Bạn đang đọc Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em ?: Chương 49 : Khu Rừng Ký Ức – Lời Cảnh Báo Của Thiếu Nữ (1)
Hương sắc đỏ ngập tràn trong biển máu , mùi tanh ngọt nồng nặc chạy xuyên xuốt thấm sâu vào các dây thần kinh . Huyết mạch trong cơ thể bắt đầu nóng rực lên , nó cảm giác như có ngọn lửa nóng sôi sùng sục , từng từng chút thiêu đốt tất cả mọi thứ trong cơ thể nó .
Ngọn lửa chứa đầy sự oán hận .
Chúng cháy mãi , không bao giờ nguôi .
Rốt cuộc sự oán hận này xuất phát từ đâu !? Chúng muốn nói điều gì với nó !?
ROẸT !
Tiếng xé gió nhanh chớp nhoáng , vụt ngang qua thính giác . Nó mở mắt , thấy những kẻ đang quấn chặt lấy nó bỗng gào thét , cổ tay đứt lìa ra . Lần lượt lần lượt mảng đỏ tươi bị nhuộm tím bởi thứ ánh sáng violet . Tựa sóng biển nổi giận , đám máu me run rẩy cuốn quýt trốn để lại nó chơi vơi giữa bóng tối huyền u lạnh lẽo .
Nó chuẩn bị cuốn vào tầng không gian khác . Lực cản của không khí như muốn ép hết tim , gan , ruột bên trong cơ thể đẩy ra ngoài . Thậm chí còn có thể thấy mái tóc dựng đứng , chỉa thẳng trên cao . Váy trắng tuyết bay tung tóe , che phủ toàn bộ gương mặt tái nhợt như cánh hoa nhài rơi lả tả xuống mặt đất .
UỲNH !
Khói bụi mịt mù………..
“Khụ !”
Cú chạm đất cực mạnh truyền cơn đau vỡ vụn lan tràn khắp xương sống . BLOODMIX ho hắt , lá phổi bị đè nén phun bắn ngụm máu tươi . Tiếng răng rắc kinh dị vang lên , cơn đau
khủng khiếp khiến dây thần kinh co quắp . Đôi đồng tử tím trợn to thắt rút , chất lỏng đục ngầu lan rộng ướt đẫm quanh cơ thể trắng xóa .
Đau quá !
Không thể cử động !
Ánh sáng đang héo hắt dần !
Mình sắp chết sao ?
Mấy ý nghĩ luẩn quẩn , linh tinh đột nhiên làm bùng nổ cảm giác sợ hãi . Nó run rẩy , sợi chỉ máu từ khóe mắt chảy ra . Nó muốn kêu , nhưng cổ họng chả còn một chút dư âm nào nữa . Cảm giác hiện giờ như bị chôn vùi dưới hố sâu tuyệt vọng .
Không ! Không phải ! Có gì đó không đúng !
Có sự bất thường kì lạ nào đó đang ở đây !?
Nó đâu phải con người , nó là MA CÀ RỒNG . Đáng lẽ những chỗ bị thương phải liền lại chứ , sao chúng cứ liên tục đổ máu thế này !?
“Vì sao !?”
Âm thanh xa lạ băng giá từ đâu truyền tới . Hơi giật thót , nó ngồi dậy , cơn đau đớn hoàn toàn biến mất đi . Tựa cứ như một trò chơi , vũng nước đỏ xung quanh bốc hơi tan theo không khí . Thần thức dần dần phục hồi , nó tỉnh ngộ , âm u lặng lẽ quay lại , nhìn thẳng cái bóng đen mập mờ ở sau lưng nó tự lúc nào .
Đen đến nỗi hòa quyện làm một với sự tăm tối rùng rợn .
“Bởi vì…….đây là mơ !”
XOẢNG !
Bóng tối vỡ bùm lần lượt lần lượt rơi xuống kêu loảng xoảng . Đường nứt cong lóe sáng , di chuyển va chạm càng làm cho bóng đêm thưa thớt nhiều hơn . Một tia sáng nhỏ chút thôi , cũng đủ để lấy cánh tay che mắt lại . Không gian u ám rung chuyển dữ dội , luồng cuồng phong hung dữ áp thẳng quật mạnh vô cơ thể trắng xóa .
VÙ…VÙ…VÙ
Một lần nữa tếp tục đẩy tới nơi khác .
Rốt cuộc khi nào thì chúng mới dừng lại !?