Đọc truyện Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em Lần Nữa? – Chương 92: Đinh Thiên Lộ Diện
Hoàng tuy rất đau đớn những vẫn gồng mình hét lên, vết thương sưng đỏ bên má khiến nước mắt chảy ra càng nhiều.
Huyết Xích Tử đã vốn là kẻ độc ác, vô tình , trừ nó và người vợ cả đã khuất mình ra, ông tuyệt đối sẽ không bao động lòng với những thứ cảm xúc hiện trên gương mặt của những kẻ xa lạ.
Nhìn Hoàng Dung phản bác khổ sở, nội tâm ông chỉ càng cảm thấy chán ghét.
Nếu không phải bà từng có ơn cứu mạng nó, thì lúc đó, ông đã không ra tay giết chết hắn rồi.
Nhưng còn bây giờ, ông nhất định phải đoạt mạng hắn.
“Rosy ! Giết tên nhân loại đó !”
“Tuân lệnh !” – Người đàn bà tóc đỏ cung kính cúi đầu, nhanh như cắt phóng mũi kiếm sắc nhọn về phía Sum.
Hoàng Dung tức giận đứng dậy, một khắc liền chặn đứng đòn tấn công nguy hiểm, kinh nghiệm ngày xưa khi đấu chiến đấu bà vẫn còn nhớ cho nên việc hóa giải chiêu thức của người phụ nữ này không có gì là quá khó khăn.
Tuy nhiên, người muốn lấy mạng con trai bà chính là cận thần bên bá tước, để có thể được bá tước tín nhiệm như vậy thì thực lực chắn chắc không đơn giản , bà vẫn phải cẩn trọng hơn.
Tất cả những người còn lại thấy không thể để cho Hoàng Dung đấu một mình liền liều mạng xong thẳng, trong căn biệt thự nổi lên những âm thanh rầm rộ inh ỏi nhưng người bên ngoài không thể nghe.
Người đàn bà tóc đỏ rất bực bội vì bị phá mất mục tiêu, không muốn dây dưa lòng vòng mất thời gian với Hoàng Dung nên ả bẻ ngược ra đằng sau, dùng chân đạp mạnh vào cằm bà khiến bà một trận choáng váng.
“Hoàng Dung !!!!” – Hải Trình hoảng hốt kêu lên.
“Không cần để ý ! Giết hắn nhanh !” – Huyết Xích Tử gấp gáp ra lệnh, từ nãy đến giờ ông vẫn không để Sum rời khỏi tầm mắt.
Không cần bá tước nói ả cũng thừa biết mình cần phải làm gì, đột nhiên đèn điện xung quanh phòng lần nữa bị tắt, bóng tối trở thành chướng ngại vật cho hắn đồng thời khiến hắn không phản ứng kịp bởi thanh kiếm đã kề sát ngực mình từ lúc nào.
Chẳng lẽ, đây là ngày kết thúc của hắn sao !?
Người đàn bà vui sướng cười phá lên, cảm giác hưng phấn tột đỉnh khi giết được mục tiêu mà mình đã định.
Bà ta là sát thủ nữ giỏi nhất trong đế quốc Vampire, chưa một con mồi nào thoát khỏi tầm ngắm của ả huống gì là hắn.
Có điều, đôi lúc sự ảo tưởng lại không hề giống như sự thật, may mắn không thể là mãi mãi…………
Trong bóng tối, bùng lên một ngọn lửa đỏ rực thiêu cháy thanh kiếm của ả.
Kế kiếp là một đòn cước cực mạnh, đâm sầm vào bụng hất ả văng ra xa.
Đèn trong phòng bắt đầu lấy lại được ánh sáng, chiếu rõ khung cảnh hỗn độn, máu me hiện giờ.
Ma Cà Rồng tuy chất thành thây nhiều nhưng bị thương nặng nhất vẫn là bên phe thợ săn.
“Cái…cái gì vậy !?” – Ngọc Minh kinh ngạc, lắp bắp không nói nổi nên lời, trước mắt bà lúc này chính là hình bóng lạnh lẽo, nguy hiểm mà tâm trí bà không thể nào quên.
Red Fire bỗng dưng xuất hiện ngay tại biệt thự Trần gia , hai tay nở ra những bông hoa lửa đẹp đẽ.
