Đọc truyện Công Lược Nam Phụ – Chương 600: Pháo Hôi Vô Tội Hoàn
Trong khoảnh khắc tầm mắt của hai người giao nhau kia, Lăng Vu Đề cảm ứng được một điểm hảo cảm vẫn còn thiếu đã được làm đầy.
Ánh mắt nàng nhìn Từ Cảnh Niệm cũng trong một khắc kia mà sinh ra biến hóa.
“Hội trưởng……”
Lăng Vu Đề trên mặt mang theo vui sướng, cho dù trên người nàng dính máu, đầu tóc hỗn độn, quần áo xọc xệch……
Chính là dù có xọc xệch như thế nhưng ở Tịch Tử Thu trong ánh mắt nàng vẫn rất mê người!
Hắn biết, cái người có diện mạo xa lạ này chính là Tiểu Vu của hắn!
“Tiểu Vu……”
Lăng Vu Đề nâng khóe môi, chạy đến bên người Tịch Tử Thu, gắt gao ôm eo hắn: “Ta rất nhớ ngươi, hội trưởng!”
Tịch Tử Thu duỗi tay ôm lại Lăng Vu Đề.
Tuy rằng không biết vì sao ở nhiệm vụ cuối cùng vì sao khi rời khỏi thế giới nhiệm vụ lại không trở lại Vị Diện Hiệp Hội.
Nhưng khi nhìn thấy Lăng Vu Đề ở chỗ này, hắn lại dung hợp với Từ Cảnh Niệm cùng đi vào thế giới này, cùng với ký ức trong khoảng thời gian này.
Tịch Tử Thu biết, nhất định là có cái nguyên nhân gì đó.
“Ta đã trở thành nhân loại chân chính, nhưng mà lúc đang truyền tống sóng điện não của ngươi trở lại Vị Diện Hiệp Hội thì có virus xâm nhập, cho nên dẫn tới việc sóng điện não phân tán.”
“Hiện tại ta cần phải đi đến thế giới tiểu thuyết tìm được ký thể có sóng điện não của ngươi, sau đó kiếm điểm hảo cảm, lúc độ hảo cảm đạt 100 điểm, ký ức của ngươi sẽ được khôi phục.
Sau đó……”
Lăng Vu Đề giải thích rất rõ ràng minh bạch, Tịch Tử Thu cũng đã hiểu rõ.
Giơ tay xoa đầu Lăng Vu Đề, đau lòng mở miệng: “Vất vả cho ngươi rồi.” Nàng vì hắn mà phải vất vả như vậy……
Lăng Vu Đề lắc đầu, ngẩng đầu nhìn Tịch Tử Thu.
Tuy rằng lúc này trên đỉnh đầu vẫn là khuôn mặt của Từ Cảnh Niệm……
“Ta không vất vả, người vất vả chính là hội trưởng! Ta sẽ thật nhanh, thật nhanh liền đem sóng điện não của ngươi gom đủ sau đó mang ngươi trở lại Vị Diện Hiệp Hội!”
“Ta còn chờ ngươi dẫn ta đi xem chỗ ở mà ngươi chuẩn bị cho ta đấy ~”
Nói xong, Lăng Vu Đề ngượng ngùng đỏ mặt.
Hạ Luân: 【 đỡ trán 】 Hội trưởng đại nhân, tiểu 55, các ngươi thật sự muốn ở hoàn cảnh như thế này nói chuyện yêu đương sao?
Lại cùng Tịch Tử Thu nói một chút tình huống của hắn, sau đó Lăng Vu Đề liền nói, nàng phải rời khỏi thế giới này.
Chỉ có nhanh chóng rời đi, nàng mới có thể nhanh chóng đi đến thế giới tiếp theo tìm sóng điện não của Tịch Tử Thu, lại nhanh chóng gom đủ sóng điện não của Tịch Tử Thu.
Tịch Tử Thu gật đầu, nhìn sự tín nhiệm tràn đầy trong mắt Lăng Vu Đề: “Ta chờ ngươi!”
——
Thời điểm Lăng Vu Đề rời đi thế giới này, sóng điện não của Tịch Tử Thu cũng ngay lập tức rời đi.
