Bạn đang đọc Cp Này Tôi Ship Từ Nhỏ Đến Lớn – Chương 8: Từ Hôn
Editor: Nơ
Hình U thực sự thích phong cách thiết kế ở đây, không chỉ có thể nhìn ra bên ngoài mà còn bảo vệ sự riêng tư.
Cửa sổ sát đất được làm bằng kính trong suốt một chiều, mang đến cho người nhìn cảm giác về một tầm nhìn rộng lớn, không giống như bốn bức tường kiên cố đầy ngột ngạt.
Sau mấy ngày liền ra ngoài quay phim thì cuối cùng cũng đổi lại được một ngày nghỉ ngơi, Khương Ngải Chanh rất vui vẻ, hào phóng để bạn thân tùy tiện chọn địa điểm ăn cơm, hôm nay cô ấy mời khách.
Cả hai chọn một góc chụp đẹp, Khương Ngải Chanh chụp lại rồi đăng lên vòng bạn bè, những con số màu đỏ hiện lên trên biểu tượng “Khám phá”, cô ấy không nhấn vào xem mà đặt điện thoại xuống trò chuyện với bạn thân: “Mấy ngày nay cậu ở bên kia có nghe nói gì không?”
“Nghe nói gì?” Hình U lơ đãng cầm chiếc thìa hoa anh đào cắm vào ly đá bào, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào mấy miếng xoài màu vàng trên đỉnh.
“Mình nghe Tưởng Tử Dục bảo là bọn họ đang chuẩn bị phát sóng show tình yêu, hình như là mời Minh Trầm và Hạ Úy Lam.” Khoảng thời gian trước, hai vụ scandal bị đồn thổi này đã tự tạo nên sức nóng cho những người trong cuộc, Khương Ngải Chanh nghe được một ít tin tức, “Phía Minh Trầm không thấy nói gì, mình chỉ biết là Hạ Úy Lam đã đồng ý rồi.”
Động tác khuấy đá bào dừng lại.
Hình U nâng mắt lên: “Show tình yêu?”
“Không sai.” Khương Ngải Chanh gật đầu thật mạnh, nhắc nhở cô, “Không phải cậu muốn từ hôn với Minh Trầm sao, hiện tại đã bàn bạc đến đâu rồi? Nếu mà lên chương trình thì cậu đâu thể giám sát cậu ta được.”
Dù sao đó cũng là chương trình về tình yêu, bất luận là yêu thật hay “yêu” có kịch bản, thì sự tương tác giữa những người khác giới trong chương trình là rất cần thiết.
Đến lúc đó từ giả thành thật hay bị ép vì kịch bản thì cũng đều làm cho người ta khó chịu.
“Mình cũng không biết cậu ta có đồng ý hay không.”
Hơn nữa, cũng chỉ có ngày hôm qua đến bệnh viện mới tiếp xúc nhiều hơn một chút, căn bản là cô không có thời gian để ý đến công việc của anh.
Khương Ngải Chanh hỏi cô có sáng kiến gì không, Hình U hừ lạnh một tiếng, múc một thìa đá bào lên rồi chôn vùi miếng xoài xuống.
Trong căn phòng bên cạnh, Tưởng Tử Dục đang lướt vòng bạn bè, chợt kinh ngạc đến mức bật cười thành tiếng: “Chanh Chanh cũng đang ở trong nhà hàng này.”
Mặc dù Khương Ngải Chanh đã cố ý làm mờ các ký hiệu trong nhà hàng, nhưng một số thức ăn trên bàn giống hệt những gì bọn anh vừa gọi.
Mấy người bọn họ đều là người quen cũ, Tưởng Tử Dục trực tiếp nhắn tin riêng, hơn nửa ngày mới được bên kia đáp lại.
Tưởng Tử Dục:【Cậu đang ở nhà hàng đúng không?】
Khương Ngải Chanh: 【?】
Tưởng Tử Dục liền chụp ảnh trang trí trong nhà hàng rồi gửi đi, Khương Ngải Chanh ngạc nhiên trả lời lại.
Tưởng Tử Dục biết Khương Ngải Chanh và Hình U là bạn thuở nhỏ, thầm nghĩ đến việc thuyết phục đối phương, nhờ cô giúp mình lay chuyển Hình U; Khương Ngải Chanh biết Tưởng Tử Dục là nhà đầu tư của “Tình yêu phi khoa học”, nên đang thảo luận với Hình U xem cách nào lừa được anh ta nói ra những vị khách mời được mời.
Mấy người có tâm tư đen tối trùng hợp gặp nhau, Khương Ngải Chanh vừa nhấn vào khung chat thì đúng lúc nhìn thấy đối phương đang nhập tin nhắn.