Lúc khi tỉnh dậy, nhỏ đã cảm thấy bất an vô cùng, toàn bộ căn biệt thự đều có khí tức của Huyết bá tước.
Nếu như không phải nhỏ nhanh gấp hỏi mấy nữ hầu thì hắn có lẽ suýt mất mạng rồi.
“Red Fire ! Con làm gì vậy !? ” – Ái Thượng Phong hốt hoảng hét lên, ông không ngờ con gái mình lại xuất hiện vào thời điểm không thích hợp như thế này.
Huyết Xích Tử mặt tối sầm, cố gắng áp chế cơn thịnh nộ đang sôi sục trong người.
Tuy nhiên, chính vì kìm nén quá nhiều nên xung quanh ông là cỗ sát khí đằng đằng, khiến cho toàn bộ biệt thự Trần gia chìm vào dòng xoáy hàn băng lạnh lẽo.
Mồ hôi trên trán Thượng Phong không ngừng tuôn như mưa xối, ngay cả người đàn bà tóc đỏ vừa bị đánh cũng không dám đứng lên.
Huyết bá tước là người đứng trên vạn người, không ai trong thế giới hắc ám không sợ ông ta.
Nhưng thái độ bướng bỉnh, lì lợm của Red Fire đã hoàn toàn chọc giận bá tước, nếu như nhỏ không phải là cận thần hiện tại bên cạnh Bloodmix thì cái mạng này ông ta đã chấm dứt sớm cho mất thời gian rồi.
“Red Fire ! Ngươi ỷ mình là cận thần bên con gái ta bao nhiêu năm nên có ý định làm phản phải không !!!!!!!!! ” – Huyết Xích Tử phẫn nộ quát to, áp lực trong giọng nói tử thần đó cũng đủ để khiến cho mọi người vừa cảnh giác vừa lo sợ.
Red Fire không nói gì, chỉ cúi đầu, nhưng đôi mắt nhỏ vẫn luôn hướng về những con người bị dồn ép ở phía sau.
Ngọc Minh tuy ngày xưa không phải là thợ săn nhưng bà cũng từng giết một Ma Cà Rồng nên rất dễ dàng nhận ra ánh mắt nhỏ, có điều nó không còn vẻ vồ hồn, đáng sợ như ngày hôm ấy mà thay vào đó là một ánh mắt hối lỗi, đầy đau đớn của hiện tại.
“Thưa bá tước ! Red Fire thần dù có xuống địa ngục cũng không dám làm phản ngài! Thần biết việc mình đến đây để cản ngài là vô cùng vô lý và bất kính !….”
“Ngươi cũng biết như thế sao !?”
“Nhưng !!!” – Giọng nhỏ bỗng dưng cứng hẳn lên.
“Nhưng thần xin thề ! Đây là đầu đồng thời cũng là lần cuối thần làm phản ! Sau việc này, cho dù có bị đày vào nhà tù ….!Thần cũng không hé ra dù chỉ là một câu cầu xin !” – Hôm nay đã mất công đến, nhất định phải hoàn thành được mục đích.
Cho dù thân thể này tan xác đi nữa thì ít nhất nhỏ cũng có thể nói lên ý kiến của riêng mình.
Bầu không khí lúc này cứ như sợi dây điều khiển trên khung đàn, đôi lúc tràn ngập sự im lặng rồi lại bị phá vỡ bởi tiếng cười tựa sư tử gầm của Huyết xích Tử.
Giọng cười cợt nhả, không khó nhận ra sự giễu cợt khiến nhỏ thực sự cảm thấy khó chịu.
Huyết Xích Tử tuy là chúa tể hiện tại của nhỏ nhưng hà cớ gì mà ông ta lại cười trên sự chân thành , thật lòng của nhỏ chứ.
“Ngươi có đứa con gái thật là tốt đấy ! Tốt đến nỗi làm ta phải bất ngờ ! Ái – Thượng – Phong !” – Ông ta gằn giọng, trừng mắt liếc Thượng Phong.
Điều này làm cho ông rơi vào tình thế khó xử.
Mặc dù ông rất yêu thương nhỏ nhưng bên cạnh ông là người không thể đắc tội.
Ông cũng biết vợ chồng Đinh gia cũng rất bất ngờ và thất vọng khi thấy ông , nhưng chuyện này là cả tương lai sau này của Huyết công chúa.
