Bạn đang đọc Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em ?: Chương 67 : Tâm Sự
“Gì !!!!????”
Nó sững sờ, hét to lên. Câu nói của hắn chẳng khác gì một quả bom khủng bố ném vào đầu nó.
“Có cần phải hét to thế không !? Chẳng phải là cô có tới hai người bạn trai à !?”
Hắn chau mày bịt lỗ tai, không ngờ không lực hét của nó lại thâm hậu tới vậy.
Bloodmix méo xệch cả miệng, hai mắt trợn trừng muốn thổ huyết. Hóa ra bấy lâu nay, cái tên công tử mặt dày này suốt ngày hết né tránh rồi lại giở chứng cáu gắt nó chính là cái lý do hiểu lầm quá đáng này ư . Nó làm gì có thời gian để lăng nhăng tới mức rảnh rỗi như hắn chứ. Cho dù nó có nhiều đàn ông theo đuổi thì sao, hắn đã thấy nó chấp nhận ai bao giờ chưa mà lại dám khẳng định một cách chắc nịch như thế. Đúng là có mắt lại chẳng khác gì mù , biết vậy trước khi đến thăm thì nó đã mua một cái kính không tròng cho hắn rồi.
Bloodmix nghiến cay nghiến lợi, ấm ức quay đi chỗ khác không thèm trả lời. Có điều, bản thân nó không hề biết rằng hành động vừa rồi của mình lại giống như một sự hờn dỗi vu vơ của những cô gái khi yêu.
Sum giật mình, kinh ngạc bởi nét cảm xúc đáng yêu xuất hiện rõ ràng trên khuôn mặt nó. Hắn không hề nghĩ rằng, một người lúc nào cũng tỏ ra lạnh lùng, thanh cao như nó mà cũng có biểu hiện dễ thương tới như vậy.
Một lúc sau, mới có tiếng nói vang lên nhưng giọng nói của nó đã vài phần lạc hẳn, âm điệu buồn rầu, đôi chút chán nản nhẹ nhàng hòa nhập vào mảng không gian tĩnh lặng,
đong đầy tâm sự.
“Duncan là bạn thân của tôi, cũng như Black Moon với Red Fire !”
“Anh ấy là một người rất tốt, vô cùng thấu hiểu nỗi niềm của mỗi người, chính vì thế tôi mới thường gặp và trò chuyện với anh ấy, trút bầu tâm sự cùng với Duncan !”
“Tôi xem anh ấy như là một người anh trai, đôi lúc anh ấy khiến tôi có chút bực dọc…..nhưng mà những lúc lòng tôi có những điều không thể nói cho hai người bạn của mình thì tôi luôn luôn đi tìm anh ấy…..bởi vì chỉ có anh ấy mới biết giữ kín những tâm sự khó nói của tôi !”
“Cho nên anh ấy không phải là bạn trai tôi !”
Hắn ngỡ ngàng, thầm sắc tối sầm rồi câm bặt. Ẩn hiện sau lớp tóc phất phơ mềm mại là một đôi mắt cuồn cuộn sóng hiện lên vẻ áy náy xót xa. Bloodmix chỉ cười vu vơ, nó xỏ
hai bàn tay đan chéo vào nhau, tiếp tục lời nói. Tuy nhiên, lúc này cả cơ thể nó bỗng dưng trở nên run sợ, yết hầu trong cổ họng như có thứ gì đó bóp nghẹt, khổ sở tột cùng.
“Còn người đàn ông tóc trắng đó…….anh ta…đúng là bạn trai tôi !”
“Không chỉ là một người bạn trai mà còn là….vị hôn phu gắn kết với tôi suốt cả đời…”
Choang !
Lời giải thích chẳng khác gì quả bom đả kích hắn, những xót xa áy náy trong lòng chợt chuyển thành loại đau đớn tột độ, gần như cấu xé trái tim hắn ra trăm mảnh, ngâm luộc
dưới đáy nước sôi.
Hắn cố gắng điều chế hô hấp, bình tĩnh lắng nghe nó. Cứ ngỡ là bóng tối sẽ bao trùm trái tim mãi mãi nào ngờ ánh sáng đến với hắn còn hơn cả đột ngột, đặc biệt là câu nói thứ hai, làm hắn thót tim đến kinh hoảng.
