Bạn đang đọc Cửa Hàng Nhang Đèn Của Tiểu Lão Bản – Chương 160: Muốn Cọ Nhiệt Độ
Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Tùng Mân cũng không quen ba người ngoài cửa, đang muốn hỏi họ là ai thì đã thấy phía sau ba người họ còn thêm một người đang cầm điện thoại, mà hiện tại ống kính điện thoại đang hướng thẳng về phía cậu.
Tùng Mân nháy mắt hiểu rõ, ba người này hiện tại đang livestream.
Không biết phòng livestream của họ hiện tại có bao nhiêu người, nếu bây giờ cậu hỏi họ là ai, chính là làm họ xấu hổ.
Nghĩ đến đây, câu hỏi đến cửa miệng của Tùng Mân liền thay đổi, chân chất mà cười nói: “Xin chào.”
Tùng Mân xem như cho bọn họ mặt mũi, vì trước livestream ai muốn bản thân bị xấu mặt.
Nhưng có đôi khi, làm người hiền lành quá cũng không được, kẻ khác dễ dàng lấy đó làm chuyện hiển nhiên mà leo lên đầu.
Nói đâu xa, ba người chủ bá này thấy Tùng Mân không tức giận, liền đánh chủ ý muốn vào phòng của cậu.
Hai nam chủ bá nhanh chóng dùng ánh mắt ra hiệu cho nữ chủ bá, để cô ta mở miệng nói với Tùng Mân.
Nữ chủ bá nhanh chóng nhận được sự ám chỉ, liền hướng Tùng Mân nở nụ cười phong tình vạn chủng, giọng nói như cố tình bóp lại để nghe thật dễ thương: “Đại Thông Minh, chúng tôi có thể đi vào phòng của anh để xem không?”
Bộ dáng liếc mắt đưa tình mà nhìn Tùng Mân, lâu lâu còn khẽ chớp mắt tỏ vẻ ngây thơ.
Nhưng lại không biết, với cái bộ dạng cao gần 2m, thì góc độ của Tùng Mân nhìn xuống chỉ thấy cô gái kia như có tật mắt.
Hết trợn rồi lại run.
Quả thật, tiếc thay cho cô gái ưỡn ẹo một hồi mà chả được gì.
Bất quá Tùng Mân vô cùng lịch sự, cũng không thể hiện thái độ khó chịu, nhưng cũng không đáp ứng lời nói của nữ chủ bá, “Thật sự xin lỗi, tôi vừa vào phòng, đồ cũng còn chưa dẹp gọn, nên có chút không tiện.”
Ba cái chủ bá cảm thấy Tùng Mân tương đối dễ nói chuyện, nên muốn tiến một tấc mà đòi vào, Tùng Mân lại vô cùng kiên trì đứng ở cửa chắn lại, không để họ có thể bước vô dù nửa bước.
Giằng co một hồi, thì nam chủ bá có tóc màu hạt dẻ âm dương quái khí lên tiếng: “Đại Thông Minh, anh khinh thường chúng tôi phải không?”
Tùng Mân ngơ ngác, đầu đầy dấu hỏi chấm mà nhìn bọn họ, khinh thường cái gì a?
Tùng Mân cũng chả muốn giải thích, chỉ nhíu nhíu mày, nói: “Cậu nói sao thì vậy đi.”
Dứt lời, “Phanh” một tiếng đóng lại cửa phòng.
Mọi thanh âm bên ngoài đều được cánh cửa ngăn lại, Tùng Mân rốt cuộc cảm thấy bên tai thanh tịnh.
Cậu thở dài nhẹ nhõm một hơi, vừa ngồi xuống sofa liền lấy ra điện thoại mà nhắn tin thông báo tình huống bên này cho Hạ Cô Hàn.
【 Tùng Mân: Ông chủ Hạ, tôi đến khách sạn rồi, hoạt động offline ngày mai sẽ bắt đầu, tôi sẽ chú ý tình huống xung quanh.
】
【 Tùng Mân: Hoạt động có thể mang bạn bè thân thích tham gia, ông chủ Hạ có muốn đến xem thử hay không? 】
Hạ Cô Hàn cũng không biết đang làm cái gì, tạm thời chưa rep lại tin tức cho Tùng Mân, hơn 10 phút sau điện thoại reo lên, Tùng Mân nghĩ là Hạ Cô Hàn rep lại nên nhanh chóng mở khoá xem thử, kết quả không phải.
Người gọi đến là nhân viên bên Tinh Thần livestream, được gọi là tiểu Trịnh.
Tùng Mân bắt máy, liền nghe được thanh âm khàn khàn từ loa truyền đến, “Tùng lão sư, khi nãy có phải hay không có người đến phòng cậu livestream?”
“Đúng là có ba người, đã có chuyện gì sao?”
Tiểu Trịnh ở trong điện thoại thở dài một hơi, “Bọn họ không có tên trong danh sách khách mời lần này, không hiểu sao lại biết số phòng của cậu.
Khi nãy bị cậu cự tuyệt, họ đã livestream và nói cậu kênh kiệu, khinh thường những chủ bá không nổi tiếng khác.”
