Công Chúa Thuần Thú Sư

Chương 23


Đọc truyện Công Chúa Thuần Thú Sư – Chương 23

Ngủ với con gái người ta, thì có hậu quả như thế nào? Nhìn xem bộ dáng của Ngao Húc Bang, đã biết kết cục không thế nào tốt được rồi. Bởi vì ba ba người ta đã tìm đến tận cửa, hơn nữa người một nhà đang xếp thành hàng dài , hiện tại đang ngồi trong phòng khách Đào gia đàm phán.

Ngao Húc Bang trước mặt mọi người, quỳ gối trước mặt Ba ba Đào, ưỡn ngực nhìn ông.

“Khốn kiếp, cậu đã hứa gì với tôi hả? Hiện tại cậu xem cậu đã làm ra chuyện gì?” Ba ba Đào tức giận đến mức giơ quải trượng lên.

Ngao Húc Bang cũng không né tránh, trực tiếp đón nhận. Đào Xán Xán phát ra kinh hô, đau lòng bước đến, khẽ xoa vai anh.

“Ba, ba đang làm cái gì vậy?”

“Làm cái gì? Tôi đang dạy dỗ cậu ta!” Ba ba Đào tuy rằng đã lớn tuổi, nhưng vẫn uy dũng mười phần, một gậy kia đánh không nhẹ một chút nào. Không nghĩ tới Ngao Húc Bang ngay cả mắt cũng không chớp, thẳng lưng quỳ tại chỗ, nhìn cô lắc đầu.

“Xán Xán, em đứng xa một chút, quải trượng sẽ không có mắt.”

Đào Xán Xán tức giận quỳ xuống ở bên cạnh anh, nhìn cha,“Ba, Húc Bang làm sai chỗ nào? Anh ấy rốt cuộc đã hứa gì với ba?”

Ba ba Đào sửng sốt, lập tức nói không nên lời.

Không khí Đào gia thập phần nghiêm túc, Đào Thế Đường không dám nhúng tay, cùng vợ và các con ngồi ở một bên, yên lặng nhìn tình cảnh trước mắt.

“Là người đàn ông, tự cậu nên nhớ rõ!” Ba ba Đào không đối diện với câu hỏi của cô, không hề nghĩ tới thằng bé này vậy mà cũng không hề đem câu chuyện trước kia kể lại cho con gái của ông.

“Con vẫn luôn nhớ rõ.” Ngao Húc Bang thấp giọng trả lời,“Con chưa từng quên Đào ba dạy bảo, mười năm nay con cũng đã làm được, nhưng mà……”

“Nhưng cái gì? Cậu đem lời nói của tôi trở thành gió bên tai sao?” Ba ba Đào tức giận đến đỏ mặt tía tai.“Không phải cậu đã hứa với quá, sẽ không đến gần Xán Xán sao?”

Đào Xán Xán trợn to đôi mắt Ba, ba nói cái gì? Ba muốn Húc Bang đừng đến gần con sao?”

“Ba muốn tốt cho con! Khi đó con chỉ mới mười lăm tuổi, đang chuẩn bị bước vào trung học, nếu con còn kề cận tụ tập bên cạnh cậu ta, cuộc đời của con sẽ bị cậu ta hủy hoại.” Ba ba Đào hổn hển nói.


“Không bao giờ!” Đào Xán Xán lớn tiếng phản bác,“Ba, ba biết rõ Húc Bang quan trọng như thế nào với con mà, ba còn đem anh ấy đuổi đi.”

Ba ba Đào tức giận đến cả người phát run,“Bây giờ con trách ba sao? Được, con nói con đã nhớ lại, vậy tự con suy nghĩ lại đi, cậu ta tốt ở chổ nào? Cậu ta xứng với con sao? Con nói đi!”

“Ba, chuyện của Húc Bang, ba và con đều rõ ràng, ba biết rõ anh ấy……”

“Đúng, trách tội ba mẹ cậu ta không chịu trách nhiệm, bỏ lại một mình cậu ta, cho nên cậu ta mới hòa nhập với đám xã hội đen, làm tên côn đồ, không thích đi học chỉ thích trốn học, mỗi ngày chỉ biết quát tháo đấu đá nhau…… Người như vậy sẽ có tiền đồ gì? Tôi làm sao dám đem con gái của mình cho cậu ta đây?” Ba ba Đào ác thanh ác khí nói.

