Đọc truyện Công Ty Cho Thuê Quỷ – Chương 22Quyển 1 –
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác giả: Khản Không
Quyển 1: Đại thiên sư bắt quỷ
Chương 21: Tham quan
Người dịch: Bạch Nhật Tinh Hiển
Biên dịch: No_dance8x
Biên tập: Ksor Din
Nhóm dịch Độc Cô Thôn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Thang máy dừng ở tầng 88 – Tầng cao nhất.
“Keng”, cửa thang máy trượt sang hai bên.
Bước ra khỏi thang máy, tầm mắt vốn bị thu hẹp lập tức trải rộng ra.
Trước mặt hắn là một đại sảnh rộng gần ngàn mét vuông, thoạt nhìn có khi còn lớn hơn một chút so với sảnh chính ở tầng một.
Cả đại sảnh không hề có bài trí gì, chỉ có một dãy ghế salon ở dưới cửa sổ đối diện.
Trên trần ở chính giữa đại sảnh là một chiếc đèn treo kiểu tây khổng lồ vô cùng rực rỡ.
Ở phía dưới đèn treo có một người đang đứng, người này ước chừng khoảng trên dưới năm mươi tuổi, to cao mập mạp, chiều cao khoảng gần 1m9. Người này đứng ở nơi đó trông giống như một ngọn núi nhỏ, vóc người ấy lại phối hợp với quả đầu trọc tóc tém nên quả thật có khí thế rất giống với lục lâm hảo hán thời cổ đại.
“Đây là tiên sinh Ngư Thừa Thế, Chủ tịch hiệp hội hành nghề pháp sư Xuân Thành chúng ta.” La Uyển Lam thấp giọng giới thiệu.
“Chào ông, Ngư tiền bối.” Ung Bác Văn lễ phép đưa tay ra, nhưng bất ngờ vị Ngư tiền bối này lại ôm hắn vào ngực, cái ôm rất chặt, có tiếng gì đó vang lên như chuông lớn theo cùng với cái ôm. “Chàng thanh niên, không cần khách sáo, ngươi chính là niềm tự hào của Xuân Thành chúng ta đó.”
Ung Bác Văn bị lão ôm tới không thở nổi, cố sức giãy dụa mãi mới thoát khỏi cái ôm từ hai cánh tay khỏe như gấu đen này, thở hổn hển nói: “Ngài quá khách khí rồi.”
Ngư Thừa Thế mặt đỏ tưng bừng, hết sức hưng phấn nói: “Không chỉ là khách khí thôi đâu, hiện giờ cả nước đều biết Xuân Thành chúng ta xuất hiện một kỳ tài bắt quỷ, vừa ra tay đã bắt được hơn bốn trăm quỷ hồn. Đây là số lượng quỷ lớn nhất từng bắt được trong một lần từ trước đến giờ, người ta còn xưng tụng đó là một việc vĩ đại chưa từng có. Nào, mau qua bên này ngồi đi.” Vừa nói lão vừa kéo tay Ung Bác Văn, đặt hắn ngồi xuống salon sau đó đi tới một góc khác của đại sảnh, miệng hỏi: “Cậu uống gì không?”
Ung Bác Văn nhìn theo hướng lão đi thì phát hiện ở góc Đông Nam của đại sảnh có một quầy rượu nhỏ.
“Ta không uống rượu.” Ung Bác Văn hơi cảm thấy không ổn. Mặc dù bình thường Đông Bắc là nơi lạnh khủng khiếp, rượu mạnh có thể làm ấm người, lưu thông máu, hễ là người Đông Bắc thì ít ai lại không uống rượu.
“Ồ, vậy để ta lấy cho cậu cốc nước lọc.” Ngư Thừa Thế cũng không cảm thấy lạ, hắn lại quay hướng khác hỏi: “Tiểu La, ngươi có muốn uống gì không?”
“Whisky.” La Uyển Lam ngồi xuống bên cạnh Ung Bác Văn, thấy hắn đang bất an, nên nói: “Không cần cẩn thận đến thế đâu, Ngư tiên sinh là người rất tốt. À, đúng rồi. Chắc ngươi vẫn chưa biết, ông ấy là cha của tiểu Ngư nhi đấy.”
