Đọc truyện Cục Cưng Hàng Tỷ Và Người Mẹ Hắc Đạo – Chương 37: Ma lực của Hoắc Khải Địch
Hoắc Khải Địch không có mở miệng nói lời nào , anh biết có lẽ là chuyện gì. . . Hoắc phu nhân đi tới trên ghế sa lon ngồi xuống đối diện con trai , sắc mặt vẫn là lạnh lẽo.
Hoắc phu nhân lần đầu tiên dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm con trai nhìn thật lâu, bà không có mở miệng nói lời. Hoắc Khải Địchcũng ở đây quan sát mẹ mình , ánh mắt của hai người thỉnh thoảng sẽ ở giữa không trung gặp nhau.
“Mẹ, ngài đang tức giận ai? Con sao?” Hoắc Khải Địch đầu tiên mở miệng nói chuyện, anh là một người con hiếu thuận, mẹ con hai người sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm, anh không muốn làm cho mẹ mình không vui.
“Phạm Hiểu hiểu thì ra là bươm buớm số một !” Ánh mắt Hoắc phu nhân sắc bén lạnh lẽo gắt gao nhìn chằm chằm Hoắc Khải Địch . Trong lòng Hoăvs Khải Địch chợt lộp bộp một tiếng !”Mẹ, người nào nói cho ngài?”
“Người nào nói cho mẹ biết không quan trọng! Quan trọng là: bươm buớm số một chính là sát thủ muốn giết người tàng hình! Người của Hồ Điệp Cốc con chắc không xa lạ gì chứ? Người đeo mặt nạ cùng người tàng hình là có Huyết Hải Thâm Cừu , sẽ không không biết chứ? !” Giọng nói Hoắc phu nhân nói chuyện càng ngày càng nghiêm nghị, mặc dù âm thanh không lớn, nhưng phân lượng, uy nghiêm mười phần!
Hoắc Khải Địch tỉnh táo nhìn xem mẹ uy nghiêm , trong lòng anh đang suy nghĩ, chuyện như vậy là giấy không thể gói được lửa , còn không bằng mình và mẹ thẳng thắn nói một chút.
“Mẹ, ngài nói đúng, Hiểu Hiểu là bươm buớm số một , cũng là người đeo mặt nạ huấn luyện Sát thủ máu lạnh số một , mục tiêu cuối cùng Phạm Hiểu hiểu chính là muốn giết chết người tàng hình. Nhưng là, mẹ, Phạm Hiểu hiểu đã có bốn đứa bé của con ,cô ấy là yêu đứa bé, cô ấy sẽ không giết con , mà con , càng sẽ không giết cô ấy! Mẹ, con yêu cô ấy! Con chưa từng có yêu một cô gái nào như vậy , Trước khi con không gặp Phạm Hiểu hiểu thì con không biết yêu là cái gì , hiện tại con biết rồi. Mẹ, nếu như không có Hiểu Hiểu, con sống như một cái xác không hồn, con không thể không có cô ấy!” Hoắc Khải Địch rất rõ ràng nói lập trường của mình.
“Đợi đợi đứa bé trong bụng cô ta sinh ra ,mẹ sẽ bảo cậu của con giết cô ta ! Không cần con động thủ!” Hoắc phu nhân hạ thấp giọng, giọng nói chuyện khác thường kiên quyết.
“Mẹ! Không thể như vậy! Nếu như mẹ còn muốn con trai , nếu như mẹ không muốn đem chuyện làm cho rối loạn hơn, hi vọng mẹ tỉnh táo! Cậu không thể trộn lẫn vào chuyện này , mẹ, ngài rốt cuộc đã nói cái gì với cậu ?” Mi tâm Hoắc Khải Địch bắt đầu rối rắm. Cậu của anh , chính là Chưởng Môn phái ẩn hình —— lôi trấn tiếu!
“Khải Địch , con nói xem mẹ sẽ để một sát thủ máu lạnh sống ơtrong nhà chúng ta sao ? !Con nói xem mẹ sẽ để một quả bom hẹn giờ sống ở chung quanh con sao? Con yêu cô ta cũng được, không thương cũng được, tóm lại —— Phạm Hiểu hiểu đều chỉ có một con đường chết!” Âm thanh Hoắc phu nhân khàn khàn gầm nhẹ!
