Cự Tinh Vấn Đỉnh

Chương 152


Đọc truyện Cự Tinh Vấn Đỉnh – Chương 152

Nghi thức trao giải Oscar và giải Kim Phượng Hoa Hạ, Kim Hùng Berlin, đều có chỗ khác biệt. Giải Kim Phượng lúc đi thảm đỏ, thường thường đều là một đoàn phim cùng đi, giải Kim Hùng thì lại trực tiếp tổ chức trong đợt liên hoan phim Berlin, vô cùng đặc biệt.

Mà phân đoạn đi thảm đỏ giải Oscar, luôn là minh tinh đi một mình hoặc là mời bạn. Rất nhiều minh tinh nổi tiếng đều lựa chọn đi một mình, nữ minh tinh đôi khi sẽ mời bạn nam, nhưng nam minh tinh nếu như không được nữ minh tinh mời, bình thường sẽ không chủ động mời người khác, mà là sẽ tự đi.

Ba giải thưởng điện ảnh lớn thế giới, mỗi một cái chính thức bắt đầu, đều sẽ hấp dẫn sự chú ý của fan điện ảnh toàn cầu.

Ánh đèn sáng ngời chói mắt loang loáng làm bật lên con đường thảm đỏ hẹp dài, đêm nay hàng trăm phóng viên truyền thông tụ tập, trong tay giơ cao cameras, quay lại hình ảnh mỗi một minh tinh danh nhân bước vào.

Có siêu mẫu hạng nhất cao gầy xinh đẹp, có tiểu thiên hậu trẻ tuổi khêu gợi đang hot, trên thảm đỏ Oscar, bạn không cần lo lắng không nhìn thấy trai xinh gái đẹp, bản thân con đường thảm đỏ này, đã là một bức phong cảnh tuyệt vời.

Phần lớn minh tinh danh nhân vào sân lúc đầu đều không phải quá nổi tiếng, chờ đến khi Clemens Hult và Jennifer Askalon nắm tay bước vào, lập tức gây ra một đoạn cao trào nhỏ. Không ít phóng viên nhanh chóng xông lên, giơ micro đặt câu hỏi với hai vị khách mời này. Jennifer mỉm cười trả lời bọn họ, Clemens lại chỉ có một câu: “Tôi cũng thấy «Ba nghìn hai trăm dặm» rất hay, bạn từng xem chưa?”

Phóng viên bị hắn hỏi đột nhiên sửng sốt, cười gượng nói: “Xem qua một chút.”

Clemens không nói thêm nữa, vị đại đạo diễn trẻ tuổi này luôn tương đối cao ngạo, các phóng viên Hollywood cũng đều biết tính cách của hắn.

Chờ đến khi Clemens và Jennifer đi qua thảm đỏ, minh tinh nổi tiếng liền càng ngày càng nhiều. Ảnh đế nổi tiếng nước Pháp, đạo diễn danh tiếng lâu năm nước Đức, khi các phóng viên nhìn thấy Ôn Tuyền vòng qua tay Lưu lão bước vào, bọn họ đều kinh sợ: “A, Ôn không đi thảm đỏ với Tần sao?”

Năm trước Lưu lão quay một bộ phim hành động, trong giải Oscar lần này, cũng đạt được vài đề cử giải thưởng kỹ thuật. Nhưng dù ông không đạt được đề cử, lấy danh tiếng của ông, muốn tham gia giải Oscar cũng không có vấn đề.

Trên thảm đỏ các năm trước, bạn nam đi thảm đỏ với Ôn Tuyền luôn là Tần Trình, ít nhất trong mười lần thì có tám lần chính là Tần Trình. Tất cả truyền thông ngoại quốc giống như đều nhất trí nhận định: “Họ là nam minh tinh xuất sắc nhất và nữ minh tinh xuất sắc nhất Hoa Hạ, họ là viên minh châu rực rỡ của Hoa Hạ.”

Nhưng hôm nay, Ôn Tuyền thế mà lại không mời Tần Trình?

Lời các phóng viên khe khẽ nói nhỏ đều bị Ôn Tuyền nghe thấy, ảnh hậu xinh đẹp tao nhã vịn cánh tay Lưu lão, trên mặt là tươi cười xán lạn mê người, nhưng không ai phát hiện, khóe miệng cô lại hơi hơi run rẩy.