Khương Ngải Chanh và Hình U nhìn nhau.
Một lúc sau, Tưởng Tử Dục gửi đến một tin nhắn, hai cô ăn ý đập tay.
Được người bên kia đồng ý, Tưởng Tử Dục lập tức đứng dậy: “Chanh Chanh và bạn của cậu ấy cũng đang ở đây, tôi qua bên đó chào hỏi một tiếng.”
Anh ta không biết bạn của Khương Ngải Chanh là ai, cho nên không nhắc đến với Minh Trầm.
“Ừ.” Người đàn ông đã sớm có tính toán trong lòng, anh cầm tách café lên, thoải mái ngả người ra sau, độ cong nơi khóe miệng sâu thêm vài phần.
Tưởng Tử Dục tìm kiếm theo số phòng, vừa mở cửa ra, một người đẹp lạ mặt đứng ngay trước mặt.
Tưởng Tử Dục không nhịn được đánh giá một lượt.
Người phụ nữ trước mặt vô cùng xinh đẹp, so với những ngôi sao mà anh ta từng gặp trong làng giải trí thì cô tinh xảo hơn nhiều, nhưng nhìn có chút quen mắt.
Nhưng cô không phải là Khương Ngải Chanh, Tưởng Tử Dục lùi về sau một bước: “Xin lỗi nhé, có lẽ tôi đi nhầm phòng.”
Tự mình nghi mình đi nhầm, chợt một giọng nói quen thuộc vọng ra từ bên trong: “Cậu không đi nhầm đâu.”
Rướn cổ tìm kiếm, Tưởng Tử Dục phát hiện Khương Ngải Chanh đang giấu mặt ở phía sau, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cửa phòng đóng lại, ánh mắt Tưởng Tử Dục lại nhìn sang bên cạnh: “Vậy vị này là?”
Khương Ngải Chanh ngồi nghiêng trên ghế, chống tay lên cằm, lộ ra vẻ đang xem kịch hay: “Cậu đoán xem?”
“Cô là…” Thật ra người này rất quen mắt, chỉ là vừa rồi không tiện xác nhận, bây giờ nhìn kỹ lại, một đáp án sinh động như tranh vẽ, “Hình U?”
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Tưởng Tử Dục, Hình U gật đầu: “Tôi thay đổi rất nhiều sao?”
Tưởng Tử Dục nhếch miệng cười, khen cô một cách trôi chảy: “Xinh đẹp đến mức tôi nhận không ra.”
Thật sự không ngờ, người bạn mà Khương Ngải Chanh hẹn gặp hôm nay chính là Hình U.
Nhớ tới yêu cầu vừa rồi của Minh Trầm, đầu óc của Tưởng Tử Dục lập tức hoạt động.
Nếu có thể để Minh Trầm và Hình U kết hợp trong một show truyền hình, thì chỉ riêng mánh khóe tuyên truyền cũng đã đủ kích thích nhịp tim của fan hâm mộ rồi.
Hơn nữa, một người từng là CP quốc dân đụng độ với bạn gái tin đồn hiện tại, đó còn không phải là kiểu tình huống củi khô lửa bốc hay sao?
Bạn học cũ gặp nhau ôn lại chuyện xưa, nhưng Hình U lại có tính toán khác trong đầu: “Nghe Chanh Chanh nói, mấy năm nay thiếu gia Tưởng làm ăn không tồi.”
Một đại thiếu gia phải về nhà kế thừa gia sản tiền tỷ nếu thi trượt.
Sau khi nghe được danh xưng “thiếu gia Tưởng” này, Tưởng Tử Dục vội vàng giơ tay đầu hàng: “Cái đó chỉ để khoe khoang với người ngoài thôi, hai cậu biết tôi bị ép mà.”
Tưởng Tử Dục là một rick kid chính hiệu, mỗi ngày đi học đều có tài xế đưa đón, thường xuyên thấy vệ sĩ đi theo sau mông kêu “Thiếu gia”.
Người khác hâm mộ sự giàu có của cậu ta, nhưng những người quen biết một chút thì đều biết tài xế đưa đón là vì sợ Tưởng Tử Dục trốn học, vệ sĩ đi theo là để hộ tống cậu ta về nhà trong thời kỳ nổi loạn.
Các bạn học trong lớp đều gọi cậu ta là “thiếu gia Tưởng”, cũng giống như một biệt danh.
“Gần đây tôi đang lên kế hoạch phát sóng một show truyền hình trực tuyến.” Tưởng Tử Dục nhìn Hình U đầy ẩn ý, lặng lẽ tung ra móc câu: “Là một show tình yêu với hình thức hoàn toàn mới.”
