Công Lược Nam Chủ Hắc Hóa

Chương 170: Phu Nhân Thượng Tướng Thỉnh Ngài Về Nhà! 8


Đọc truyện Công Lược Nam Chủ Hắc Hóa – Chương 170: Phu Nhân Thượng Tướng Thỉnh Ngài Về Nhà! 8


Tuy nói không tới cấp SSS, nhưng cấp SS mười chín vạn điểm vẫn khiến Tần lão Thượng tướng chấn kinh.

Phải biết rằng ngay cả chính ông cũng chỉ mới mười tám vạn!
Khuôn mặt hơi vặn vẹo nhìn về phía thiếu nữ thẹn thùng này, Tần lão Thượng tướng dừng một chút, vừa định duỗi tay vỗ vỗ bả vai đối phương, đã thấy ánh mắt lạnh lẽo của con trai nhà mình quét tới, tức khắc rụt tay về.

Đương nhiên, trong nháy mắt thu tay kia, ông có chút rối rắm nghĩ, chẳng lẽ hành động này của mình là quá mức sao? Nhưng trong quân đội đều như thế này mà……
Thu hồi động tác xong, ông chỉ có thể cười cười, “Mười chín vạn, rất tốt, xem ra Tần gia chúng ta lại có thêm một vị nhân tài.”
Đường Khanh ngoài mặt thấp thỏm cười cười, nội tâm yên lặng xem thường hệ thống, “Nói, có phải lại đi đọc truyện người lớn không, đến nỗi ta kêu ngươi cũng không đáp lại.”
Hệ thống không còn lời gì để nói, từ sau lần trước đấu võ miệng thua, hắn liền download từ tổng bộ một quyển “99 biện pháp giúp bạn thu phục ký chủ”, hắn đường đường là hệ thống, sao có thể luôn bị ký chủ đàn áp đây! Nói ra quả thực mất mặt “Thống” của hắn, hắn nhất định phải chiến thắng trở về!
Đương nhiên, nội dung này hắn tuyệt đối không thể tiết lộ ra, vì thế hắn nói: “Ngươi nói vậy thì chính là vậy đi.”
“Ê! Ngươi thế mà một mình xem truyện người lớn còn không chia sẻ! Nhân tính đâu!”
Hệ thống:…………
Hắn biết ngay mà, ký chủ này của mình ‘con mèo nhà nó’ đâu có bình thường như người ta!
Trêu xong hệ thống như thường ngày, ngoài mặt Đường Khanh vẫn là Ninh Khê ngoan ngoãn nghe lời kia.

Mà ngay lúc này, Tần Thời đột nhiên mở miệng.


“Thân thể con cũng khôi phục tương đối rồi, không cần tiếp tục giấu nữa.”
Khiếp sợ qua đi, Tần lão Thượng tướng lại chuyển mắt về phía con trai mình, “Ý con là?”
“Tuy con đã tỉnh lại, nhưng bên cạnh không thể thiếu vệ sĩ, vệ sĩ bình thường lại không bảo vệ được con, nên ít nhất phải là một người cấp SS trở lên.”
Đường Khanh rất muốn nói lúc các người thương lượng thật ra có thể hỏi ý kiến tôi một câu mà! Nhưng ngay lúc này, Tần Thời lại đột nhiên chuyển ánh mắt về phía cô, lãnh đạm mở miệng, “Cho cô hai lựa chọn, một là làm vệ sĩ của tôi, hai là tôi ném cô vào quân đội.”

Đường Khanh cạn lời, hai lựa chọn này khác nhau nhiều lắm sao?
Thôi được rồi, vẫn có điểm khác nhau, một bên là cả đoàn các lão gia, một bên là…… tiểu ca ca xinh đẹp.

“Làm vệ sĩ vậy.