Lưu lão cười nhẹ nói: “Bọn họ là ghét bỏ ông già tôi đây, cảm thấy tôi không xứng với đại mỹ nữ như cô.”

Ôn Tuyền bất đắc dĩ nói: “Lưu lão, ngài đừng nói xỏ cháu, ngài không chê cháu là được. Nếu không có ngài, năm nay nói không chừng cháu phải đi Oscar một mình, cháu cũng không phải là mấy sao nữ Hollywood kia, thích đi thảm đỏ một mình, tỏ ra mình có bao nhiêu độc lập. Cháu chỉ là cô gái nhỏ thôi, không đi thảm đỏ chung với người nhà, ở nơi dị quốc tha hương này, cháu sợ đó.”

Lưu lão cười ha ha: “Cô gái nhỏ?”

Ôn Tuyền lặng lẽ chớp mắt.

Hai người cười đi đến hội trường.

Tần Trình không có đi cùng Ôn Tuyền, chẳng lẽ hắn chuẩn bị đi chung với nữ chính của «Cực hạn»?

Năm phút đồng hồ sau, người sắm vai nữ chính «Cực hạn» là Taylor Veps mang theo bạn nam đi vào, phủ định suy đoán của các phóng viên.

Không phải là Ôn Tuyền, không phải là Taylor Veps, còn có thể là ai? Hay là Tần Trình muốn đi một mình?

Các phóng viên hiện trường hoang mang không thôi chụp ảnh phỏng vấn, mà nhóm fan trước TV và máy tính cũng không khác lắm. Nhất là fan Hoa Hạ, bọn họ đều biết, trước đây cơ bản là Tần Trình đều đồng thời xuất hiện với Ôn Tuyền, bọn họ là bạn tốt, lại từng hợp tác mấy bộ phim điện ảnh.

Năm nay Tần Trình dựa vào «Cực hạn» được đề cử nam diễn viên chính xuất sắc nhất, hắn nhất định phải tới tham gia Oscar, hiện giờ cũng không phải Ôn Tuyền, cũng không phải Taylor, rốt cuộc hắn tính đi cùng ai?


Khi thảm đỏ đến phân đoạn sắp chấm dứt, đáp án rốt cuộc công bố.

Người đàn ông tuấn mỹ cao lớn mặc một bộ lễ phục màu đen, từ một đầu thảm đỏ đi tới. Hắn khẽ cong môi, trên khuôn mặt luôn thanh lãnh mang theo một nụ cười nhàn nhạt, cúi đầu, không biết đang nói gì với người bạn bên cạnh, nhưng hiển nhiên là tâm trạng rất tốt.

Mà ngay cạnh hắn, là một thiếu niên xinh đẹp nho nhã. Lễ phục nâu sẫm phụ trợ cho làn da vốn trắng nõn của cậu đến dường như trong suốt, trong đôi mắt xinh đẹp tinh xảo đều là ý cười. Cậu nhẹ nhàng cười, đôi mắt trong suốt liền cong thành vầng trăng rằm, khi cậu nâng bước cùng vị ảnh đế bên cạnh đi về hướng cuối thảm đỏ, không ai cảm thấy có một chút nào không thích hợp, khí tràng mạnh mẽ bình tĩnh chậm rãi tràn đầy, khí chất lỗi lạc, cao nhã thanh quý.

Hai người kia đi cùng một chỗ, hình ảnh vô cùng hài hòa, hết thảy tựa như lẽ hiển nhiên.

Phóng viên hiện trường đều ngây người, mà trước TV, khán giả cũng sôi nổi ngốc ở tại chỗ. Chờ đến khi rốt cuộc có phóng viên kịp phản ứng, cầm micro tiến lên đặt câu hỏi, Dung Hủ và Tần Trình cũng không có biểu hiện dị thường, bọn họ hết sức bình tĩnh trả lời vấn đề của phóng viên.

Đến cuối cùng, phóng viên rốt cuộc nhịn không được hỏi: “Sao hai người lại quyết định cùng đi thảm đỏ?”

Chuyện minh tinh cùng giới cùng đi thảm đỏ không phải là rất nhiều, nhưng mà cũng từng phát sinh. Trong những minh tinh cùng giới đó có cặp vốn chính là tình nhân, có cặp chỉ là bạn tốt, mà đa phần là bởi vì cùng tham gia một tác phẩm, mới quyết định cùng đi thảm đỏ.

