Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh

Chương 97


Đọc truyện Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh – Chương 97

CHƯƠNG 97

Mấy ngày nay Lạc Khâu Bạch lười biếng tựa hồ càng ngày càng nghiêm trọng.

Trong ngày thường, hắn có thể nằm tuyệt không ngồi, liền tính lúc quay nghỉ ngơi mấy phút đồng hồ, đều phải bịt kín kịch bản, hơn nữa gần đây thời tiết càng nóng, hắn tựa như bị bệnh thoái hoá xương, toàn thân đều không có nổi một chút sức lực, cuộn tròn tại một chỗ lập tức có thể ngủ.

Thậm chí nhiều lần Kỳ Phong ở trên giường hôn hắn, một bàn tay mới vừa tham tiến áo ngủ, đồng chí Lạc Khâu Bạch cũng đã khoái trá thở khò khè, mỗi khi như vậy đều làm chồng nháy mắt đen mặt, vô cùng hoài nghi thê tử có phải bị Koala bám vào người không.

Không chỉ như thế, khẩu vị Lạc Khâu Bạch cũng trở nên đặc biệt tốt, gà vịt thịt cá tất cả đều ăn được, hơn nữa thiên vị ăn đồ cay, buổi tối thường xuyên đói bụng đến chịu không nổi ở trên giường hừ hừ, một bộ chịu ba năm thiên tai.

“Em chết đói…” Lạc Khâu Bạch tứ ngã chỏng vó lăn ở trên giường, từ trong chăn ngửa đầu.

Kỳ Phong buông xuống tạp chí tài chính và kinh tế trong tay, mặt không đổi sắc nói, “Em hai tiếng trước mới vừa ăn nửa cân táo cùng một chén cánh gà phao tiêu rồi.”

“Nhưng em còn rất đói…” Lạc Khâu Bạch hừ hừ hai tiếng, phát huy diễn xuất của ảnh đế Kim Ngưu, dựa đầu trên mép giường, một bộ ăn không đủ no mặc không đủ ấm bị người hãm hại đếm đầu ngón tay lầu bầu, “Gà quayngỗng quay, gà sốt tương thịt khô, trứng muối dạ dày… Tao rất nhớ bọn bây a…”

Kỳ Phong kéo khóe miệng, biểu tình trên mặt cứng lại, đem tạp chí hướng trên bàn ném, “Không cho làm nũng! Em mấy ngày nay ăn liền phun, đã trễ thế này không cho ăn.”

Thê tử của y quả thực không thể nói lý, dùng nhiều chiêu số kích thích y, đừng tưởng rằng dùng thanh âm *** đãng như vậy nói chuyện anh sẽ hiểu ý.

Lạc Khâu Bạch bĩu môi, yên lặng tiến vào trong chăn, hữu khí vô lực nói, “… Quên đi, dù sao anhrất keo kiệt, nhẫn kim cương đều là em mua, không cho ăn thì không ăn.”

Hắn xoay thân mình, xoay lưng về phía Kỳ Phong, trường thán một hơi, miễn bàn đa tâm.

Sắc mặt Kỳ Phong cứng đờ, như người câm ăn hoàng liên (vị thuốc đông y), qua nửa ngày mới nghẹn xuất một câu, “… Em muốn ăn cái gì?”

“Chút táo cùng cánh gà phao tiêu.” Lạc Khâu Bạch nhanh chóng quay đầu lại, đồng tử tỏa sáng, hướng Kỳ Phong chớp chớp đôi mắt, hiển nhiên đã sớm dự đoán được đại điểu quái nhất định sẽ mở miệng.

Kỳ Phong biết mình lại bị thê tử tính kế, nhưng lại không biết làm thế nào, nhìn ánh mắt sáng của hắn, mặt hồng, thầm mắng một tiếng “Thị sủng mà kiêu” tiếp đứng dậy đi xuống dưới lầu lấy đồ ăn cho thê tử.

Chuyện như vậy một đoạn thời gian gần đây mỗi ngày đều sẽ phát sinh, Lạc Khâu Bạch mắt thấy liền thành vua dạ dày, mỗi ngày ăn đều là 2 phần, trừ bỏ ngẫu nhiên sẽ nôn khan, khẩu vị hảo kinh người.

