Bạn đang đọc Cực Phẩm Asisu: Chương 6: Cuối Cùng Cũng Cưới
Từ khi lần đột nhập quan sát động thái của Asisu , Izumin nhìn bầu trời , trong lòng đầy suy tư và phức tạp về hành động của Asisu , khi nhớ lại cảnh tượng Asisu mỉm cười tự tin cầm kiếm lướt qua giết chết một tên quan nhỏ , trông hình ảnh nàng lúc đó giống như một nữ thần chiến tranh xinh đẹp hiện hình với khí thế vương giả xung quanh thân hình nữ nhi yếu đuối của nàng áp chế được bao nhiêu quan đại thần Ai Cập khi bị ép buộc đồng ý lời cầu hôn của Ragashu .
‘’’Asisu , thật ra cô là người như thế nào ? Tại sao ta cảm giác cô rất khác Asisu mà ta đã từng gặp trước đây rất nhiều ? Asisu mà trước đây ta gặp luôn luôn trong ánh mắt ôn nhu mỗi mình Menfuisu và tỏ ra ghen ghét , ghen tuông với Carol . Khi nghe Ruka mật báo rằng Asisu thay đổi hoàn toàn cứu sống Carol còn giáo huấn nguyên đám quan đại thần , ta tưởng rằng đây chính là âm mưu hại Carol của cô liền đích thân đến Ai Cập điều tra thực hư thế nào . Khi ẩn núp chỗ tẩm cung của Asisu , chứng kiến cảnh một mình nàng đối mặt một đám quan đại thần , nở nụ cười , cầm kiếm gằn giọng cảnh cáo đám quan đại thần , ta tin rằng cô đã thay đổi hoàn toàn ? ‘’’
Chàng thở dài trầm ngâm , mái tóc bạch nguyệt dài tung bay nhè nhẹ theo gió , đôi bàn tay nắm chặt thể hiện quyết tâm , chàng đứng dậy ra lệnh :
_ “ Các người ! Mật báo lại cho Ruka biết , tiếp tục bảo vệ Carol hơn nữa cần thêm một điều : tiếp tục theo dõi hành tung của Asisu ! “
_ “ Dạ rõ , thưa hoàng tử !
Menfuisu ơi là Menfuisu ! Tại sao bên cạnh ngươi lại có hai người con gái đầy tài năng như vậy ? Ta thật ghen tỵ với ngươi ! Không biết Izumin ta chừng nào mới kiếm được người phụ nữ như thế ? Izumin nhìn lên bầu trời thầm ghen tỵ . ( TG : Anh zai đừng lo ! Anh sẽ có thôi mà hơn nữa người đó là người anh không thể ngờ đâu ! )
———————————————– Tại hoàng cung Ai Cập ———————————————
_ “ Các ngươi nói sao ? Chị ta ngất xỉu ư ? “ . Menfuisu lo lắng khi nghe thấy tin chị mình ngất xỉu sau khi đuổi đám quan đại thần đi liền chạy đến tẩm cung Asisu , trong lòng tự trách mình ‘’’ Chị là lỗi do em ! Đáng lý ra em nên để chị lựa chọn chứ không nên ép chị như thế ! ‘’’
Sau đó quay qua hỏi Ari :
_ “ Thế ngự y đến chưa ? Có nói chị ta bị sao không ? “
Ari cung kính trả lời :
_ “ Hoàng thượng ! Ngự y nói là do nữ hoàng cầu nguyện ngày đêm cầu cho đám cưới của ngài và suy nghĩ về Ai Cập nhiều nên bị mất sức , nghỉ ngơi lại là sẽ khỏe thôi ! “
Menfuisu thở phào nhẹ nhõm rồi sau đó nhè nhẹ bước gần nơi nữ hoàng Asisu nằm . Nguyệt Du lúc này đang năm mơ thấy mình đang ở một hồ sen rất lớn , trước mặt cô có một cô gái tóc đen dài , ánh mắt vui vẻ hái đóa hoa sen , nâng niu từng bông sen. Nàng kinh ngạc thốt lên :
_ “ Asisu ! “
Cô gái nghe gọi tên mình liền quay lại mỉm cười nói :
_ “ Nguyệt Du ! “
Cả hai cô gái liền nắm chặt tay nhau , Nguyệt Du hào hứng hỏi :
_ “ Asisu ! Chị sao rồi ? Ở thế giới của tôi chị sống tốt chứ ? “
Asisu hào hứng cười tươi nói :
_ “ Mọi chuyện đều rất tốt ! Gia đình đều rất khỏe và rất tốt với tôi , hơn nữa ….. . Vừa nói đến đây , Asisu đỏ ửng cả khuôn mặt , hai tay e thẹn che lại , Nguyệt Du thấy được gian tình liền xúi giục Asisu nói ra :
_ “ Hơn nữa gì mà sao mặt chị đỏ thế ? Khai ra mau không ta cù lét cô giờ ! “
Vừa nói , nàng giơ tay lên chọc chọc ở bên hông Asisu , Asisu bị chọc liền cười lớn , kêu tha :
_ “ Hahahaha ! Được rồi , tôi kể , tôi kể ! Tôi mới tình cờ quen được một chàng trai ! “
Nguyệt Du kêu ồ lên rồi hỏi tiếp :
_ “ Ai thế ? Tôi có quen không ? “
_ “ Anh ta tên là Hà Thịnh Phong ! “
_ “ Hà Thịnh Phong à ? Oh My God ! Hà Thịnh Phong chính là bạn của anh hai tôi đó ! Tên đó được lắm ! Đep trai , phong độ , lại giỏi giang tuy nhiên hắn rất đáng ghét ! “ Nguyệt Du hồi nhớ lại có mấy lần mình bị hắn phán ột câu thề với trời ko cùng chung đội trời chung với hắn nữa cơ .