“Cha của tiểu Ngư nhi sao?” Trong đầu Ung Bác Văn bất giác hiện lên khuôn mặt bừng bửng nổi giận của một tiểu mỹ nhân, nhất thời hắn không sao thấy được bất kỳ mối liên hệ nào giữa hình ảnh của nàng và người có khí thế cường hãn như thổ phỉ này, bất chợt máu ngừng lưu thông lên não.
Ngư Thừa Thế mang hai cái ly quay lại, đưa ly cam ép cho Ung Bác Văn, cười nói: “Nếm thử đi, đây là nước cam tươi mới ép ra, nó khác hoàn toàn loại sô đa mà cậu vẫn thường hay uống.”
Ung Bác Văn nhấp đại một ngụm, chỉ cảm thấy hơi chua một chút chứ cũng không cảm thấy khác bao nhiêu.
“Chúng ta bàn vào chuyện chính đi.” Ngư Thừa Thế đứng dậy, chậm rãi bước từng bước trong đại sảnh, vừa đi vừa nói: “Chuyện của ngươi tiểu La đã nói với ta rồi. Trước tiên ta sẽ giới thiệu cho ngươi về tình hình sơ lược của hiệp hội pháp sư cùng với các tổ chức có liên quan và những hỗ trợ mà chúng ta có thể cung cấp cho ngươi. Tiếp đó ta sẽ để tiểu La dẫn ngươi đi thăm quan một chút, ngươi có thể suy nghĩ kỹ xem có gia nhập hiệp hội hay không, ngươi thấy sao?”
Những lời này hết sức hợp tình hợp lý, Ung Bác Văn cũng cảm thấy rất thích hợp, liền gật đầu.
Ngư Thừa Thế hắng giọng một cái hắng giọng một cái, trước tiên hắn bắt đầu giới thiệu về tình hình chung của hiệp hội hành nghề pháp sư.
“Tổ chức mang tính toàn cầu của các pháp sư chúng ta được gọi là Hội liên hiệp pháp sư vì quốc tế, nó thành lập năm ngày 7 tháng 9 năm 1973, trước kia được gọi là “Hội ủy viên pháp sư quốc tế”, từ năm 1986 đổi tên thành cái tên như bây giờ, tiếng Anh viết tắt là IFM, trụ sở chính được thành lập ở New York, Mỹ. Hiện nay, tổ chức có trên 80 nhân viên đến từ hơn 40 quốc gia, ngoài ra còn có 280 nhân viên văn chức ngày đêm làm nhiệm vụ liên lạc với các tổ chức pháp sư của 123 nước hội viên. Họ còn có nhiệm vụ theo dõi cặn kẽ các loại quỷ quái linh dị tà ác trên khắp toàn cầu cũng như các sự kiện phát sinh bởi các lực lượng không thuộc nhân gian nhằm điều tiết mâu thuẫn xung đột giữa các pháp thuật gia của các quốc gia. Công việc của IFM chủ yếu được thực thi bởi hội nghị toàn thể, hội ủy viên chấp hành, ở chỗ bí thư hoặc các tổ chức pháp sư của các quốc gia thành viên. Hội nghị toàn thể là cơ quan tối cao của Hội liên hiệp pháp sư quốc tế, mỗi năm tổ chức hội nghị một lần. Hội ủy viên chấp hành thường tổ chức hai hội nghĩ mỗi năm, họ chịu trách nhiệm giám sát hội nghị toàn thể và ra các quyết định để hội viên thi hành, cũng như chuẩn bị chương trình hội nghị cho hội nghị toàn thể.”
“Tổ chức pháp sư mang tính quốc gia của nước ta chính là Hiệp hội pháp sư Trung Hoa, được thành lập năm 1980, gia nhập Hội liên hiệp pháp sư quốc tế tháng 9 năm 1984, tổng bộ đặt tại thành phố SH, đã xây dựng năm khu hiệp hội lớn, lần lượt là hiệp hội Đông Bắc, hiệp hội Hoa Bắc, hiệp hội Hoa Đông, hiệp hội Trung Nam, hiệp hội Tây Bắc, hiệp hội Tây Nam. Chủ quản trực tiếp của hiệp hội hành nghề pháp sư Xuân Thành chúng ta chính là hiệp hội Đông Bắc.”
