Cửa Tiệm Trường Sinh

Chương 68: Rồng và phượng hoàng


Đọc truyện Cửa Tiệm Trường Sinh – Chương 68: Rồng và phượng hoàng

“Đậu Đậu, cho dù em và bố về với ông bà rồi, chỉ cần em muốn trở lại đây, lúc nào cũng có thể đến, cửa nhà của chị Từ sẽ vẫn luôn rộng mở chào đón em. Nhưng mà em phải làm một đứa trẻ ngoan, tuyệt đối không thể làm việc trái pháp luật. Ông chủ xưởng thuốc đã bị bắt, chú cảnh sát sẽ không bỏ qua cho ông ta, xem như đã báo thù cho mẹ em có được không?”

Từ Du thật sự là vừa đau lòng vừa lo lắng, cô thật sự không ngờ tới một cô bé mười ba tuổi sẽ nảy ra suy nghĩ nguy hiểm như vậy. Nếu không kịp thời ngăn chặn, ai biết Đậu Đinh có thể thật sự làm ra chuyện gì hay không?

“Thật sự đã bắt được sao?” Đậu Đinh hít mũi, không tin tưởng lắm, hỏi: “Thật sự sẽ bắt ông ta ngồi tù sao? Lỡ như ông ta dùng tiền hối lộ…”

“Sẽ không đâu, việc này ảnh hưởng rất lớn, ông ta chắc chắn sẽ bị trừng trị thích đáng.” Từ Du cảm thấy có chút đau lòng, ngay cả trẻ con cũng biết nói có thể dùng tiền hối lộ, có thể thấy được niềm tin của công chúng đối với chính nghĩa thấp cỡ nào. Nhưng cô cảm thấy cũng không thể vơ đũa cả nắm được, sâu mọt chắc chắn có, nhưng phần lớn con người vẫn trong sạch, chính trực.

“Dạ.” Đậu Đinh im lặng trong chốc lát, bỗng nhiên nhỏ giọng nói: “Chị Từ, có việc này em không biết có nên nói hay không, có một lần em nghe lén được mẹ gọi điện thoại, ngay cả bố cũng không biết.”

“Là việc có liên quan đến thuốc trường sinh sao?” Từ Du lập tức trở nên cảnh giác, hận không thể lấy sổ tay ghi lại.

Đậu Đinh nói: “Đúng vậy, chính là có liên quan với loại thuốc kia… Lúc trước, mẹ em mua một hộp từ đại lý khác, dùng xong nói cảm thấy hiệu quả rất tốt, cho nên mới bắt đầu việc làm ăn này. Lần đó em nghe người trong điện thoại kia nói, phương thuốc này lưu truyền đã hơn hai ngàn năm, nó từng là phương thuốc luyện chế thuốc trường sinh bất tử cho Tần Thủy Hoàng. Chẳng qua hiện giờ có vài dược liệu không tìm thấy nữa, chỉ có thể thay đổi phương thuốc, cho nên mới có thuốc trường sinh hiện giờ. Chị Từ, chị cảm thấy việc này là thật sao?”

“Em thật sự nghe được người kia nói như vậy với mẹ em sao?” Từ Du cũng không dám chắc lời này là thật hay giả, nếu là trước kia, cô sẽ cảm thấy một trăm phầm trăm là giả, Tần Thủy Hoàng đã qua đời từ lâu, căn bản là không có thuốc trường sinh bất tử gì.


Nhưng mà có quái thai Kỳ Tễ kia, hiện giờ cô đã không thể nói như vậy nữa.

“Không sai, chắc chắn là như vậy…”

Đậu Đinh còn chưa nói xong, đột nhiên bị tiếng chuông điện thoại của Từ Du cắt ngang, hóa ra là Viên Chỉ Hề gọi tới.

Trái tim Từ Du lập tức trở nên nhẹ nhõm, tiếp đó liền tức giận dâng trào, nhận cuộc gọi liền muốn gào lên mấy câu trước.

“Từ Du, lần này bọn em đi máy bay về, trước đó ở trên máy bay cho nên tắt điện thoại, thật xin lỗi, đã quên báo trước với chị.”

Mấy lời muốn tức giận của Từ Du lập tức nghẹn trong cổ họng, cô nghiến răng, nói: “Em cũng quên có chọn lọc đó, có khi nào ngay cả đường về cũng quên rồi hay không, có cần chị đi đón không hả?”

“Không cần, không cần, lát nữa bọn em sẽ bắt xe về, chị ở nhà nghỉ ngơi thật tốt đi. Tiết lộ trước một chút với chị, lần này bọn em đã tìm được manh mối quan trọng!” Giọng nói Viên Chỉ Hề hùng hồn mạnh mẽ, nghe ra vô cùng vui vẻ, còn có một chút đắc ý.

“Được rồi, vậy bọn em đi đường cẩn thận, lát nữa gặp.” Từ Du không có cách nào nói ra việc của chị Phân, đặc biệt là ở trước mặt Đậu Đinh.

“Anh Viên đi ra ngoài chơi à?” Đậu Đinh có chút tò mò, cô bé rất có cảm tình với anh trai xinh đẹp Viên Chỉ Hề này.