Nhưng hiện tại, Dung Hủ dựa vào «Ba nghìn hai trăm dặm» đề cử ảnh đế, Tần Trình lại dựa vào «Cực hạn» đề cử ảnh đế. Trong một năm qua, hai người này căn bản không hề hợp tác, hoàn toàn không có khả năng là bởi vì tham gia cùng tác phẩm mà cùng đi thảm đỏ.

Nghe phóng viên nói, Dung Hủ mỉm cười, không có trực tiếp trả lời, ngược lại quay đầu nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, tiếng Anh lưu loát dễ nghe nhanh chóng từ trong miệng trượt ra: “Em cảm thấy hắn nói rất đúng, chúng ta ngay ở nơi này mỗi người một ngả đi. Tần tiên sinh, anh cảm thấy thế nào?”

Lời này vừa nói ra, phóng viên kia còn chưa hiểu rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Tần Trình đã đưa tay ôm vai thiếu niên, thoải mái mà ôm, vẻ mặt kinh ngạc nói rằng: “Sao chúng ta lại không thể cùng đi thảm đỏ chứ?”

Dung Hủ cười ha ha.

Hai người biểu hiện vô cùng bình thường, cử chỉ hào phóng, thái độ tùy ý, hoàn toàn không có một chút cảm giác che giấu. Thật giống như là bạn bè quan hệ vô cùng tốt, chỉ bởi vì quan hệ tốt, nên mới cùng đi thảm đỏ, mới có thể không chút để ý làm hành động thân mật trước màn ảnh.

Nhìn cảnh tượng như vậy, nghi ngờ trong lòng các phóng viên dần dần đánh mất. Còn các khán giả trước TV, fan bình thường thì nhịn không được cảm khái: [ Tần thần và Dung Dung thật sự là bạn gay tốt! Từ năm trước họ đã bắt đầu “show ân ái”, hiện tại show đến tận giải Oscar luôn! ]

Mà nhóm fan CP đã sớm kích động cầm lấy di động, điên cuồng đăng topic bình luận.

[ Ngao ngao ngao ngao ngao đường bự của Trình Dung! Đường bự của Trình Dung! Đường siêu bự! ]

[ Show ân ái trước mặt toàn thế giới, ngoại trừ Trình Dung của tui thì còn ai, tui chỉ hỏi còn ai!!! ]

[ Há há há, cuộc đời này không hối hận nhảy hố Trình Dung. Thân là một tác giả fanfic, tôi còn không dám viết Dung Dung và Tần thần cùng đi thảm đỏ Oscar, show ân ái trước mặt fan điện ảnh toàn thế giới đâu, thế mà bọn họ lại thật sự dám làm như thế. Tôi cảm thấy tôn nghiêm của tác giả fanfic chúng ta đã bị khiêu khích nghiêm trọng, hôm nay ai cũng đừng cản tôi, tôi đi bế quan, không nấu ra mười ngàn chữ thịt heo thề không xuất quan!!! ]

Bên kia bờ biển, lúc này Hoa Hạ đúng là ban ngày, nhưng mà trong phố lớn ngõ nhỏ, vô số fan Trình Dung đều tạm thời buông chuyện trong tay xuống, bắt đầu lén lút đăng weibo và topic, ăn mừng đường bự Trình Dung giải Oscar hôm nay.

Trong công ty, một thành phần tri thức len lén đăng một cái weibo: [ hôm nay ông chủ hổng có đây, toàn bộ văn phòng tụi tui đều đang tụ tập xem lễ trao giải trực tiếp Oscar! Lần đầu tiên biết ơn lúc đại học tui học ngành tiếng Anh, xem lễ trao giải không hề có vấn đề! ]

Trong phòng học, một học sinh đang trong tiết toán gây mê nhất, bỗng nhiên nhận được tin nhắn của một người bạn, mở ra nhìn: “A a a a? Dung Dung và Tần thần cùng đi thảm đỏ hở?!!!”

“Vương Chân Chân, em ra ngoài phòng học đứng cho tôi!!!”