“Hiệp hội hành nghề pháp sư Xuân Thành thành lập năm 1985, xét trên phạm vi toàn quốc nó là một hiệp hội được thành lập rất sớm. Chủ quản của Xuân Thành cùng với tất cả các pháp sư các thành phố xung quanh và những người làm những công tác có liên quan thường điều tra xử lý các sự kiện có liên quan tới sự kiện linh dị. Hiện tại có 105 hội viên chính thức, được trang bị các loại dụng cụ thiết bị tiên tiến nhất trên thế giới, đẳng cấp về việc bắt quỷ siêu độ, đuổi tà trừ ma, đo lường tính toán phong thủy… đã đạt đến tầm quốc tế.”
“Vấn đề hiện tại của ngươi chính là bắt được quá nhiều quỷ, lại không phải là lệ quỷ ác quỷ gì cho nên cần đủ lực lượng tới tiến hành siêu độ cho bọn họ. Nhưng nhân lực của hiệp hội Xuân Thành chúng ta cũng không đủ để siêu độ cho bốn trăm Quỷ Hồn này.”
Nghe đến đây, Ung Bác Văn ngập ngừng hỏi: “Hôm qua La tiểu thư bảo các ông có thể cầu viện cả nước, thậm chí là tới cả Hội liên hiệp pháp sư quốc tế, nếu nhờ hiệp hội các nơi giúp một tay thì hơn bốn trăm Quỷ Hồn này hẳn không thành vấn đề chứ.”
Ngư Thừa Thế hơi sửng sốt, sau đó cười lớn, đi tới bên cạnh khẽ vỗ bả vai Ung Bác Văn, nói: “Không phải lo lắng, ta đã nghĩ cho cậu biện pháp tốt để giải quyết vấn đề này rồi. Chỉ cần ngày mười lăm tháng bảy khi quỷ môn mở rộng, chúng ta tập hợp được tất cả các pháp sư có tư cách bắt quỷ trừ tà lại phối hợp với các dụng cụ siêu độ nơi này thì nhất định có thể siêu độ hơn bốn trăm vong hồn này.”
“Đợi đến ngày mười lăm tháng bảy?” Ung Bác Văn không hiểu: “Đã qua ngày đó một tuần rồi, vậy chẳng phải ta phải đợi một năm nữa sao? Vậy phải làm gì với những con quỷ này trong năm tới? Vẫn tiếp tục phong ấn bọn chúng sao? Ta sợ bọn họ không muốn vậy đâu.” Hắn thật không hiểu, rõ ràng chỉ cần cầu viện bên trên là có thể giải quyết vấn đề này một cách dễ dàng, tại sao vị tổng giám đốc họ Ngư lại không muốn tận dụng lực lượng đó của lão để giải quyết chứ?
“Đương nhiên là không thể làm vậy được, dù sao chúng ta cũng tôn trọng quỷ quyền.” Ngư Thừa Thế lắc đầu nói: “Có điều, vấn đề này phải để cậu quyết định. Dù sao từ giờ cho tới lúc đó những Quỷ Hồn này đều do cậu giám thị, chúng ta không thể can thiệp.”
“Vậy sao…” Ung Bác Văn do dự một chút, hắn vẫn muốn hỏi liệu hắn có thể cầu viện đối với cả nước để có thể siêu độ hết những Quỷ Hồn này trong khoảng thời gian ngắn nhất hay không? Dù sao ở chung với hơn bốn trăm quỷ hồn một năm, lại muốn đề phòng không để bị Elle Vân phát hiện cũng không phải việc dễ làm, bất kể vấn đề gì sơ hở cũng đủ khiến hắn lãnh đủ.