Nôn khan ngay từ đầu làm hắn có chút lo âu, thực lo lắng có thể mạc danh kỳ diệu lại mang thai một hài tử không, nhưng hồi tưởng lần đầu tiên có Đoàn Đoàn, hắn mỗi ngày đều sốt nhẹ ghê tởm, đừng nói ăn cái gì, cho dù là ngửi được giọt nước sôi đều phải phun, chỗ nào có ăn tham như bây giờ? Hơn nữa Tôn đạo trưởng xem mạch cho hắn cũng không kiểm tra ra cái gì, hắn mới hoàn toàn yên lòng, đem hết thảy quy kết công tác quá mệt mỏi, căn bản không để ở trong lòng.

Dù sao hiện tại đã có Đoàn Đoàn, Kỳ gia cũng không thiếu người thừa kế, hắn lại có một đống công tác, nếu lúc này may mắn “Trúng thưởng”, hắn quả thực không biết nên xin nhà sản xuất nghỉ 10 tháng thế nào nữa.

Chẳng lẽ nói cho bọn họ biết, lão tử đại nam nhân muốn lăn đi sinh hài tử, các người tìm người khác diễn đi? Này nhớ tới liền nhức đầu …

Lạc Khâu Bạch bên này âm thầm may mắn, nhưng trong lòng Kỳ Phong lại không nghĩ như vậy.

Trước y bỏ lỡ quá trình nuôi Đoàn Đoàn từ nhỏ đến lớn, trong lòng không thể nói không tiếc nuối, cho nên y đối với hài tử thứ hai khát vọng cơ hồ đến cuồng nhiệt, đã từng thường xuyên chọc thủng bao cao su, cố ý thao vào.

Một phen cố gắng, rốt cục y tại hôn lễ thấy được hy vọng, kết quả họ Tôn cái kia lão đạo lỗ mũi trâu cái gì cũng không kiểm tra ra, điều này làm y thập phần không vui, nếu không bởi vì lão đạo sĩ này ở trên giường còn có chút tác dụng, y đã sớm kêu ông ta thu dọn đồ đạc cút đi .

Không làm việc đàng hoàng, đưa chút dược ngọc thế đến có ích lợi gì, có bản lĩnh cho tôi tiểu nhi tử!

Kỳ Phong trong lòng không cam, vốn muốn kêu bác sĩ triệt để kiểm tra cho Lạc Khâu Bạch một lần, nhưng thân phận hiện tại của hai người thật sự rất chói mắt, đi tới chỗ nào đều bị vây truy chặn đường, nếu tìm bác sĩ không giữ miệng, đem tình huống thân thể Lạc Khâu Bạch giũ ra, kia quả thực là tai nạn, y không thể không cẩn thận.

Huống chi, y cảm thấy mình một khi nói muốn làm ba ba, tuyệt đối sẽ bị Lạc Khâu Bạch chê cười, đến lúc đó bị thê tử cưỡi ở trên đầu, y làm chồng còn có mặt mũi nào?

Kỳ Phong cứ như vậy rối rắm lại không được tự nhiên nghĩ, qua hơn một tháng, bệnh trạng Lạc Khâu Bạch không chỉ không giảm bớt ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng .

Ngày hôm nay, một nhà ba người đồng thời ăn điểm tâm.


Lạc Khâu Bạch ỷ tại trên ghế sa lông, một bên ngáp một bên ăn táo chua, bên cạnh Đoàn Đoàn nằm ở trên đùi hắn, đang theo Phong Phong béo đùa bất diệc nhạc hồ, ngồi ở bên cạnh Kỳ Phong, một bên xem tin tức tài chính và kinh tế, một bên cầm một chén cháo trắng nấu với hột vịt bích thảo cùng thịt nạc đút cho nhi tử.

“Ngô… Còn muốn.”Đoàn Đoàn há to mồm ngậm thìa, nuốt xuống cháo thịt, liếm liếm đầu lưỡi ánh mắt sáng trong suốt nhìn chằm chằm bát trong tay Kỳ Phong.

Xuẩn nhi tử ánh mắt rất tha thiết, nếu không bởi vì vội vàng cùng Tiểu Bạch xuẩn miêu cùng chơi đùa, đã sớm ôm lấy bát ăn, nhưng tiểu gia hỏa này chính là thích làm nũng, theo như dì Trương nói, lúc hai ba ba không ở nhà, nó vô cùng thuần thục, chỉ cần Lạc Khâu Bạch cùng Kỳ Phong trước mặt, bé liền lập tức cái gì cũng sẽ không làm, ngây ngô cười cọ đi lên, lại là muốn ôm lại là muốn uy, tóm lại dính giống cái đuôi chim.