Chuyện như thế là nhìn mãi quen mắt, không chỉ Hoa Hạ, rất nhiều fan ngoại quốc cũng điên cuồng táp cục đường bự Trình Dung Oscar. «Tầng mây màu đen» là bộ phim điện ảnh đầu tiên Dung Hủ và Tần Trình hợp tác, «Trang hoa la» là bộ thứ hai. Hai bộ phim này là lương thực cấp cứu của CP Trình Dung, cả hai bộ đều tiếng tăm lừng lẫy ở nước ngoài, hấp dẫn vô số fan ngoại quốc.

Nhưng mà giờ phút này, không có một ai ngờ rằng, đây mới chỉ là bắt đầu của cục đường bự phía chính chủ Trình Dung.


Giải Oscar năm 2046, Dung Hủ và Tần Trình đều không có nhận được giải ảnh đế, nhưng sau lễ trao giải, truyền thông toàn cầu đều đăng hình ảnh hai người này cùng đi thảm đỏ trên đầu đề bản tin giải trí.

Bắt đầu từ lúc này, toàn thế giới giống như đột nhiên ý thức được: hai người kia có cơ tình!

—— Ai nói có cơ tình liền nhất định là người yêu?

Hollywood từng có hai minh tinh nổi tiếng, hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tình cảm một lòng, cùng vào Hollywood, cùng thành danh, là anh em tốt như hình với bóng. Bọn họ từng người lập gia đình, ngay cả bà xã bọn họ cũng từng nói: “Tôi cảm thấy tôi là kẻ thứ ba giữa AB.”

Nhưng chẳng sợ tất cả mọi người đều cho rằng hai minh tinh này là bạn gay tốt, thì bọn họ cũng chỉ là bạn gay mà thôi, trên tình bạn, nhưng chưa tới tình yêu.

Càng biểu hiện trắng trợn như vậy, càng thoải mái như vậy, ngược lại sẽ không khiến cho người ta hoài nghi.

Sau khi quan hệ “bạn gay” của Tần Trình và Dung Hủ lộ ra, một đoạn thời gian thật dài, Từ Tấn đều khiếp đảm kinh hồn, ăn không ngon ngủ không yên, sợ bị fan nhìn ra manh mối gì. Nhưng trên thực tế, bất luận là fan CP hay là thuần fan, đều rất ư bình tĩnh tiếp nhận loại quan hệ cơ tình này.

Thuần fan cảm thấy rất thú vị, cảm thấy quan hệ của nam thần nhà mình thật tốt; fan CP căn bản không có mong cầu gì xa, có đường ăn đã vô cùng thỏa mãn.

Rốt cuộc, sau khi sầu rụng mười ngàn cọng tóc, Từ Tấn triệt để yên tâm.

Bên phía Dung Hủ, La Thiến không cảm thấy có cái gì không đúng, nhưng La Chấn Đào lại từ từ phát hiện có vấn đề. Rốt cuộc, một tháng sau khi lễ trao giải Oscar chấm dứt, hắn đưa ra nghi vấn của mình với Dung Hủ.

Thiếu niên tinh xảo tuấn tú mỉm cười nhìn hắn, hỏi ngược lại: “Anh La, không được sao?”

La Chấn Đào phút chốc sửng sốt, môi hắn mấp máy, trong lòng suy nghĩ hàng vạn hàng nghìn, nhưng khi hắn thật sự muốn nói ra, lại chỉ có thể nói ra bốn chữ: “Chúc phúc các cậu.”

Hiện giờ Dung Hủ đã không cần mượn quan hệ của Tần Trình để đi lên. Dung Hủ đã từng nói, giả thiết La Chấn Đào biết quan hệ của bọn họ, lấy tính cách La Chấn Đào, nói không chừng sẽ hy vọng từ chỗ Tần Trình đạt được lợi ích gì, giúp Dung Hủ càng nhanh thành danh.

Nhưng mà hiện tại, giả thiết này dĩ nhiên không có ý nghĩa. Dung Hủ đã sớm thành danh đến độ không cần nhìn lên Tần Trình, dù bây giờ cậu còn chưa thể chân chính sánh vai với Tần Trình, nhưng cũng không còn là minh tinh nhỏ mới ra đời, vừa bộc lộ tài năng ngày ấy.

Đến lúc này, La Chấn Đào nhìn thiếu niên vẻ mặt ôn hòa, dịu dàng thân cận trước mắt, mới đột nhiên ý thức được: nghệ nhân này của hắn, nhóc shamate* hắn đã từng coi khinh này, đã không còn là đại thiếu gia nhà họ Dung, mà là Dung Hủ.

