Bạn đang đọc Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em ?: Chương 47 : Thích Nhưng Không Thể !
Như dã thú đói , hắn điên cuồng cắn mút cánh môi nó . Cảm giác đau rát , ê ẩm tới tận chân răng . Nụ hôn lần này hoàn toàn khác so với những lần trước , cử chỉ hành động ôn nhu bị thay thế bởi loại cưỡng ép phẫn nộ .
Khó khăn hô hấp , toàn bộ hơi thở đều bị tên cầm thú chi phối . Nó cào cấu dãy dụa , dùng mọi sức lực đẩy hắn ta ra . SUM cau mày , cánh tay lực lưỡng nhanh chóng bắt lấy tay nó , không chút trở ngại mà bất ngờ bẻ ngược ở phía sau .
“Bỏ ra ! Thằng khốn !!!!!” – BLOODMIX hét , âm giọng gào rống , bất lực tột cùng . Đồ khốn ! Đồ cầm thú ! Đồ dê cụ ! ĐồXXXXX !Tại sao mình lại yếu thế này ? Rõ ràng mình là VAMPIRE cơ mà ! Con người không thể sánh nổi trừ phi là HUNTER cấp thượng đẳng .
“Tôi không hiểu tại sao ? Rốt cuộc em có loại thuật gì ……. lại khiến tôi không lúc nào nhớ em tới thế !?” – Hắn từng đọc một cuốn sách kể về MA CÀ RỒNG . Chúng là quỷ dữ đội lốt con người , vẻ đẹp của chúng có thể khiến nhiều kẻ khác si mê . Vẻ đẹp của nó , cũng y như chúng vậy . Làn da trắng bệch, bờ môi mỏng manh , con ngươi tím đen huyền ảo . Một tác phẩm nghệ thuật hắc ám say đắm đến tuyệt vời .
Nó cứng đơ , hốc mắt bỗng nhiên ươn ướt . Bóng hình mờ ảo trước mắt khiến lòng nó cảm thấy nhói đau . Mất mát , tuyệt vọng , bi thương từng đợt từ từ trỗi dậy . Sợ chỉ cần buông tay một cái , là người đó vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này .
“BLOODMIX !” – Hắn lần đầu gọi tên thân mật như thế .
Chưa kịp nói gì , câu trả lời đã bị tên cầm thú nuốt trọn . Hắn thô bạo , đẩy gáy nó lên cao . Lưỡi rắn thừa cơ tiếp tục chui vào , xâm chiếm khoang miệng . Nó thở dốc , cơn đau bỏng rát từ cánh môi ,lan đến tận dây thần kinh đau tê liệt .
Phụ nữ lòng tham vô đáy là cái câu mà mọi người thường bàn tán , tuy nhiên sau 10 phút thử nghiệm nó nhận ra đàn ông mới là kẻ có lòng tham vô đáy hơn . Chứng cứ duy nhất chính là nụ hôn bám dai như đĩa này , nó cố gắng thử hết các cách trốn thoát nhưng tất cả hầu như đều vô hiệu .
Càng vùng vẫy , ngọn lửa dục vọng càng bị kích thích . Hắn hung hãn , siết chặt eo nhỏ thon . Giống như không thể ngừng việc tách rời môi mỹ nhân , cho dù có triền miên cả đời không bao giờ thấy thỏa mãn .
Đúng ! Hắn thích nó ! Hắn yêu nó ! Hắn khát khao có tình cảm của nó ! Hắn muốn nó phải ở bên hắn suốt cuộc đời ! Vĩnh viễn ! Thế nhưng…………………
“BLOODMIX ! Vì sao em lại không phải là của anh ?”
Âm thanh khàn khàn cắt ngang không gian lãng mạn , tình ý . SUM bất ngờ chấm dứt nụ hôn làm tim nó cảm thấy trống rỗng , con ngươi NGỌC XANH BIỂN nhẹ nhàng áp sát đôi mắt bi thương . Vầng má gầy trắng lạnh bỗng ươn ướt những hạt mưa thấm đậm nỗi buồn . Giờ phút này , nó thật yếu đuối . Dù có mang thân phận cao quý nhưng nó vẫn là một thiếu nữ chất đầy các vết thương . Lớp vỏ bọc mạnh mẽ hôm nay chính thức bị vạch trần , sự mềm yếu khổ tâm che giấu hoàn toàn bị hắn nhìn thấy .
“Em khóc ?” – Hắn hỏi .
Nó im lặng , con ngươi mờ đục làm bóng tối cũng chao đảo theo . Nó chưa bao giờ khóc trước mặt ai dù chỉ một lần , trừ phi là mẹ nó .
Sự lạnh buốt từ những giọt nước mắt . Chúng rơi xuống in trên vạt áo dày , sẫm một màu đau thương . Hắn nhíu mi , môi mím chặt từ từ mở khóa xích ôm cho nó . Hơi ấm và mùi hương nồng nàn còn vương vấn trong mái tóc thơm bay .
Cô ấy đã có người yêu , sao mày có thể cưỡng hôn cô ấy chứ ?
SUM giễu cợt , cười khổ .
“Về lớp trước đi ! Mấy thứ này để tôi bưng !”
Hắn cúi đầu , nhặt sấp giấy nằm im , lộn xộn giữa sàn nhà . Cơ tay khỏe rắn chắc , thoáng một cái là xong . Nó buồn rầu , nhìn động tác linh hoạt của hắn . Đến khi giấy nằm trọn trong tay , SUM bỏ đi không thèm quay đầu lại .
Lạnh !……lạnh thật ! Lạnh hơn trước nữa !
Cơn đau cũng tăng lên !
Cơ thể tê liệt !
Mình sợ quá !
BLOODMIX ngã quỵ , khóe miệng nhếch cong phiền não .
Nó nâng cánh tay bầm , bất giác sờ đôi môi .
Cái lưỡi hồng nhỏ xinh , khẽ liếm .
Cảm giác hơi ê ẩm xen lẫn vị ngọt ngào cay đắng .
T/G : Hôm nay ta hơi lười , nên ko có hứng thú viết , không miêu tả được quá trình kéo dài nụ hôn và nỗi lòng của cả hai nhưng đợi khi nào quả bóng bơm dần to lên rồi lúc đó ta nói hết . Cảm ơn !