Đọc truyện Công Chúa Quý “Tính” – Chương 5
Sau khi đã giải quyết chuyện nhà xí xong, chúng ta rõ ràng cần phải tắm
rửa một chút. Vô Mẫn Quân liền chỉ cho ta khẩu khí và tư thế bình thường của hắn. Ta học đại khái một chút rồi bảo hắn trốn ở đằng sau để ta gọi cung nữ đi dục phòng chuẩn bị nước tắm.
Dục phòng chính là nơi
tắm rửa. Đầu tiên cần chuẩn bị nước ấm, cánh hoa và v.v, tuy rằng đối
với ta mà nói, cảm thấy có chút xa hoa, nhưng dường như Vô Mẫn Quân một
chút không cảm thấy kì quái, có lẽ đó chính là thói quen của hắn.
Cung nữ bên cạnh Vô Mẫn Quân đều cực kỳ tố chất, nhìn thấy ta có vết máu
trên mặt, quần áo lộn xộn thế nhưng một chút cũng không dám nhìn lâu.
Đại để là Vô Mẫn Quân xưa nay biến thái, bất
Sau khi tất cả đã được sắp xếp chuẩn bị xong, ta mới phát hiện ra một vấn đề thật chết người – tắm rửa như thế nào?
Không phải là chúng ta giúp đỡ nhau tắm rửa chứ…
Ta cho toàn bộ cung nữ lui ra ngoài, rồi để cho Vô Mẫn Quân đi ra. Hắn nghi hoặc nói: “Có chuyện gì vậy?”
Ta khó xử nói: “Chúng ta… tắm rửa như thế nào?”
“À… ý ngươi là…” Hắn cúi thấp đầu, nhìn nhìn cơ thể “Ta”, “Yên tâm đi, ta
sẽ không nảy sinh bất kỳ hành vi không đứng đắn nào đối với thân thể
ngươi—— nói thật, Trường Nghi công chúa, năm nay ngươi đã bao nhiêu tuổi rồi? Vì sao ta cảm thấy, nửa người trên của ngươi với ta, cũng không
khác nhau là mấy…”
Ta nghiến răng nghiến lợi: “Sắc lang!”
Suy nghĩ một lát, ta cũng cúi đầu nhìn nhìn thân thể của hắn, sau đó nói:
“Vô Mẫn Quân, kỳ thật ta cũng hiểu được, nửa thân dưới của chúng ta cũng không có gì khác nhau đâu…”
Vô Mẫn Quân không nổi giận mà còn cười lại: “Khác nhau thế nào nếu có cơ hội ngươi sẽ biết thôi.”
“…”
Đùa giỡn với lưu manh, nhất định đỏi hỏi phải có tài ăn nói cùng kỹ năng. Hiển nhiên ta chưa so được với hắn…
Ta nói: “Vậy nhiều chỗ tư mật như vậy sao có thể không biết xấu hổ chạm
vào? Ta không muốn chạm vào của ngươi, ngươi chạm vào ta thì về sau ta
cũng không còn trong sạch …”
Vô Mẫn Quân nhíu mày nói: “Ngươi về sau sẽ gả cho ta, còn muốn trong sạch cái gì?”
“…”
” Bằng không như vậy, ” Vô Mẫn Quân nói, “Ngươi giúp ta tắm, ta giúp ngươi tắm.”
“… Ngươi là người quá vô sỉ !”
” Ta làm sao lại thành như vậy!”
” Như vậy chẳng phải là ta chạm vào ngươi ngươi chạm vào ta?”
“… Nữ nhân như ngươi cũng thật phiền toái, làm sao mà lại nhiều chuyện như vậy!”
Vô Mẫn Quân chọc chọc vào da mặt ta, thật là đáng giận! Hắn cứ tự nhiên
chọc vào da mặt đáng yêu của ta như vậy, thật sự khiến cho ta muốn xông
lên tát cho hắn một cái nhưng lại không thể xuống tay.
Ta kiên nhẫn nói: “Mặc kệ thế nào, chính là ta không muốn…”
Vô Mẫn Quân thở dài: “Một khi đã như vậy, ngươi có thể cho cung nữ tiến
vào giúp đỡ ngươi. Chẳng qua là nếu làm như vậy, trước hết phải tìm giúp ta một thân phận, à, cứ nói là cung nữ hôm qua ta tùy ý chọn trúng
vậy.”
Ta chán ghét nhìn hắn: “Tự nhiên như vậy, xem ra ngươi cũng đã làm không ít lần.”
Vô Mẫn Quân tùy tiện nhìn ta cười, cũng không nói lời nào.
Nếu đã thỏa thuận xong, ta để cho Vô Mẫn Quân cởi xiêm y đi vào bồn trước,
cũng dặn hắn trăm ngàn cũng phải nhắm mắt, Vô Mẫn Quân biết nghe lời
phải nói: “Ta đã nói rồi, nửa thân trên chúng ta không khác nhau, ta
nhìn thân thể ngươi không bằng sau khi hồi phục tự mình soi gương.”
“…”
Ta thật sự có mong muốn ấn đầu hắn xuống bồn nước cho xong chuyện…
Sau đó ta cũng cởi xiêm y, một lần nữa lại để cho cung nữ tiến vào đây,
trong quá trình này ta cũng gần như là nhắm mắt lại , cho dù không nhắm, cũng kiên quyết không nhìn xuống phía dưới.
Sau khi vài cung nữ
tiến vào, nhìn thấy Vô Mẫn Quân dường như có chút kinh ngạc, nhưng bởi
vì trường kỳ chịu đựng sự dâm uy của hắn mà không dám mở lời, ta thản
nhiên phân phó: “Giúp nàng và ta tắm rửa một chút.”