*Shamate là trào lưu để tóc dài nhiều màu, trang điểm đậm, ăn mặc kì quái du nhập vào Trung Quốc từ năm 2008.

Chỉ là Dung Hủ.

Cuối tháng tư, «Ba tháng trường sinh» chính thức chiếu phim.

Nếu như nói lễ trao giải Oscar là cục đường bự đầu tiên của CP Trình Dung, vậy lễ công chiếu «Ba tháng trường sinh», chính là cục đường bự thứ hai của CP này. Hơn nữa, vượt xa cục đường thứ nhất!

Bản thân Tần Trình vốn đã phải tham gia lễ trao giải Oscar, vậy hắn cùng Dung Hủ đi thảm đỏ, tuy rất ngoài dự đoán, nhưng cẩn thận ngẫm lại cũng không có vấn đề quá lớn. Nhưng lễ công chiếu «Ba tháng trường sinh» của Dung Hủ, quan hệ với Tần Trình là bắn đại bác cũng không tới, thế mà hắn cũng đến hỗ trợ tuyên truyền!

Nhóm fan CP đã ăn đường ăn đến miệng đầy răng sâu, fan bình thường cũng nói giỡn: [ chèo thuyền Trình Dung! Trình Dung thật ngọt 2333]

Phong bán vé ngày đầu của «Ba tháng trường sinh» 560 triệu!


Phòng bán vé ba ngày một phẩy hai tỷ!

Cuối cùng bộ phim điện ảnh này lấy phòng bán vé năm phẩy sáu tỷ, trở thành đầu bảng phòng bán vé phim văn nghệ Hoa Hạ năm 2046, cũng thành phim văn nghệ có phòng bán vé cao nhất của chính Dung Hủ, cao hơn «Không tiếng động» ước chừng 170 triệu.

Từ đó, phòng bán vé chính là một điểm khiến người ta chú ý của «Ba tháng trường sinh». Phim văn nghệ có phòng bán vé trên năm tỷ, không bộ nào không phải là tác phẩm kinh điển trong lịch sử phim văn nghệ. Thời gian bộ phim này khởi chiếu quá muộn, không thể bắt kịp giải Kim Phượng và Oscar năm nay, lại bắt kịp giải Kim Hùng Berlin tháng bảy.

Hoặc có lẽ là bởi vì trong một năm qua, fan điện ảnh toàn thế giới đều biết quan hệ của Dung Hủ và Tần Trình rất tốt, cho nên tổ ủy giải Kim Hùng vì muốn tạo mánh lới, cố ý an bài chỗ ngồi của đoàn phim «Cực hạn» và đoàn phim «Ba tháng trường sinh» ở cùng nhau.

Thế nên, Dung Hủ và Tần Trình liền ngồi cùng nhau.

Từ lúc «Ba tháng trường sinh» khởi chiếu đến nay bất quá chỉ ba tháng, nhưng mà lại đạt được sáu đề cử giải Kim Hùng, bao gồm cả nam chính xuất sắc nhất và nữ chính xuất sắc nhất. «Cực hạn» chiếu vào năm trước, đại khái là bởi vì tính chất thương nghiệp tương đối cao, lúc này chỉ đạt được đề cử đạo diễn xuất sắc nhất, còn lại đều là giải thưởng mang tính kỹ thuật, Tần Trình không nhận được đề cử ảnh đế.

Dung Hủ không phải là lần đầu tiên tham gia lễ trao giải Kim Hùng, năm trước bởi vì «Trang hoa la», cậu cũng đã vào hội trường này, sau đó nhìn người yêu của mình dựa vào bộ phim điện ảnh đó mà đi lên sân khấu, cầm cúp ảnh đế.

Nhưng mà lúc này, Tần Trình thành quần chúng, còn cậu thì lại phải chờ đợi giải ảnh đế công bố.

Ra mắt hơn ba năm, Dung Hủ có ba bộ phim điện ảnh mười tỷ, hai album hơn triệu, nhưng lại chưa nhận được cúp ảnh đế tam kim. Cúp ảnh đế tam kim hệt như là không có duyên với cậu, ảnh hưởng của «Ba nghìn hai trăm dặm» trên toàn cầu cực lớn, thậm chí tiến vào danh sách phim điện ảnh kinh điển của hiệp hội điện ảnh, nhưng vẫn không thể giúp cậu bắt được một cái giải thưởng.

