Cửa Hàng Nhang Đèn Của Tiểu Lão Bản

Chương 201


Bạn đang đọc Cửa Hàng Nhang Đèn Của Tiểu Lão Bản – Chương 201


Hạ Phi Tinh là  người sáng lập ra Linh Y, Mâu Hạnh là gia chủ Linh y nên càng hiểu rõ việc mà Hạ Phi Tinh đã từng làm.
Hạ Phi Tinh ban đầu cũng không phải tên Hạ Phi Tinh, y họ Dư.

Sinh ra trong một gia tộc y dược – Dư gia.

Mẫu thân y họ Hạ, chính là tiểu thư ở tiểu gia tộc Hạ gia.
Năm đó Dư gia là một đại gia tộc, gia chủ coi trọng bề ngoài mỹ mạo xinh đẹp của cô nương Hạ gia, không màng đến việc người Hạ gia có đồng ý hay không, gã cường đoạt Hạ cô nương về làm thiếp, hai năm sau Hạ cô nương hạ sinh một nhi tử.
Mẫu bằng tử quý cũng không có phát sinh trên người Hạ cô nương, mà ngược lại còn khiến hai mẹ con lâm vào nguy hiểm.
Khi đó Vu Cổ sư đang hưng thịnh, Dư gia lại đối với Vu cổ sư có nghiên cứu, vì Hạ Phi Tinh là linh thể trời sinh, Dư gia khi biết lập tức đem y luyện thành người cổ, đem Hạ PHi Tinh thành một vật chứa cổ trùng.
Hạ cô nương không đành lòng nhìn nhi tử chịu khổ, năm Hạ Phi Tinh ba tuổi, cô đã liên lạc với Hạ gia, muốn nhờ người nhà đến đưa nhi tử chạy trốn.

Nhưng không ngờ mọi chuyện lại bại lộ.

Vì để dạy cho Hạ cô nương cùng người Hạ gia một bài học, Dư gia thiếu chút nữa đã diệt môn toàn bộ Hạ gia trước mặt hai mẹ con Hạ Phi Tinh.
Không chỉ vậy, họ còn muốn Hạ Phi Tinh sợ hãi, sau khi tàn sát người Hạ gia, liền nhẫn tâm đánh chết tươi Hạ cô ngương trước mặt y.
Từ sau lần đó, Hạ Phi Tinh không khác gì người mất trí, suốt ngày đờ đẫn, không phản ứng gì với người xung quanh.
Sau đó, người Dư gia đã nghiên cứu ra quỷ cổ, chúng muốn dùng quỷ cổ để thống trị giới thiên sư, mà Hạ Phi Tinh là một vật chứa tốt nhất.

Hạ Phi Tinh từ thời điểm 10 tuổi đến 16 tuổi bị người Dư gia liên tục dẫn lệ quỷ vào người, để lệ quỷ cắn nuốt, cuối cùng mới hình thành quỷ cổ.


Mà linh hồn Hạ Phi Tinh chính là nguồn năng lượng cuối cùng của quỷ cổ, chỉ cần cắn nuốt linh hồn của Hạ Phi Tinh, quỷ cổ mơi chính thức hoàn thiện.
Hạ Phi Tinh nhìn như không hề phản kháng, tùy ý để nó gặm cắn, nhưng thật ra y đã nắm được nhược điểm của quỷ cổ.

Đó chính là thời điểm quỷ cổ sắp hoàn thiện, chính là thời điểm nó suy yếu nhất, chỉ cần dẫn động linh khí thiên địa là có thể tiêu diệt được đó.
Dù là vậy, nhưng linh hồn của Hạ Phi Tinh đã bị lệ quỷ cắn đến vỡ nát.
Hạ Phi Tinh trời sinh linh thể, lại có thiên phú, năm đó khi bị luyện chế thành người cổ, y đã trộm tu luyện, không thầy cũng tự hiểu, vì trong y luôn nung nấu ý đđihnhtrar thù cho mẹ và người Hạ gia.
Quỷ cổ sau khi bị Hạ Phi Tinh giết chết, y liền giả dạng thành nó, sau đó đưa đến cho những người Dư gia.
Một hồi lửa lớn thiêu sống trên dưới người Dư gia, Hạ Phi Tinh đại thù đã báo.
Sau đó y bên ngoài lang bạt, nhờ thiên phú tốt, hoặc vì từ nhỏ đã thấy cái ác, y ghét ác hơn thù, thanh danh nhanh chóng lan rộng cả giới thiên sư.
Cố Tấn Niên vì điều tra chuyện quỷ cổ đã đến Dư gia, sau khi chứng kiến trên dưới Dư gia giãy giụa chết tươi trong biển lửa, liền thấy được trong biển lửa đó thân ảnh Hạ Phi Tinh, nhận ra thiên phú của y liền nổi tâm tư, muốn thu y làm đệ tử chân truyền.

