người lạnh nhạt nói:
“Vì ngươi làm ta mừng hụt”
Cái gì? Làm viện trưởng mừng hụt là lỗi của hắn sao? Hắn cũng là bản thân vọng tưởng… đang bay lượn trên trời lập tức ngã đập mặt xuống đất… cái này sao có thể trách hắn được.
Viện trưởng lại nói:
“Được rồi, người thông qua… Nhưng cũng có thể ngươi vẫn bị loại mà thôi… Muốn vào được Thiên Vũ Học Viện còn phải thông qua khảo khạch vòng thứ hai nữa…
Đặng Dịch tuy rằng vừa rồi viện trưởng nói hắn bị loại nhưng thực ra hắn vẫn được nhận… hắn liền đến chỗ ghi danh… chuẩn bị cho vòng khảo thí thứ hai.