Kỳ Phong không nhẹ không nặng hừ một tiếng, múc một muỗng lại đưa vào miệng tiểu tử kia, nhưng động tác của y thật sự không thuần thục, cứ việc cố gắng làm, vẫn là nước cơm theo khuôn mặt bạch béo của tiểu tử kia trợt xuống, bé bĩu bĩu môi ba, “Gạo có… Thô (ăn) đến…”

Tiểu tử kia nhìn chằm chằm thịt mạt thơm nức, tham chảy nước miếng, Kỳ Phong nhịn không được trạc mặt bé, “Xuẩn tử, tiểu cật hóa.”

Đoàn Đoàn nhếch miệng mỉm cười, ngậm vào ngón tay y, khóe miệng Kỳ Phong khống chế không được kiều vài phần, hôn hôn khuôn mặt béo đô đô, đào đưa cháo đưa đến bên miệng Đoàn Đoàn, tiểu tử kia không thể chờ đợi được “Ngao nha” một tiếng nuốt vào.

Liên tiếp mấy thìa, lang thôn hổ yết ăn vào non nửa bát, tiểu tử kia no, quyệt mông hướng trong ngực Kỳ Phong, ngã trên người Lạc Khâu Bạch.

Lạc Khâu Bạch bị lập tức chàng tỉnh, đem nhi tử bế lên, ngáp một cái nói, “Thằng nhóc, con muốn đè chết ba.”

Tiểu tử kia cười hắc hắc, đang muốn thấu đi lên hôn hôn ba ba, kết quả như là cảm giác đến cái gì, nghiêng đầu vẻ mặt ngạc nhiên trạc trạc bụng ba ba, “Ngô, nhuyễn… Hồ hồ…”

“Cái gì nhuyễn hồ hồ?”

“Bụng bụng…” Tiểu tử kia vén lên áo ngắn của mình, lộ ra cái bụng nhỏ tròn vo, trạc trạc thịt thịt, tái trạc một chút ba ba, “Mập mạp…”

Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, tiếp trên mặt một trận xấu hổ, vội ho một tiếng vỗ mông tiểu ư kia hai cái, “Thằng nhóc không cho nói hưu nói vượn, ba con chỗ nào béo?”

“Chính là béo… Ba ba rốt cục cùng Đoàn Đoàn… Nhất dạng ~(≧▽≦)/~”Đoàn Đoàn cũng hiểu được mình là một tiểu mập mạp, cho nên luôn luôn đau khổ tìm kiếm tri kỷ, nhưng bụng hai ba ba đều cứng rắn, còn có thiệt nhiều “Tiểu phương khối” (cơ bụng), sờ không thoải mái.

Hiện tại ba ba rốt cục mềm mềm giống bé, tiểu tử kia nhất thời cười híp mắt.

Lạc Khâu Bạch dùng sức nhéo nhéo mặtbé, đặc biệt không phục liêu khởi quần áo, nhìn nhìn bụng, tuy rằng đích xác béo một chút, nhưng tốt xấu vẫn là “Khe rãnh tung hoành”, rốt cuộc chỗ nào béo?

Hắn trạc trạc bụng của mình, lộ ra thắt lưng nhỏ, thân thể bóng loáng thon dài, bụng nhỏ hơi hơi hở ra, dẫn tới bên cạnh Kỳ Phong ánh mắt tối sầm, vươn tay xoa bụng hắn, “Mỗi ngày ăn nhiều như vậy có thể không béo sao.”

Kỳ thật y tuyệt không để ý Lạc Khâu Bạch béo một chút, tốt nhất có thể béo đẻ con trai mới tốt.

Lạc Khâu Bạch ngáp một cái, lười biếng xốc hiên mí mắt, “Tổng cộng ăn có chút hoa quả cùng cánh gà, như thế nào gọi ăn nhiều?”

“Đoàn Đoàn, nói cho cha biết, ba có ăn nhiều như tiểu mập mạp con sao?”

Béxoa tiểu bụng nhuyễn hồ hồ, Đoàn Đoàn đặc biệt nghiêm túc gật đầu, đáng thương hề hề, “Có, táo chua… Đều cho ba ba, Đoàn Đoàn… Ăn cháo…”

“Thằng nhóc, ba một tay nuôi lớn con, ăn táo chua của con con liền đau lòng?”

Lạc Khâu Bạch đưa tay nắm mặt của bé, phụ tử lưỡng lăn một đoàn, Đoàn Đoàn cười lăn trong ngực ba ba, miệng dính cháo cọ mặt Lạc Khâu Bạch.

