Công Chúa Vampire

Chương 6


Đọc truyện Công Chúa Vampire – Chương 6

Cả 7 người cùng bước vào trường làm cho mọi con mắt tò mò đều hướng về họ. Trong chiếc váy sọc carô màu đỏ trắng cùng với chiếc áo khoác màu đen
làm cho 3 cô gái càng trở nên huyền bí, khi 3 cô gái đứng cạnh 3 chàng
trai trong bộ đồng phục nam ( quần dài màu đỏ trắng sọc carô) làm những
học sinh trong trường càng tò mò. Đến trước cửa phòng Hiệu Trưởng, ông
Ailen kêu 6 người họ đứng ngoài đợi để ông vào nói chuyện với Hiệu
trưởng. Đang đứng chờ bỗng có tiếng ồn ào làm cho 3 cô nàng của chúng ta cảm thấy khó chịu vì thính giác của họ rất nhạy. Một người nọ hỏi:

– Sao ồn quá vậy?

1 người khác đứng ngó ra thì thấy 1 đống người bu lại 2 người nào đó gồm 1 trai 1 gái . Chàng trai trông rất bảnh trai trong bộ trang phục của
trường , tóc của anh chàng có 1 màu nâu đỏ nhìn rất nổi bật. Còn bên
cạnh là 1 người con gái với mái tóc dài đen óng ả cùng với chiếc váy
ngắn áo sơ mi trắng có nơ carô đỏ trắng, nhìn cô cũng rất nổi bật trong
đám đông. Trở lại với 6 người thì ông Ailen bước ra từ phòng Hiệu
trưởng, ông nói:

– Hôm nay là lễ khai giảng và cũng là ngày học đầu tiên của các
con vì vậy ta rất lo lắng ( cảm xúc của 1 người cha đang dâng trào trong ông ^^! ) – Ông nhìn sang 3 chàng trai và nói tiếp:


– Ta giao 3 đứa con gái ta cho 3 người, nhớ chăm sóc và bảo vệ tụi nó đấy !!!!!

– Ông cứ tưởng bọn tui là con nít không bằng ! – Ánh Nguyệt ( pà
Kai đấy) nhìn ra ngoài nói và bị Bảo Nhi cốc đầu 1 cái làm cho chị ấy ôm đầu la lên:

– Chị làm cái gì vậy hả?

Bảo Nhi ( Kumiho) nhìn ánh Nguyệt rồi hất đầu về phía ông Ailen, cô nhìn
theo hướng ấy thì thấy ông Ailen có vẻ như đang rất buồn và nói:

– Con thật lạnh lùng với ta !

Nhìn lại phía Bảo Nhi cô thấy chị mình đang nhìn mình với ánh mắt như muốn nói: “ Em xin lỗi mau lên”. Cô lắp bắp nói:

– C….chh…..cha…xin…lỗi…… – Vừa nghe xong câu đó ông Ailen bỗng cười lại và nói ( ông nỳ gian xảo ghê )

– Bảo Nhi ! Con và Ngọc Huy sẽ học lớp 12A1, còn mấy con tstrongi học lớp 11A1,
hai lớp đó đều là lớp chuyên, chương trình rất khó, vì vậy ta mong rằng
các con sẽ cố gắng. Àh còn nữa theo phong tục ở thế giới loài người thì
các con sẽ ở ngoài cửa lớp chờ GVCN dẫn vào ! – Ông đi ra ngoài và quay
lại tạm biệt cả đám

Minh Thuận ( Gun Sang) gãi đầu nói với giọng hơi lo lắng:

– Chương trình khó lắm sao? Liệu chúng tôi ( ám chỉ mình với 2 chàng kia) có học nổi không?

Thiên Kim ( Michiyo) vừa đi vừa trả lời câu hỏi của Minh Thuận như 1 lời động viên:

– Tôi nghĩ chắc cũng không khó lắm đâu, dù gì các anh đều có chỉ số IQ là 240 mà còn chúng tôi chỉ có 300 thôi ( ax ax gì gê vậy )


– Với lại …… – Ánh Nguyệt nói tiếp lời em mình – Chương trình ở đây chẳng có gì khó cả !

– Sao cô biết ạ? – Quốc Bảo ( Eun Jae) ngạc nhiên hỏi

– Ta đọc hết sách trước rồi – Ánh Nguyệt trả lời 1 câu tỉnh bơ

– Ờ thì ra là vậy – 3 chàng quản gia của chúng ta đồng thanh nói

Sau một hồi đi vòng vòng ( tức là bị lạc đường ák) thì ai về lớp nấy. Bảo
Nhi và Ngọc Huy về khu 12, còn 4 người còn lại về khu 11. Nói về 4 người họ trước nàh, do nghe đồn sẽ có học sinh mới nên những học sinh khối 11 rất háo hức muốn xem mặt học sinh mới có đẹp không ( Mê trai hám gái gê =.= ). Tiếng chuông báo hiệu giờ vô lớp vang lên thế là cả bọn học sinh đi vào lớp. Nhưng vừa thấy 4 học sinh mới thì nháo nhào chạy ra xem làm giám thị phải la lên:

– Có vào lớp không hả?

( Chú ý: Trường này dành cho dân nhà giàu học không àh)

Thế là đi vào lớp hết để lại 4 người đứng ngoài hành lang, 7 phút trôi qua
mà chưa thấy bà chủ nhiệm đâu, điều đó đã làm cho bà Ánh Nguyệt cảm thấy khó chịu. Lý do rất đơn giản bà này cho rằng Vampire là đẳng cấp cao,
còn loài người là hạ cấp, đứng chờ 1 con người để đc vô lớp học là 1
điều xỉ nhục đối với bả huống chi là bị đứng ngoài hành lang dù mới có 7 phút thôi. Đang điên tiết lên thì bà chủ nhiệm đi tới:

– Xin lỗi các em cô đến trễ! – Bả mỉm cười với 4 người


Mở cửa phòng, đi sau pà cô là 4 người làm cho cả lớp đang ồn ào bỗng im
re. Bà chủ nhiệm viết tên 4 người lên bảng rồi lần lượt giới thiệu. Thấy cả 4 người đều đội mũ che mặt nên pả yêu cầu:

– Các em có thể cởi mũ xuống để các bạn có thể thấy mặt!

Hai anh chàng người sói là 2 người đầu tiên cởi mũ ra để lộ bộ tóc màu nâu
rất đẹp, cùng khuôn mặt với một nụ cười điệu nghệ. 2 anh chàng nhà ta
liền được các bạn gái trong lớp quan tâm. Quốc Bảo nói:

– Mình là Trần Quốc Bảo – Chỉ tay qua Minh Thuận và nói – Còn đây là Nguyễn
Minh Thuận bạn thân của mình. Tụi mình mới vào học có gì các bạn chỉ bảo thêm, đặc biệt là đừng có 2 đụng vào 2 cô gái này nếu không …… – Quốc
Bảo nở 1 nụ cười đe doạ và nói tiếp – …bọn mình không để yên đâu.

Màn giới thiệu của 2 anh chàng đã làm cho đám con gái la hét um sùm.

– Ơ kìa 2 em nữ sao 2 em không cởi nón ra?? – pà cô hỏi khi thấy 2 người đó vẫn im lặng….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.