Cô bé còn từng chụp lén Viên Chỉ Hề và đưa ảnh đến trường học khoe, không ít nữ sinh trong lớp thấy ảnh chụp của cầu đều bị mê hoặc đến phát cuồng, nói sau khi lớn lên nhất định phải gả cho anh ấy. Những lúc như thế, Đậu Đinh sẽ đả kích, nói anh Viên đã có bạn gái, hơn nữa bạn gái cũng rất xinh đẹp, lại có tiền, nói các cậu đừng suy nghĩ viển vông nữa.

Vì thế, đám nữ sinh hận đến nghiến răng nghiến lợi đối với người tên Từ Du chưa từng biết mặt kia. Nếu Từ Du mà biết được, chắc chắn sẽ câm nín luôn.

“Cũng không phải đi chơi, mà là đi làm một việc rất quan trọng, sẽ trở về ngay.”

Hai người đợi chừng một giờ, anh em Viên Chỉ Hề đã về tới, vốn vừa vào cửa đã muốn cho Từ Du bất ngờ, Từ Du lại chỉ Đậu Đinh trong phòng.


Viên Chỉ Yên không biết sự việc cụ thể, vui mừng chạy đến ngồi xuống bên cạnh Đậu Đinh, nhiệt tình hỏi: “Đậu Đậu hôm nay không đi học sao? Mẹ em sao rồi?”

Từ Du vừa mới ra hiệu đừng nói thì đã không kịp nữa rồi.

Miệng Đậu Đinh mím môi như sắp khóc, nước mắt đảo qua đảo lại trong vành mắt, anh em nhà họ Viên lập tức biết chuyện không hay rồi.

“Chị Phân buổi sáng đã đi rồi…” Từ Du cứng ngắc nói một câu, lập tức nói sang chuyện khác: “Phía các em rốt cuộc đã phát hiện cái gì?”

Tuy rằng xem như tìm được công thức điều chế cũng đã không dùng được nữa.

“Cái kia, tóm lại là thứ rất hữu dụng, em và Chỉ Yên đói lắm rồi, Từ Du, trong nhà có đồ ăn không?” Viên Chỉ Hề rõ ràng đang đề phòng Đậu Đinh, việc này ba người bọn họ biết là được rồi, trẻ con không nên dính vào.

“Các em còn chưa ăn trưa? Bây giờ đã mấy giờ rồi.” Từ Du không nói gì, vừa tìm đồ ăn cho hai người, tìm tới tìm lui, cuối cùng pha cho mỗi người một gói mì ăn liền, còn cho thêm hai quả trứng gà.

Buổi chiều, sau khi ông chủ béo đón Đậu Đinh đi, Viên Chỉ Hề mới lấy ảnh chụp trong di động ra cho Từ Du xem.

“Đây là rồng và phượng hoàng?” Trong đầu Từ Du hiện lên một suy nghĩ, cô không dám chắc nên hỏi, “Em cảm thấy thuốc trường sinh thật sự cần tới rồng và phượng hoàng sao?”


“Chị còn nhớ ông cố từng nói về thuốc trường sinh bất tử không? Năm đó, tổ tiên Viên Thiên Cương đã phát hiện loại thuốc này dùng máu rồng và phượng, mà hiện giờ loại thuốc này lại gọi là thuốc trường sinh, ông chủ còn khắc lên tường hình rồng và phượng hoàng. Em cảm thấy đây không chỉ là trùng hợp.”

Viên Chỉ Hề nói ra suy đoán của mình: “Chúng ta có lý do nghi ngờ, thứ gọi là thuốc trường sinh này chính là xuất phát từ thuốc trường sinh bất tử. Nhưng vấn đề là, ông chủ này làm sao biết công thức điều chế thuốc trường sinh bất tử?”

Từ Du lắc đầu, không nghĩ tới sự việc lại trùng hợp đến như vậy.

“Mọi người biết không? Ngay trước khi các em trở về, Đậu Đinh vừa nói với chị từng nghe thấy mẹ em ấy và người khác nói chuyện điện thoại, đối phương nói với chị Phân, thuốc trường sinh được chế từ phương thuốc trường sinh bất tử đã lưu truyền hơn hai ngàn năm. Chẳng qua bởi vì không tìm thấy một vài dược liệu, cho nên dùng một số dược liệu khác thay thế nhưng vẫn có hiệu quả trường sinh. Lúc đó chị chỉ nghi ngờ, nhưng hiện giờ các em cũng nói như vậy, chúng ta có thể khẳng định chuyện này rồi.”

“Vậy cái này không khỏi quá kỳ quái rồi sao? Sao ông chủ xưởng thuốc này lại có được phương pháp điều chế? Mọi người nói xem, có khi nào là Kỳ Tễ cho ông ta hay không?” Viên Chỉ Yên có chút phấn khích, cảm thấy lần này có thể nắm được cái đuôi của Kỳ Tễ rồi.

Cô đã gấp gáp muốn giao đấu với Kỳ Tễ rồi.

“Kỳ Tễ… Quả thật là có khả năng, dù sao cho đến hiện giờ, anh ta là người duy nhất từng dùng thuốc trường sinh bất tử. Chẳng qua mục đích anh ta làm như vậy là gì chứ?” Vòng tới vòng lui lại vòng về cái tên Kỳ Tễ, Từ Du không biết đây là trùng hợp hay là có người cố ý sắp đặt nữa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.