“Bọn họ nói tôi sai?” Tùng Mân cảm thấy không thể tin nổi, không cho họ vô phòng liền bị nói xấu sao?
Tiểu Trịnh như đọc được suy nghĩ Tùng Mân, liền giải thích nghi hoặc, “Tùng lão sư hôm nay có lòng chào bọn họ, nhưng cái bọn họ muốn là có nhiệt độ của cậu.
Nói cho dễ hiểu, chính là khi bọn họ tìm đến phòng, thì họ đã muốn có nhiệt độ.”
Cái chuyện mà ba người kia nói Tùng Mân kênh kiệu, đã nhanh chóng thu hút không ít quần chúng ăn dưa, hiện tại cái livestream của ba người đã nhanh chóng bò đến trang đầu.
Cái này cũng nói lên độ nổi tiếng của Tùng Mân không hề đùa được.
“À!” Khi hiểu được Tùng Mân chỉ biết a một tiếng, ngoại trừ lúc đầu còn nghi hoặc chưa hiểu, thì hiểu rồi cũng chả quan tâm lắm.
Tiểu Trịnh cho rằng Tùng Mân sẽ tức giận, cúp máy liền mở livestream battle với ba chủ bá kia.
Cứ như vậy, thì không chỉ ba chủ bá kia nổi tiếng mà Tùng Mân cũng nổi tiếng hơn nhiều, đây không phải là ba bên cùng lợi ư?
Nhưng trăm triệu lần Tiểu Trịnh cũng không ngờ được, chính là phản ứng của Tùng Mân vô cùng bình tĩnh, nên hắn không khỏi thử hỏi: “Tùng lão sư, cậu không mở livestream nói rõ ư? Để người khác có nhiệt độ như vậy, lỡ fan của cậu hiểu lầm thì sao?”
Tùng Mân lại vô cùng nhàn nhã trả lời: “Không cần, bọn họ muốn cọ cái gì thì cứ cọ, còn nổi hay không là chuyện của họ.”
Tiểu Trịnh: “……”
Tiểu Trình nghe xong thì cả người hoang mang cực độ, gì thế lày Tùng lão sư chơi hệ Phật sao?
Tiểu Trịnh trầm mặc trong chốc lát, cuối cùng còn cố gượng một câu, “Tùng lão sư, thật sự sẽ không giải thích sao?”
“Không cần.” Tùng Mân lại lần nữa cự tuyệt, “Còn có việc gì không? Không có việc tôi cúp trước nha.”
“Không có việc gì.” Không đốt lửa thành công, Tiểu Trịnh có chút hụt hẫng, Tùng Mân còn trẻ vậy mà quá bình tĩnh, giờ hắn có thể làm gì đây? Cuối cùng đành khách sáo nói một câu: “Tùng lão sư, cậu nghỉ ngơi đi, buổi tối sẽ có buổi tiệc dành cho các chủ bá, tôi sẽ đến đón cậu.
“
Tùng Mân: “Cám ơn.”
Dứt lời, Tùng Mân trực tiếp treo điện thoại.
Tùng Mân không ngốc, sao cậu không nghe ra ý châm ngòi trong lời nói của Tiểu Trịnh? Cậu nghe xong liền biết được khách sạn này lớn, đây lại là khu hạng nhất, đâu thể cho người không liên quan đi lòng vòng được.
Với lại ba chủ bá kia cũng đâu phải thánh, sao cậu vừa đến họ đã biết số phòng để đến đây.
Ở cùng các thành viên Tổ trọng án lâu, Tùng Mân cũng nhìn được vài thứ, nghe hiểu được lời trong ý ngoài của vài người.
>
/>
Bên này Tùng Mân mới vừa tắt máy cùng tiểu Trịnh, thì Hạ Cô Hàn đã nhắn tin tới.
【 Hạ Cô Hàn: Có thể.
】
【 Hạ Cô Hàn: Cho tôi địa chỉ.
】
Tùng Mân lập tức chia sẻ vị trí cho Hạ Cô Hàn, sau đó liền nhắn thêm một tin:【Ông chủ Hạ, có cần tôi làm gì không?】
Mọi người đều vì vụ án mà nỗ lực, hiện tại cậu lại lấy thân phận chủ bá để tham gia offline, cái này sen nhậu chơi bời tích sự gì cũng không làm.
Quả thật, Tùng Mân ngại vô cùng, nên luôn hỏi mọi người xem cậu có thể giúp được gì hay không?
Hơn nữa cậu cũng không biết cái offline này có manh mối gì, Tùng Mân cũng không thiếu lần nghĩ bản thân tham gia hoạt động lần này có phải đang lãng phí thời gian hay không?
Trong lòng thấp thỏm nên đã nhịn không được mà hỏi Hạ Cô Hàn, bất quá Hạ Cô Hàn cũng chả phải người tâm lý thích an ủi người khác, chỉ đơn giản nhả về 4 chữ.
【 Hạ Cô Hàn: Ở yên đó đi.
