Cưa đổ trúc mã

Chương 32


Đọc truyện Cưa đổ trúc mã – Chương 32:

Chương 32: Cạo lông, cho tiểu huyệt “đồ chơi”.
 
Tối hôm đó, hai người đều ngủ rất ngon.
 
Sau này, đối với anh mà nói tết trung thu không chỉ là ngày đoàn viên mà còn có ý nghĩa khác.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Lại qua cuối tuần, sáng sớm, cô nhóc đang chu cái miệng nhỏ nhắn ngủ say thì bị Tô Hoài Chiêu hôn tỉnh.
 
“Ưm ~ anh Tô ~ muốn ngủ ~ ”
 
Một tuần nay, mỗi ngày hai người đều mở ra một tư thế mới.
 
Tối hôm qua, cô bị anh chơi đến tay chân bủn rủn, hai chân đều run rẩy, đến giờ, cơ thể cô vẫn không có sức lực nào, còn chưa nghỉ ngơi đủ.
 
Đang nhắm mắt hưởng thụ nụ hôn chào buổi sáng của Tô Hoài Chiêu thì nghe thấy anh ghé vào tai cô cười nói: “Không phải em luôn muốn đi bơi sao? Hôm nay có muốn đi không?”
 
Đi bơi?
 
Đôi mắt to tròn của cô vốn đang ngái ngủ trong nháy mắt mở lớn.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô hưng phấn hỏi: “Có thật không? Hôm nay chúng ta đi sao?”
 
“Ừm, đi.”
 
Từ sau tiết bơi lội hồi nhỏ, Mộ Kiều Nghiên đã rất thích cảm giác tự do tự tại ở trong nước.
 
Nhưng sau khi lớn lên, Tô Hoài Chiêu không cho phép cô đi.
 
Lý do chỉ có một, chính là do kích cỡ ngực của cô, khi cô mặc đồ bơi xuất hiện ở bể bơi, ánh mắt nóng rực của đàn ông sẽ truyền tới từ mọi phía.
 
Ngay cả khi mặc loại một mảnh, vải vóc tương đối nhiều đi chăng nữa thì cũng không thể thay đổi được.
 

Vì vậy, cô chỉ có thể bơi ở trong hồ bơi của khách sạn mỗi khi ra ngoài chơi.
 
Nhưng khối lượng bài tập ở sơ trung và cao trung rất nhiều, lại chưa trưởng thành nên cô có rất ít cơ hội ra ngoài chơi cùng Tô Hoài Chiêu.
 
Biết lịch trình hôm nay, cô lập tức được hồi sinh.
 
Cô mặc váy ngủ rời khỏi giường, lục tung mọi thứ trong phòng.
 
“Em tìm gì vậy?”
 
Tô Hoài Chiêu dựa lưng vào giường, thưởng thức bộ ngực đang đong đưa và đôi chân trắng nõn thẳng tắp của cô, hỏi.
 
“Đồ bơi.” Cô không quay đầu lại, nghiêm túc tìm kiếm.
 
Tạm thời nhìn cảnh đẹp đủ rồi, Tô Hoài Chiêu tiến lên ôm cô trở lại giường, cười nói: “Cái trước kia chật rồi, anh đã mua cho em cái mới.”
 
Nói xong, anh bắt đầu cởi váy ngủ và quần lót của cô.
 
“Anh Tô, không được ~ hôm nay em muốn đi bơi ~ ”
 
Cô vội vàng đè tay anh, không cho anh tác quái.
 
Thể lực của cô không chống đỡ nổi nữa, quả thực không thể chịu nổi một lần nữa.
 
Tô Hoài Chiêu dừng động tác lại, cười nói: “Anh muốn sửa sang lại lông mu của em một chút, em suy nghĩ bậy bạ gì vậy?”
 
Lông của cô rất mềm, khi mặc đồ bơi nhất định sẽ bị lộ ra ngoài một ít.
 
“À.” Bây giờ cô nhóc mới biết mình hiểu nhầm, vội vàng buông lỏng tay.
 
Ngoan ngoãn để Tô Hoài Chiêu cởi quần lót của cô ra, Mộ Kiều Nghiên mở rộng hai chân, chờ động tác tiếp theo của anh.
 
Tô Hoài Chiêu vào nhà tắm lấy dụng cụ cạo râu mình dùng ngày thường, lấy nước ấm làm ướt hoa huyệt của cô trước, rồi sau đó bôi kem cao râu lên.
 
Sợ cô không thoải mái cho nên anh rất nghiêm túc, không bỏ qua bất kỳ nơi nào.
 
“A ~ ư ~ ”
 
Mộ Kiều Nghiên nhanh chóng bị động tác của anh làm cho thở hổn hển, không thể kiềm chế.
 