Đột nhiên, La Uyển Lam đứng dậy, uống một hơi cạn sạch ly Whisky trên tay hắn, cười nói: “Ngư tiên sinh, trước tiên hãy để ta đưa Ung tiên sinh đi thăm mọi nơi rồi hãy để cậu ta suy nghĩ cho kỹ.” Nói xong, nàng nhẹ nhàng kéo Ung Bác Văn đứng.
Ngư Thừa Thế mỉm cười nói: “Vậy cũng tốt, hiểu được thực lực của chúng ta cũng giúp cậu ta dễ ra quyết định hơn.”
Ngay cả cơ hội nói thêm cũng chưa có, Ung Bác Văn đã bị La Uyển Lam lôi vào trong thang máy.
“La tiểu thư, tại sao Ngư tiên sinh không cầu viện cả nước vậy?” Cửa thang máy vừa đóng, hắn liền hỏi ngay lập tức.
La Uyển Lam mỉm cười nhìn vị pháp sư trẻ tuổi trước mắt, mặc dù pháp lực cao cường nhưng kinh nghiệm sống còn thiếu rồi nói: “Hiệp hội pháp sư Xuân Thành là phân hội thành lập sớm nhất trên cả nước, nhân số hội viên đông nhất, trang thiết bị tiên tiến nhất, lực lượng mạnh mẽ nhất, một số thế lực yếu hơn một chút như các hiệp hội của cả vùng Trung Nam hay Hoa Đông cũng còn lâu mới bì được. Hồi sáng nay khi Ngư tiên sinh loan báo cho cả nước biết rằng một mình ngươi đã có thể bắt được bắt được hơn bốn trăm con quỷ thì ngay cả chủ tịch tổng hội cũng đỏ mắt. Nếu lúc này chúng ta lại cầu viện cả nước thì nhất định người ta sẽ cười nhạo hiệp hội này có tiếng mà không có miếng, ngay cả chút chuyện cỏn con thế mà cũng không tự giải quyết được…”
Hóa ra là chết vì sĩ diện, cà cuống chết đến đít cũng còn cay a.
Ung Bác Văn bừng tỉnh, cười khan hai tiếng, cũng không nói thêm gì nữa.
Thang máy nhanh chóng đi xuống, bầu không khí trong không gian nhỏ hẹp nhất thời trở nên hơi lúng túng.
La Uyển Lam hơi do dự trong chốc lát, mới hơi ngập ngừng hỏi: “Ung tiên sinh, ta có một vấn đề không biết có nên hỏi hay không.”
“Vấn đề gì?”
“Ngươi bắt được hơn bốn trăm quỷ hồn này ở đâu vậy?”
“Ở ngoại ô thành phố.” Bởi hắn đã đồng ý với Phí Cách Tân là sẽ không nói ra chuyện này để tránh ảnh hưởng đến danh dự Phí gia nên Ung Bác Văn trả lời rất hàm hồ.
“Ở ngoại ô thành phố ư… chỗ nào chứ? Nhiều quỷ hồn xuất hiện như vậy mà dụng cụ quản chế của chúng ta lại không hề phát hiện được chút nào…” La Uyển Lam biết mình hỏi thế này có vẻ rất vô duyên, người ta đã trả lời qua loa cũng cho thấy là không muốn nói ra rồi. Nhưng vấn đề này cũng không phải không thể hỏi, một mặt nó liên quan đến việc dụng cụ quản chế có vấn đề hay không, mặt khác đây là Ngư Thừa Thế yêu cầu nàng phải hỏi. Vị chủ tịch chết vì sĩ diện này mặc dù tò mò chết đi dược, nhưng không bao giờ lại hỏi ra miệng cả.
Đương nhiên, bản thân La Uyển Lam cũng hết sức tò mò muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Ung Bác Văn hơi do dự một chút, biết là nếu không giải thích rõ thì vẫn là một vấn đề, liền nói: “Ta đã đồng ý với người ta là sẽ không nói chuyện này ra. Có điều ta có thể nói cho ngươi biết, những quỷ hồn này do ta bắt trong một trận pháp phong thủy. Trận pháp kia tự hình thành một hệ thống, trong trận hình thành âm phủ nhân tạo, bởi âm dương cách trở nên người ngoài trận không thẻ nào dùng bất kỳ pháp thuật gì để do thám xem bên trong có quỷ hồn hay không được.”