Hạ Phi Tinh không đồng ý, lại nhận được một cái đuôi lẽo đẽo theo sau.
Cuối cùng Hạ Phi Tinh cùng Cố Tấn Niên đi cùng nhau, không chỉ ký một cái khế đồng sinh cộng tử, mà còn làm một cái hôn lễ long trọng chấn động cả giới thiên sư.
Sau đó Hạ Cô Hàn tìm được người Hạ gia lưu lạc bên ngoài, sau đó giúp đỡ mà lập lại Hạ gia, khai sáng một mạch Linh y.
Nhưng từ đầu đến cuối, thần hồn của y vẫn không cách nào có thể chữa trị, cũng vì nguyên nhân đó mà thân thể y càng ngày suy yếu.  Biết bản thân sống không được bao lâu, hơn nữa khi chết sẽ hồn phi phách tán,Hạ Phi Tinh không ngần ngại rút ba hồn bảy phách hợp lai thành một hồn, lén lút đưa vào hồn thể của Cố Tấn Niên. 
Bởi vì Khế ước đồng sinh cộng tử là nguyên nhân.

Nên khi Hạ Phi Tinh hồn phi phách tán cũng đồng nghĩa với việc  Cố Tấn Niên sẽ biến mất khỏi thiên địa.

Mà có một hồn của y trong đó, Cố Tấn Niên vẫn sẽ tồn tại.

Chuyện này HẠ Phi Tinh cũng không nói cho kẻ nào biết, chính là khiHAj Phi Tinh đã chết vài thập niên, Linh Y ngẫu nhiên tìm lại bút ký của y mới biết được chuyện này.
Sau đó nó được Linh y viết vào truyền thừa, Mâu Hạnh cũng nói rõ cho Cố Tấn Niên biết.

Vì dù gì nó cũng là tâm ma bao lâu nay của hắn, tuy Cố Tấn Niên không nhớ được nhưng khi nghe Mâu Hạnh nói, trong đầu hắn như có rất nhiều hình ảnh chạy qua liên tục.  
Những hình ảnh như mũi kiếm nhọn, đâm xuyên tim hắn, khiến hắn đau đến hít thờ không thông.
Lúc nói lại những chuyện này, không khí xung quanh Cố Tấn Niên như đọng lại, Hạ Cô HÀn cũng không dám nhìn thẳng hắn.
Y có thể cảm nhận được cảm xúc hiện tại của lão chồng quỷ, y không nghĩ nhiều liền ngồi dậy ôm lấy cổ Cố Tấn Niên mà hôn, nụ hôn nhẹ nhàng như đang an ủi tâm trạng bất an của hắn, “Tất cả đã qua rồi, gặp được anh, em thật sự rất may mắn, cũng rất hạnh phúc.”                    
Ý thức được những lời này  có ý tứ gì sau, Cố Tấn Niên đột nhiên nhìn về phía Hạ Cô Hàn, ánh mắt chớp động, “EM……”
Hạ Cô Hàn cười nói, “Em đều nghĩ tới.”
Vốn dĩ trong khoảng thời gian này vì nguyên nhân của ngọc thời gian, y luôn nằm mơ thấy chuyện cuả Hạ Phi Tinh.

Mà đêm qua lúc bản thân được Cố Tấn Niên ôm, Hạ Cô Hàn liền nhận ra ngọc thời gian đã được y hấp thụ hoàn toàn.
Ngọc thời gian là lúc trước khi chết HẠ Phi Tinh chế tạo ra, bên trong cất giữ ký ức của y cùng Cố Tấn Niên, chính là hy vọng khi mình rời khỏi thế giới này, ngọc thời gian có thể ở bên Cố Tấn Niên như một thứ để ký thác tâm tình.