Chính vì thế dù nhỏ có nói gì thì ông cũng không thể lắng nghe nhỏ được nữa.
“Tiểu Hỏa ! Mặc dù ta rất thương con nhưng chuyện này ta không thể chiều theo ý con được nữa ! Nếu như con chịu được ba chiêu của ta ! Ta sẽ không nhúng tay vào việc này ! NHƯNG ! Nếu con thua , ta yêu cầu con về nhà viết 1 trăm trang hối lỗi bằng máu !”
Ái Thượng Phong dứt khoát ra lệnh, sự nghiêm nghị, xa cách đã thay thế cho những niềm yêu thương, sự nuông chiều trong đôi mà hằng ngày ông vẫn hay âu yếm nhìn nhỏ.
Red Fire cúi mặt không nói được gì, cổ họng nhỏ như có thứ gì đó chặn lại, đau đến nỗi chẳng thể nào phát ra tiếng nấc.
Nhưng cái tính bướng bỉnh, luôn muốn làm theo ý mình thì nhỏ vĩnh viễn không bao giờ bỏ, cho dù có phải chống lại cha mình để bảo vệ con người thì nhỏ vẫn làm.
Mãnh liệt nắm chặt nắm đấm tay, Red Fire kiên định ngẩn đầu , đưa con mắt đỏ rực không sát khí, không thù oán, không căm hận , dũng cảm nhìn ông, môi khẽ nói ra những lời nói chân thật từ tận đáy lòng, mặc dù biết Thượng Phong sẽ rất đau lòng .
“Ba ! Con thương ba nhưng cũng rất thương anh ấy ! Cho dù anh ấy có là con người…..giống như người mẹ đã từng bỏ rơi con….thì con vẫn sẽ bảo vệ anh ấy ! Ba…con yêu anh ấy !”
Trái tim vô hình của Thượng Phong vỡ ra thành từng mảnh khi nghe con gái mình nói như vậy.
Sau khi người vợ cũ của mình bỏ đi, ông đã thề là sẽ không bao giờ dây dưa với con người thêm một lần nào nữa.
nhưng con gái ông – Red Fire lại tiếp tục dẫm vào vết xe đổ đau đớn đó , chúng gợi lên những cảm xúc bi ai, nghiệt ngã mà bản thân ông vĩnh viễn không bao giờ muốn gặp lại.
Chẳng lẽ, ông phải lần nữa chứng kiến cảnh con mình đau khổ với thứ tình yêu giả dối đó sao !?
“Được rồi…xem ra ta phải mạnh tay với con thôi !” – Nói rồi, ông lạnh lùng phất tay.
Tức khắc có một quả cầu lửa đen ngòm phóng nhanh về phía nhỏ, Red Fire kinh ngạc cứng người nhưng nhanh chóng tạo ra một lá chắn lốc xoáy lửa, hai tay nhỏ vươn lên cao cố gắng chống đỡ lại sức ép cực mạnh gần như muốn hất văng cả cơ thể của mình.
Shin đứng một bên, không chịu nổi muốn tiến lên thì bị các đám thuộc hạ chặn lại.
Hình ảnh nhỏ đơn độc một mình chiến đấu khiến anh thật sự rất đau đớn, bản thân tự dằn vặt, giày vò, toàn nỗi bất lực nặng nề của một người đàn ông.
Ngọc Minh mặc dù có hơi bất ngờ và sợ hãi bởi thân phận với năng lực cường đại của nhỏ, nhưng dưới sự chứng kiến của toàn thể mọi người, một Ma Cà Rồng thực sự đang cố gắng bảo vệ con người khiến cho những nỗi lo âu, những suy nghĩ phức tạp trong đầu bà lập tức biến mất.
Lúc này…..hình ảnh Red Fire lạnh lẽo, nguy hiểm của ngày hôm đó đã hoàn toàn tan biến , thay vào đó hình ảnh Red Fire kiên cường, bất khuất của hiện tai xâm chiếm toàn bộ con tim bà.
Con người…với Ma Cà Rồng…có thể hòa bình được sao !?
UỲNH !
Một tiếng nổ chói tai vang lên, chiếc khiên lửa không chịu nổi sức ép của nguồn năng lượng cực đại đó nên đã phát nổ.