“Hóa ra là trận pháp phong thủy sao, xem ra dụng cụ quản chế vẫn còn có thiếu sót rất lớn.” La Uyển Lam nhíu mày, nhất thời chìm vào trong suy nghĩ.
Thang máy xuống đến tầng một nhưng không hề dừng lại mà lại tiếp tục đi xuống.
Cũng bởi không có đèn báo hiệu nên cũng không biết đi xuống sâu bao nhiêu, so thời gian với lúc lên lầu thì khoảng chừng là tầng năm dưới mặt đất thì thang máy dừng lại.
La Uyển Lam cũng thôi cau mày suy nghĩ, dẫn Ung Bác Văn ra khỏi thang máy.
“Oa…” Khi Ung Bác Văn đi ra khỏi thang máy, vừa thấy cảnh tượng trước mắt liền không nhịn được mà hô lớn.
Trước mắt hắn là một đại sảnh hình tròn màu trắng, ánh sáng êm dịu phát ra từ vách tường trên trần nhà, chiếu sáng rỡ thế giới dưới mặt đất này như ban ngày!
Dọc theo bốn vách hình tròn là một màn ảnh khổng lồ cao chừng sáu bảy mét, có đủ loại hình ảnh chi tiết không ngừng hiện lên trên đó.
Có một vài nhân viên công tác mặc đồ trắng đang tất bật trước những máy tính khổng lồ này, khiến nơi này thoạt nhìn càng giống một Sở nghiên cứu khoa học cao cấp.
Đây chính là Trung tâm quản chế của hiệp hội hành nghề pháp sư.
Ở chính giữa màn hình lớn là bản đồ điện tử cả khu Xuân Thành này.
Dụng cụ quản chế thông qua các pháp nhãn điện tử được cài đặt ở khắp nơi trong Xuân Thành, liên tục theo dõi từng góc nhỏ.
Đồng thời, đội viên đội săn bắt chuyên nghiệp của hiệp hội đánh thuê hành nghề pháp sư hằng ngày chia khu dò xét, một khi phát hiện quỷ hồn ở đâu liền lập tức cử tiểu tổ săn bắt gần nhất tới trước xử lý.
Dĩ nhiên, đối tượng quản chế của nơi này không chỉ có quỷ hồn.
Một bộ phận màn ảnh phía bên trái quản chế mục tiêu chủ yếu là yêu và tinh, mà một phần bên phải màn ảnh quản chế chủ yếu là ác ma.
Từ trung tâm quản chế tầng thấp nhất đi lên tiếp đo là trung tâm xử lý.
Các loại quỷ hồn, yêu tinh, ác ma khi bắt được cũng đều được xử lý tại đây.
Quỷ hồn bình thường thì cần phải siêu độ, còn lệ quỷ tàn ác thì tùy tình hình, mức độ mà tách ra các nơi xử phạt khác nhau cho đến hết. Những yêu tinh làm chuyện xấu thường sẽ bị phạt làm khổ dịch, ác ma là sản vật của phương Tây. Một khi bắt được ác ma vượt giới thường thì sẽ là tạm thời nhốt lại, chờ công hội hàng ma giả ở phương Tây qua dẫn độ. Có điều một trăm năm trở lại đây có lẽ do hoàn cảnh nên có rất ít yêu tinh xuất hiện, mà thường xuyên có ác ma vượt giới sang quấy rối.
Các dụng cụ siêu độ có thể trợ giúp Ung Bác Văn siêu độ Quỷ Hồn cũng ở tầng này luôn.
Bởi vì đang rất cấp thiết nên Ung Bác Văn rất cẩn thận đi thăm quan phòng siêu độ chứa các dụng cụ siêu độ.
Đó là một gian phòng rộng chừng ba trăm thước vuông, bố trí pháp trận lục đạo dẫn độ, ở trung ương của trận pháp có một dụng cụ trông giống như đầu đạn được chế từ kim khí, không biết hình dáng bên trong thế nào. Khi cần siêu độ cho quỷ hồn thì tiến vào từ cửa sau, tiếp đó mở nghi khí ra, bình thường cần hai mươi bốn tiếng mới có thể hoàn tất việc siêu độ.
