Bạn đang đọc Cực Phẩm Asisu: Chương 3: Kế Hoạch Tống Khứ Ragashu (1)
Tại tẩm cung của Asisu , Nguyệt Du sau một hồi nổi điên giải tỏa liền tự thưởng ình một chum nho xanh chua chua mọng nước dọn sẵn , trong khi đó Ari với tâm trạng bức bối và khó hiểu vì sao nàng lại làm như thế liền mở miệng hỏi :
_ “ Nữ hoàng tại sao nữ hoàng lại thay đổi chủ kiến vậy ? Nếu mà người để ngay lúc đầu có phải là người đã có được trái tim của hoàng đế Menfuisu không ? “
Nàng nghe Ari bực bội vậy liền mỉm cười nhẹ , đưa trước mặt Ari chùm nho xanh , dịu dàng nói :
_ “ Ari ! Ngươi nhìn chùm nho xanh trên tay ta đi ! . Ngươi có thấy trên chùm nho xanh này luôn luôn có mỗi cành cây dính liền với quả của nó không ? Ngươi cứ tưởng tượng chùm nho xanh này chính là tình cảm của Menfuisu , nếu ngươi dùng tay ngươi giứt ra từng trái thì nó sẽ rời khỏi chùm nho đó ra cũng giống như vậy nếu như ta càng cố gẳng kéo Menfuisu về phía ta thì chả khác nào khiến Menfuisu rời xa khỏi ta . Với lại có một người nào đó nói với ta rằng : Trong cuộc đời này luôn luôn có sự sắp xếp nếu ai đó vốn không phải là của minh thì sẽ rời xa mình một ngày nào đó còn cái gì chắc chắn sau này mãi mãi thuộc về mình thì sẽ tự động ở bên cạnh mình . Cho nên Ari à ! Nghe lời ta đi cái gì buông thì tốt hơn nên buông ra , cố gắng một thứ không phải là của mình thì chính mình chịu thiệt thôi . Hơn nữa , trên đời này còn một đống cỏ dại đang ở bên ngoài kia kia và ta lại là nữ hoàng tuyệt sắc nước trời chẵng lẽ chỉ vì “ cỏ dại “ Menfuisu mà phải tốn công sức mà chẳng được gì sao ? Ta không có ngốc đến thế đâu ! “ ( TG : “ Chị tự tin gớm ~.~ ! )
Nàng kiêu hãnh vươn tay thẳng kiêu ngạo nói khiến Ari cảm thấy buồn cười về sự thay đổi của chủ nhân mình nhưng dù sao ít ra chủ nhân bây giờ vui vẻ hoạt bát hơn trước là được rồi . Làm một người hầu không có gì có thể đánh đổi được niềm vui cũng như hạnh phúc của chủ nhân mình . Ari thở dài , mỉm cười cung kính trả lời :
_ “ Nữ hoàng , thần đã hiểu ! Dù người làm gì thần vẫn luôn ở bên cạnh ủng hộ người ! “
_ “ Cảm ơn ngươi ! Ari à ! “ . Nàng nở nụ cười trìu mến về phía Ari rồi lại nhìn bên ngoài thành ThêBê , tay đặt trong lồng ngực tự nhủ với mình
Asisu à ! Cô hãy yên tâm ở trong than xác của tôi đi ! Mong rằng cô có thể quên đi được Menfuisu và kiếm ình hạnh phúc đích thực của mình ! Còn ở đây , cô hãy yên tâm ! Tôi sẽ thay đổi lại số mệnh cho cô khiến nó không phải là bi kịch đâu ! Hãy yên tâm !
Bỗng nhiên , ánh mắt nàng lóe lên tia sát khí , rút ra một chiếc ngân châm giấu sẵn trong quạt lông phóng thẳng hướng về phía sa rèm .
“ Phập ! “
Menfuisu kip thời né kịp , chậm một chút nữa là về chầu chung với phụ thân rồi , anh nuốt nước miếng ực xuống kinh hãi nhìn cây ngân châm gim thẳng vào chỗ mình đứng lúc nãy , anh gào lên :
_ “ Chị !!!!!! Muốn ám sát em hay sao vậy ? “
_ Uả? Menfuisu ? Hóa ra nãy giờ em núp chỗ đó ah thế mà chị tưởng là thích khách chứ ? “ Nàng nhíu mày lại , giọng điệu xem thường Menfuisu . Biết thế hồi nãy mình ra chiêu “ Tiên nữ tán hoa “ giết chết hắn tại chỗ luôn cho rồi ! ( TG : Chị hai ! Chị giết anh Menfuisu lúc này không nên ! Phải cho ảnh sống để mà hành hạ ảnh chứ ! ND : Duyệt ! Cái này ta đồng ý ! Tạm thời tha cho hắn ! )
_ “ Menfuisu ! Em tới đây làm gì vậy ? Nếu như trách chị về chuyện hồi nãy nữa thì xin mời em , không tiễn ! “ . Nguyệt Du vân đạm phong khinh nói , lời phát ra liền khiến cho Menfuisu khẽ cau mày , cảm thấy chị mình thay đổi quá nhiều so với trước đây . Anh biết chị mình vẫn còn giận vì chuyện lúc nãy , anh gãi đầu lúng túng nói :
_ “ Chị ! Em … em xin lỗi chị ! “
“ OANH ! “
Một tiếng sét đánh ngang tai Nguyệt Du , nàng trố mắt nhìn Menfuisu rồi ánh mắt có vẻ giật giật . AAAAA! Ông trời ơi ! Cho con một tia sét đánh thật mạnh xuống coi ! Menfuisu có phải đang xin lỗi con không hả trời…. trời… trời…. ?
_ “ Em nói gì em noi lại cho chị nghe ? “ Nàng không tin vào tai mình liền hỏi lại .
_ “ Chị ! Em xin lỗi chị ! Là do em không tốt , do em quá quan tâm đến Carol mà làm chị bị tổn thương quá lớn không nhưng thế còn nóng nảy muốn đuổi chị đi, xin chị hãy tha lỗi cho em ! “ Menfuisu sắc mặt đỏ bừng xin lỗi Nguyệt Du .
_ “ Thôi được rồi ! Mọi chuyện cũng là quá khứ rồi ! Đừng có như thế không chị tổn thọ bây giờ ! “
Nàng liền kêu Menfuisu đứng dậy khi thấy Menfuisu quỳ xuống xin lỗi nàng .
_ “ Bây giờ em nên lo hôn lễ của mình đi ! Nhớ là phải mời chị đó nhá ! Hôn lễ trước chị chưa được ăn miếng thịt con sư tử nướng nào ! “ Nàng hối tiếc trong lòng , không biết sư tử nướng có ngon không nhỉ ?
_ “ Chị nếu thích thì sau hôn lễ em sẽ nướng cho chị ăn mà ! “
_ “ Thiệt hả ? Nhớ đó nhen ! Thôi khuya rồi ! Em nghi ngơi đi sắp đám cưới rồi nên phải biết giữ sức khỏe chứ ? “ . Nàng nở nụ cười nhu mì với Menfuisu .
Menfuisu đứng dậy , đi thằng về tẩm cung của mình trong lòng đầy suy nghĩ về sự thay đổi của chị mình . Không hiểu sao mình cảm thấy chị ấy thay đổi nhiều quá nhưng dù sao mình cũng muôn cảm ơn chị đã tác hợp ình . Chị ! Em cảm ơn và xin lỗi chị ! .