“Chỉ sai lầm một chút, không phải một đời, Húc Bang hiện tại là một cảnh sát, không còn là tên côn đồ năm đó nữa.” Đào Xán Xán hạ giọng xuống,“Ba, không phải ba thường nói “Người chứ không phải thánh nhân” không ai không có lúc lầm lỡ mà” Đúng không? Anh ta hiện tại là một nhân viên công vụ, không còn là Ngao Húc Bang trước kia nữa. .”

“Đó là hai chuyện khác nhau.” Ba ba Đào thổi râu trừng mắt,“Ba từng dạy con, làm người quan trọng nhất chính là “chữ tín” lúc trước cậu đã hứa với tôi, nhưng nay lại nuốt lời, mặc kệ bây giờ hay trước đây, tôi vẫn không cho phép cậu kết giao cùng Xán Xán.”

“Ba……”

Ngao Húc Bang cầm tay bàn nhỏ bé của cô, muốn cô đừng tranh chấp cùng Ba ba Đào, sau đó hướng Ba ba Đào dập đầu lạy ba cái, thấp giọng nói:“ Ba Đào, trước kia là con không hiểu chuyện, ba ba dạy con đạo lý làm người, nhưng cuối cùng con vẫn lầm đường lạc lối, đó là bởi vì con nghĩ rằng như thế sẽ nhanh chóng trưởng thành, sớm tránh khỏi ánh mắt khinh thường của những người khác, nhưng xin ba ba hãy tin con, mười năm trước con không phải thật lòng muốn tổn thương Xán Xán, xin ba ba tha thứ cho con.”

Ba ba Đào hừ lạnh một tiếng, ngoảnh sáng môt bên, không nói một lời.

“Ba Đào, ba ba nói đúng, cuộc đời của Xán Xán không nên bị hủy hoại trên tay của con, cho nên mười năm nay, con xác thực đã làm được hứa hẹn, không dám xuất hiện ở trước mặt của cô ấy, thậm chí thử quên cô ấy, bởi vì…… Con ngay cả nghĩ cũng không dám, con sợ con sẽ không thể giữ được lời hứa, nếu gặp lại cô ấy.” Sau đó, anh trằn trọc nghe nói cô xuất ngoại.

Anh nghĩ như vậy cũng tốt, cô rốt cục thoát khỏi con người xui xẻo như anh, mà anh cũng có thể bắt đầu cuộc sống mới của chính mình.

Nhưng, trong lòng anh vẫn luôn luôn lưu lại đoạn kí ức tốt đjep nhất của anh và Xán Xán, tựa như chiếc hộp Pandora, kết khóa lại thật rắn chắc, rất sợ một khi lỡ chạm vào phần hồi ức bên trong đó, vậy cơn xúc động sẽ tăng vọt theo cấp độ lũy thừa lại sẽ làm anh muốn gặp cô.

Mười năm, anh nhẫn nhịn rất tốt.

Không nghĩ tới anh lại bị triệu trở về Trấn Hạnh Phúc, thần vận mệnh để cho bọn họ lại gặp nhau lần nữa.


Anh trốn không thoát.

“Nhưng con đã lột xác, hy vọng ba ba Đào có thể cho con thêm một cơ hội nữa, để cho con cùng Xán Xán có thể chân chính bắt đầu một lần nữa.” Ngao Húc Bang biểu hiện ra khiêm tốn hiếm có, trước kia, anh thường hay cùng ba ba Đào tiếng lớn tiếng nhỏ, ba ba Đào lặng im không nói, vẫn như cũ không chịu thỏa hiệp.

“Ăn cơm.” Mẹ Đào từ phòng bếp đi ra, khác với Ba ba Đào, bà từ khi nhìn thấy Ngao Húc Bang, đó là tươi cười đầy mặt.“A Bang, mẹ Đào đã lâu không gặp con rồi, hôm nay đặc biệt xuống bếp nấu mấy món con thích nhất nè, con đến thử xem tài nấu nướng của mẹ có tiến bộ chút nào không?”