Tầng thứ ba từ dưới lên là trung tâm nghiên cứu, chuyên chịu trách nhiệm về việc nghiên cứu phát triển các loại vũ khí tiên tiến. Nghe nói về phương diện này, Xuân Thành đã đạt tới đẳng cấp quốc tế, các vũ khí khu ma thượng đẳng do họ nghiên cứu chế tạo đã vượt xa các quốc gia Âu Mỹ, chiếm cứ hơn ba mươi phần trăm thị trường thế giới. Mà các khí cụ về phương diện bắt ma tránh quỷ lại càng độc tôn ở vị trí đứng đầu châu Á. Trên thực tế, hiện giờ bắt quỷ đã gần như hoàn toàn phụ thuộc vào các loại khí cụ mà không phải là pháp lực tài nghệ của cá nhân các pháp sư, phương pháp lạc hậu là dựa vào lực lượng chính mình đi bắt quỷ như Ung Bác Văn đã bị trào lưu của đám tinh ngươi tróc quỷ từ bỏ từ mười mấy năm trước rồi. Những việc kinh doanh này cũng do công ty tiêu thụ chuyên môn do hiệp hội thành lập phụ trách, cũng là nguồn cung cấp kinh phí chủ yếu duy trì các hoạt động của cả hiệp hội hành nghề pháp sư. Ngư Thừa Thế chính là người xây dựng công ty này và hiện tại đang giữ chức chủ tịch.
Còn lại từ tầng thứ hai trở lên là trung tâm làm việc, phân ra thành bộ xử lý quỷ hồn, bộ tổng hợp phong thủy, bộ nghiên cứu mệnh lý, trung tâm quản chế yêu tinh và năm bộ lớn trung tâm chuyên trách xử lý sự vụ bên ngoài có liên quan đến ác ma, mỗi bộ lại có nững phân công chi tiết nhất thời không thể giới thiệu rõ ràng được. Khi hai người đi qua đó thì, vừa hay thấy Lưu Ý đang ngồi trong bộ tổng hợp phong thủy cùng nói chuyện gì đó với một người thanh niên. Thấy bọn họ đi qua, Lưu Ý liền gật đầu mỉm cười chào bọn họ, kết quả đổi lại là La Uyển Lam trợn mắt khinh thường.
Tầng cuối cùng dưới đất là một trung tâm triển lãm, trong đó giới thiệu về lịch sử thành lập của hiệp hội các pháp sư hành nghề Xuân Thành, các loại công tác, công trạng, danh nhân, chiến tích, cùng đủ các thành tựu về mọi mặt cũng như đủ các kiến thức giới thiệu về các loại yêu ma quỷ quái thường gặp và mẫu.
Sau khi thăm xong, Ung Bác Văn cũng có hiểu biết tương đối về hiệp hội hành nghề pháp sư, cuối cùng hắn đã quyết định gia nhập Hiệp hội hành nghề pháp sư.
Lôi kéo Ung Bác Văn, thiên sư kỳ tài có thể bắt được mấy trăm quỷ hồn, gia nhập Hiệp hội pháp sư Xuân Thành cũng chính là ý của Ngư Thừa Thế. Dù sao Ung Bác Văn cũng là nhân tài hiếm có, nếu bọn họ không níu chân được hắn thì cũng khó tránh được không bị các hiệp hội khác hoặc hiệp hội cấp cao hơn lôi kéo.
Thành công chỉ thị của Ngư Thừa Thế, khiến trong lòng La Uyển Lam tương đối vui vẻ, nàng liền giải thích cho Ung Bác Văn hiểu thêm một chút về tình hình phân cấp hội viên của hiệp hội.
Hội viên của hiệp hội chia làm ba cấp, hội viên bình thường, hội viên trung cấp và hội viên cao cấp.