Trong không khí tràn ngập cháo trắng nấu với hột vịt bích thảo cùng thịt nạc, Lạc Khâu Bạch đột nhiên cảm thấy dạ dày một trận dâng lên, cúi đầu nôn khan một tiếng, thiếu chút nữa nhổ ra.

Bên cạnh Đoàn Đoàn hoảng sợ, nhanh chóng vươn ra móng vuốt giúp ba ba vỗ vỗ, bên cạnh Kỳ Phong nhíu mày, ánh mắt thâm trầm nhìn bụng Lạc Khâu Bạch liếc mắt một cái, “Toan nam lạt nữ.”

Lạc Khâu Bạch bị hung hăng sặc một cái, theo bản năng quăngtáo chua qua, “Thu hồi ý tưởng ngân uế se tình của anh.”

Kỳ Phong một phen tiếp được nhét vào miệng, thiếu chút nữa chua ê răng, lược tiếp theo câu “Xem ra là nam hài”, tiếp ôm lấy Đoàn Đoàn rửa miệng.


Lạc Khâu Bạch hướng y nhe răng, theo bản năng sờ táo chua trong đĩa, lúc này mới kinh ngạc phát hiện đã toàn bộ bị hắn ăn sạch.

Hắn trước kia cũng không thích ăn điểm tâm, huống chi là bất tri bất giác ăn nhiều như vậy, lúc này hắn cũng ý thức được mình giống như thật sự không bình thường, trên mặt lúc đỏ lúc trắng, lúc này đây trong lòng có dự cảm, mà loại dự cảm này đến buổi chiều liền càng thêm mãnh liệt.

Lúc quay phim, một đám người ghé vào nói chuyện phiếm, bên cạnh thợ make-upkêu Lạc Khâu Bạch thay quần áo.

“Khâu Bạch, thành thật công đạo, cậu sau khi kết hôn sau có phải rất dễ chịu không, khuôn mặt đều béo một vòng.”

Đoàn phim cùng Lạc Khâu Bạch quan hệ thực tốt, mọi người ngày thường thường xuyên hi hi ha ha nói giỡn, Lạc Khâu Bạch trong vòng một ngày bị vài người nói béo, lúc này trên mặt có điểm không nhịn được, buông xuống đồ ăn vặt soi gương nói, “Hoàn hảo đi, này không phải là thực anh tuấn có hình sao, các người đừng hâm mộ ghen tỵ.”

Một đám người buồn cười, thợ make-up đang đeo đai lung cho Lạc Khâu Bạch cười nói, “Khâu Bạch, cậu không chỉ là mặt tròn, bụng đều có sẹo lồi, quần áo lần trước quay phim cậu mặc còn rộng, hiện tại cả đai lưng đều không mặc vừa, cậu là người được tạp chí bình chọn có dáng người đẹp nhất trong top 10, đến lúc đó biến thành bụng bia fan sẽ muốn khóc.”

Bên cạnh người cười càng to, có một nữ minh tinhsau khi kết hôn sinh con cười văng lên, “Lại là mặt tròn lại là bụng lớn, nếu không bởi vì Khâu Bạch là nam nhân, tôi thật hoài nghi cậu có thai.”

“Tính tính ngày giống như thật sự có.” Bên cạnh vẫn luôn ăn vụng đồ ăn vặt của Lạc Khâu Bạch Diệp Thừa đột nhiên mở miệng, biểu tình trên mặt đặc biệt nghiêm trang chững chạc, “Xem ra tôiphải chuẩn bị phong bao lì xì, vì cái gì hai nam nhân kết hôn cũng phải kiếm tiền như vậy, lão tử cũng phải đi giảo cơ (làm gay)!”

Người chung quanh lúc này cười văng lên, Lạc Khâu Bạch dở khóc dở cười cầm quả táo quăng vào đầu Diệp Thừa.

Diệp Thừa bị tạp ngao một tiếng, chạy trốn chung quanh miệng còn la hét, “Lạc Khâu Bạch, cậu của tôi là bác sĩ, cậu cũng không phải không biết, ai u đừng đánh đau quá… Tôi liếc mắt một cái liền nhìn ra được, cậu vì sao không tin khoa học!”

“Tin tưởng cái đầu của cậu!” Lạc Khâu Bạch quẫn bách mặt đỏ rần, hận không thể ngăn chặn Diệp Thừa “Đại loa”này.

