Bạn đang đọc Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em ?: Chương 95 : Lời Cầu Xin Bi Ai
“Lũ nhân loại khốn nạn các ngươi !!!!!!”
Huyết Xích Tử thật không thể chịu đựng nổi nữa, những sợi dây xích quấn chặt khắp thân thể khiến ông ta cảm giác như bị sỉ nhục. Sum đã lợi dụng sự ham muốn giết người của ông ta, đẩy ông ta vào tròng rồi thi triển ma pháp. Bây giờ, cho dù đám thuộc hạ có muốn động đậy tay chân thì cũng phải chú ý đến tình thế lúc này của chủ nhân, thật là một sự nhục nhã chưa từng thấy.
“Huyết bá tước ! Ta không biết giữa người và vợ ta có ân oán gì…nhưng với tư cách là một con người, là một thợ săn. Ta xin ngươi hãy tha cho gia đình ta , một ngày nào đó chúng ta sẽ bàn lại chuyện này ! Còn không… ta đành đấu với ngươi ! “- Hải Trình rút kiếm, toàn thân chảy mồ hôi với áp lực kinh hoàng tản ra từ cơ thể của Huyết Xích Tử. Suốt những năm đắm chìm trong biển máu dài đằng đẵng, đây là lần đầu tiên ông thực sự được gặp một con quỷ có sức mạnh cường đại đến như vậy. Tuy trận pháp này có thể làm giảm pháp lực của yêu ma trong một thời gian NHƯNG ! Những kinh nghiệm ngày xưa đã nói cho ông biết một điều – thứ này chắc chắn sẽ không kéo dài được lâu. Cho nên , thương lượng chính là kế sách tốt nhất, bởi vì, ngay cả ông cũng không phải là đối thủ của con quỷ này.
“Câm mồm ! Con trai ngươi hạ thủ với công chúa của bọn ta, tưởng xin là xong hả !” – Rosy chỉa tay , tức giận quát tháo với Hải Trình. Bà ta luôn trung thành với chủ nhân tương lai kể cả là hiện tại. Chỉ cần có nhiệm vụ, Rosy nhất quyết phải hoàn thành nó, chỉ cần ai dám đụng đến chúa tể của bọn họ, bà ta nhất định không tha.
“Trong trận chiến đấu, cả hai phe đều bị thương nặng ! Nếu ngươi không phục , ta đấu với ngươi !” – Ngọc Minh cũng không chịu yếu thế, liền rút kiếm thách đấu. Tình thế bắt đầu chuyển sang giai đoạn căng thẳng, kết cục không biết sẽ như thế nào.
Shin vẫn ôm nhỏ khư khư, đôi mắt đen láy không rời khỏi bóng hình của nhỏ dù chỉ là một chút. Tâm trạng của Ái Thượng Phong thật sự rất nặng nề, ông hết nhìn sang những người khác rồi lại nhìn con gái mình trong vòng tay người đàn ông xa lạ, nắm đấm tay hiện rõ vài vệt gân xanh li ti , cho thấy sự đấu tranh nột tâm của ông lúc này vô cùng khắc nghiệt.
Chúng ta….phải làm thế nào đây !?
…………
“Ha…”
“Hửm !?”
“HAHAHAAHAHAHAHAHAHAHA !!!!!!!!”
Tât cả mọi người không khỏi giật thót khi nghe thấy âm thanh gầm vang đáng sợ của huyết Xích Tử. Điều này càng chứng tỏ Hải Trình cần phải cẩn thận hơn.
Mặc dù đang bị trói trong trận pháp, Huyết Xích Tử vẫn ngửa cổ cười sảng khoái. Ông ta cười , không phải vì câu thương lượng của Hải Trình quá ngu ngốc . Ông ta cười vì sự dũng cảm ngốc nghếch của đám nhân loại , không chỉ to gan trói ông mà còn dám mở lời thách đấu. Cho dù hắn ta từng là thợ săn nguy hiểm nhất thì sao, một khi đối mặt với ông , hắn ta như con kiến mới chui khỏi vỏ. Chỉ vì muốn bảo vệ tính mạng con trai mình, không tiếc việc hi sinh. Huyết Xích tử rất khâm phục, cơ mà , ông không thể để việc này ảnh hưởng tới mục đích của mình. Chính vì vậy, ông nhất định phải giết con trai hắn.
Đột nhiên, cả gian phòng rộng rung chuyển dữ dội. Một áp lực vô hình đang từ từ lộ diện, sau đó đè nặng lên từng người khiến họ không chống cự nổi, đành phải quỳ xuống.
Hải Trình gồng mình nghiến răng, bản thân không chịu khuất phục, cố gắng ngẩng đầu. Tuy nhiên, ngay tức khắc, bụng ông nhói lên một trận đau tức dữ dội , con ngươi co rút hiện rõ sự kinh ngạc xen lẫn bàng hoàng, miệng há rộng mở đường cho chất lỏng đỏ đặc sệt trào ra khiến cho Hoàng Dung kinh hoảng che miệng, nước mắt không kịp ngưng tụ hết đã trào xuống.
Ngay cả ba hắn cũng không phải là đối thủ, vậy ai mới đánh thắng được con quỷ này.
“Đồ sát nhân !!! Ngươi chết đi !!!!!!”
