Cực Phẩm Ăn Xin Cường Hãn

Chương 22: Tên lùn


Đọc truyện Cực Phẩm Ăn Xin Cường Hãn – Chương 22: Tên lùn

Trước mặt Ô Dương, từ bao giờ lại xuất hiện thêm một người toàn thân quần áo đen nữa. Hắn không trả lời mà quay ra nhìn phía người vừa bị truy đuổi kia.

“Tên lùn, hiện tại ta sẽ xử lí hắn, còn ngươi lo hai tên thị vệ này”

Ô Dương nghe vậy hơi tức giận, lại để ý giọng nói kia dường như cố tình dùng chân nguyên thay đổi, không khác tên vừa rồi.

Bị nói như vậy người kia liền quát to: “Có ngươi là người lùn thì có, bố mẹ ngươi đều lùn, cả họ hàng nhà ngươi đều lùn. Ta đã bảo ta không lùn, chẳng qua chưa phát triển”

“Hừ… lùn là lùn lại còn biện minh gì nữa” Nhìn kẻ kia, người bất quá miễn cưỡng chỉ cao 1m4 lại nói vậy, người áo đen chẳng biết nói gì nữa.

“Các ngươi kinh người quá đáng” Ô Dương hét lớn, đao xuất hiện trên tay bổ tới tên hắc y nhân vừa tới. Hắn biết, trong số hai người thì tên này là tu vi khó đoán nhất, nếu giết được người này thì coi như thắng lợi đã tay.

Như hiểu được ý Ô Dương, hai tên hộ bên cạnh cũng đồng thới xông lên.

Người áo đen kia không do dự liền dánh tới.

Tên được gọi là lùn kia thấy vậy, không phi vào mà lại lui ra xa mấy chục bước, khoanh tay đứng, bộ dạng không liên quan.

Tên bị gọi lùn này dĩ nhiên là Hàn Nhật, hắn hiện tại đang rất muốn đánh tên áo đen kia bầm dập.

Một giờ trước.


Hàn Nhật bật nhẹ lên rồi nhẹ nhàng tiếp trên mái của một chiếc đình gần ngôi nhà to nhất mà hắn chọn. Hắn không trực tiếp lên mái ngôi nhà kia vì như vậy rất nguy hiểm. Vốn định ở đây dùng thần thức dò xét bên trong nhưng lại nghe lão đầu nhắc nhở: ” Tiểu tử, mau dò xét kĩ bên trên mái nhà kia, ta mơ hồ cảm thấy có người ở đó”

“Có sao”

Hàn Nhật hơi giật mình , lập tức cho thần thức tới, chẳng mấy chốc hắn đã phát hiện được, quả thật bên trên có người, lại tưaj hồ như hắn, cả người hắc y.

Lúc Hàn Nhật phát hiện ra người kia thì cũng là lúc tên kia phát hiện ra hắn, quay đầu ra nhìn Hàn Nhật.

Lúc Hàn Nhật đang có ý định trốn đi thì đã thấy tay người kia chợt phất lên.

“Xong”

Nhìn thứ kia bay tới nhanh như vậy Hàn Nhật thầm than.

“Hụt!”

“Sai ! Trúng rồi” Lão đầu sửa.

“Cạch…”

“Vù….”


Trong lòng Hàn Nhật vô cùng buồn bực, chỉ vì tên kia mà hắn suýt nữa thì bị bắt, may mà hắn mấy ngày qua luyện tốt thuật ẩn thân, quan trọng nhất Thần Ma Vũ Bộ cũng mơ hồ chạm tới nhất trọng trong cửu trọng, nếu không chỉ sợ vừa phất hiện liền bị tóm.

Mà đúng như Ô Dương nghĩ đúng là Hàn Nhật vận dụng Thần Ma Vũ Bộ cực tốn nguyên khí, nên cũng không thể duy trì được mãi.