_ “ Đâu có đâu ! Tôi thấy anh ta rất là ôn nhu , dịu dàng và hơn nữa luôn tạo cảm giác an toàn cho tôi nữa ! “
_ “ À há ! Cô thích anh ta à ? “ Nguyệt Du cười nham hiểm hỏi .
_ “ Umh ….! Asisu ngượng ngùng gật đầu .
_ “ Thế là tốt rồi ! Nói thiệt tôi mong cô kết đội với tên Hà Thịnh Phong hơn là tên Menfuisu kia ! “ Vừa nhắc đến hắn là ứa gan .
_ “ Nguyệt Du ! Đừng như thế ! Mong cô có thể chăm sóc Menfuisu hộ tôi cái ! “
_ “ Được thôi ! Nể tình là chị , không tôi đã xử hắn lâu rồi ! “
_ “ Thôi tôi phải đi đây ! Hãy giúp tôi nhá Nguyệt Du ! “
_ “ Ê nè ! Asisu……”
Nguyệt Du bất ngờ ngồi dậy , Menfuisu thấy chị mình dậy liền mừng rỡ hỏi :
_ “ Chị không sao chứ ? “
Nguyệt Du thấy liền lạnh lùng nói :
_ “ Không sao đâu ! Em làm gì ở đây , lo chuẩn bị cho ngày mai đi ! “
Một lần nữa Menfuisu cảm nhận sự lạnh nhạt của chị mình liền thở dài nói :
_ “ Chị đừng có vậy được không ? Em biết lỗi là do em ! Không chịu để chị lựa chọn còn kêu các quan đại thần ép buộc chị khiến chị như vậy ! “
_ “ Menfuisu ! Bây giờ không phải lúc xin lỗi ! Chuyện của chị chị có cách giải quyết ! Bây giờ chị cần nghỉ ngơi , mời em ! “
Nguyệt Du cứng rằn ra hiệu tiễn khách , Menfuisu mặt mày buồn bã liền bước đi về phòng mình . Nguyệt Du thở dài . Xin lỗi ngươi ! Ta không phải là Asisu !
Đã đến ngày làm lại hôn lễ của Carol và Menfuisu , cả triều đình đông nghẹt người đến thần điện chúc phúc cho Carol , ngày hội tế thần Amen đã bắt đầu . Trong thần điện , Menfuisu mặc bộ đồ thần Amen đại diện cho thần tử đứng ở phía trước dẫn đường cho các nghi thức khác tiến hành . Tấm đá khắc ghi lại các sự kiện đã tới , Carol khi thấy cảnh tượng đó ngày càng hào hứng khi được tận mắt chứng kiến lễ hội .
Lúc này Menfuisu mặc bộ đồ thần Amen theo nghi thức , thị vệ trưởng chạy đến hồ hởi nói :
_ “ Tâu bệ hạ , tất cả đều sẵn sàng ! “
Menfuisu vui mừng đáp lại : _ “ Tốt lắm !”
Carol đang lúc sửa soạn xong thì Menfuisu đến , anh kéo kéo áo cưới của Carol trêu đùa :
_ “ Lẹ lên đó nhá ! Ta không muốn bỏ dỡ lần thứ hai đâu ! “
Carol lúng túng phủi lại áo cưới nhưng rốt cuộc lại làm nó nhăn hơn .
