Đọc truyện Cục Cưng Kiêu Ngạo Pk Tổng Tài Papa – Chương 52
Chương 52: Con nhóc, rất lợi hại
Khi Vương Đồng đi vào, Tư Thành Đống vẫn ngồi tại một chỗ, biểu tình thản nhiên, giương mắt nhìn nhìn cô ta tiến vào: “Là ai gọi điện thoại?”
Vương Đồng nhìn thấy ánh mắt của Tư Thành Đống, thần kinh không khỏi căng lên một trận. Cô ta ở trước mặt Tư Thành Đống vội vàng tìm cách. Chỉ là thời điểm mấu chốt như vậy, cô ta không có biện pháp nào khác. Tống Ngọc San có thể điều tra được Tư Thành Đống đến Hoàng Đình, chắc chắn bà ta cũng biết rằng ông ta hẹn một người phụ nữ ở đây. Tuy bây giờ cô ta có thể chạy thoát, nhưng Tống Ngọc San muốn biết chắc chắn sẽ tra ra. Cho nên, cho dù hôm nay thoát, sau này vẫn không dám chắc. Nên hôm nay, cô ả đành tìm thế thân cho Tống Ngọc San tóm!
“Là mẹ cháu gọi điện, hỏi cháu tại sao còn chưa có về nhà!” Vương Đồng ngồi xuống bên cạnh Thành Đống, đôi mắt to nhìn chăm chú vào ông ta, như sợ lại làm điều gì khiến ông ta không vui!
“Nếu cháu thật sự muốn về, bác Tư kêu Trương Dư Hàng đưa về!”. Tư Thành Đống khóe miệng lộ ra ý cười, còn có vẻ châm chọc.
Vương Đồng tuy rằng không hiểu hết gã đàn ông trước mặt, cũng không biết vì sao ông ta lại nhìn mình như vậy. Nhưng, cô ta biết rằng vị Đại lão gia của cô ta đang tức giận. Vương Đồng vội vàng nói: “Cháu đã nói với mẹ, tối hôm nay cháu không về nhà!”. Cô cẩn thận nắm lấy ống tay áo ông ta.
“Cũng không thể không về nhà, buổi tối trẻ con tốt nhất vẫn là nên trở về!” Nụ cười của Tư Thành Đống có chút thay đổi, ông ta hẳn rất vừa lòng với câu trả lời của Vương Đồng. “Cô gái ngoan, buổi tối không thể không về nhà!” Nói xong Tư Thành Đống đưa tay ôm ngang thắt lưng của Vương Đồng, kéo cô ta vào lòng mình, tay kia lại tiến vào giữa hai chân của cô ta.
Vương Đồng một tay ôm cổ ông ta, một tay giữ lấy bàn tay Tư Thành Đống đang ở giữa hai chân mình, ghé sát cổ ông ta nhẹ giọng nũng nịu “Bác Tư…, không hiểu vì sao cháu…cháu thấy nơi này có chút kỳ lạ, làm cho cháu cảm thấy không được thoải mái, chúng ta đi nơi khác có được không?”
Tư Thành Đống nhìn Vương Đồng ngẫm nghĩ, ông ta chơi đùa với biết bao nhiêu phụ nữ, không một người nào đến nước này rồi mà không thuận theo ông ta. Vậy mà cô ta từ khi tiến vào đến giờ năm lần bảy lượt làm cho ông ta cụt hứng. Đầu tiên là tiếp điện thoại, bây giờ lại nói muốn đổi địa điểm. Ông thật đã xem thường con nhóc này!
“Vậy cháu muốn đi chỗ nào hử?” Tư Thành Đống hỏi, tay vẫn ve vãn bên sườn của Vương Đồng. Đối phó với những cô nhóc thế này ông ta có thừa kiên nhẫn, vẫn có thể chậm rãi bồi cô ta.
“Chỉ cần không phải ở đây là tốt rồi!”. Vương Đồng sợ Tư Thành Đống không đồng ý, thân thể không tự nhiên mà chuyển động, ngẩng đầu vuốt ve ông ta, giọng nói hết sức dịu dàng êm ái “Hôm nay, buổi sáng cháu cùng bạn học có xem một bộ phim, cũng trong một căn phòng giống thế này, nam chính và nữ chính chưa kịp cùng nhau thì nữ chính đã bị chết thật thê thảm. Bác Tư, cháu cảm thấy nơi đây thật đáng sợ à, chúng ta có thể đổi chỗ được không?”
“Thôi được, tầng trên còn có phòng, ta kêu phục vụ dọn cơm lên phòng trên, chúng ta đến đó dùng bữa”.! Con nhóc này thật lắm trò làm cho Tư Thành Đống càng lúc càng hứng thú.
“Vậy… phu nhân có biết chỗ kia?” Đây mới thực là điều cô ta quan tâm, cô ta không muốn bản thân làm lắm trò như vậy còn bị phát hiện ra.
Tư Thành Đống lúc này như hiểu được, thì ra là nó sợ mụ cọp ở nhà kia. Ông ta xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ta: “Ả cho dù biết, nhưng Hoàng Đình rất bảo vệ khách, căn bản không thể tìm được chúng ta.”
Vương Đồng rốt cuộc cũng thả lỏng được tâm tư, ngoan ngoãn khéo léo dựa vào ngực ông ta, cùng nhau đi ra cửa. Tư Thành Đống còn có mấy câu muốn dặn dò Trương Dư Hàng nhưng lại không thấy hắn ở cửa. Hắn rất hiếm khi như vậy, nhưng mà có tiểu mỹ nhân trong lòng nên ông ta cũng không câu nệ, lấy di dộng gọi cho Dư Hàng, cũng không hỏi hắn ở đâu, nói thằng: “Tôi lên lầu trên, nếu có ai hỏi thì nói tôi đã rời khỏi!”
Đồng Đồng lúc này mới hoàn toàn nhẹ nhõm thở ra. Đến khi ở trong thang máy, cô ta nhẹ nhàng hôn lên cổ Tư Thành Đống. Ông ta ngược lại ánh mắt có phần buồn bã, chỉ mới là một con nhóc mà đã lợi hại như vậy.