“Cám ơn mẹ Đào.” Ngao Húc Bang xấu hổ cười nói, cũng không dám tự tiện đứng dậy.

Đào Xán Xán thấy cha vẫn đứng cứng nhắc như cũ, bĩu môi đứng lên, chạy đến bên cạnh mẹ mình, thở phì phì nói:“Mẹ, mẹ nhìn ba kìa!”

Mẹ Đào cười cười, vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé của cô.“Đi gọi ba ba ăn cơm đi!”

“Ba……” Đào Xán Xán nhìn về phía Ba ba Đào.

“Ăn cái gì? Tôi giận no rồi.” Ba ba Đào tức giận đến lấy quải trượng gõ mạnh lên sàn.

“Có cái gì tức giận?” Mẹ Đào tiến lên trấn an ông, sau đó dìu ông đứng lên.“Ông không phải vẫn nhắc đi nhắc lại muốn gặp A Bang sao? Bây giờ thằng bé trở về cho ông gặp rồi, sao ông còn giận đến thành như vậy?”

Thì ra bà xã ông muốn hạ uy phong của ông sao? Ba ba Đào trừng mắt nhìn vợ mình.“Ai ngờ khi gặp lại thằng nhóc khốn kiếp này, nó lại muốn bắt cóc con gái của bà đó!”

“Có sao đâu? Giống như A Bang nói, thằng bé đã lột xác thành người khác, hiện tại cũng là một cảnh sát, không phải tốt lắm sao?” Cho tới nay, mẹ Đào đều trấn an bạn già như vậy.

“Làm sao tốt hả? Một cảnh sát nho nhỏ muốn cưới con gái của tôi à? Nó nằm mơ đi!” Ba ba Đào tức giận đến chửi ầm lên,“Không đúng! Tôi vẫn chưa đáp ứng cho nó cưới Xán Xán.”

“Thì con ông cũng là cảnh sát đó thôi, không phải đã cưới đến tiểu thư của sĩ quan cao cấp đó sao!” Thật là song trọng tiêu chuẩn.


“Không giống, con tôi vĩ đại, cưới con dâu cũng vĩ đại.” Ba ba Đào tuy rằng nổi trận lôi đình, nhưng bất tri bất giác cùng mẹ Đào đi về hướng nhà ăn.“Ai lại giống như thằng nhóc ngốc nghếch này, tôi bảo nó đừng về đây, thì đúng mười năm nó không thèm về, nuôi con chó con mèo còn biết cảm tình với mình, ai như nó……”

Ách…… Trên mặt Ngao Húc Bang xuất hiện ba vạch hắc tuyến.

Năm đó không phải bảo anh đừng về đây nữa sao? Tại sao bây giờ lại mắng anh vong ân phụ nghĩa không trở lại vậy? Anh ngơ ngác đến không hiểu nổi.

“Đứng lên ăn cơm.” Đào Xán Xán tiến lên, cầm cánh tay anh, kéo anh đứng lên.

“Không phải sợ, mẹ em đã đứng về phía em mà.”

“Anh không sợ a!” Dù sao trước kia thường bị đánh mà, .“Chỉ là……”

“Ba em là như vậy, người có chức quyền, luôn khẩu thị tâm phi(*).” Đào Thế Đường vỗ vỗ bờ vai của anh,“Thói quen là tốt rồi.” Sau đó mang theo vợ cùng cặp bé gái sinh đôi đi về hướng nhà ăn.(Lời nói khác trong lòng)

“Em sẽ bảo vệ anh.” Đào Xán Xán cười meo meo nói,“Đi a! Mẹ em nấu thật nhiều thức ăn muốn cho anh nếm thử.”

Cho dù đây là một buổi tiệc Hồng Môn Yến, anh cũng muốn kiên trì tiến đến.

Tuy rằng quá trình có chút khác biệt, nhưng nhìn thấy nụ cười của cô, lại nhìn theo bóng dáng của Ba ba Đào cùng mẹ Đào, Ngao Húc Bang nhịn không được cầm tay cô.

Anh càng thêm kiên định, anh muốn sống cùng với cô, sau đó cùng nhau vượt qua từng ngày từng ngày trong tương lại….