Bà chỉ có một đứa con trai , người nào uy hiếp được an toàn của con trai bà , tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho! Mặc kệ là ai, bà đều sẽ bắt lôi trấn tiếu diệt cô ta ! Bươm buớm số một , thời điểm bươm bướm số một mang thai không thể vận công, cùng người phụ nữ có thai bình thường giống nhau như đúc, đợi cô ta sinh hạ đứa bé, lôi trấn tiếu lập tức sẽ lấy tánh mạng của cô ta !
Nếu như không phải là trong bụng Phạm Hiểu hiểu có đứa bé của Hoắc thị, như vậy, giờ phút này Phạm Hiểu hiểu đã chết một vạn lần! Lôi Trấn Tiếu là chưởng môn phái Ẩn hình có công phu vô cùng lợi hại , giết chết bươm buớm số một dễ như trở bàn tay!
Lôi trấn tiếu là anh tra ruột của Hoắc thái thái , Cậu ruột của Hoắc Khải Địch !
Cậu là ai, Hoắc Khải Địch vô cùng rõ ràng, giờ phút này cái trán của anh đang bốc lên mồ hôi lạnh! tthuf hận của phái Ẩn hình phái cùng người mặt nạ , không phải Huyết Hải Thâm Cừu đơn giản như vậy! Cậu tìm kiếm người đeo mặt nạ nhiều năm như vậy , người đeo mặt nạ cũng ở đây tìm kiếm người tàng hình nhiều năm như vậy , lần này, cậu biết bươm buớm số một chính là sát thủ của người đeo mặt nạ , Cậu chắc chắn sẽ không bỏ qua cho bươm buớm số một !
“Mẹ, Hiểu Hiểu là một cô gái tốt, cô ấy sẽ không giết người lung tung vô tội, càng sẽ không uy hiếp được con ! Mẹ, Thời điểm Hiểu Hiểu mang thai thời điểm đã biết con là một trong những người tàng hình , nhưng cô ấy còn là sanh ra đứa bé đã cứu tánh mạng con , mẹ, nếu như Hiểu Hiểu muốn giết con ,cô ấy hoàn toàn có thể không cứu con. . . . . .” Hoắc Khải Địch nói còn chưa dứt lời, liền bị Hoắc phu nhân vô cùng không nhịn được một hớp cắt đứt: “Bởi vì Phạm Hiểu hiểu muốn lợi dụng cơ hội lần này, tìm kiếm ra phái ẩn hình ! Cô ta là lợi dụng đứa bé làm mồi nhử, lừa gạt tin tưởng của con , cô ta là Sát thủ máu lạnh , trong lòng cô ta căn bản không có yêu! Cô ta đã nói qua yêu con sao? !”
“Mẹ, con sẽ làm cho Hiểu Hiểu yêu con đấy. Mẹ, con cũng cần cô ấy! Con chính là thích Phạm Hiểu hiểu! Mặc kệ cô ấy là Sát Thủ máu lạnh, cái này không quan trọng! Cô ấy chắc chắn sẽ không giết con ! Mà con, cũng sẽ không để cho cậu giết cô ấy ! Phạm Hiểu hiểu cùng người mặt nạ hoàn toàn là hai chuyện khác nhau! Xin mẹ không nên đem chuyện trộn lẫn thành một !” Hoắc Khải Địch bắt đầu nổi giận, nói chuyện giọng điệu là lạnh sưu sưu.
Đây là lần đầu tiên Hoắc Khải Địch cùng mẹ trở mặt!
“Khải Địch . . . . . . con . . . . . . con phản!” Hoắc phu nhân vạn vạn không ngờ, con trai hiếu thuận của mình nhưng vì một Sát Thủ máu lạnh cùng mình trở mặt, bà tức giận nóng nảy, nói chuyện không yên.