Thân thể hai người liền biến mất không thấy, phảng phất chưa từng xuất hiện……
Nếu có người đi tra Từ Cảnh Niệm, liền sẽ phát hiện, từ mười năm trước Từ Cảnh Niệm bị trọng thương trong một trận đánh nhau giữa các bang hắc đạo mà qua đời.
Thiên cực Bang được Dương Thạc tiếp quản.
Còn Hạ Lạc Tích thì lúc sinh sơ xảy mà mất.
Song bào thai chỉ có Hạ Lạc Nghiên còn sống……
Lăng Vu Đề cũng không trở lại Vị Diện Hiệp Hội, mà bảo Hạ Luân trực tiếp đem nàng truyền tống đến thế giới tiểu thuyết tiếp theo.
Cũng vì câu nói Ta chờ ngươi của Tịch Tử Thu, nàng cũng không thể để Tịch Tử Thu chờ đợi lâu lắm!
—— Tiểu phiên ngoại ——
Không ngoài dự liệu, ngày tháng Hạ Lạc Nghiên được gả đến Bạch gia sống không quá tốt.
Lúc trước những gièm pha của Bạch Chỉ Hàm cứ liên tiếp được tuôn ra, làm nàng ta ngay cả trường học cũng không dám đi.
Bạch chủ tịch đối với Bạch Chỉ Hàm ngay cả nhìn đều không muốn nhìn thấy nên trực tiếp đem nàng đưa ra nước ngoài.
Bị bắt cùng con gái tách ra, Bạch phu nhân đem hết thảy bất mãn phát tiết tới trên đầu người con dâu mà mình không vừa lòng.
Dù cho Hạ Lạc Nghiên đang mang thai, dù trong nhà người hầu có nhiều như vậy, Bạch phu nhân lại luôn muốn sai sử Hạ Lạc Nghiên.
Lúc vừa mới bắt đầu Cố Cảnh Thần vẫn sẽ đứng ở phía Hạ Lạc Nghiên, chính là chậm rãi sau này, Cố Cảnh Thần bắt đầu không kiên nhẫn.
Mỗi lần nghe Hạ Lạc Nghiên oán giận, Cố Cảnh Thần cũng chỉ nói, bảo nàng nhịn một chút.
Hạ Lạc Nghiên cũng xác thật là nhịn, trừ bỏ ngẫu nhiên sẽ cùng Cố Cảnh Thần oán giận vài câu, nàng cũng sẽ không mách Hạ phụ Hạ mẫu.
Điều này cũng dẫn tới, Hạ phụ Hạ mẫu mỗi lần quan tâm dò hỏi Hạ Lạc Nghiên ở Bạch gia có tốt hay không, Hạ Lạc Nghiên đều luôn nói là nàng sống rất tốt!
Kết hôn nửa năm, Hạ Lạc Nghiên cũng đã sắp sinh.
Đột nhiên có một ngày, vào nửa đêm, Hạ Lạc Nghiên nhận được một cái video ngắn.
Độ dài video chỉ có khoảng mười giây, trong đó có hai người, một người là Cố Cảnh Thần, mà một cái khác là một nữ nhân trẻ tuổi mà nàng không quen biết.
Hai người ở trên giường, đang làm loại vận động nguyên thủy nhất.
Phía sau, còn gửi kèm địa chỉ.
Hạ Lạc Nghiên chỉ cảm thấy những gì chính mình nhìn thấy tuyệt đối không phải thật sự, nàng tin tưởng Cố Cảnh Thần, tin tưởng hắn!
Vì chứng thực đây là giả, Hạ Lạc Nghiên quyết định đi đến phòng khách sạn trong địa chỉ.
Cửa phòng không có đóng lại, Hạ Lạc Nghiên vọt đi vào.
Nhìn thấy Cố Cảnh Thần đang nằm ở trên giường ngủ say, mà ở bên người hắn còn có một nữ nhân.
Hạ Lạc Nghiên cảm thấy như cả thế giới sụp đổ, hét lên một tiếng, làm Cố Cảnh Thần bừng tỉnh.
