Đọc truyện Crush Đáng Yêu – Chương 10: Quá khứ trong mắt Thế Khang (tt)
Chiều ý bạn su, hem để nhừ quá đâu!:))
———————————–
Có ai biết định nghĩa 2 chữ “Dễ thương” và “Thích” hay ko? Crush hỏi tôi, nhưng tôi ko biết phải trả lời sao cho đúng. Cần lắm cuốn từ điển ở đây!
Vô tình hay cố ý, tôi đã tỏ tềnh. Haiz, nhưng người ta chắc đã quên rồi, có khi còn chẳng nhớ tôi là ai nữa chứ!
Tôi có hảo tâm muốn giúp nhỏ thu dọn bớt chồng vở đổ lăn lóc dưới đất, thế mà tay bị ăn một phát đau điếng. Thôi xong, bị ghét mất tiêu rồi!
Thất thiểu đi về lớp, tôi cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó, nhưng còn đâu tâm trạng mà nghĩ tới nữa. Aaa, thất bại thật!
May mà kịp nhìn bảng tên, Ngọc Kha/6A5. Tôi nhớ kĩ trong đầu, lần ra chơi nào cũng len lén lại gần A5 rình coi. Hỏi thăm vài đứa quen quen lớp ấy, tôi mới biết tên đầy đủ, tính cách của crush.
Di động của tôi lưu rất nhiều hình, toàn là của nhỏ.
Tôi biết nhỏ ghét tôi, nên chỉ lén đi theo sau, ko dám xuất hiện trước tầm mắt nhỏ.
Có vài lần Ngọc Kha thấy được tôi, giống như chân gắn thêm lò xo, tôi vọt lẹ đi trong vòng 1 nốt nhạc. Tại sao phải trốn tránh? Tôi ko biết nữa!
Năm lớp 7, Ngọc Kha có một cô bạn thân. Tên nó là Hạ. Tôi nghe mấy đứa xung quanh hay chê bai cô gái này, bởi có gì nói đó, chả nể nang ai, chọc người ta rất ghét. Nhưng với tôi đó là chuyện tốt, một người thẳng thắng như vậy sẽ ko bao giờ làm tổn thương Kha.
Tôi cứ như tên bám đuôi biến thái vậy, đi theo nhỏ, chụp hình tới đầy máy, tìm hiểu những người xung quanh nhỏ. Tôi hiểu lớp Kha còn hơn cái lớp của mình.
Hoàng Phan, lớp trưởng lớp Kha, ngoại hình bình thường, tính cách kiêu ngạo, luôn tìm cớ gây sự với Kha.
Một lần thấy nó đi một mình, tôi trùm mũ,bịt khẩu trang, chắn đường nó, giả lưu manh gây chuyện, đánh nó một trận bầm dập. Cảm thấy…….mình lụn sâu quá rồi!
Tôi dậy thì, cao ráo, đẹp trai, được con gái rất ưa thích. Nhưng trong lòng tôi chỉ có Ngọc Kha mà thôi!
Năm lớp 8, phong trào crush nổi lên, tôi biết Kha là crush của mình, còn nhỏ thì sao? Liệu nhỏ có thích ai ko? Tôi bắt đầu thấp thỏm.
Những tiết thể dục cùng giờ, những lần đi ngang qua lớp nhỏ cũng như nhỏ đi ngang qua lớp tôi. Chưa bao giờ……..hình bóng của Kha biến mất trong mắt tôi.
Tôi hận nhà trường, vì sao cái danh sách thi ko bao giờ 2 đứa tôi cùng phòng? Rõ ràng đều chung 3 chữ K-H-A mà? Thật đáng giận!
Cả quãng thời gian cấp 2 của tôi chỉ gắn với 1 chữ: Stalker
Cho đến cái ngày thi vào 10. E hèm, crush đã bảo để con Vi kể thì nghe theo vậy.
Vivio *ngoáy mũi*: “Cảm ơn!”
Thế Khang một cước đạp bay: “Lo mà viết tiếp đi!!!!”
Vivio: “Thần tiên tỷ tỷ kíu em!!!”
A Kha xoa xoa mồ hôi bất đắc dĩ: “Xa quá chị ko bay tới. Chịu khó ở với Hằng tỷ với Cuội ca nha em!”
Vi khóc ròng: “Bảo bảo hảo đáng thương a!!!”