Đọc truyện Cực Phẩm Công Tử – Chương 39: Đồng cảm với ngươi!
[Mật ngữ] Sói Xám thích ăn Cừu Lười: Ngươi thật thú vị!
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Thú vị cái gì?
Đối phương không cho An Nhạc câu trả lời đã logout rồi, cô nhìn thông báo
của hệ thống, bĩu môi, đem chuyện này vứt ra sau đầu, chăm chú vào cuộc
chiến với đại Boss trước mắt, sau một vòng huyết chiến rốt cục cũng đẩy
ngã Boss.
Nhìn thi thể Boss trên mặt đất ‘Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi’ dẫn đầu hỏi
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Người nào đi sờ?
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Em gái đi đi!
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Nói trước, sờ không ra thứ tốt cũng đừng trách ta.
An Nhạc phát xong liền chạy đi sờ Boss, kết quả thu được một trang bị pháp sư, một mảnh cách điều chế thần khí, còn có một vài đồ vật linh tinh,
vận khí lần này tương đối tốt.
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: *nước miếng* cách điều chế thần khí
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Tay em gái quả nhiên may mắn!
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Em gái cái gì, Không Say, ngươi đừng dùng mấy
chiêu tán gái đó với em gái ta, là ta, ta trở lại rồi.
[Đội ngũ] Hoa nhà không thơm bằng hoa dại: Tiểu An, ngươi rốt cục trở lại, mới vừa rồi thiếu chút nữa bị hù chết.
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Tiểu An chửi hay lắm, tên kia mở
miệng đóng miệng đều một tiếng MM, buồn nôn đến không chịu nổi.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Hoan nghênh trở lại *mỉm cười*
[Đội ngũ] Hoa nhà không thơm bằng hoa dại: Kháo, đừng dọa người!
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Như trên
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Như trên
An Nhạc cũng bị thái độ thân thiện của Công Tử dọa cho sợ hết hồn, có cảm
giác là lạ, cô lập tức nói sang chuyện khác, la hét muốn phân đồ. Lúc
phân đồ, trang bị pháp sư đương nhiên An Nhạc cầm, mảnh công thức thì để Không Say đem đi bán, bán được báo nhiêu tiền thì chia đều.
[Đội ngũ] Hoa nhà không thơm bằng hoa dại: Có đi nữa không?
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Tiếp tục hả?
Đội ngũ đi vào phụ bản thêm một lần nữa, sau khi ra ngoài liền giải tán, An Nhạc dự định đi làm nhiệm vụ chính tuyến, lúc này Không Say lại gửi đến một tin nhắn
[Mật ngữ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Lão An, sau này ngươi tự cầu nhiều phúc đi nhé!
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Sao lại phải tự cầu nhiều phúc?
[Mật ngữ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Ta nói là Công Tử ấy, ta
khẳng định người không cẩn thận đắc tội hắn cái gì rồi.
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Hắn làm sao? Không phải đang rất tốt hả?
[Mật ngữ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Hắn tốt? Sau này ngươi sẽ hiểu, đồng cảm với ngươi!
An Nhạc cảm thấy xấu hổ, cô có cái gì đáng giá khiến cho người khác đồng
cảm, cô đến trò chơi này vì muốn quyến rũ học trưởng, hôm nay học trưởng có thiện cảm với cô rồi, cô cao hứng còn không kịp đây!
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: *xem thường* ngươi có phải ở cùng mấy MM ngốc quá lâu nên bị đồng hóa rồi không?
[Mật ngữ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Ta thấy là ngươi bị Công
Tử đồng hóa thì có, anh đây tốt bụng nhắc nhở ngươi một tiếng thôi.
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Không cảm tạ.
[Mật ngữ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Ta muốn đi tìm MM an ủi, tâm hồn ta bị tổn thương a!
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Tâm hồn ngươi thật mỏng manh! Mau đi đi!