“Mẹ! Chuyện của con mẹ đừng trộn lẫn! Phạm Hiểu hiểu là cô gái của con, là mẹ bốn đứa bé của cpn , con sẽ không để cho cậu giết cô ấy ! Nếu như các người nhất định phải như vậy, như vậy, đừng trách con trở mặt!” Sắc mặt Hoắc Khải Địch càng ngày càng âm lãnh, đôi con ngươi chỗ sâu thả ra ánh sáng lạnh giống như sắc bén mâu!
Hoắc phu nhân lần đầu tiên nhìn thấy con trai lãnh khốc như vậy: “Khải Địch. . . . . . Con vì người phụ nữ kia. . . . . . Thậm chí ngay cả mẹ cũng không cần. . . . . . Tốt! . . . . . . Mẹ đi! . . . . . . Mẹ đi tìm cậu của con . . . . . . Mẹ không cần ở trong này . . . . . . Mẹ đem Thiên Lân cùng Thiên Kỳ mang đi. . . . . .” Hoắc phu nhân không đấu lại con trai, khóc nói chuyện.
Hoắc phu nhân mặc kệ đi tới chỗ nào, cũng sẽ mang theo Thiên Lân cùng Thiên Kỳ . Tôn tử, chính là mệnh của Hoắc thái thái! Hai BB trong bụng Phạm Hiểu hiểu không biết có thể giữ được hay không, nhưng bây giờ Thiên Lân cùng Thiên Kỳ, là khẳng định nhất định phải giữ được an toàn của bọn chúng !
Đứa bé mang tới phái ẩn hình , Hoắc Khải Địch không hề ý kiến, Khi còn bé Hoắc Khải Địch là lớn lên ở phái ẩn hình .
Mẹ bất hòa Hiểu Hiểu ở cùng một chỗ, như vậy ngược lại an tĩnh. Ít nhất, Hiểu Hiểu trước mắt là an toàn.
—— ——
Thời điểm Phạm Hiểu hiểu tỉnh dậy , trời đã sáng hẳn, gần đây giấc ngủ của cô rất tốt, có Hoắc Khải Địch ngủ ở bên cạnh, cô cảm giác rất an toàn. Ở đảo bươm buớm qua mười lăm năm suốt ngày lo lắng đề phòng , cảm giác an toàn, đối với Phạm Hiểu hiểu mà nói so cái gì đều trọng yếu, cô bây giờ là trong lúc mang thai , cùng phụ nữ bình thường không có một chút khác nhau.
Hoắc Khải Địch vẫn còn đang ngủ say, Một tay Hiểu Hiểu chống đỡ người lên , cẩn thận quan sát Hoắc Khải Địch: mày kiếm, mũi ưng thẳng tắp, môi mỏng hấp dẫn mà kiên quyết , cảm giác gương mặt mười phần giống như là được điêu khắc , giống như một tác phẩm nghệ tinh xảo bình thường .Hoắc Khải Địch người này đối với cô rất tốt, Phạm Hiểu hiểu cảm giác mình có phải là đang nằm mơ hay không.
Đưa ngón trỏ ra, nhàn nhạt cẩn thận phác thảo hình dáng trên khuôn mặt anh, đây là một cực phẩm khốc nam, đẹp trai đến khiến con gái phải thét chói tai , Phạm Hiểu hiểu cô giống như thích anh !
Nhịp tim thật là nhanh nha, giống như có cổ dòng điện chợt xông vào trong thân thể. . . . . . Cảm giác thật là kỳ quái, Phạm Hiểu hiểu trong lúc bối rối rụt ngón tay về, lại không dám tiếp xúc trên da mặt Hoắc Khải Địch .
Nơi tim hình như là bảy tám cái nai con đang nhảy nhảy, Phạm Hiểu hiểu đỏ mặt giống như trái cà chua chín , trời ạ, đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Hoắc Khải Địch cái người đang ngủ say này , trên người giống như có cổ ma lực, ở thật sâu hấp dẫn cô. . . . . . Chẳng lẽ đây chính là tình yêu trong truyền thuyết sao? Chẳng lẽ cô yêu Hoắc Khải Địch ?