Cực Phẩm Hệ Thống

Chương 127: Hặc hắc nhện


Đọc truyện Cực Phẩm Hệ Thống – Chương 127: Hặc hắc nhện

..

Thể Viện Thí Luyện Khu…

Lúc này Trấn Thiên cũng không vội vàng đi chém giết Yêu Thú lấy điểm Tích Lũy mà hắn chỉ từ từ đi đi lại lại.. Thi thoảng thấy được Linh Dược thì hái xuống lấy làm điểm tích lũy…. Mục Tiêu của hắn không phải top 10 hay top 1.. Hắn chỉ cần top 100 là đủ rồi… Thực sự ba cái điểm Tích Luy mang đi đổi đồ vật không hề có một chút nào gọi là hấp dẫn đối với hắn cả….

Đặng Dịch ở Huyết Thần Điện cũng đã tạo nên hơn trăm cái Huyết Thần Nhiệm Vụ đường ở khắp mọi nơi!! Cực Phẩm Điểm thu vào mỗi ngày không có vài triệu thì cũng óc vài trăm ngàn!! Muốn đổi cái gì chả xong???

“Dừng tay!!”

Ngay tại lúc Trấn Thiên còn đang muốn hái lên một cây Linh Dược thì một tiếng hét vang lên… Trấn Thiên nghi hoặc nhìn lại thì thấy có một nhóm tầm 5, 6 người đang xông tới một cách vô cùng nhanh… Nhìn một đám hốt hoảng xông tớ thì Trấn Thiên lập tức hơi nhíu mày lại… Nghi hoặc đối với bọn họ nói:

“Có chuyện???”

“Ngươi không thể hái xuống cây linh dược này!!” Một tên thanh niên to lớn, trên vai vác một thanh đại đao đối với Trấn Thiên trầm giọng nói..

Trấn Thiên thấy vậy thì nghi hoặc… chả nhẽ cây linh dược này lại có vấn đề gì???

Nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Trấn Thiên, tên thanh niên to cao này lập tức cười cười, nói:


“Cây linh dược này chính là ta trồng… Tất nhiên là ngươi không thể hái!! Dám có ý đồ hái linh dược của ta… Tốt nhất nên rao ra lệnh bài ra làm phí tổn tinh thần sợ hãi!! ta sẽ xem xét mà tha cho ngươi cái mạng!!”

Trấn Thiên vừa nghe tới đây là thì lập tức hiểu ra vấn đề… Cái gì mà Linh Dược ta trổng?? Cái gì mà phí tổn tinh thần?? Nói xừ nó là đến đánh cướp cho nó gọn nhẹ…

Nghĩ đến đó, Trấn Thiên cũng không thèm để ý đến đám người này mà cúi đầu xuống hái đi cây linh dược…. sau đó thì đặt lên tấm lệnh bài để nhận điểm tích lũy…

Nhìn thấy động tác này của Trấn Thiên thì đám người kia lập tức ngẩn người ra một lúc… Sau đó thì lấy lại tinh thần… tên thanh nên cao to kia tức giận, đố với Trấn Thiên rống lên:

“Con ** ngươi!! Dám đối nghịch với ta!! Đi chết!!”

Vừa dứt lời, tên thanh niên này lập tức giơ lên thanh đại đao trên vai bổ một cái về phía vai của Trấn Thiên…. nhìn Trấn Thiên vẫn đứng nguyên ở nơi đó không nhúc nhích một chút nào thì tên thanh niên này lập tức cười lạnh…

Nhưng ngay sau đó thì tình cảnh trước mắt lập tức khiến hắn ngẩn cười người…. Chỉ thấy thanh đại đao kia vừa bổ lên vai của Trấn Thiên thì giống như chép vào một tấm thép vậy…

“Choang” một tiếng sát thép va chạm vang lên…. Thanh đại đao của tên thanh niên kia lập tức bị vỡ tung thành từng mảnh…

Thấy vậy, mấy tên kia biến sắc mặt… Thầm hô không ổn…. Còn không đợi Trấn Thiên kịp phản ứng lại thì năm người này đã xuất ra năm tấm lệnh bài sau đó bóp nát nó…. Trong sự bất ngờ của Trấn Thiên thì năm người này đã hóa thành từng đạo ánh sáng.. biến mất tại chỗ…

Nhìn năm viên ngọc rơi trên mặt đất… Trấn Thiên cũng chỉ còn biết cười khổ đi tới nhặt lên và đưa vào điểm Tích Lũy… Hắn còn chưa ra tay mà năm người đã đồng thời vội vàng chạy rồi…. Thật đúng là… Tâm đầu ý hợp…


Một bóng người trốn ở đằng xa nhìn thấy cảnh tượng này thì không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh… Ánh mắt càng ngày càng lóe sáng….

Bảng Xếp Hạnh Thành Tích;

1. 89: 1239 Điểm

2. 72: 1230 Điểm

3. 849: 1222 Điểm

4. 1: 1220 Điểm

5. 999: 1110 Điểm

6. 2873: 1001 Điểm


Cá nhân 320. 666: 201 Điểm

Nhìn xem hạng có nhân mới chỉ tới có 320 thì Trấn Thiên cũng không lo lắng cái gì… Thời gian hiện tại mới trôi đi có hai ngày mà thôi…. Thời gian còn nhiều…. Trấn Thiên hắn có đảm bảm mười phần tự tin có thể lọt vào top 100…. Còn hiện tại hắn cứ đi tham quan cái Thí Luyện Khu này xem có gì thú vị đã…