Nhưng nào ngờ, y đưa ngọc cho ông chồng thì hắn trực tiếp ném nó xuống biển.
Hiện tại ngọc thời gian đã được Hạ Cô Hàn hấp thụ, rồi những lời Mâu Hạnh đã nói, nó như chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa ký ức mà Cố Tấn Niên đã mất.
Hạ Cô Hàn chống trán mình trên trán ông chồng quỷ, thanh âm thực nhẹ, “Có lẽ, ông trời vốn công bằng, thời niên thiếu em gặp bất hạnh, để tích tụ may mắn gặp anh, được quen anh yêu anh.”
Những lời này như lời này khiến Cố Tấn Niên cảm thấy bản thân đã từng nghe qua, hai giọng nói như ở hiện tại và xa xăm hòa vào nhau, vuốt phẳng nổi bất an trong lòng Cố Tấn Niên.
Một người một quỷ bốn mắt nhìn nhau trong chốc lát, sau đó đồng loạt nhếch lên khóe môi.

Ôm nhau một hồi, hai người lại tiếp tục đề tài khi nãy.
Chính là Mâu Hạnh nói về chuyện, 200 năm sau khi Hạ Phi Tinh chết.
Khi Hạ Phi TInh còn sống đã sáng lập ra Linh y, thời điểm thu nhận môn đồ cũng không khảo sát gắt gao, làm hậu nhân còn sót lại của Dư gia trà trộn vào, sau đó cùng phát triển hơn 200 năm với Linh y. 
200 năm này, hậu nhân Dư gia không cùng Linh y dung hợp, mà luôn nung nấu ý định khôi phục Dư gia.
Thẳng đến hơn 200 năm sau, hậu nhân Dư gia sinh ra một đứa nhỏ linh thể trời sinh, thiên phú tuyệt hảo.

Hậu nhân Dư gia liền cảm thấy cơ hội khôi phục gia tộc đã tới, nên không ngừng mời người, sau đó bọn chúng tuyên bố đứa nhỏ có linh thể trời sinh này chính là Hạ Phi tinh chuyển thế.
Hạ Phi Tinh trong mắt Linh y chính là một tồn tại thần thánh,  cái gọi là “Hạ Phi Tinh” chuyển thế, khiến Dư gia được không ít người ủng hộ.

Có thế lực trong tay, hậu nhân Dư gia liền tranh đoạt quyền khống chế Linh y, nhưng nào ngờ tộc trưởng Linh y  lúc đó cũng không bị chúng mua chuộc, thậm chí không thừa nhận đứa nhỏ kia là Hạ  Phi Tinh chuyển thế.

Vì so với nhứng người khác, tộc trưởng là người hiểu rõ nhất, hồn thể của Hạ Phi Tinh vẫn còn ở cấm địa Hạ gia để chữa trị.
Linh y cũng vì vậy mà nhanh chóng chia thành hai phe, cái phe “Hạ Phi Tinh” chuyển thế làm ra những thứ bất dung, tự xưng Quỷ y.
Quỷ y vốn mượn cái tên  “Hạ Phi Tinh” để lôi kéo môn đồ, sau đó khôi phục lại Dư gia.
Nhưng nào ngờ, mục đích còn chưa đạt được thì “Hạ Phi Tinh” đã chết.
Mấy trăm năm nay, Quỷ y vẫn không từ bỏ chuyện làm sống lại Hạ Phi tinh, mà cũng vì để sống lại Hạ Phi Tinh chúng không ngần ngại phạm tội ác tày đình.
“Hạ Phi Tinh” thành  “Thần minh” của đám Quỷ y và cũng là chấp niệm của bọn chúng.
Đây đều là nnhững gì Mâu Hạnh đọc trong truyền thừa mà biết được, nên sáng sớm bà đã đến tìm rồi nói cho Cố Tấn Niên.
Tròn truyèn thừa có viết để làm sống lại Hạ Phi Tinh chính là bí mật, chỉ có tộc trưởng một mạch Linh y mới có thể đọc.

Sau đó, Linh Y một mạch lại phân ra Chu gia ở Hưởng Linh thị, nhưng tộc trưởng Linh y cũng không đem truyền thùa này phân ra.