Mà hiện giờ, là giải thưởng tam kim thứ nhất «Ba tháng trường sinh» gặp phải.

Lễ trao giải vừa mới bắt đầu, vẫn là công bố giải nữ phụ xuất sắc nhất. Dung Hủ cười khẽ vỗ tay cho nữ diễn viên đó, lễ trao giải thuận lợi tiến hành, MC ăn nói hài hước khiến người xem cùng cười to, không khí hòa hợp. Nhưng theo một cái lại một cái giải thưởng công bố, ở nơi khán giả không biết, không khí toàn trường đã từ từ trở nên có chút nghiêm túc.

Xuyên qua màn hình TV, người xem không thể nhận ra bầu không khí nghiêm túc rong chơi giữa các minh tinh danh nhân, nhưng người ngồi ở hiện trường lại đều biết ——

Đối mặt vài giải thưởng lớn cuối cùng, cho dù là lão tiền bối tư lịch già dặn hơn nữa, cũng không có khả năng hoàn toàn thoải mái đối đãi.

Khi cái tên “Ôn Tuyền” đột nhiên vang lên trong hội trường, toàn trường lập tức vang lên tiếng vỗ tay như sấm, Dung Hủ lại hơi ngẩn ra, qua một giây, mới vỗ tay cho bạn mình.

Vài năm gần đây không chỉ là giai đoạn thung lũng giải thưởng của Dung Hủ, kỳ thật cũng là giai đoạn thung lũng của Ôn Tuyền.

Trước đây cứ hai năm là Ôn Tuyền ít nhất có thể nhận được một giải thưởng tam kim, cô ưu tú đến kinh người, nếu không cũng sẽ không trở thành ảnh hậu xuất sắc nhất Hoa Hạ. Nhưng mà làm người ta kinh ngạc chính là, ba năm gần đây, đến một cái ảnh hậu tam kim Ôn Tuyền cũng không thể lấy được, ngay cả Hạ Mộ Nhan năm nay cũng lấy được ảnh hậu Kim Phượng, còn Ôn Tuyền vẫn chẳng có gì.

Diễn xuất của cô không có vấn đề, thực lực của cô cũng không rớt xuống, nhưng chỉ có điều là không lấy được giải.

Trong ba năm này, anti fan của cô đều trào phúng: [ năm nay Ôn ảnh hậu ba mươi mấy rồi nhỉ? Hết thời, nhanh chóng tìm người gả đi, mới là chính đạo. Thừa dịp bây giờ còn có chút danh tiếng, nhanh chóng lập gia đình, đừng chờ đến về sau, ăn cơm lạnh cũng không có ai thèm, ha ha ha. ]

Địa vị của Ôn Tuyền tự nhiên không có khả năng bởi vì vài anti fan này mà dao động, nhưng cô quả thật đã ba năm không lấy được giải thường lớn. Khi khách mời trao giải lớn tiếng hô lên tên cô, vị ảnh hậu luôn luôn trấn định đó cũng đột nhiên đỏ mắt, nén nước mắt ôm chầm đạo diễn, tiếp đó nâng bước lên đài lĩnh thưởng.

Giải Kim Hùng Berlin lần này, nhóm Tần Phong Phong có ba người đến. Ôn Tuyền được đề cử ảnh hậu, Dung Hủ được đề cử ảnh đế, James lại được đề cử một giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất.

James hiếm khi đóng vai phụ, lúc này cũng đạt được chiếc cúp nam phụ.

Từ khi lễ trao giải Kim Hùng lần này bắt đầu đến giờ, thành viên nhóm Tần Phong Phong đã đạt được hai cái cúp, chỉ còn lại Dung Hủ còn chưa lấy giải.

Dung Hủ mở di động, thấy được tin nhắn của James: [ Dung, cố lên, để chúng ta cướp hết toàn bộ cúp Kim Hùng đi! ]

Nhìn những lời này, thiếu niên không khỏi cười khẽ ra tiếng, hết sức lạc quan hồi âm: [ James, vậy anh cứ chờ xem đi. ]

Nhưng mà để điện thoại xuống, ý cười bên môi Dung Hủ đã từ từ thu lại. Ánh mắt cậu bình tĩnh nhìn màn hình điện thoại chậm rãi trở tối, khi ngẩng đầu, liền thấy Ôn Tuyền hốc mắt ửng đỏ đứng chính giữa sân khấu, mặc bộ váy trắng xinh đẹp nhã nhặn, phát biểu cảm nghĩ nhận giải của mình với toàn thế giới.