Lễ tế đã bắt đầu , Menfuisu đưa tay Carol dắt lên thuyền vàng hướng đến thần điện . Tại thần điện , Menfuisu cùng với Carol chuẩn bị cử hành lễ nghi , Nguyệt Du cũng vừa đến kịp lúc , đám hộ vệ thân cận của Carol vẫn còn dè chừng nàng , còn dân chúng ở dưới thì bàn tán xôn xao . Nguyệt Du thấy vậy , không để ý đến liền tươi cười nói :
_ “ Mọi người làm cái gì thế ? Menfuisu mời ta làm chủ trì hôn lễ mà sao lại dè chừng ta vậy ? “
Nguyệt Du liền nháy mắt về phía hai người , Carol và Menfuisu hiểu ý , Menfuisu nói giúp nàng :
_ “ Thần dân yêu mến ! Hôm nay ta có đúng là mời chị Asisu làm chủ tế công nhận cho hôn lễ cho ta ! “
Nghe Menfuisu tuyên bố vậy , thần dân rốt cuộc cũng hết nghi oan cho Nguyệt Du . Menfuisu cung với Carol cùng nhau đốt trầm hương , Nguyệt Du đứng giữa hai người giơ tay lên đọc lời nguyện :
_ “ Hỡi thần Amen tối cao , xin thần hãy chấp nhận cuộc hôn nhân của hoàng đế Menfuisu và Carol con gái song Nin đứng trước mặt người ! Xin hãy hợp nhất họ làm một ! “
Sau đó , Menfuisu cầm lao lên hoàn thành nghi thức tế sư tử . Carol sợ hãi , khóc thảm thiết . Menfuisu thành thục cầm ngọn lao đâm thẳng vào đầu sư tử , nháy mắt đã xong nghi thức . Carol thì khóc suốt một hồi , khiến cho Menfuisu cảm thấy thương nàng , Dâng sư tử lên xong , Carol cũng chính thức trở thành hoàng phi Ai Cập . Trong cung thì tổ chức tiệc ăn mừng , tất cả quan đại thần cùng nhau chúc mừng Menfuisu , lúc này Nguyệt Du bước tới thông báo với tất cả mọi người :
_ “ Nhân ngày vui của em trait a , ta cũng sẽ đồng ý lời cầu hôn của Ragashu …..
Tất cả quan đại thần vui mừng vì nữ hoàng Asisu chịu suy nghĩ nhưng cho đến khi nàng nham hiểm nói tiếp :
_ “ Nhưng Ragashu phải trả lời được câu đố của thần linh đưa ra cho ta thì ta mới cưới ngài được ! “
Ragashu nhíu mày lại nhưng một lúc lại vui vẻ cười nói :
_ “ Được thôi ! Nữ hoàng Asisu , nàng cứ ra đi ta kiểu gì cũng trả lời hết ! “
Nguyệt Du nhếch mép cười phía sau chiếc quạt lông , sau đó liền nói :
_ “ Nếu vậy , mọi người hãy làm chứng cho ta , nếu như Ragashu trả lời được câu hỏi này chính xác , ta chấp nhận làm hoàng phi của Babylon !
Nàng suy nghĩ một lúc rồi mỉm cười nói :
_ “ Ragashu ta đố ngài ! Trên cành cây có ba con chim hót véo von , một người thợ săn đi ngang qua giương cung bắn chết một con hỏi còn bao nhiêu con chim trên cây ? “
( TG : Rồi Rồi ! Chị Du nhà ta ra câu này quá thâm ! )
Tất cả mọi người ngơ ngác , thắc mắc sao câu hỏi gì dễ quá vậy . Ragashu thấy câu hỏi quá dễ liền tươi cười đáp :
_ “ Asisu ! Câu này quá dễ ! Câu trả lời của ta là còn lại hai con ! “
_ “ Ngài chắc chứ ? “
_ “ Ta chắc ! “
_ “ Được thôi ! Nếu ngài đã chắn chắn rằng , ta xin chúc mừng ngài….. guyệt Du nói ấp ửng khiến Ragashu trong lòng vui mừng nhưng mặt tái mét khi bị Nguyệt Du mỉm cười đáp lai :
_ “ Xin chúc mừng ngài ….. đã rớt ! “
_ “ Tại sao ? Rõ ràng là hai con mà ! “ . Ragashu không tin , ánh mắt hình viên đạn muốn giết nàng , nàng liền nhẹ nhàng nói :
_ “ Đáp án không phải là hai con mà là…… không có con nào ! “
Mọi người kinh ngạc bàn tán , nàng liền giải thích :
_ “Ta sẽ giải thích ọi người biết !
“ Nương tử ! “
“ Chị dâu ! “
“ Anh làm cái gì thế ? “
“ Anh làm ….. hô hấp nhân tạo ! “
“ Anh có bị sao không vậy ? Mỏ nhọn như vậy làm sao mà hôn được ? “
“ Vậy bây giờ tính sao ? EM mau mau gọi ngự y vào cầu kiến ! “
“ Anh làm như anh là con người không bằng ! Anh đừng quên chúng ta là chim ! “
“ Hjx ! Anh quên mất ! Huhuhuhu Nương tử ơi là nương tử ! Kiếp này ta đã không cùng duyên cùng nợ với nàng kiếp này ! Hẹn gặp nàng kiếp sau !
Một hồi than khóc xong ….
“ Thôi đi kiếm vợ khác ! “ …..
“ Tèn ten thế đó ! “
Nàng nhún vai giải thích , tất cả mọi người há hốc mồm kinh ngạc . Nàng thầm cười trong lòng khi thấy mọi người đực mặt ra hết :
‘’’ Dễ dàng cưới ta sao há há há ? Mơ đi ! ‘’’