“Tình yêu phi khoa học?” Cô mơ hồ nhớ ra cái tên này.
“Đúng vậy.” Tưởng Tử Dục tò mò, “Cậu biết nó hả?”
“Từng nhìn thấy trên vòng bạn bè của cậu.” Nhắc đến show tình yêu, Hình U âm thầm cho Khương Ngải Chanh một ánh mắt.
So với cô, Khương Ngải Chanh quen thuộc với Tưởng Tử Dục hơn, vậy nên việc dò hỏi sẽ càng dễ dàng hơn nhiều.
Khương Ngải Chanh gật đầu với cô, thuận thế nói tiếp: “Tưởng Tử Dục, show tình yêu đó của các cậu đã bắt đầu mời khách mời chưa?”
Tưởng Tử Dục quay đầu lại hỏi: “Sao vậy, cảm thấy hứng thú à?”
“Tôi nào có thời gian.” Khương Ngải Chanh lắc đầu, “Tôi nghe nói là sẽ mời một vài ngôi sao nổi tiếng nên có chút tò mò, có tiện tiết lộ không?”
Tưởng Tử Dục cười ha ha: “Cái này quả thật không tiện.”
Trước khi hai người phụ nữ thay đổi sắc mặt, Tưởng Tử Dục đã đổi sang câu khác: “Nhưng mà…”
Trong lúc ánh mắt của hai người bị câu này hấp dẫn, Tưởng Tử Dục thần thần bí bí bổ sung: “Khách mời tham gia chương trình thì có quyền được biết.”
Tưởng Tử Dục mỉm cười chỉ về phía mục tiêu: “Tôi chỉ muốn hỏi một chút, Hình U, gần đây cậu có thời gian không? Có muốn đến show truyền hình của tôi dạo chơi không?”
Hướng đi này thật sự là không ngờ tới.
Hình U và Khương Ngải Chanh liếc nhìn nhau, ngu người.
Tình huống này là sao?
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Tròng mắt đen trắng hết đảo sang trái rồi lại sang phải, Hình U mở miệng nói: “Tôi không phải người trong giới giải trí.”
Tưởng Tử Dục giải thích: “Chương trình còn mời những ngoài giới, không nhất thiết là người trong giới.”
Hình U: “Tại sao lại tìm tôi?”
“Ngay từ lần đầu tiên gặp cậu tôi liền cảm thấy cậu thích hợp.”
Gương mặt đó nên xuất hiện trên màn ảnh và được công chúng yêu mến.
Hơn nữa, người nào đó có lòng riêng, nên chuyện này cần phải giải quyết ổn thỏa.
Lời mời đến đột ngột.
Hình U lặng lẽ nhìn chằm chằm vào ly đá bào trên bàn, mãi đến khi lớp đá tan ra, cô mới thu lại tầm mắt mà nhìn Tưởng Tử Dục: “Đại khái là tôi không thể thích ứng được với việc ở trong một chương trình mà toàn là người lạ.”
Tưởng Tử Dục vội vàng xua tay: “Không đâu, không phải toàn người lạ đâu.”
Hình U cố định ánh mắt: “Hửm?”
Khương Ngải Chanh ngồi bên cạnh dựng lỗ tai.
Thấy cô cũng không bài xích việc tham gia chương trình, Tưởng Tử Dục chỉ nghĩ muốn nắm lấy cơ hội giữ người lại, lập tức lộ ra bí mật: “Minh Trầm cũng tham gia, là người vô cùng quen thuộc.”
Khương Ngải Chanh vỗ tay “bôm bốp”: Tuyệt vời.
Cầm chiếc ly lạnh lẽo trong tay, Hình U nhếch môi, nụ cười trong mắt còn lạnh hơn cả băng tuyết.
*
Chỉ trong một ngày, hot search trên mạng đã thay đổi rất nhiều.
Chuyện đại sự quốc gia, ngôi sao giới giải trí, tin đồn mới thú vị.
Và bài đăng trên vòng bạn bè của Hạ Úy Lam cũng giống như vậy, lúc khám bệnh thì sẽ đăng một bài để an ủi fans của mình, lúc đi làm trở lại cũng đăng một bài để động viên fans của mình.
Hạ Úy Lam cũng rất tâm cơ, bức ảnh kèm theo bài viết đi làm trở lại không phải là ảnh tự sướng, mà là một bức ảnh không rõ đã chụp từ lúc nào trong đoàn phim.