Ôn Tuyền nghẹn ba năm, rốt cuộc lại dùng cúp chứng minh bản thân. Thật ra thì thực lực của cô căn bản không cần cúp để chứng minh, nhưng mà cái cúp này đủ để cho những người nhàm chán kia câm miệng.


Có điều, nếu Ôn Tuyền cầm giải ảnh hậu, vậy cơ hội đoạt giải của cậu…

Suy nghĩ đột nhiên ngưng lại, Dung Hủ kinh ngạc quay đầu nhìn về bên cạnh, chỉ thấy người đàn ông nào đó không chớp mắt nhìn sân khấu, tay phải lại lặng lẽ từ dưới tay vịn ghế dựa duỗi sang đây, nhẹ nhàng bắt lấy ngón út mình.

Ngón tay giao nhau, chỉ vô cùng đơn giản cầm lấy nhau như vậy, tâm trạng Dung Hủ đã từ từ bình tĩnh. Cậu nhìn khuôn mặt lãnh tĩnh trấn định của Tần Trình, nhắm mắt lại, khi mở mắt ra, đã là đầy mặt tươi cười: “Không có gì, chỉ là giải Kim Hùng mà thôi. Chị Tuyền cầm giải ảnh hậu, thường thì tổ ủy không có khả năng trao cả ảnh đế cho người Hoa Hạ, hẳn là sẽ cho diễn viên khác. Em không quá sốt ruột, chờ Oscar sang năm cũng được.”

Trong giọng nói dễ nghe của thiếu niên ẩn chứa chút ý cười dịu dàng, Tần Trình lặng lẽ chuyển mắt, nhìn người yêu bên cạnh mình. Hắn nghiêm nghiêm túc túc nhìn thiếu niên tuấn mỹ xinh đẹp ấy, ánh mắt toàn thế giới giờ phút này đều tập trung trên sân khấu, nhưng ánh mắt hắn lại chỉ nhìn Dung Hủ của hắn.

Im lặng hồi lâu, suy tư hồi lâu, đến cuối cùng, Tần Trình nở nụ cười, nghiêm túc nói rằng: “Thật muốn hôn em.”

Dung Hủ ngây ra: “Cái gì?”

Ý cười bên môi Tần Trình càng sâu: “Hiện tại rất muốn hôn em.”

Dung Hủ lập tức bỏ tay tên đàn ông đó ra, xoay mặt sang một bên: “Đừng làm rộn.” Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng hai má đã có hơi ửng hồng.

Tần Trình nghiêm túc ngưng mắt nhìn cậu, qua thật lâu, mới dời tầm mắt đi. Mà chờ đến khi hắn dời tầm mắt đi chỗ khác, Dung Hủ lại nhẹ nhàng cong khóe môi, chút thất vọng và khổ sở trong lòng cũng biến mất đến không còn chút dấu tích.

Dù lần này lấy không được giải thì lại thế nào, cậu còn trẻ, cậu còn rất nhiều cơ hội.

Một lát sau, Tần Trình thấp giọng nói: “Anh đi toilet một chuyến.”

Dung Hủ không nghĩ quá nhiều, nhích ra cho hắn đi.

Ôn Tuyền nói xong một câu phát biểu cuối cùng, MC lại lên sân khấu chạy chương trình. MC nước Pháp khôi hài ấy dùng giọng ca hùng hậu từ tính, kỳ diệu mà đem tên sáu người đề cử ảnh đế hát thành một ca khúc, chọc cho toàn trường ồn ào cười to.

Đến cuối cùng, hắn hết sức ấm ức nói rằng: “Chẳng lẽ tôi hát không hay hả? Tôi thật sự là rất đau lòng, sớm biết vậy tôi liền không nên nhận lời mời của giải Kim Hùng, bằng không cũng sẽ không bị tổ ủy ép ca hát. Mong tổ ủy nhớ kỹ, tính thêm chút thù lao cho tôi, tôi đã hát rồi đó.”

Tiếng cười trong hội trường càng vang dội.

