Công Chúa Xấu Xí

Chương 9: Say


Bạn đang đọc Công Chúa Xấu Xí: Chương 9: Say

Sáng, 4h, tại nhà hắn:
– Nam! Dậy mẹ nhờ!- mama hắn đang kéo kéo cái mền của hắn
– Hôm nay chủ nhật mà, cho con ngủ
Mama nó đanh giọng:
– Giờ có dậy không thì bảo????

– Tuân lệnh thánh chỉ!- hắn ngay lập tức tung mền bật dậy ( chả là đối với anh, lệnh mẹ là thánh chỉ, lệnh ba là lệnh ông trời_ đội cha mẹ lên đầu tôn thờ ^^! Con ngoan )
– vệ sinh nhanh lên, hôm nay hội của mẹ hẹn nhau tập thể dục ở biển, nhưng lại ở đoạn XYE, hơi xa, chở mẹ đi!
Lê lết thân xác chưa tỉnh ngủ, hắn đành tự trấn an, coi như báo hiếu ( ặc, báo hiếu dữ dội)
Mẹ hắn gặp hội rồi, vứt hắn ngay cùng với lời hẹn khi nào mẹ gọi phải đến đón ngay @@! Hắn hơi ấm ức, nhưng mà cũng chẳng thèm giận lâu,hắn kiếm chỗ gửi xe, rồi hít hít hà hà cái không khí mát mẻ buổi sáng, biển buổi sáng đẹp ghê nha đầy người tập thể dục buổi sáng, người ta kéo cá kìa, xuống xem thử ^_^ Hắn lững thững bước được vài bước thì trợn mắt, chạy bám lấy cái lan can trên đường, nhướn người xuống bãi biển nhìn cho kĩ.
Đúng là nhỏ, cái dáng đẹp kia đúng rồi, ờ nhìn không rõ lắm nhưng chính xác là mặt sẹo (hic, tội nhỏ mà, sẹo mặt nó lớn nên nhìn xa cũng thấy >_Nhỏ hình như đã đến đích rồi, đang đi bộ thả lỏng, òa, nhìn kĩ mới thấy nha, khen dáng nhỏ đẹp cũng chưa đủ diễn tả nha, nhỏ cao cũng mét sáu mấy ( cũng cao hơn ối người rồi còn gì) chân nhỏ cũng dài dài nè, eo nhỏ bé tí lun, .. nói chung nhỏ như vậy mà nhiều người chạy trên biển cứ ngoái lại nhìn hoài đủ biết lỡ nhỏ mà mặc bikini đi tắm biển thì chắc loạn ^^! Cơ mà nhỏ bị sẹo, không có cơ hội làm loạn đâu, he he. Hắn ngồi tự biên tự diễn tự cười như thằng hâm ở đó luôn -_-Rồi hắn thấy nó đi đến gần chỗ hắn, dang 2 tay đón gió biển, ngay lúc mặt trời mới mọc có 1 nửa đỏ hỏn trên biển, như bức tranh đẹp tuyệt vời lun, hắn ngơ ngẩn cầm điện thoại chụp 1 phát. Đến nửa ngày hắn mới như bừng tỉnh mộng, nhỏ đã quay lại chỗ tập trung rồi, hình như đang tập cái gì đó, à không, tụi nó thả lỏng, 1 tên to con mà hắn nhớ là dẫn đầu lúc chạy lên trước mặt cả đám ấy, nói to đến hắn cũng nghe:
– Mọi người thả lỏng, 5 phút sau được quyền tắm biển!

– Yehet! Anh Phúc tuyệt vời!- cả đám nhao nhao
– Nhưng tắm ít, về sân tập luyện nữa, tuần sau thi rồi, không được lơ là!
– Tuân lệnh! Ha ha ha
– Mấy đứa dồn hết giày dép, vật dụng lên đây, anh giữ kẻo mất!
– Anh không tắm hả? Sao giữ đồ?

– Mấy đứa bình tĩnh, Phúc ca sợ mất đôi kiếng với đôi dép đứt của ảnh nên không tắm đâu ^_^
Hắn không lầm chứ, mới nãy là nó nói đấy, nó vừa nói xong cười toe toét lun *hắn gần rớt hàm* nó cười, mắt híp không thấy tổ quốc lun, mà nó có lúm đồng tiền @@ hai gò má nó gần 90% là sẹo mà cưỡi vẫn thấy lúm đồng tiền. Say nắng, say gió, say cát, say lúm đồng tiền, say mắt híp. Hắn bừng tỉnh vì điện thoại của mẹ, hắn đứng dậy, phủi quần, mang dép (lót dép ngồi mà không hiểu sao quần hắn đầy cát) đi đón mẹ.
Nguyên ngày chủ nhật hắn làm gì đi đâu cũng thấy mắt híp với lúm đồng tiền …..
Bổ sung nhân vật: Phước Phúc: Con trai thầy dạy võ của nó, mắt cận, da trắng, giỏi võ (huấn luyện viên cấp quốc gia), 20 tuổi (tuổi trẻ tài cao) hiện tại đang là người huấn luyện trực tiếp nó cho kì thi sắp tới của nó (bật mí sau)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.