Mỗi một ngành đều có tiêu chuẩn riêng để gia nhập hội. Đối với bộ xử lý quỷ hồn thì, bất kỳ pháp sư nào chỉ cần nộp một quỷ hồn lên là có thể trở thành hội viên bình thường. Hội viên bình thường có thể được giấy chứng nhận hành nghề do hiệp hội cấp, gia nhập vào mạng lưới hành nghề trên cả nước, như vậy cho dù đến bất kỳ đâu cũng có thể cầu viện từ hiệp hội địa phương.
Người bắt được từ năm mươi quỷ hồn trở lên mới được thăng cấp là hội viên trung cấp. Hội viên trung cấp ngoại trừ toàn bộ quyền lợi của hội viên sơ cấp ra còn có tư cách tự xin gia nhập các ngành của hiệp hội để tiến hành công việc. Đối với tình hình kinh tế xã hội trì trệ như hiện nay thì đây cũng là một đãi ngộ tương đối tốt, công việc của hiệp hội có lương cao, phúc lợi tốt, lại dễ dàng, nên phần lớn pháp sư sau khi lên hội viên trung cấp đều chủ động lựa chọn trở thành nhân viên hiệp hội để làm việc.
Một khi đã bắt được trên tám mươi quỷ hồn là đã trở thành hội viên cao cấp rồi. Hội viên cao cấp ngoại trừ xin trở thành nhân viên làm việc còn có thể xin hiệp hội cấp phép mở công ty. Chẳng hạn như Công ti thiết bị pháp sư của Ngư Thừa Thế cũng là do hắn xin thành lập sau khi hắn trở thành hội viên cao cấp. Khi mở công ty có thể yêu cầu ủng hộ từ hiệp hội về nhân lực, vật lực, đồng thời để báo đáp lại thì sau khi công ty thành lập, mỗi tháng cần nộp cho hiệp hội một khoản phí dụng nhất định. Hiệp hội hành nghề các nơi chủ yếu dựa vào phí dụng do những hội viên cao cấp này nộp lại mới có thể duy trì việc vận hành được.
“Bây giờ trên đỉnh đầu ngươi có mấy trăm quỷ hồn, có thể thăng cấp thẳng lên hội viên cao cấp. Mà những quỷ hồn này lại phải chờ sau một năm mới có thể siêu độ được, trong khoảng thời gian này, ngươi hoàn toàn có thể thuê bọn họ làm công nhân viên, mở một công ty.” La Uyển Lam rất nhiệt tình nghĩ cách giúp Ung Bác Văn: “Năm trước có một hội viên cao cấp tên là Hạ Bính Đồng, hắn bắt được hơn hai mươi quỷ hồn ở một nhà trong một thôn nhỏ ở Xuyên Trung, sau khi đàm phán, người đó giao cho đám quỷ hồn công việc trong một năm, còn hắn thì lấy việc siêu độ làm thù lao. Hắn còn xây dựng một phòng chuyên phục vụ cho các phim kinh dị, đặc biệt là cung cấp diễn viên là quỷ hồn cho để chụp ảnh quỷ, làm ăn rất tốt và được đến cả nước Mỹ, lợi nhuận một năm của hắn lên đến hơn một nghìn vạn. Ngươi có nhớ năm ngoái có một bộ phim kinh dị rất nổi tiếng tên là “Quỷ gọi điện tới” không? Trong đó có một vai do quỷ hồn đích thân tham gia đấy.”
Ung Bác Văn không hiểu hỏi: “Cái đó và nuôi quỷ, sai khiến quỷ có khác biệt gì đâu? Vậy cũng là tà pháp mà.”
La Uyển Lam nói: “Đương nhiên là khác nhau. Nuôi quỷ, sai khiến quỷ là dùng pháp thuật để cưỡng chế quỷ để làm theo ý muốn, mà giờ chúng ta là xã hội văn minh rồi, phải tuyệt đối tôn trọng quỷ quyền. Khi thuê hay đàm phán phải ở vị trí ngang hàng, quan hệ giữa hai bên mang tính hợp đồng, cũng giống như ông chủ và nhân viên trong công ty vậy. Dĩ nhiên, nếu ngươi muốn thành lập một công ty như vậy thì còn phải thương lượng cụ thể với đám quỷ hồn đã bắt mới được.”