“Anh Tô ~ ” Cô quấn lấy cổ anh khẽ kêu.
 
“Đừng động đậy.”
 
Tô Hoài Chiêu bóp vào vú cô, ra hiệu cho cô buông ra.
 
Sau đó, anh ngồi xổm trước giường, cẩn thận cạo cho cô.
 
Động tác của anh hết sức dịu dàng, Mộ Kiều Nghiên còn không thấy khó chịu chút nào, anh liền bắt đầu bế cô đến nhà tắm rửa sạch.
 
Rửa xong, anh ôm cô đến trước gương lớn, cười nói: “Nhìn tiểu huyệt xem, có đẹp không?”
 
Cô nhóc nhìn theo tầm mắt của anh.
 
Chỉ liếc mắt một cái, cô lập tức xấu hổ chui vào ngực anh.
 
Cô gái trong gương, cả người trần trụi, giữa hai chân vô cùng sạch sẽ.
 
Âm đế xinh đẹp, hoa huyệt phấn nộn đều lộ ra.
 

Nhìn qua, sạch sẽ giống như một em bé mới sinh vậy.
 
Nhưng mà, trẻ sơ sinh sẽ không có cặp vú lớn như thế.
 
Sửa soạn xong, thay quần áo rồi lên xe, Tô Hoài Chiêu lấy ra một túi lớn từ hàng ghế sau đưa cho cô.
 
“Cho em.”
 
“Cái gì đây?”
 
“Sợ em ở trên xe sẽ nhàm chán.”
 
Cô là kiểu người hoạt bát, nhưng anh cần tập trung vào việc lái xe.
 
Cho nên trước khi khởi hành, anh đã sớm chuẩn bị rất nhiều đồ cho cô.
 
Có tiểu thuyết của cô, quà vặt, đồ uống, còn có…
 
Cô gái nhìn chằm chằm vào gói đồ trên tay, nghiên cứu một lúc lâu, cuối cùng giơ ra trước mặt Tô Hoài Chiêu, hỏi anh: “Anh Tô, chữ tiếng anh trên đây có nghĩa là gì?”
 
Thành tích ngữ văn của cô thì tốt nhưng tiếng anh thì không…
 
Cô hầu như không biết mấy từ ở trên này.
 
Khụ khụ…
 
Hotboy đang nghiêm túc lái xe thoáng nhìn, sau đó mặt hơi đỏ.
 
“Một món đồ chơi cho em gái.” Anh nhàn nhạt nói.
 
Đồ chơi cho em gái?
 
Nhưng mà cô không có em gái mà.
 
!!!
 
Không đúng, cô có.
 
Lần này, cô nhóc cũng đỏ mặt.
 
Cùng lúc đó cô mở túi đựng ra.
 

Bên trong là một đồ vật dùng để thủ dâm.
 
Là màu hồng mà cô thích nhất, còn hình dáng thì giống như côn thịt, phía trên đầu tròn còn có gai nhỏ mềm mại.
 
Mộ Kiều Nghiên cầm trên tay nghiên cứu một hồi, sau đó bật công tắc.
 
Nhìn nó rung rung trong tay mình, cô hơi cắn môi, nhìn Tô Hoài Chiêu đang nghiêm túc lái xe bên cạnh. Sao anh Tô lại biết mua cái này? Bởi vì cô ở trong phòng anh lén thủ dâm sao?
 
Hu hu hu ~
 
Có phải trong lòng anh cô đã biến thành một cô gái dâm đãng rồi không?
 
Đang suy nghĩ thì nghe thấy Tô Hoài Chiêu cười nói: “Mau cho em gái chơi đi, thử xem có thích hay không?”
 
Vừa nãy khi ra khỏi cửa, anh đặc biệt không cho cô mặc quần lót, chính là để cho tiện.
 
“Vâng.”
 
Cô xấu hổ nhét côn thịt vào trong váy, mở công tắc.
 
Khi côn thịt bắt đầu rung lên, Mộ Kiều Nghiên không khỏi phát ra tiếng thở dốc.
 
“A ~ ư ~ ”
 
Quy đầu của côn thịt chọc vào tiểu huyệt của cô, mà mấy cái gai phía trên vừa đúng lúc chạm vào âm đế nhạy cảm của cô.
 
“Nghiên Nghiên, thoải mái không?” Tô Hoài Chiêu dịu dàng hỏi.
 
“A ~ anh Tô ~ a ~ ” Giọng nói của cô đã mang theo tiếng khóc, một tay cô để dưới váy, một tay khác thì xoa ngực mình, không ngừng kêu: “A ~ Nghiên Nghiên muốn ăn côn thịt lớn ~ a ~ anh Tô ~ ”


 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.