】
Tùng Mân:……
Cho nên ông chủ Hạ cũng nghĩ cậu tham gia offline là do ông trời đang chỉ đường đúng không?
Tùng Mân dẹp điện thoại, đi đến ban công liền ngửa mặt nhìn trời, một lúc sau liền lẩm bẩm: “Ông trời, nếu thật sự ngài chỉ đường cho con, vì sao không trực tiếp cho con biết nghi phạm là ai có tốt hơn không?”
Cơ hồ cùng lúc Tùng Mân nói, thì ban công phòng cách vách truyền đến giọng chào hỏi, “Hello! Đại Thông Minh!”
Tùng Mân lập tức sửa sang lại biểu tình trên khuôn mặt, sau đó xoay đầu lại nhìn.
“Cậu là …..” Tùng Mân nhìn mặt đối phương, suy nghĩ trong chốc lát, liền nhớ ra là ai, “Joker?”
Joker là chủ bá nổi tiếng trên Tinh Thần livestream, trước kia là một game thủ nhưng sau này lui màn, liền đầu quân vào Tinh Thần livestream, làm một chủ bá về game.
Do từng là gamer có tiếng nên Joker thu hút một lượng lớn fan hâm mộ, không chỉ thực lực mà nhan sắc của hắn cũng hút không ít fan mẹ và fan chị.
Khuôn mặt tròn tròn, hai má thịt đô đô, khiến người khác nhìn chỉ muốn lao đến bẹo cho vài cái, đôi mắt tròn quả thật như búp bê.
Nếu chỉ nhìn bề ngoài của Joker, không ai có thể đoán được tuổi của hắn, nhìn cứ ngỡ là học sinh cao học.
Nhưng thực tế, Joker đã ngoài 30.
Trước kia Tùng Mân cũng hay chơi game, nên có coi qua vài cái livestream của Joker, ấn tượng cũng có.
Vừa lúc này hai người đều không có việc gì, nên đứng cách nhau một bức tường mà trò chuyện vui vẻ.
Đến khi Tiểu Trịnh đến gõ cửa, thông báo đã đến giờ bắt đầu buổi tiệc gặp mặt của các chủ bá, Tùng Mân cùng Joker mới kết thúc trò chuyện.
Nhưng mà ra cửa, hai người lại cùng nhau đi.
Buổi tiệc này cũng không có livestream, chỉ là người phụ trách bên Tinh Thần livestream muốn mời các chủ bá ăn một bữa, gặp mặt làm quen trước, sau đó khi livestream sẽ thoải mái hơn.
Nếu tụ họp như vậy đương nhiên phải có người mở đầu câu chuyện, người phụ trách nhanh chóng cầm một ly champagne lên đài nói chuyện.
Người phụ trách họ Vương, là một người phụ nữ trẻ đẹp năm nay vừa tròn 30, mái tóc ngắn năng động, đối mặt với nhóm chủ bá nổi tiếng, cô cũng không luống cuống, bộ dáng vẫn hào phóng tự nhiên.
Nghe cô nói chuyện, có thể đoán ra được cô thuộc dạng nữ nhân có tính cách dứt khoát rộng rãi, sấm rền gió cuốn.
Mấy người cùng bàn nói chuyện, Tùng Mân mới biết được Vương tổng là nhân viên lên chức nhanh nhất trong Tinh Thần livestream.
Cô không có bằng cấp quá đẹp, nhưng so với người khác thì vô cùng chăm chỉ, từng bước mà đạt được vị trí hiện tại.
Nhiều chuyện một hồi , cậu lại nghe có người nói đến đời tư của vị Vương tổng trên đài.
Chính là họ nói, vị Vương tổng này năm nay đã 30, còn chưa chịu kết hôn, chắc là nữ nhân cường thế thích áp bách nên không có nam nhân nào chịu.
Sự nghiệp thành công thì có lợi gì? Cũng thành gái già ế mà thôi.
Tùng Mân nghe thì không khỏi nhíu mi, cậu không thích cái giọng điệu nhiều chuyện thế này, đời tư người khác là chuyện cá nhân sao lại dùng thái độ như vậy để bàn tán.
Joker ngồi bên cạnh Tùng Mân cũng nghe được những người đó nhiều chuyện, nên phát ra tiếng cười châm chọc, Tùng Mân còn cho rằng hắn cũng giống mình, không thích cách nhưng người này nói chuyện như vậy, nên quay sang nhìn Joker thì ngây ngẩn cả người.
Joker giờ phút này đang nhìn chằm chằm Vương tổng đứng trên đài, ánh mắt tròn tròn hiện tại híp lại phảng phất như rắn độc nhìn con mồi, khiến người khác cảm thấy da đầu tê dại.
Tác giả có lời muốn nói: 【 tiểu kịch trường 】
Tùng Mân: Ông trời ơi, ngài hãy chỉ ra kẻ tình nghi cho con đi mà, please~~!
Ông trời: Duyệt, Joker lên sàn thôi!
Joker:……
Joker: Gọi trực tiếp tên tui như vậy cũng được sao?
Tùng Mân: Đừng ý kiến, tui là con ông trời!
—–Còn tiếp—–