“Nhưng tôi và anh ta đã chia tay……hôn ước cũng đã hủy…”
“Ba tôi ra lệnh hủy hôn ước giữa tôi với anh ta…bởi vì anh ta suýt chút nữa đã giết tôi !”
Nhịp tim đập lệch ngày càng nhiều.
“Trong một lần đi leo núi tập thể ở trường, tôi và Cốt Xích Nhĩ cùng một nhóm! “
” Anh ta là chỉ huy của cả đội nên đi trước để thăm dò con đường, không may bị vấp vào tảng đá ngã xuống vách núi , tôi liền kịp thời cứu anh ta !”
“Sao cô không để hắn chết luôn đi !” – Sum bực dọc, lên tiếng gay gắt.
Bloodmix chỉ biết im lặng cúi đầu, tự mình chế giễu bản thân. Nếu như biết trước được tương lai, nó chắc gì sẽ cứu Xích Nhĩ.
“Ban đầu, tôi và anh ấy đối xử nhau vô cùng tốt….dần dần, tôi cảm thấy khá sợ anh ấy, đặc biệt là những lúc…anh muốn..hôn…tôi !”
“Cốt Xích Nhĩ luôn nói là yêu tôi nhưng mà tình yêu của anh ấy đối với tôi quá đáng sợ, giống như một con quỷ đang ra sức giam cầm một con người vậy, điều đó khiến tôi mỗi
ngày đều thở không nổi !”
Ngay cả bây giờ, cổ họng nó cũng không thể hô hấp được.
Bloodmix co rúm, theo bản năng ôm chặt chính mình. Nó sợ rằng, bản thân không còn khí lực nào để tiếp tục kể câu chuyện tình yêu ám ảnh của nó cho hắn nghe nữa. Qúa
khứ ám ảnh đó không ngừng ùa về, đặc biệt là lúc này, tiếng thét gào ma quái đó vang lên vô cùng mãnh liệt.
“Tôi sợ anh ta, thật sự rất sợ….gương mặt…hơi thở….nụ cười….khiến tôi kinh hãi…tôi tìm đủ mọi cách trốn tránh anh ta, không dám hôn anh ta….cho nên…Xích nhĩ mới bắt đầu nghi ngờ tôi…tính nết dần thay đổi..”
Y giết người ngay trước mặt nó.
Hễ ai tiếp cận hay chỉ cần vượt quá khoảng cách cho phép, y lập tức vung móng vuốt cấu xé đối phương.
Máu tươi bắn tung tóe khắp nơi, có vài giọt lướt qua để lại dấu vết trên má nó.
Ma Cà Rồng vốn là sinh vật dùng máu để nuôi dưỡng thân thể, thế nhưng, đừng nói là khát, ngay cả ý định uống máu , bản thân nó không tài nào mà dám nghĩ đến được.
“Rồi một ngày….tôi đề nghị chia tay anh ta, không ngờ , anh ta bị kích động vồ lấy con dao bên cạnh giá, định đâm tôi….tôi…còn nhớ..rất rõ lời anh ta nói…..”
“Anh sẽ….chặt hết tay…chân em….chỉ có..như thế…em mới…không rời xa anh được…..ụa !”
Cơn buồn nôn tâm lý dâng lên, kết thúc cho lời tâm sự về quãng thời gian kinh hoàng của Bloodmix.
Nó lấy tay bịt miệng, chạy vào phòng vệ sinh nôn ọe, thần sắc trắng xanh tái nhợt không còn từ gì để diễn tả.
Mảng mồ hôi ướt đẫm làm sẫm màu áo nó, bóng lưng cong xuống dốc hết chất lỏng chua chát ra ngoài, khung cảnh này từng nhát từng nhát moi trái tim hắn ra. Lúc này, hắn
thật sự vô cùng hối hận, nỗi đau dằn vặt cứ cháy âm ỉ như cố sức thiêu toàn bộ cơ thể, cổ họng nghẹn đắng muốn nói mà không có chút dư âm.
Sum đớn đau, suy sụp ôm đầu. Tiếng nôn mửa từ nhà vệ sinh liên tục truyền đến như những lời gào thét, trách móc giáng ồ ập vào người hắn. Nếu như, bản thân hắn tìm hiểu
kĩ hơn, nếu như bản thân hắn không có những hiểu lầm quá đáng thì nó đâu mệt mỏi, khổ sở đến vậy.