“Mọi người đều biết, tôi là MC ưu tú, nhưng ai nói MC thì nhất định phải biết hát chớ?” Vẻ mặt MC nghiêm túc nói xong, nhưng mà mọi người nhìn mặt hắn, lại nhịn không được muốn cười, “Mấy người đều nói người hát hay có thể đi đóng phim, a đúng, ví dụ như Rivica, hắn hát rất hay, nhưng thứ cho tôi nói thẳng, bộ phim «Cô gái phương nam» hắn quay… hừm, mong Rivica trả tôi tiền vé xem phin đi.”

Dưới sân khấu, thiên vương giới ca hát nước Mỹ Rivica vô cùng phối hợp giơ nắm tay lên.

MC lại tiếp tục nói rằng: “Vậy chúng ta cứ nói người đóng phim giỏi, khẳng định là hát hay hả? Tôi không thấy vậy đâu. Há há há! Mọi người đừng chỉ dòm Dung Hủ, tôi nhìn thấy cậu ấy mà, chúng ta vứt Dung Hủ chết bầm sang một bên đi, quên cái tên thiên tài đáng giận là cậu ấy đi OK?”

Dung Hủ vô tội chớp mắt, màn ảnh nhanh chóng dời khỏi người cậu.

Nhưng mà, hiển nhiên MC không muốn dễ dàng buông tha đề tài Dung Hủ: “Nói tới Dung Hủ, tôi nghĩ mọi người đều sẽ nhớ tới một người… Không sai, chính là Tần Trình. Tôi rất thích Tần, mọi người à, tôi thật sự vô cùng vô cùng vô cùng thích Tần. Phim của hắn tôi đều xem qua rồi, ừm, miễn cưỡng không cần hắn trả tôi tiền vé xem phim, nhưng mà tôi càng thích chính là, Tần chưa bao giờ hát hò! Hoặc có lẽ là bởi vì tiếng ca của hắn cũng ảo diệu như tôi, cho nên phải quý trọng, không thể bày ra cho mọi người nhỉ?”

Dưới đài nhất thời phát ra tiếng xùy.

MC lập tức không phục nói: “Mọi người còn chưa tin à?” Vừa dứt lời, hắn trực tiếp xoay người, nhìn về phía hậu trường: “Tần, cậu tự nói một chút xem, vì sao cậu không hát hò? Không giống bạn ~ tốt ~ của cậu—— rồi, các cậu chính là bạn tốt, toàn thế giới đều biết thật sự chỉ là bạn —— không giống bạn tốt Dung Hủ của cậu, thử ca hát xem?”

Ý cười bên môi đột nhiên cứng đờ, Dung Hủ thẳng lưng lên, hai mắt mở to, gắt gao nhìn phía sau sân khấu. Bên cạnh cậu, Tiền đạo hạ giọng nói rằng: “Hóa ra lần này người trao giải ảnh đế là Tần Trình? Cũng đúng, đúng là có quy củ này, thường thì ảnh đế năm trước sẽ trao giải ảnh đế năm tiếp theo.”

Trên sân khấu sáng ngời chói mắt, dưới cái nhìn chăm chú của fan điện ảnh toàn thế giới, một bóng người cao lớn tuấn mỹ sải chân, đi lên sân khấu. Vẻ mặt hắn bình tĩnh đi đến bên cạnh MC, tay phải hơi hơi nâng lên, chỉnh lại cổ tay áo trái. Ngón tay thon dài linh hoạt gài lại, cứ như hắn không biết đây là sân khấu giải Kim Hùng, thế mà lại làm chuyện tùy tiện như vậy, nhưng mà loại chuyện ấy khi được Tần Trình làm ra, tất cả mọi người lại cảm thấy ——

[ A a a a a a a thật ngầu a a a! Tần thần ngay cả gài nút tay áo cũng ngầu như vậy!!! ]

Một bàn tay đỡ micro, người đàn ông lạnh lùng cụp mắt, môi khẽ cong: “Làm sao cậu biết tôi chưa từng hát hò? Đại Vệ, tôi chỉ là chưa từng hát trước mặt cậu mà thôi, Dung Hủ có thể làm chứng cho tôi, tôi hát tuyệt đối hay hơn cậu. Dung Hủ, đúng không?”

Toàn thế giới lập tức sôi trào!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.