Hai người nháo làm một đoàn, đoàn phim mọi người cười nước mắt đều chảy ra, bọn họ ai đều không đem việc này là thật, nhưng khi Diệp Thừa nói giỡn, dù sao hai ảnh đế này quan hệ tốt là chuyện mọi người đều biết, không ai thật sự tin tưởng chuyện ma quỷ nam nhân sinh hài tử.

Nhưng người nói vô tâm người nghe hữu ý, Lạc Khâu Bạch vốn là có chút lo lắng, nghe Diệp Thừa vừa nói như thế liền càng thêm thấp thỏm, lúc trước là cậu của anh ta hỗ trợ hắn đẻ Đoàn Đoàn, Diệp Thừa mưa dầm thấm đất, điều anh ta nói so với bất kỳ kẻ nào đều có thể tin.

Cúi đầu nhìn nhìn bụng đã béo một vòng, yết hầu Lạc Khâu Bạch phát khô, gian nan lại xấu hổ nuốt một ngụm nước bọt.

Lúc Lạc Khâu Bạch run sợ trong lòng, Kỳ Phong cũng không có nhàn rỗi.

Y đã muốn tiểu nhi tử đến điên cuồng nông nổi, liên tục buổi tối vài ngày đều mơ thấy mình ôm lấy lớn nhỏ hai xuẩn nhi tử uy sữa, thường xuyên đem mình từ trong mộng cười tỉnh, còn muốn trước mặt thê tử bày ra một bộ không hề gì, thật sự là khổ không thể tả.

Buổi sáng Lạc Khâu Bạch đi quay phim, y mang Đoàn Đoàn đi mua đồ chơi, đi ngang qua thương trường nhìn thấy một cửa hàng chuyên kinh doanh đồ dùng bảo vệ sức khỏecho mẹ và con, ló đầu đi vào.

Y ngụy trang thực kín, đeo kính râm khẩu trang, Đoàn Đoàn cũng bị bao vây nghiêm nghiêm thực thực, mũ tiểu thỏ tử cùng khẩu trang tiểu trư, tới gần mùa hè, hai cha con ăn diện giống đánh địa đạo chiến, đưa tới một mảnh ghé mắt.

Cửa hàng đủ loại, các loại bình sữa, quần áo lót, tạo hình đáng yêu cùng nôi cái gì cần có đều có, tuồi của Đoàn Đoàn đã không dùng được, Kỳ Phong lại hoàn toàn không có kinh nghiệm nghênh đón bé sơ sinh, đành phải nhìn thấy cái gì thì mua cái đó.

Tiểu khố màu vàng sữa hai đứa con trai mặc nhất định thực đáng yêu, trên tã lót còn có tượng nhỏ nhi tử hẳn là sẽ thích, nôi này có foóc-man-đê-hít vị không tốt…

Kỳ Phong hoa mắt, cầm lấy đồ vật liền hỏi Đoàn Đoàn, chỉ cần Đoàn Đoàn thích y liền mua, một khi mua sẽ mua hai phần một lớn một nhỏ, cuối cùng y mặt không đổi sắc cơ hồ đem toàn bộ hàng đều mua hết, lúc tính tiền nhìn thấytrên bàn đánh bóng bàn có một loạt hộp lam sắc, tiểu tử kia tò mò cầm lên nhìn, “Ngô… Ăn sao?”

Bé tò mò nghiêng đầu, chung quanh đều nhìn bé cười, Kỳ Phong cầm lên vừa thấy dĩ nhiên là “Que thử thai”, lúc này đỏ mặt lên.

Trong óc không kìm lòng nổi hiện ra hình ảnh Lạc Khâu Bạch cầm que thử thai, thấu đi lên ngượng ngùng nói “Anh làm ba ba”, trong lòng Kỳ Phong có chút ngứa, khóe miệng lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ nhíu nhíu lên trên, đột nhiên có chút không thể chờ đợi được .

Tuy rằng thứ này có thể cho nam nhân dùng không còn không biết, nhưng kiểm tra đo lường đạo lý hẳn là… Cũng như nhau?

Kỳ Phong tưởng tượng như vậy, cảm thấy so với đi bệnh viện kiểm tra phiêu lưu hơn nhiều, ma xui quỷ khiến cầm lấy một hộp bỏ vào xe đẩy, đưa tới bên cạnh người bán hàng khóe kéo khóe miệng: Có thai hay không còn không biết liền dọn hết cửa hàng chúng tôi, anhmuốn đi bán sỉ sao?