Thậm chí, để không bại lộ bí mật, ttruyền thừa của Chu gia rất ít đề cập đến Hạ Phi Tinh, trong truyền thừa Chu gia chỉ có đúng một câu chính là Hạ Phi Tinh sáng lập ra Linh y.

Hạ Cô Hàn nghe Cố Tấn Niên nói xong thì lâm vào trầm tư.
Y có thể lý giải vì sao Mâu HẠnh nói cấp cao của quỷ y chính là hậu nhân Dư gia, rồi biết cả chuyện “Thần minh” cũng không phải Hạ Phi Tinh.
Lấy cái lập trường của đám người Dư gia mà nói, Hạ Phi Tinh chính là kẻ thù là kẻ diệt tộc của họ, bọn chúng muốn khôi phục Dư gia, cũng không thể quên mối hận với HẠ Phi Tinh.

Nên thời gian đầu bọn chúng sẽ nói đứa nhỏ có linh thể trời sinh kia chính là Hạ Phi Tinh chuyển thế, vì muốn lấy cái danh của Hạ Phi Tinh để tạo lòng tin với môn đồ.
Một khi “Hạ Phi Tinh giả chuyển thế” tạo được lòng tin và lập được uy quyền, Dư gia sẽ đem cái chân tướng mà nói ra là không có Hạ Phi Tinh nào chuyển thế, mà trước sau chỉ có người Dư gia bọn họ.
Nhưng trời không chiều lòng người, lòng tin cùng quyền uy còn chưa lập, “Hạ Phi Tinh” đã chết.
Đã nhiều năm trôi qua, vậy mà cái “Hạ Phi Tinh” vẫn khồn thể sống lại, chứ đừng nói lập uy quyền, Dư gia chỉ có thể dùng cái tên Hạ Phi Tinh để tạo lòng tin với môn đồ.
Vì thế quyền uy càng lớn, thành kính càng nhiều, thì cái thứ giả tạo càng không dám bò ra gặp người.
Theo cái logic này, cơ bản có thể đoán ra, “Thần Minh” trong lòng đám Quỷ y chính là Hạ Phi Tinh, mà bọn họ cũng không biết tín ngưỡng của mình lai dùng trên một kẻ giả mạo.
Mấy trăm năm tích lũy tín ngưỡng lại sụp đổ, có thể nói đó sẽ là phản phệ không thể nói được với đám người Dư gia.
Dư gia nhất định biết chuyện này, nhưng hiện tại bọn chúng cũng không thay đổi được gì, chúng chỉ biết căng da đầu mà chạy theo cái lao bản thân đã phóng, đem thứ kia giả mạo thành Hạ Phi Tinh, chứ không dám công khai sự thật.
Hạ Cô Hàn nhẹ nhàng vuốt ve cằm, đuôi mắt hơi hơi nhướng, đôi mắt hoa đào xinh đẹp hiện lên nét giảo hoạt, “Một khi đã vậy, chúng ta cần giúp chúng một phen, bức đám người đó nói ra chân tướng.”
Vì thế, ngày mùng 2 tết, cấp cao Quỷ y lại nhận được cuộc gọi videocall từ Trương Cảnh Lâm.
Trong videocall, ánh mắt Trương Cảnh Lâm dại ra, cả người tràn đầy hoảng hốt bất an, khi cậu nhìn lão nhân trên màn hình, gần như ép hỏi vội vàng, “Con thấy Cố Tấn Niên, con quỷ bên cạnh Hạ Cô Hàn chính là Cố Tấn Niên! THúc thúc ngài nói cho con biết đi Cố Tấn NIên tại sao lại ở canh Hạ Cô Hàn?”
Rồi sau đó, lại tự mình lẩm bẩm: “Hắn……!Hắn không phải nên đi tìm thần minh sao? Vì cái gì vẫn luôn ở cạnh Hạ Cô Hàn?”
Người bên kia video vẫn không trả lời câu hỏi, đôi mắt vẩn đục hiện lên một tia kinh hoảng, cuối cùng lại cố gắng ép xuống sau đó kết thúc cuộc nói chuyện với  “Dư Phi Bạch”.
Đến khi màn hình tối đen.

khóe môi Trương Cảnh Lâm mới nhếch lên nụ cười xán lạn.

Xem ra mấy ngày nay cậu đến học nghề của Lương ảnh đế không sai chút nào!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.