Cô ta và nữ chính số 2 đang đối mặt với ống kính, bối cảnh phía sau là nhân viên công tác, và còn có…!Nam chính Minh Trầm.
Khu bình luận gần như náo nhiệt hẳn lên.
Vẫn là mấy lời lẽ thường thấy.
Fan hâm mộ của Hạ Úy Lam vẫn trước sau như một khen ngợi vẻ đẹp và kỹ năng làm việc của cô ta, một bộ phận antifan bắt đầu chế giễu nói cô ta mặt dày kéo Minh Trầm vào để ké fame.
[Nghỉ việc cũng đăng, đi làm trở lại cũng đăng, một mình cô làm chậm trễ tiến độ của đoàn phim mà còn không biết xấu hổ ở đây khoe khoang nữa à?]
[Có thể đăng hình mà không dính đến Minh Trầm được không? Người ta đã làm sáng tỏ rồi, vậy mà bên này vẫn còn mặt dày như thế]
[Không ké fame đời không nể]
[Chị Hạ trà xanh hãy buông tha cho anh trai tui đi]
Khi nhìn thấy những bình luận này, Hình U cảm thấy may mắn vì mình không có chứng nhận Weibo*, nếu không thì hôm qua có lẽ đã bị bao trùm bởi bom đạn rồi.
*Chứng nhận Weibo chỉ dành cho người nổi tiếng và một số công ty nổi tiếng, để giúp phân biệt người nổi tiếng với người bình thường.
(Kiểu giống tích xanh trên FB á)
Nhưng những chuyện này đều không liên quan đến cô, đợi đến khi chương trình “Tình yêu phi khoa học” công bố tin tức Minh Trầm và Hạ Úy Lam sẽ nắm tay nhau tham gia show tình yêu, đoán chừng lúc đó sẽ càng náo nhiệt hơn nữa.
Hình U không xem quá lâu, trực tiếp thoát khỏi Weibo, chuyển sang APP mua vé máy bay.
Cake chạy đến dụi vào chân cô, lúc này Hình U không có tâm trạng chơi với nó nên duỗi tay đẩy nó ra, nào ngờ nó lại dính vào chân cô thêm lần nữa.
Lặp đi lặp lại vài lần như thế, Hình U cúi đầu chỉ vào chóp mũi nó:
“Đồ mèo hư.”
“Giống hệt ba của mày.”
Cake dường như nghe hiểu, con mèo nhỏ kiêu ngạo trở nên tủi thân.
Ba nó phạm lỗi thì có liên quan gì đến nó?
Tối đến, Minh Trầm trở về nhà, Cake bị ghét bỏ chạy đến bên chân anh, kêu meo meo cầu xin sự an ủi.
Ngặt nỗi chủ nhân không hiểu tiếng mèo, nên bỏ nó qua một bên.
Đoàn phim đang làm việc theo đúng tiến độ, Hạ Úy Lam bắt đầu quay phim ngay sau khi tình trạng hồi phục, nên hôm nay về nhà đã là nửa đêm.
Vốn tưởng rằng Hình U đã ngủ nhưng không ngờ trong phòng vẫn sáng đèn.
Theo như Tưởng Tử Dục thuật lại, Hình U không bài xích việc tham gia chương trình, nhưng cũng không vui vẻ chấp nhận.
Từ nhỏ đến lớn, số lần Hình U đứng trên sân khấu nhiều không kể xiết, đương nhiên sẽ không sợ ánh mắt của người xem và ống kính.
Huống chi năm đó sau khi cuộc thi trở nên nổi tiếng, có tổ tổ tiết mục mời anh và Hình U tham gia một show truyền hình.
Lúc ấy, đa số thời gian là bọn họ tổ chức trò chơi, Hình U ở trong chương trình chơi rất vui vẻ.
Cửa phòng khép hờ, Minh Trầm đưa tay gõ nhẹ hai cái.
Giọng nói của Hình U truyền ra: “Ai đó?”
Minh Trầm: “Là tôi.”
Hình U: “Vào đi.”
Ngay tại khoảnh khắc Minh Trầm đẩy cửa bước vào, một vật thể không xác định bay thẳng về phía anh.
Minh Trầm giơ một tay lên chắn, “Ám khí” đáp chuẩn xác vào lòng bàn tay.
Lật tay lại, là một quả quýt.
Sự việc xảy ra đột ngột, anh không rõ nguyên nhân: “Hình U?”
Hình U ngồi trước bàn quay đầu lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào anh: “Từ hôn đi.”
————
Tác giả có lời muốn nói:
Tưởng Tử Dục: Tôi sẽ giải quyết ổn thỏa.
Minh Trầm:…!Cút..