Khi hắn sắp không trụ được nữa thì giọng nói từ hư không đâu đó lại truyền vào” Tên lùn muốn sống thì mau chạy vào rừng”

“Thần thức giao tiếp sao”

Hàn Nhật đang chạy hơi giật mình, nhìn lại su lưng Ô Dương sắp đuổi tới hắn mới phải bất đắc dĩ làm theo.

Từ tay Hàn Nhật đã xuất hiện thêm một viên đan dược, đây là Hồi Nguyên đan mà hắn lấy được từ hai người Cao Thăng, cũng chỉ có năm viên mà thôi.

Một viên…

Hai viên…

Liên tiếp nuốt hai viên vào bụng lại cảm nhận Hồi Nguyên đan trong cơ thể, Hàn Nhật thầm than tốt, nguyên khí trong cơ thể đã dần hồi phục, Hàn Nhật mới mãn nguyện, tiếp tục đứng xem.

Hắn không có dự định tham gia, mục tiêu của hắn là Ô Việt Kiên chứ không phải mấy người này.


“Ồ vẫn đánh được sao” Nhìn trận chiến trước mặt Hàn Nhật thầm than.

Hiện tại dĩ nhiên đang nghiêng về phía của Ô Dương nhưng cũng không nhiều, hắc y nhân kia lại có thể phòng thủ cùng tấn công cực kì chắc chắn.

Hàn Nhật để ý, kiếm pháp của hắc y nhân rất có liên kết, hòa hợp, chiêu nối chiêu, kiếm tiếp kiếm, rất liền mạch, không hề chậm chút nào.

Thấy Hàn Nhật đứng một bên mà xem, tụa hồ không có ý giúp đỡ, hắc y nhân giận giữ hét” Tên lùn chết tiệt, mau giúp ta, nếu không ta giết ngươi”

“Uy hiếp ta sao, giỏi mà ra đây giết, ngươi cứ lo thân ngươi đi”

“Ngươi…”Hắc y nhân bị Hàn Nhật nói vậy liền câm nín, sau lại nói” Tên Ô Dương này cả ngày chỉ làm ác, không có gì tốt đẹp, giết hắn dân sẽ sống tốt hơn rất nhiều”

“Liên quan…”

Trong đầu Hàn Nhật vang lên, miệng lại nói” Vậy sao, theo như ngươi nói hắn đúng là chẳng tốt đẹp gì, nhưng…chẳng liên quan đến ta”

Hắc y nhân ban đầu nghe tưởng Hàn Nhật thay đổi chủ ý, tâm tình đang vui mừng thì lại nghe câu sau khiến hắn tí bị một đao vào người. đang định nói gì tiếp thì Ô Dương lại nói”Tiểu huynh đệ ngươi đừng nghe hắn nói bừa, ta chưa bao giờ có lỗi với dân chúng trong thành. Nếu ngươi giúp ta giết hắn thì sẽ được ban thưởng”

Ô Dương hiện tại tâm trạng cực kì lo lắng, đánh lâu như vậy mà vẫn còn chưa phân thắng bại, lại qua cuộc nói chuyện giữa hai người kia thì không phải một phe. Vì vậy suốt vừa rồi hắn mới yên tâm tập trung đánh hắc y nhân. Nếu hiện tại mà thêm Hàn Nhật chắc chắn bại.

“Ô thưởng nhiều không vậy… mà thôi ta không tin tưởng ngươi đâu” Hàn Nhật xua xua cánh tay.

“Tiểu huynh đệ xin cứ yên tâm, Dương mỗ ta làm ngươi chưa từng thất hứa, nếu cùng ta giết hắn thì sẽ được một nghìn à không là năm nghìn linh thạch hạ phẩm”

“Lùn, ngươi đừng nghe hắn lừa, nếu ta bại thì ngươi chắc chắn cũng bị giết, thà cùng ta giết hắn rồi lấy linh thạch cũng được”


Hàn Nhật hiện tại đâu thèm nghe mấy lời kia nữa trong lòng bắt đầu tính toán” Một ngày nêu tu luyện chăm chỉ thì cũng tốn ba mươi đến năm mươi viên linh thạch à, mấy ngày qua mua mấy thứ cùng tu luyện hơn hai trăm linh thạch cũng đã gần hết nếu có năm nghìn thì…”

Nghĩ đến đây Hàn Nhật liền cười to, hắn thực sự nghĩ tu vi mình sẽ tăng vọt nếu có số linh thạch kia. Nhưng sau đó lại trầm mặc, hắn hiện tại quả thật không biết làm gì nữa.