Kỳ Phong về đến nhà, liền giấu một đống đồ sơ sinh, về phần hộp que thử thai kia, y do dự đã lâu cuối cùng vẫn là trộm giấu vào tủ đầu giường.

Thứ này tuyệt đối không thể để cho thê tử nhìn thấy, nếu không nhất định sẽ bị chê cười chết.

Thời tiết rất nóng, Lạc Khâu Bạch từ trường quay sau khi trở về đã một thân mồ hôi, Kỳ Phong ở dưới lầu chuẩn bị cơm chiều, hắn đi lên lầu tắm rửa, Đoàn Đoàn vừa thấy được hắn cao hứng phác đi lên.

Lạc Khâu Bạch bị đụng phải lảo đảo, đem nhi tử bế lên, cười điểm mũi bé, “Thằng nhóc, ba chưa ôm con, hôm nay nhớ ba ba không?”

“Nhớ.”Đoàn Đoàn cong ánh mắt gật đầu, tiểu móng vuốt hoàn trụ cổ ba ba, “Hôm nay… Ngô, cùng Phong Phong trên đường phố, ba ba đi cùng… Thì tốt rồi…”

“Hôm nay Kỳ Phong mang con đi ra ngoài dạo phố?”

“Ân ân” Tiểu tử kia gật đầu a gật đầu, hai chỉ tay dùng sức khoa tay múa chân, “Mua gà Tiểu Hoàng lớn như vậy… So với Đoàn Đoàn còn lớn, còn có ngô… Đồ cho em trai…”

“Đồcho em trai?” Lạc Khâu Bạch nghi hoặc nhướng mày, không biết nhi tử đang nói cái gì.

Đoàn Đoàn híp mắt ngây ngô cười vài tiếng, trộm tiến đến bên tai Lạc Khâu Bạch, “Phong Phong không cho nói… Ba ba không thể nói cho người khác biết a.”

Nói xong bé lăn lông lốc từ trong ngực ba ba trợt xuống, chân ngắn chạy đến tủ đầu giường trước mặt, ngón tay trạc trạc, “Phong Phong… Giấu rồi.”

Lạc Khâu Bạch bị nhi tử khiến cho không hiểu ra sao, không biết đại điểu quái cùng thằng nhóc rốt cuộc đang làm cái gì, tùy tay mở tủ đầu giường, bên trong rõ ràng nằm một hộp lam sắc.

Tiểu tử kia chỉ vào hộp, ngại ngùng khởi tiểu bụng, “Là phụ nữ, Phong Phong nói… Hộp sẽ biến thành em trai, Đoàn Đoàn… Ngô đại ca ca!”

Lạc Khâu Bạch nhìn tên hộp, biểu tình lúc này dữ tợn một chút, trên mặt đầu tiên là xanh, tiếp oanh một tiếng đỏ một tảng lớn.

Que thử thai… ? Kỳ Phong ởtrước mặt nhi tử mua thứ này?!

Tiểu tử kia vươn ra tiểu móng vuốt muốn sờ, bị Lạc Khâu Bạch lập tức giơ cao, “Đồ của người lớn tiểu hài tử không cho loạn nhìn, nhanh xuống lầu ăn cơm.”

Đoàn Đoàn không cam lòng, “Em trai… Nha…”

“Nhanh xuống lầu ăn cơm, nếu không ba ba đem táo chua mới mua toàn bộ ăn sạch.” Lạc Khâu Bạch lấy ra đòn sát thủ, tiểu tử kia vừa nghe ăn lập tức chuyện”Em trai”, nói mấy câu bị Lạc Khâu Bạch lừa gạt chạy xuống thang lầu.

Lạc Khâu Bạch thở phào một hơi, hộp trong tay tựa như cái củ khoai phỏng tay, nghĩ đến mình gần đây có đủ loại phản ứng không bình thường, còn có Diệp Thừa nói những lời kia, hắn nghiêng mắt, thâm hút một hơi, kiên trì lấy ra nghiên cứu.

Kỳ Phong đem cơm dì Trương nấu bưng lên bàn, chậm chạp không thấy Lạc Khâu Bạch xuống lầu, đi lên vừa thấy phát hiện Lạc Khâu Bạch đang ngồi ở bên giường ngẩn người, thịt bụng đem quần áo chống đỡ đứng lên một chút, có vẻ ngốc hồ hồ, có loại ngốc vụng đáng yêu.

“Bình thường ăn nhiều, sao đến giờ ăn cơm em lại không động tĩnh? Tắm rửa xong chưa?”

