Công Chúa Thời Tiết

Chương 171


Bạn đang đọc Công Chúa Thời Tiết: Chương 171

Qua một trận làm loạn lên cả hai đều bị nhốt chung với nhau chờ cho tới khi luật sư biện hộ tới bảo hộ mới được phép thả ra nhưng riêng về cô thì vẫn là nhân vật bị tình nghi lên không được phép rời khỏi địa phận thành phố nửa bước.
Vợ chồng ông bà Quách vừa nghe tin con gái bị tình nghi là tội phạm giết người liền cấp tốc bay về nước.Chuyện này sao có thể?Đánh chết họ cũng không tin.

-Lần này con nhỏ họ Quách đó có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa hết tội.Tiểu thư,người cứ yên tâm đi ạ.
Tên vệ sĩ khúm núm nịnh nọt cô gái trước mặt.
-Làm tốt lắm!Anh đi về trước đi.Tôi sẽ về sau!
-Vâng,thưa tiểu thư!
Tên vệ sĩ cúi đầu chào cô gái rồi lái chiếc xe đi mất.
-Hoàng à,Cậu đang ở đâu vậy?Dảnh không,tới cầu Trường Tam đón tớ đi.

“Bây giờ tớ đang bận chút việc cậu chịu khó bắt taxi về nhé.”
-Nhưng,tớ bị cướp mất túi sách rồi..
Nhỏ nắm chặt túi sách trong tay,giọng nói ra vẻ cực kì đáng thương.Muốn bơ nhỏ sao?Chuyện đó làm sao có thể xảy ra với nhỏ chứ!
“Vậy!Được rồi,cậu đứng đó chờ,tớ tới liền.”
Cúp điện thoại,Hải Anh thẳng tay đáp chiếc túi sách hàng hiệu xuống sông mà chẳng có một chút thương tiếc nào.Tiền sao?Nhỏ cũng đâu có thiếu.Chiếm được trái tim Lâm Hoàng lúc này mới là điều trọng yếu nhất.
..
-Chú Tấn,lần này cháu nhờ cả vào chú.
-Được rồi,nhìn cháu khẩn trương như vậy có khi nào là người trong lòng không?Haha,yên tâm,chú sẽ cố gắng hết sức.
-Vậy cháu xin phép đi trước ạ!
Bị ông chú đoán trúng tâm tư,hắn đỏ mặt ngượng ngùng,ngay sau đó liền xin phép rời đi.
Nhìn bóng dáng chàng trai khuất sau cánh cửa văn phòng luật sư thì nụ cười trên môi ông mới dần khép lại.Ánh mắt ông nhanh chóng tập chung vào tập tài liệu mà hắn đặt trên bàn.Đôi lông mày nghiêm nghị từ từ nhíu lại.
~Tối
Sau khi dùng cơm tối xong Hải Anh mới bằng lòng buông tha cho hắn.Đứng trước cổng nhà nhỏ khẽ nở nụ cười thật tươi.Kẻ mà nhỏ ghét thì đã bị bại thê thảm dưới chân nhỏ,còn người nhỏ thích thì cũng đang dần nằm trong tay nhỏ rồi.Trăng hôm nay mới đẹp làm sao!
-Cậu vui tới vậy sao?

-Ai đó!Mau ra đi.
Nhỏ khẽ lùi lại hai bước,ánh mắt rơi vào phía cổng nhà.
-Thiên Hà!Sao cậu lại tới đây,tìm tôi có việc gì sao?
-Phải,việc này rất quan trọng.Vì vậy tôi mới đến tận nhà tìm cậu chứ.
Thiên Hà nhíu mày lạnh lùng tiến từng bước về phía Hải Anh.Nhỏ bất giác lùi lại từng bước.
-Cậu..u có việc gì thì nói đi!
-Sao lại sợ hãi như vậy?Đã làm ra chuyện gì xấu xa lên chột dạ chăng?
-Sao…oo tôi phải sợ chứ?Cậu tới đây chỉ để nói vậy sao,nếu thế thì tôi không dảnh.
Nói xong nhỏ quay bước vội vàng định đi vào trong nhà nhưng Thiên Hà đâu có thể buông tha cho nhỏ dễ dàng như vậy chứ.
-Ááá..đau!Quách Thiên Hà cậu làm cái gì vậy?

Nhỏ hắt tay Thiên Hà ra khỏi vai mình,tức giận hét lên.
Thiên Hà không trả lời mà chỉ nhếch môi cười lạnh.Đôi mắt tím nhạt nhìn thẳng vào đôi mắt nâu tràn ngập tức giận nhưng đang dần trở lên mơ hồ của nhỏ.
-Là mày thiết kế hãm hại Thiên nhi của tao?
-Đúng vậy!
Qua một hồi tra hỏi Thiên Hà đã hoàn toàn nắm rõ sự tình.Khá khen cho tâm địa rắn rết của Vương Hải Anh cô.Nhỏ vừa quay lưng rời đi thì thân hình Hải Anh hoa lệ té xuống.Ngất xỉu ngay trước cổng nhà.

“Tin tức mới nhất trong ngày:tiểu thư nhà họ Lâm sáng ngày hôm nay trong cuộc họp báo đã thừa rằng cô mới chính là kẻ chủ mưu hãm hại cô Quách Thiên Thiên và gây ra cái chết cho cậu thanh niên tên Đào Trí Tùng.Bằng chứng chính là bức thư dụ cô Quách lên núi.Cô Lâm đã thừa nhận rằng tất cả hành động này đều xuất phát từ lòng ghen tị,nay thấy day dứt lương tâm lên quyết định hướng mọi người nhận tội.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.