Mà cũng chẳng đợi hắn suy nghĩ dài dòng gì, đã thất hắc y nhân dùng kiếm hất vũ khí ba người, lại đang chạy về phía hắn.

“Tên đáng ghét…lại hại ta” Hàn Nhật chửi to, nhanh chóng chạy xa hắc y nhân kia. Nhưng dù sao phản ứng hắn lại hơi chậm, chưa chạy xa đã bị đuổi kịp đến trước mặt. Hàn Nhật vội quanh người thì đã bị một cước thân thiên vào mông. Cả người lao về phía đám người kia chân khong tự chủ hơi khuỵu xuống. Mà mấy người Ô Dương cũng không kịp phản ứng, đao không kịp thu về vẫn bổ tới.

Nhìn ba thanh đao sắp bổ tới Hàn Nhật trong lòng muốn khóc, chỉ xem đánh thôi có cần vậy không, lần này quả thật muốn sống cũng khó, kiếm miễn cương đưa lên đỡ.

Cứ nghĩ mình sẽ bị bổ làm đôi, nhưng không, trước mặt hắn lại xuất hiện thêm một thanh kiếm nữa, cùng với kiếm hắn gần nhau, hoàn toàn chặn lại cả ba thanh đao.

Hàn Nhật cũng chẳng rảnh rỗi gì, đỡ mấy đao liền lúc, tuy lực đã bị dảm không ít nhưng bị nội thương là chắc chắn, hơi tưca giận, rụt kiếm lại, hắn đâm kiếm về phía một tên hộ vệ.

Nhưng người này cũng rất nhanh né được một kiếm này, Hàn Nhật cũng không đâm tới nữa, lăn người ra sau.

Hắc y nhân tựa hồ hiểu ý, lại bắt đầu quần chiến lần nữa. Nhìn hắn, ánh mắt Hàn Nhật không một tia cảm kích, lần thứ hai, đây là lần thứ hai bị tên này làm vậy cứ đẩy hắn vào chõ chết rồi lại cứu ra. Giận giữ lắm chặt kiếm, đầu nhanh chóng cân nhắc, cuối cùng xông hướng về một tên hộ vệ. Tu vi của những người này hắn đã đều xem qua, hai tên hộ vệ tu vi cũng gần như hắn, một người luyện khí tầng bốn trung kì, người còn lại là hậu kì. Về phần Ô Dương cùng hắc y nhân, hắn lại mơ hồ nhìn ra tu vi luyện khí tầng chín.

“Không tốt” Ô Dương thấy thế hô to” Hai người các ngươi mau chóng giết tên lùn, xong thì lại giết tên này.”

Nghe lệnh, hai họp vệ liền không đánh hắc y nhân nữa mà lại phi về phía Hàn Nhật.

Cũng vì vậy tràng chiến đấu nhanh chóng thay đổi, chia thành hai nhóm Hàn Nhật một mình cùng hai người thị vệ, Ô Dương cùng hắc y nhân.

Giảm được hai người hộ vệ, hắc y nhân liền tập trung về một mình Ô Dương, chỉ trong chốc lát, hắn đã áp đảo hẳn Ô Dương.

Bên cạnh Hàn Nhật hơi khó khăn, so về lực lượng hắn thua xa hai người nhưng may thân pháp hắn nhanh nên việc né tránh vẫn miễn cưỡng, thỉnh thoảng có thể đáp trả một vài chiêu. Mà điều này cũng là thứ mà hai người hộ vệ buồn bực nhất, vốn nghĩ rằng nhanh chóng giải quyết người này là coi như chắc thắng, ban đầu vẫn nghĩ tên lùn này khí nhai một chút không ngờ lại khó đến trình độ như vậy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.