*******************************

Overnight suốt đêm? Đáng giận! Năm đó cô vẫn còn nhỏ tuổi, nên không tham gia vào những cuộc nổi loạn của bọn họ. Đào Xán Xán nghiêng đầu, nghe lén bọn họ đối thoại.

“À! Thủy muội muội ở cửa hàng tạp hóa phải không?” Ngao Húc Bang gãi gãi đầu, miễn cưỡng nhớ tới một chút, nhưng vẫn nhớ không nổi có chút nào như cô ta nói.

“Không phải! Em là Tây Thi thủy muội!” Hoàng Tú Cúc không biết là khóc hay cười, kích động giới thiệu chính mình.

“Được rồi! Đó không phải trọng điểm. Cô nói chồng cô đánh cô, vậy cô có đến bệnh viện nghiệm thương không? Cô có muốn tố cáo anh ta, sau đó ly hôn?” Ngao Húc Bang lấy xấp tài liệu ra thì đã biết cô ta không phải mới đến báo án lần đầu tiên.

“Tôi…… Tôi không có muốn tố cáo anh ấy, chỉ là……”


Anh nhịn không được lại phun ra lời thô tục,“ Cô Hoàng Tú Cúc, cô đã đến báo án ba lần, mỗi một lần đều không tố cáo cũng không ly hôn với anh ta, cô có biết một ngày nào đó cô sẽ bị đánh chết hay không?”

Hoàng Tú Cúc rụt cổ, ngập ngừng nói:“Emcó biện pháp gì chứ? Nếu em ly hôn với anh ta, thì anh ta sẽ quăng hai đứa bé cho em nuôi, em là phụ nữ yếu ớt lấy tiền đâu mà nuôi tụi nó? Tuy rằng anh ta đánh em, nhưng tốt xấu gì cũng cho em tiền xài, cho nên em chỉ có thể chạy tới cục cảnh sát, muốn các anh mang em về nhà, sau đó dùng miệng cảnh cáo anh ta đừng đánh em nữa……”

“Có tác dụng sao?” Anh nhìn Hoàng Tú Cúc, nghiến răng nghiến lợi hỏi,“Cô nhìn bộ dáng của cô bây giờ giống ai, nếu cứ tiếp tục cô sẽ bị đánh thê thảm.”

“Đây cũng là mạng của em a!” Vẻ mặt Hoàng Tú Cúc ủy khuất,“Ai bảo em trước kia đã chọn A Tài chứ? Nếu người tôi chọn lúc trước là……” Cô nhìn anh, muốn nói lại thôi.

“ A Tài?” Ngao Húc Bang cau mày, suy nghĩ một chút,“Không phải là cô gả cho Trần Thanh Tài chứ?”

“Đúng vậy! Chính là A Tài lúc trước thường hay đi cùng anh đó.”

Ngao Húc Bang bỏ bút lại, hai mắt chợt tắt, đứng lên, đồng thời đem Hoàng Tú Cúc kéo đến.

“Đi, hiện tại cô mang tôi đi gặp A Tài.”

“Nhưng……” Hoàng Tú Cúc do dự.

“Khốn kiếp, lúc trước cùng nhau lăn lộn, khinh thường nhất là những tên súc sinh đánh phụ nữ.” Anh đang chuẩn bị rời khỏi mới phát hiện Đào Xán Xán còn ngồi ở tại chỗ, vì thế dừng chân, ,“Xán Xán, em về cùng với Thế Đường đi, anh….”

“Em muốn đi cùng anh.” Đào Xán Xán đứng dậy,“Em sẽ ngoan ngoãn ngồi ở trong xe cảnh sát, sẽ không gây phiền phức gì cho anh đâu.”

“Nhưng……” Đây xem như công vụ nha!

“Cô Hoàng cũng cần phải có người đi cùng mà?” Cô nhìn Hoàng Tú Cúc lộ ra ôn nhu tươi cười.“Ít nhất tôi có thể giúp cô.”

“Ách…… Được rồi!” Ngao Húc Bang ngẫm lại cũng đúng, nữ cảnh sát điều từ nơi khác đến cũng sẽ không kịp.

Hoàng Tú Cúc hơi nhíu mày, hai mắt tràn ngập đề phòng nhìn Đào Xán Xán.

Nhưng là, không có bất luận kẻ nào phát hiện.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.