Qúa sốc, quá đau đớn, Hoàng Dung mất hết lý liền hành động theo cảm xúc , tay với lấy ngọn giáo khổng lồ giao chiến với Huyết Xích Tử. Ông ta không hề động đậy , khóe miệng chỉ bật ra nụ cười khinh, một ngón tay trắng bệch của ông ta cũng đủ khiến bà mất mạng. Huống hồ, hiện tại bà còn đang bị cảm xúc rối loạn điều khiển.
“Nhân loại cũng chỉ là những tên phế vật mà thôi !”
“CHẾT ĐI !!!!!!!!!!!!!!!!!”
“Hoàng Dung ! Không !!!!!”
“Mẹ !!!!!!!!!!!!!!!!!”
Một lực đẩy bỗng dưng bất ngờ xông tới, giống như đoạn phim quay chậm, cả cơ thể của hoàng Dung bị ai đó hất mạnh, văng sang phía bờ tường bên kia.
Âm thanh chói tai khi ngọn giáo rơi xuống, âm thanh ghê rợn của da thịt bị thứ gì đâm thủng. Mọi thứ cứ quay vòng vòng mà chẳng biết xảy ra chuyện gì, họ chỉ biết rằng đã có người thế mạng cho Hoàng Dung, mà người đó không ai khác là hiệu trưởng của bọn hắn – Hắc Đinh Thiên.
” Đinh Thiên !!!!”
Ái Thượng Phong bất lực hét lên, nhưng mọi thứ đã quá muộn. Bàn tay của Huyết Xích Tử đã xuyên qua ngực ông, huyết diễm tuôn trào như vòi rồng hắc ám , đổ tràn lan xuống nền nhà.
Trong khoảnh khắc đó, trái tim của Hải Trình dâng lên cỗ căm hận cùng đau nhói. Người đàn ông tóc bạc này chính là kẻ khiến cho em gái ông rơi vào quỷ môn quan, vĩnh viễn không thể sống lại. Ông ngày đêm điên cuồng tìm hắn ta, dùng hết nỗi thống hận với đau khổ vùi vào mình biển máu. Ông bỏ qua cả tuổi thanh xuân đẹp nhất của mình, chỉ với mục đích là đi tìm kẻ sát nhân đã giết đi người thân duy nhất. Nhưng rồi, mọi thứ cũng chạm tới hồi kết, ông quyết định bỏ cuộc và trở thành một tên trùm Mỹ. Lúc đó, ông đã gặp được Hoàng Dung.
Còn bây giờ,…..
” Hắc Đinh…!”
” TÔI XIN ÔNG !!!!!!!!”
Không để cho Huyết Xích thét hết câu, Hắc Đinh Thiên đã gồng mình gào lên trước. Đôi mắt đỏ ngầu của ông lúc này tràn ngập sự đau thương và khổ sở, ông đã nợ Hải Trình và người vợ cũ của mình quá nhiều. Ông không thể để cho cái chết đến với họ thêm lần nào nữa. Cho dù có phải đắc tội với vị chủ nhân tối cao , hy sinh cả cái thứ tính mạng bẩn thỉu này.
” Đinh Thiên ! Ngươi dám hét vào mặt ta ư !?”
Huyết Xích Tử kinh ngạc, không ngờ vị cận thần trung thành nhất của mình bây giờ lại dám làm phản ông. Kể ra thì từ ngày đến với thế giới con người, ai cũng thay đổi cả. Từ tính cách cho đến cảm xúc, tất cả đều cư xử giống như mình đã là một phần của người. Ban đầu, ông cứ tưởng đây chỉ là cách tiếp cận quá đỗi bình thường, nhưng ai ngờ, bọn họ lại thực sự bị nhiễm những thứ tình cảm tầm thường đó chứ.
” Chủ nhân…tôi xin ngài…hãy tha cho bọn họ…tôi nợ họ nhiều lắm..
Nhiều đến nỗi…cái mạng của tôi cũng không thể trả hết những gì tôi đã gây ra cho họ…”
Hắc Đinh Thiên nhịn đau, rút tay Huyết Xích Tử rồi quỳ rạp xuống. Giọt lệ ở khóe mắt thi nhau vỡ òa, thấm vào da thịt trắng bệch của Huyết Xích Tử khiến nội tâm ông ta cũng bất giác dâng lên một trận nhói đau. Ông ta bỗng dưng nhớ tới người vợ cũ đã khuất của mình, lúc đó bản thân ông ta cũng hối hận như Hắc Đinh Thiên bây giờ. Nhưng mà , đây là chuyện hệ trọng của cả gia tộc, làm sao ông ta có thể đáp ứng được cơ chứ.
” Nếu như ta tha cho bọn họ…chẳng phải ta đẩy cả gia tộc lẫn con dân mình vào chỗ chết sao ?”
“Tiên tri không phải lúc nào cũng đúng !”
“Nhưng Ái Thượng Phong cũng nhìn thấy !!!!! Ngươi bảo ta tha chết cho họ làm sao được !!!!????”
“Quá khứ, hiện tại, tương lai đều phụ thuộc vào chính bản thân chúng ta. Điều chúng ta nhìn thấy chưa chắc đã đúng….tôi xin ngài….hãy cho tôi thời gian…nếu sau 1 tháng, sự kết hợp giữa con người và Ma Cà Rồng là điềm xấu…tôi có bị thiêu, bị phanh hay thậm chí là phi hồn phách tán…TÔI ĐỀU CHẤP NHẬN !!!!”