Chẳng qua, em có thể che giấu thân phận của mình một chút được chứ?” Nói đến đây, cô hơi cúi đầu, “Thân phận Tần Thiếu phu nhân sẽ gây ra không ít sự chú ý dư thừa, nếu đổi thành thân phận không ai quen biết thì sẽ thuận tiện hơn.”
Tần Thời, “Có thể.”
Tần lão Thượng tướng liền cứ như vậy nhìn hai người bọn họ thương lượng xong, tuy giữa chừng có cạn lời một trận, nhưng cũng may đã giải quyết được vấn đề này.

“Vậy ngày mai cha sẽ công bố tin tức con tỉnh lại.” Chuyện giải quyết xong, ông đương nhiên sẽ không ở lại trong nhà.

Nhìn Tần lão Thượng tướng đi xa, Đường Khanh nảy ra ý hay trong đầu, thân phận vệ sĩ này rất tốt, chờ đến khi cô và Tần Thời mỗi người đi một ngả, còn có thể tiếp tục lợi dụng thân phận này tiếp cận quân đội Bóng Tối, nói không chừng còn có thể giả bộ mình bị Tần gia gây thương tích, cầu xin được che chở.


Một khi xâm nhập được vào bên trong, vậy chuyện tiếp theo sẽ dễ làm hơn nhiều.

Ngày hôm sau, Quân bộ công bố một tin tức, tin tức này nháy mắt khiến mọi người trong Liên bang để tâm, đó chính là Tần Thượng tướng của bọn họ, đã tỉnh!
Tất cả mọi người đều hoan hô, mà làm nhân vật chính, Tần Thời nhìn Đường Khanh mặc một thân đồ nam, hơi nhướng mày, che giấu một tia kinh diễm hiện lên trong mắt, Đường Khanh cải trang nam không có chút nữ khí nào, tuy vẫn đáng yêu, nhưng lại mang vẻ anh khí mười phần.

Mái tóc dài như mực bị giấu đi, ngược lại biến thành tóc ngắn che khuất vành tai gọn gàng nhanh nhẹn, dưới ánh nắng chiếu xuống, lông mi đen dày giống như hai bàn chải nhỏ, theo những cái chớp mắt của cô nhẹ nhàng đảo qua da thịt trắng nõn, mắt đen sáng ngời mang một tia thẹn thùng, chẳng qua Tần Thời đã thấy dáng vẻ cô đối chiến trong khoang trò chơi, chính là tuyệt đối tàn nhẫn.

Nhìn sự đối lập rõ nét này, Tần Thời quả thực yêu cô gái nhỏ của hắn chết đi được.

Đường Khanh làm ra chút thay đổi với dung mạo của mình, tuy nhìn kỹ vẫn có thể thoáng nhận ra một tia bóng dáng Ninh Khê, nhưng một người là vệ sĩ tinh thần lực cao tới cấp SS, một người là Thiếu phu nhân trong khuê phòng giỏi nấu ăn, chỉ e sẽ không ai nói bọn họ là một.

Tần Thời tỉnh lại, đối với Quân bộ mà nói tuyệt đối là tin tức lớn, nên Quân bộ mở một bữa tiệc mừng công, làm nhân vật chính, hắn đương nhiên không thể vắng mặt, mà vệ sĩ của hắn là Đường Khanh dĩ nhiên cũng phải đi theo.

“Tôi đã chuẩn bị tốt, có thể đi được chưa?”
Nhìn thiếu nữ mặc một thân quân trang gọn nhẹ, Tần Thời hiếm khi tháo bỏ vẻ ngụy trang, ánh mắt lộ ra một tia ấm áp.


Ừm, có thể đi rồi.”
Nếu đã tới độ phải mời vệ sĩ, Tần Thời liền đơn giản tìm cho mình một cái xe lăn, hắn ngồi xe lăn sẽ có thể khiến mấy lão gia hỏa không có ý tốt thả lỏng cảnh giác, đương nhiên lý do lớn hơn chính là hắn có thể dễ dàng tiếp xúc gần gũi với bà xã nhà mình.