Cố Cảnh Thần vừa tỉnh lại, không có kịp phản ứng, khi nhìn Hạ Lạc Nghiên chạy đi ra ngoài, hắn cũng vội vàng mặc xong quần áo đuổi theo.
Bởi vì Hạ Lạc Nghiên chạy quá nhanh, lại vừa chạy vừa khóc, thang máy chưa tới, nàng dứt khoát liền đi thang lầu.
Kết quả xuống lầu không chú ý, trực tiếp ngã lăn xuống……
Bởi vì nước ối đã vỡ, không thể không phẫu thuật đem hài tử lấy ra.
Cũng may tháng không nhỏ, cho nên hài tử vẫn thực khỏe mạnh.
Lúc sau Hạ Lạc Nghiên cực kỳ bi thương nên hướng Cố Cảnh Thần nói ra câu ly hôn, điều này làm cho Cố Cảnh Thần không thể tiếp thu.
Hắn giải thích với Hạ Lạc Nghiên tối đó hắn chỉ là uống quá nhiều rượu rồi ngủ đi, cũng không cùng người khác phát sinh quan hệ gì cả, nhưng Hạ Lạc Nghiên lại như thế nào cũng không tin, còn đem video đó cho Cố Cảnh Thần nhìn.
Lúc nhìn đến video, Cố Cảnh Thần có chút hoảng sợ, lúc sau thấy rõ ràng, hắn mới chỉ vào phần lưng của nam nhân trong video nói: “Hắn chỉ là sườn mặt giống ta mà thôi, ngươi xem, trên lưng hắn có một nốt ruồi, ta không có.”
Sau đó Hạ Lạc Nghiên mới biết được, đây là có người cố ý làm như vậy, để nàng cùng Cố Cảnh Thần ly hôn!
Hạ phụ ở một bên trầm khuôn mặt không nói gì, trong lòng tính toán một phen.
Ngày hôm sau, Hạ phụ liền đi tìm Bạch phu nhân, đem phần văn kiện lúc trước không biết là ai gửi cho ông, sao lưu một phần, gửi bà ta.
Nhìn đến nội dung sao lưu văn kiện, Bạch phu nhân khiếp sợ không thôi!
“Ngươi làm sao có cái này?”
“Chuyện này ta không cần phải nói với bà thông gia.”
“Ngươi muốn thế nào?” Bạch phu nhân gắt gao nhéo khăn bàn, nội dung bên trong là một số thông tin về thân phận của bà ta, cùng một số chuyện mà bà ta muốn giấu.
“Yêu cầu của ta không cao, không cần khó xử nữ nhi của ta, nghiêm chỉnh làm mẹ chồng của con bé, hẳn là Bạch phu nhân không muốn ta đem phần tư liệu này gửi cho Bạch chủ tịch hoặc là ngươi con riêng của ngươi chứ?”
Bạch phu nhân cắn răng: “Được!”
——
Hai mươi mấy năm trước, bà vì gả vào Bạch gia mà nói dối mình chỉ có một đứa con là Cố Cảnh Thần này, hơn nữa còn là bị người ta lừa gạt tình cảm nên mới kết hôn, sinh con!
Cho nên, Bạch phu nhân tuyệt đối không thể để Bạch chủ tịch, hoặc Bạch Chí Minh biết được nàng còn có một đứa con trai khác!
Mặt khác……!Còn có những chuyện khác mà bà đã giấu diếm làm!
Bạch chủ tịch, hận nhất là bị người khác lừa gạt, nếu bị phát hiện ra….
Vậy thì bà ở Bạch gia, liền cái gì cũng đều không có……
Bởi vì có nhược điểm ở trong tay Hạ phụ, cho nên Bạch phu nhân dù không quen nhìn Hạ Lạc Nghiên, cũng chỉ có thể lựa chọn làm lơ nàng, coi nàng như không tồn tại.
Còn giữa Hạ Lạc Nghiên cùng Cố Cảnh Thần, con đường về sau sẽ như thế nào? Hạnh phúc hay không?
Còn lại là xem ở chính bọn họ ——