Kỳ Phong đi tới sờ tóc Lạc Khâu Bạch, mặt trên ướt sũng còn mang theo hơi nước, Lạc Khâu Bạch lập tức phục hồi lại tinh thần, “A, ăn cơm.”

“Em như thế nào càng ngày càng ngốc, một mình phát cái gì ngốc?” Kỳ Phong hoàn trụ Lạc Khâu Bạch, ghé vào lỗ tai hắn hôn.

Lạc Khâu Bạch cười cười, biểu tình trên mặt có chút kỳ quái, ho khan vài tiếng mang dép lê đi ra ngoài, “Ai nha, chết đói, nhanh xuống lầu ăn cơm.”

Kỳ Phong hồ nghi liếc hắn một cái, không nói chuyện đuổi kịp cước bộ của hắn.

Thê tử của y thực không thích hợp, phi thường không thích hợp.

Hắn ăn một chén lớn bình thường bính cũng sẽ không sao, còn đem món dấm tôm đường bình thường yêu nhất bỏ tương vào trong bát, điều kỳ quái nhất là hắn ngay cả đũa cầm ngược đều không có phát hiện…

Khi hắn thuận tay sờ bình sữa của Đoàn Đoànbỏ vào miệng, Kỳ Phong thật sự nhìn không được, một phen đè lại cánh tay của hắn, cầm mặt của hắn nói, “Em rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Người béo đầu cũng ngốc?”

Lạc Khâu Bạch lúc này mới kịp phản ứng, Đoàn Đoàn bị cướp đi bình sữa, ánh mắt u oán đáng thương, hắn sờ sờ chóp mũi, đem bình sữa đưa vào trong tay nhi tử, giãy dụa nửa ngày mới mở miệng, “Kia cái gì… Em có chút chuyện muốn nói cho anh, anh phải trấn định, nhất định phải trấn định, ngàn vạn lần không cần nóng nảy.”

Kỳ Phong hừ lạnh một tiếng, y là người tùy tiện phát tính khí táo bạo sao?

Y kéo tay Lạc Khâu Bạch, ôm thắt lung hắn, cắn một hơi bờ môi của hắn, “Sao em nói nhiều vậy, rốt cuộc có nói không?”

Lạc Khâu Bạch ho khan vài tiếng, nhìn Kỳ Phong, da đầu một trận phát khẩn, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn trời, “Anh nói hiện tại đồ vật làm đơn giản một chút sẽ khó sao? Tiêu tiền mua về cũng làm cho người xem không hiểu, em xem vài lần cũng không hiểu được là xảy ra chuyện gì, nhất định là anh mua không đúng.”


Kỳ Phong nhíu mày, thê tử của y rốt cuộc bị cái gì kích thích, vốn là đã không thông minh, hiện tại xuẩn căn bản vô pháp câu thông, y sờ trán hắn đo thử nhiệt độ cơ thể, “Em phát sốt ?”

“Em nói nghiêm chỉnh mà.” Lạc Khâu Bạch dở khóc dở cười đẩy ra y, nguyên bản xấu hổ càng sâu, “Em một đại nam nhân vì cái gì phải dùng thứ kỳ quái như vậy, quả thực … Em nhất định là đầu bị úng, cái gì trước sau yêu cầu, thủ thế yêu cầu, nước tiểu nhiều cũng không được, nước tiểu thiếu cũng không được, phía dưới kia cũng không phải do em khống chế, ai biết nhiều ít a!”

Kỳ Phong nghe ra manh mối, trong tim nhảy dựng, “… Em rốt cuộc muốn nói gì?”

“Ách… Chính là cái hộpanh giấu bịem nhìn thấy , xuất phát từ tò mò liền tùy tiện thử thử, em hoàn toàn dựa theo chỉ dẫn, bất quá nam nữ thứ này vẫn là có khác nhau, anh không cần ôm hy vọng quá lớn…”

Nói xong lời cuối cùng Lạc Khâu Bạch đều hỗn loạn, chính mình đều không biết mình đang nói cái gì.

Mình giấu hộp kia? Hướng dẫn… ?

Kỳ Phong nhăn lại mày mao, sửng sốt vài giây đồng hồ, tiếp như là đột nhiên nghĩ tới điều gì, cả người thông suốt.

Không dám tin nhìn Lạc Khâu Bạch, “Em là nói hộp trong tủ đầu giường… Đồ vật? !”

Mẹ nó, y rõ ràng giấu nơi bí mật, Lạc Khâu Bạch rốt cuộc là làm sao tìm được!