Đường Khanh đẩy hắn lên máy bay khởi hành, cuối cùng dừng lại ở tòa nhà của Quân bộ Liên bang.


Bên ngoài tòa nhà là vô số phóng viên đang kích động, bọn họ bê máy quay phim, một đám đều nhón chân mong chờ nhìn chằm chằm cổng lớn.

Đêm nay chính là tiệc mừng công của Tần Thượng tướng, lần đầu tiên lộ diện sau nửa năm hôn mê, nếu có thể chụp được nhân vật chính, tin tức kia sẽ tuyệt đối đắt hàng.

Các phóng viên không phải đợi lâu, rất nhanh bọn họ liền thấy được Tần Thượng tướng, chỉ là dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới, Tần Thượng tướng lại có thể ngồi trên xe lăn, trong khoảng thời gian ngắn, vô số phóng viên đều đỏ hốc mắt.

Đây chính là anh hùng của Liên bang bọn họ, mà hiện giờ ngay cả đứng thẳng bình thường cũng khó khăn sao?
“Tần Thượng tướng, thân thể ngài có khỏe không?”
“Tần Thượng tướng, chân ngài còn có khả năng hồi phục không?”
“Tần Thượng tướng, mặc kệ ngài ra sao, chúng tôi cũng đều yêu ngài!”
Cùng với vô số đèn flash, bên tai là tiếng hô to đinh tai nhức óc.

Đối mặt với cảnh tượng như vậy, Đường Khanh cực kỳ bình tĩnh đẩy hắn đi thẳng vào trong đại sảnh.


Cũng giống các phóng viên, trong đại sảnh đều là một đám người đang kiễng chân chờ đợi.

Đương nhiên, bọn họ ngoại trừ để ý đến Tần Thời, còn có một bộ phận người để ý đến vị hắc mã kia của Tần gia.

Theo tin tức đáng tin cậy, vị kia chính là nhân tài có tinh thần lực cao đến cấp SS mười chín vạn.

Cấp SS mười chín vạn tuy còn chưa đạt tới cấp SSS, nhưng phải biết rằng, toàn bộ nhân vật cấp SSS trong hệ Ngân Hà cũng không vượt quá mười người nha! Nên người có tinh thần lực cấp SS mười chín vạn điểm này tuyệt đối có thể nháy mắt hạ gục đại đa số mọi người.

Khi Đường Khanh và Tần Thời xuất hiện trong đại sảnh, nháy mắt liền thu hết toàn bộ lực chú ý của mọi người.

Đa số mọi người tuy tò mò về Đường Khanh, nhưng ngoài mặt vẫn hàn huyên với Tần Thời, chỉ có Hạc Hiên vừa đến đây liền gọn gàng dứt khoát mở miệng, “Cậu chính là vị có tinh thần lực cấp SS mười chín vạn điểm kia?”
Tần Thời cũng không để ý đến sự vô lễ của Hạc Hiên, chỉ quay sang giới thiệu cho Đường Khanh biết: “Vị này chính là Hạc Hiên, Hạc đại tá.”
Hạc Hiên thấy hắn giới thiệu mình xong liền không nói gì nữa, không khỏi nói: “Tần Thượng tướng, sao anh lại chỉ giới thiệu tôi, không giới thiệu vị tiểu huynh đệ này chứ?”
Tần Thời nhất thời không nói nên lời được, lúc trước thật ra đã quên một việc, nếu muốn đổi thân phận cho cô, vậy cái tên Ninh Khê dĩ nhiên không thể dùng nữa, chẳng qua hắn vẫn chưa kịp nghĩ ra đối sách, Đường Khanh bên kia đã làm xong động tác chào theo nghi thức quân đội.

“Xin chào Hạc đại tá, ngài có thể gọi tôi là Smart.”
Tần Thời: “………”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.