Công Tử Nhà Giàu Lấy Kiều Lang

Chương 26: Uống rượu mua vui


Đọc truyện Công Tử Nhà Giàu Lấy Kiều Lang – Chương 26: Uống rượu mua vui

Bạch Tấn Vân vừa mới bước vào Túy thanh lâu, nữ nhân có chút mập mạp liền uốn éo đi đến, trên mặt nữ nhân này phác nhiều lớp phấn, có vẻ trắng dị thường , thắt lưng thùng phi của nàng cũng uốn éo, thoáng một cái đã đi tới.

“Ai nha, ta nói đại thiếu gia, ngài làm sao có thể không đến Túy thanh lâu của chúng ta , Oanh Oanh, Yến Yến, Hồng Hồng,Thúy Thúy đều nhớ đến ngào.” Tú bà nói xong, dùng đồ khăn tay nhẹ nhàng quét qua  bả vai Bạch Tấn Vân, nhất thời một cỗ hương khí xông vào mũi.

“Ta nói bao nhiêu lần rồi, bà đừng có quét cái khăn đó lên người ta,về nhà sẽ có mùi, bị lão thái thái biết thì không hay lắm.” Nói xong Bạch Tấn Vân nghiêng người sang bên cạnh, hắn thật sự chịu không nổi cái mùi kia.

“Được được được, ta sẽ nhớ.” Tú bà vội làm khuôn mặt tươi cười, bỗng nhiên bà thấy người đứng bên cạnh Bạch Tấn Vân.Thái Sinh vẫn không dám ngẩng đầu, vội cười qua đi nói với Thái Sinh:“Vị này, ta lần đầu tiên thấy đến đây đi, ngươi yên tâm, cô nương của chúng ta là người đẹp nhất Tử Vân Thành, đảm bảo sẽ khiến ngươi vui vẻ.”

Thái Sinh vốn không quen, cũng không thích nơi như vậy, vừa nghe người ấy nói như vậy với hắn,hắn sợ tới mức vội vàng ngẩng đầu, xua tay,“Không không không, lão nương này,bà hiểu lầm , ta không phải đến đây chơi đùa,ta……”


“A,tiểu thiếu gia này thật tuấn tú ……” Thái Sinh nói cái gì, tú bà căn bản là không có nghe, tất cả lực chú ý của bà toàn bộ đều đặt trên mặt hoa đào của Thái Sinh, hắn trong ánh mắt lóe ra bất an,cuối lông mày có nốt ruồi chu sa làm tăng thêm phần mỏng manh.

“Hắn đi cùng ta đến đây , tìm mấy cô nương đến cho chúng ta.” Bạch Tấn Vân nói xong, một tay giữ chặt Thái Sinh đi về phía lầu hai.

“Dạ dạ dạ, tuyệt đối tìm cô nương tốt nhất cho nhị vị.” Tú bà cười, nhìn hai người trước mắt kia, trong lòng không thể nói rõ vui mừng, bà cảm thấy vị thiếu gia yếu ớt kia giống như nữ nhân.

“Ai nha đại thiếu gia, chàng thật lâu cũng không đến đây, người ta nhớ chàng muốn chết……”

“Đại thiếu gia, chàng có muốn người ta hay không?”


“Đại thiếu gia, ngươi không thể không nghĩ đến ta……”

Trong nháy mắt, từ ngoài cửa có vài cô nương trang điểm xinh đẹp đi vào

“A, vị này thật tuấn tú, nói cho tỷ tỷ biết, năm nay đệ mấy tuổi ?” Lúc này, trong đó có một nữ nhân phát hiện sự tồn tại của Thái Sinh, hơn nữa lập tức thấy dáng vẻ khiếp sợ của hắn, vội vàng cầm chén rượu ngồi vào bên cạnh hắn.

“Vị tỷ tỷ này, có chuyện từ từ nói…… Ta, ta sẽ không uống rượu……” Thái Sinh nghĩ muốn thoát ra, cũng không nghĩ bị nữ nhân kia lao đến,“Đến thôi, uống một ngụm thôi, nếu không ta giúp ngươi?” Nữ nhân cười, đem rượu ngậm ở trong miệng, liền hướng về miệng Thái Sinh.

“Vị tỷ tỷ này, ta thật sự không được……” Thái Sinh quá sợ hãi, vội vàng đứng lên, trốn qua một bên.

“Ha ha ha ha……” Nữ nhân kia cười tươi, nhìn Bạch Tấn Vân đang uống rượu vui vẻ ở nói:“Đại thiếu gia, chàng mang đến một người thật thú vị.”

Bạch Tấn Vân dùng khóe mắt liếc một cái, nở nụ cười tà mị,“Hắn tuổi còn nhỏ, đối việc này còn không hiểu, nàng giúp ta dạy dỗ hắn.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.