Ta và Vô Mẫn
Quân mỗi người chiếm một góc phía đông nam và phía tây bắc của dục phòng rộng lớn, hơn nữa lại còn quay lưng lại với nhau, việc này đại khái có
chút cổ quái khiến cho thần sắc vài cung nữ trở nên thực khôi hài, nhưng các nàng vẫn cúi đầu đến giúp ta tẩy thân mình.
Ta không có thói quen được người khác hầu hạ, cảm thấy rất kỳ quái, trong lòng lại lo
lắng sắc lang trợn mắt nhìn lén thân thể ta, tuy rằng thân thể ta xác
thực không có gì hay ho để nhìn, nhưng suy cho cùng cũng có chút lo
lắng…
Ai biết vấn đề còn lớn hơn nữa lại tới.
Mấy cung nữ
kia dùng khăn bố giúp ta chà thân mình, hơn nữa còn tỏ ra rất quen
thuộc, ngay cả chỗ kia cũng chà sạch, tuy rằng ta cảm thấy thực không
thoải mái, nhưng thấy bọn họ tự nhiên như vậy, biết chắc chắn là Vô Mẫn
Quân trước kia cũng được hầu hạ như thế này, cho nên không thể nề hà mà
tiếp nhận rồi, nhưng mà không bao lâu, cái chỗ mà chỉ thuộc về nam giới
lại có thể dần dần có phản ứng…
Ta vốn đang ở trong bể, sương mù
chung quanh cùng hương khí vấn vít, cả người có chút hôn mê, đến lúc cảm giác được chỗ ấy có phản ứng, chỉ cảm thấy máu cả người đều dồn hết lên mặt. Ta quát to một tiếng, cầm lấy một tấm khăn màu trắng bên cạnh đánh về phía chỗ đó một chút — thiên địa chứng giám, đây là động tác bản
năng của ta, lúc ấy chỉ cảm thấy cái chỗ kia là đại diện cho sắc lang Vô Mẫn Quân, vì thế liền đánh …
Ai biết, chỗ đó yếu ớt như vậy chứ…
Ta đánh xong liền hiểu được kẻ chịu khổ chính là ta, kịch liệt đau đớn bắt đầu lan tràn, ngay cả kêu đều không kêu được, chỉ có thể thống khổ cuộn mình mà đứng lên, các cung nữ giương mắt đờ đẫn, không nói ra lời nhưng không biết làm sao để lui ra, mà tệ hơn là, Vô Mẫn Quân “Kinh nghiệm
phong phú” ở một góc lập tức vọt lại đây, dù là đang ở trong nước nhưng
hắn đi giống như đang ở trên mặt đất, hắn dùng giọng nữ của ta mà hô:
“Vân kiểu, ngươi làm cái gì thế? !”
Kêu thì kêu đi, hắn còn bắt được cánh tay của ta, dám đem thân thể ta đứng thẳng lên, cúi đầu xem xét chỗ thương…
Ta còn có thể cảm giác được hắn lại có thể còn dùng tay cẩn thận chạm vào một chút…
Tay của ta … … …
Ta rất muốn đá văng hắn ra, lại khổ nỗi đau tới mức không còn sức lực,
cùng lúc đó là ta cảm thấy chính mình lại không thể đặt chân xuống được.
Mấy cung nữ bên cạnh đã sớm bị dọa tới mức mặt không còn chút máu, làm khó
ta trong lúc đang đau nhức kịch liệt còn có thể nói trong hơi thở mong
manh: “Các ngươi đều lui ra đi…”
Mấy cung nữ vội vàng chạy ra ngoài.
Chờ thật vất vả mà đau đớn hơi hạ xuống một chút, ta liền nhìn thấy Vô Mẫn
Quân đang chống nạnh mặt đối mặt với ta: “Ngươi là một nữ nhân điên,
xuống tay cũng quá độc ác! Ngươi chắc là hận ta quá nhiều, muốn ta đoạn
tử tuyệt tôn à… !”
Ta khóc không ra nước mắt: “Trước tiên ngươi cứ mặc quần áo vào đã…”
Vô Mẫn Quân ngẩn người, theo bản năng cúi đầu muốn nhìn một chút, ta bất
chấp nhiều như vậy, một cái tát liền bay tới: “Sắc lang, không cho phép
cúi đầu!”
Sau đó ta chỉ thấy mặt mình chậm rãi sưng lên…
Vô Mẫn Quân đau đớn mất cả tiếng, nhưng rốt cục thì không cúi đầu, hắn
nghiến răng nghiến lợi nói: “Nữ nhân này, thật sự là quá điên cuồng, mặc kệ là đối với mình hay là kẻ địch, xuống tay đều không lưu tình như vậy …”
Ta đánh xong mới biết đau lòng, nghĩ đến đó là khuôn mặt
mình, không khỏi hao tổn tinh thần nói: “Ngươi còn dám nói, ai bảo ánh
mắt ngươi ngắm loạn …”
Lần đầu tiên hai người chúng ta tắm rửa,
chỉ có thể dùng câu “Lưỡng bại câu thương” để hình dung… Hắn đau trên
mặt, đau ta phía dưới…
***
“Lưỡng bại câu thương” như vậy, đời sau gọi là đản đau (cùng đau)
(từ đản đau mềh ko bít dùng từ j cho giữ nguyên ý nên để nguyên nhá^^ bạn
nào có ý kiến hay ho j thì bảo với mềnh nhá :X)