Thời gian mười ngày ở trong Thí Luyện Khu trôi qua vô cùng nhanh chóng… Thú thực mà nói Trấn Thiên ở trong này là chán đến cực điểm… Yêu Thú ở nơi đây mấy con mạnh mẽ nhất mà hằng từng gặp qua cũng chỉ là có Võ Vương cảnh… Linh Dược lại thì chả có gì đặc biệt… Mất tên Học Viên tham gia thí luyện cùng thì thực lực lại chả ra đâu vào đâu… Trong mười ngày qua Trấn Thiên cũng phải gặp hơn trăm người nhưng những người này thấy được Thực Lực của Trấn Thiên sau thì dứt khoát sử dụng lệnh bài chạy trốn…

Điều này cũng khiến cho hắn không biết phải khóc hay phải cười nữa… Thở dài một hơi… Trấn Thiên lại cầm ra lệnh bài xem bảng xếp hạng… Thấy vị trí của bản thân lúc này đang đứng tầm giữa giữa trong top 100 thì không có ý từ nhiều liền cấp lệnh bài…

Suy nghĩ một chút… Trấn Thiên dọc theo sườn núi… Đi tới một hang động lớn tầm 10 mét…. Theo như lời của vài tên Học Viên hắn bắt được thì ở nơi đây có một con Lục Cấp Yêu Thú… Thực lực có thể so với Võ Hoàng Lục Trọng cảnh giới…. Mà hơn cả đây là một con Hặc Hắc Nhện… Điều này làm cho Trấn Thiên khá là tò mò…. Từ lúc hắn (Đặng Dịch) xuyên qua tới Thiên Vũ Đại Lục này thì hầu như Yêu Thú dạng gì cũng đã gặp qua một lần… Nếu không gặp qua thì cũng đã là nhìn qua sổ sách… Nhưng mà loài Nhận Yêu Thù thì lại chưa gặp bao giờ… Nhân cơ hội này thử xem một chút xem sao… Dù sao Võ Hoàng Lục Trọng cảnh giới vẫn chưa làm gì nguy hiểm tới tính mạng của Trấn Thiên được…

Đứng ở trước cửa hang, Trấn Thiên tức lấy ra từ trong túi đồ một quả Boom Khói rồi lập tức ném vào trong hang động…

Quả nhiên, chỉ trong chốc lát thì hang động lập tức rung lên một cách mạnh mẽ!! Trấn Thiên cảm nhận được chấn động này thì lập tức lúi lại cách cửa hang tầm 100 mét….

Chỉ ngay khi Trấn Thiên vừa chạy ra xa thì ở cửa ra dần dần xuất hiện một con Nhện vô cùng to lớn… Thân cao tầm 6 Mét.. Những chiếc chân dài ngoàn của nó mặc ra từng chiếc lông bén nhọn… Chỉ cần những chiếc lông này vừa quệt qua là ở của hang động đã tạo hành những vết xước khá sâu… Có thể thấy được độ cứng rắn của những chiếc lông này…


Trấn Thiên một mặt nhìn chằm chằm con nhện này thì không nhịn rùng mình một cái… Đơn giản không phải vì đẳng cấp Lục Cấp Yêu Thú của nó mà chính bởi vì dáng dấp bên ngoài của con Hặc Hắc Nhện này!!

Trông con Hặc Hắc Nhện này chả khác gì con Nhện đen lớn Tarantula.. Chỉ khác mỗi cái cái là con Hặc Hắc Nhện trước mắt này là to hơn con Tarantula kia hàng trăm hàng nghìn lần!! Trông vô cùng…. tở lợm!!! Tác giả ghét Nhện -> Đặng Dịch cũng phải ghét Nhện!! -> Trấn Thiên cũng không có ưa Nhện!! -> Con Nhện trước mắt này phải thịt!!

Còn không để Trấn Thiên kịp lấy lại tinh thần!! Con Hặc Hắc Nhện kia lập tức rít lên một tiếng thật lớn… Ngay sau đố là hàng ngàn con nhện con lớn bằn một đứa trẻ 6, 7 tuổi xông từ trong hang động ra…. Trấn Thiên thấy vậy thì biến sắc mặt… Xem ra con Hặc Hăc Nhện này là một con cái!!

Nhìn thấy một đàn một lũ nhện xông tới, Trấn Thiên biến sắc mặt… Vội vàng huy động Vòng đeo tay của mình… Ngay lập tức chiếc vòng đeo tay này biến thành một thanh Cự Kiếm màu đen xì… Trông vô cùng thần bí…

Nắm chặt lấy thanh Cự Kiếm, Trấn Thiên hít vào một hơi sau đó vung lên thanh Cự Kiếm chém… mà phải nói đúng hơn là đẹp về phía một đám nhện gần đó….

“Oành…”

Một kiếm đi xuống… đám nhện này lập tức bị đập ra bã… Nát bét bẹp di dưới đất… Chết không thể chết hơn được!!!

Một bóng đen đứng ở phía xa xa thấy được tình cảnh này thì lập tức hít vào một ngụm khí lạnh… Hắn biết loài Hặc Hắc Nhện này… Loài Yêu Thú này có ba điểm mạnh… Thứ nhất chính là Độc… Thứ hai chính là một loại chất dịch màu nó phun ra từ lỗ ass… Chất dịch này nếu như bị dính phải thì cho dù là Võ Hoàng Thập Trọng cường giả cũng không thoát ra được…. Cái Thứ ba chính là đột cứng của thân thể… Những con Hặc Hắc Nhện này có một bộ vỏ vô cùng cứng rắn… rất nhiều người đều muốn được xác của Hặc Hắc Nhện để chế tạo Binh Khí hay Áo Giáp cho bản thân…

Mặc dù mấy con nhện con kia không có được độ cứng rắn giống như nhện khổng lồ nhưng mà độ cứng của nó cũng không phải là vừa!!!

Càng nghĩ, ánh mắt người này nhìn về phía Trấn Thiên càng sáng lên…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.