Công Chúa Thời Tiết

Chương 102


Bạn đang đọc Công Chúa Thời Tiết: Chương 102

Được rồi,tiếp tục học bài.
Đám tiểu quỷ nghe thầy nói vậy liền lém cái tò mò qua một bên,tập chung nghe giảng.Lát nữa ra chơi sẽ biết sớm thôi!

-Nhìn mặt ông thầy khả nghi quá!Mà cái thứ bất ngờ không biết là cái quái gì nhỉ?Tò mò ghê!
Cậu ngó nghiêng tìm đường một hồi,cái miệng không ngừng lẩm bẩm.Cũng tại đang là giờ học nên chẳng gặp bóng đứa học sinh nào cả,nếu không chắc sẽ tìm ra dễ hơn nhiều rồi ấy chứ.
-A,cái biển chữ x đây rồi,vậy là sắp tới.Tốt!

Cậu thầm đắc ý,cái bóng dáng cao lớn nhanh nhẹn mon men đi theo hàng cây um tùm vào sâu bên trong hơn.Tiếng róc rách nhanh chóng chuyền tới tai cậu.Khẽ nhăn mặt,bước chân chợt dừng lại.Ở đây có nước!
Đúng như cậu nghĩ,một cái hồ nước xanh biếc mau chóng xuất hiện trước mắt cậu.Đẹp vô cùng,nhưng đối với cậu lại như ác mộng ngàn thu.
-Thầy ta dám đe doạ mình?Không lẽ thầy ta biết quỷ sẽ sợ nước sao?Đáng chết!
Bàn tay cậu khẽ nắm chặt lại,đôi mắt xanh lá hiện lên sự tức giận ngập trời.Điểm yếu trí mạng của cậu đã bị thầy ta nắm rõ rồi sao?Xem ra là cậu đã quá khinh địch rồi.
-Xem ngươi làm sao thoát ra khỏi đây!
Một thanh âm lạnh lẽo truyền tới mà tuyệt nhiên không thấy người đâu.Cậu bỗng thấy rùng mình trong chốc lát.Thầy ta đến tột cùng là ai?Không lẽ là đại hoàng tử Thiên Phong nổi danh trên tiên giới?

Tiếng tăm của con trai ngọc hoàng sớm đã được quỷ giới biết đến.Năm tuổi đã có thể hô mưa gọi gió,tám tuổi đã dẫn đầu đội quân tiên đình dẹp yên ma giới,thu phục được đại ma đầu Huyết Cửu…vv..
Trời đất ơi!Ông thầy chủ nhiệm này chính là một đại nhân vật cỡ khủng được cha cậu ngày đêm ca ngợi,quỷ giới kính phục đó sao?
Cậu thầm chấn động trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn giữ được vẻ bình tĩnh vốn có.Tốt hơn hết là cậu vẫn lên thoát khỏi đây trước đã,còn mọi chuyện để sau hãy tính.
-Thầy muốn làm gì?
Cậu mở miệng,cậu không tin là thầy ta đã dụ cậu vào đây rồi mà có thể để cậu bình yên trở ra.Nhưng nếu giết cậu thì tuyệt đối không.Có lẽ thầy chỉ muốn cảnh cáo cậu chút thôi.
Không có tiếng phản hồi,cậu thở dài một hơi,tính đi theo lối cũ trở ra nhưng vừa đi được vài bước liền bị đánh bật trở lại.Quả nhiên là cậu bị anh giam trong trận pháp rồi.Đã vậy còn phải ở chung với cái hồ ghê tởm đó chứ.Cậu không muốn!!
-Thầy mau thả em ra đi.Cái bất ngờ này nặng quá em không đỡ nổi đâu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.