Không đúng, đây không phải là trọng điểm! Trọng điểm là thê tử của y thử que thử thai!

Kỳ Phong luôn luôn mặt không đổi sắc hỉ giận không hiện ra, giờ này khắc này biểu tình trên mặt tương đối phấn khích, mặt nháy mắt trướng đến đỏ bừng, so với Lạc Khâu Bạch còn hồng hơn, yết hầu như là bị người kháp trụ, trong ánh mắt hiện lên mừng như điên cùng hưng phấn, cả người đều không trụ, giống động vật nôn nóng đứng tại chỗ đổi tới đổi lui, nghẹn nửa ngày mới đứng vững hô hấp hỏi, “… Cho nên kết quả?”

Lạc Khâu Bạch sờ sờ chóp mũi, thấyánh mắt Kỳ Phong cực nóng lại đột nhiên sáng ngời, trong tim bang bang nhảy loạn.

Lần đầu tiên hai người chia lìa, lại hơn nữa liên lạc không được, nói ra lời này tâm tình còn kích thích hơn.

Da đầu run lên, adrenalin điên cuồng động, quả thực làm hai người không cách nào hô hấp.

Luôn luôn lấy việc đùa đại điểu quái làm niềm vui Lạc Khâu Bạch lúc này thành pháo lép, có lanh lợi cũng biến thành câm nín, rõ ràng đã có một lần, nhưng vì sao vẫn khẩn trương như vậy?

“Liền… Liền… Nếu em không có bệnh mù màu, thứ anh mua cũng không có vấn đề chất lượng, thao tác em cũng không sai lầm nói… Đại khái…”

Nói tới đây hắn gian nan dừng một chút, hai người hai mặt nhìn nhau, trong phòng khách tĩnh châm rơi có thể nghe, chỉ còn lại có tiếng tim đập kịch liệt.

Kỳ Phong gian nan nuốt nước miếng, chợt nghe Lạc Khâu Bạch mặt đỏ tai hồng, thấp giọng nói, “… Đoàn Đoàn hẳn là sắp làm anh.”

“Oanh” một tiếng sấm sét vang lên bên tai Kỳ Phong, đem thần trí y chia năm xẻ bảy.

Ysắp làm ba ba, sắp làm ba ba, sắp làm ba ba … !

Đoàn Đoàn há to miệng, hoàn toàn nghe không hiểu ba ba đang nói cái gì, nhưng một câu cuối cùng bé nghe hiểu, mắt to chớp chớp, đột nhiên bính lên, đem con mèo béo trong ngực đều sợ tới mức “Ngao nha” một tiếng tạc mao.

“Hộp… Thật sự biến thành em trai! Ngao ngao! ~(≧▽≦)/~ ”

Tiểu tử kia một tiếng hoan hô kéo hai người lại, Kỳ Phong mặt không đổi sắc, trên mặt đỏ ửng, một phen ôm lấy Lạc Khâu Bạch, hoàn toàn không để ý trường hợp hôn hắn.

“Ngô! Thằng nhóc… Còn ở nơi này!”

Lạc Khâu Bạch giãy dụa vài cái, dở khóc dở cười, hoàn toàn không nghĩ tới Kỳ Phong sẽ cao hứng như thế.

Nam nhân đem hắn đặt trên ghế sa lông, vuốt ve bụng hắn, dùng sức hôn hôn, vẻ mặt thấp thỏm cùng cuồng nhiệt, ánh mắt cực nóng còn mang theo nhất lũ ngại ngùng, “Anh giống như nghe được tiếng tim đập.”

Lạc Khâu Bạch cười ha ha, “Hiện tại anh có thể nghe ra tiếng phân chó ấy.”

Thẳng đến thật lâu thật lâu về sau, xuẩn nhị nhi tử sinh ra, xuẩn ca ca nói cho bé biết, bé khi còn bé dĩ nhiên là từ que thử thai chó má biến ra, nháy mắt tâm linh còn nhỏ bị thương tổn, đương nhiên đây đều là nói sau.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: ** trừu mệt không yêu, chết sống không dứt, thử n lần ai… Cất chứa cũng bị hệ thống trừu rớt ra vài ngàn, tác giả đã hộc máu, nhóm tiểu yêu tinh đam mê để bổn vương hồi huyết, anh anh anh

Nhị bánh bao đến ~~ Rống rống rống! Đại điểu quái rốt cục dĩ thường như nguyện╮(╯▽╰)╭l3l4


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.