Red Fire khó chịu che mặt, cơ thể nhỏ bé căng cứng chống lại luồng gió dữ dội đau rát tát vào mặt, hai chân cắm trên mặt sàn vô cùng đau nhức, đôi lúc phát ra âm thanh xềnh xệt vì bị đẩy đi.
“Tiếp tục !” – Huyết Xích Tử tàn nhẫn ra lệnh, ông không muốn chỉ vì chuyện yêu đương của nhỏ mà làm mất thời gian quý báu của mình.
Ái Thượng Phong máy móc gật đầu , ông vẫn giữ vững vẻ ngoài lạnh lùng, vô tình nhấc tay.
Liên tiếp những quả cầu lửa hung dữ khác được ông phóng lần này còn mạnh mẽ và có sức công phá mạnh hơn cả đợt trước, gần như phá hủy toàn bộ các huyệt đạo của nhỏ.
Sắc mặt biểu cảm của hai phe trong trận chiến lần lúc này khác nhau hoàn toàn, bộ dạng sắt đá, như người cõi chết của Vampire thì mãi mãi chẳng bao giờ thay đổi nhưng còn con người thì liên tục có những cung bậc cảm xúc biến đổi không ngừng.
Kinh ngạc, sợ hãi, giận dữ, đau lòng đều có, mà người chứa nhiều loại cảm xúc tiêu cực này nhất không ai khác chính là Shin.
Anh không thể bất lực đứng yên nhìn nhỏ bị tra tấn như vậy được nữa, anh không phải gỗ, anh có tình cảm, anh không muốn nhỏ vì mình mà phải hy sinh !!!!
Hai chiêu thức nguy hiểm đã qua đi, sức lực cầm cự trong người cũng đến lúc phải cạn.
Red Fire, ôm ngực ho sặc sụa thổ huyết, đầu óc choáng váng nhưng vẫn bướng bỉnh gồng người, khóe môi khô máu run run nở ra một nụ cười kiên định dành cho Thượng Phong.
“Làm đi…ba !”
“Kết thúc tại đây thôi…con gái !”
Thượng Phong tối sầm, miệng há rộng chui ra hai con rồng đen hắc ám.
Chúng gào thét, múa loạn điên cuồng, đưa con ngươi hẹp dài tựa lưỡi kiếm dữ tợn, chờ đợi mệnh lệnh của ông.
Red Fire vô cùng sửng sốt, không ngờ ông lại dùng chiêu thức nguy hiểm này đối với nhỏ.
nhưng cho dù có là vậy thì nhỏ cũng sẽ không lùi bước, chỉ cần chịu được chiêu thức cuối cùng này, mọi thứ sẽ chấm dứt.
Đúng vậy…mọi thứ sẽ chấm dứt….
“Lên !”
…………………
Giống như một giấc mơ dài, dài , thật dài.
Chúng dài đến nỗi bản thân nhỏ cũng thể biết được kết cục của trận thách đấu này ra sao.
Trước khi hai con hắc long đó đến gần thì tầm mắt của nhỏ đã mờ đi từ lúc nào, nhỏ thấy một khoảng vùng trời bóng tối vô tận đang bao trùm lấy mình rồi ánh sáng ở nơi thiên đường nào đó xuất hiện ôm ấp lấy cơ thể nhỏ, khiến nhỏ cảm thấy thật an toàn, nhẹ nhàng nhắm mắt.
Liệu có phải là…..
“Cái gì vậy !!!!????”
Tiếng Huyết Xích Tử phẫn nộ hét to, sau màn khói u ám đó là một bóng dáng to lớn đỡ đòn cho Red Fire.
Nói là chắn cho Red Fire không thì cũng không phải, bởi vì xung quanh nhỏ còn có Shin với Gin, Sum thì giơ kiếm chắn ở giữa nhưng không ngờ lại có người đến giúp…mà người này chính là hiệu trưởng trường hắn – Hắc Đinh Thiên.
“Hắc Đinh Thiên ! Ngươi làm cái gì vậy !? CÚT NGAY CHO TA !!!” – Huyết Xích Tử hoàn toàn bạo phát.
Ông ta phẫn nộ tát mạnh vào má ông.
Hắc Đinh Thiên không nói gì , cũng không dịch chuyển.
Ông đưa ánh mắt đầy cầu khẩn, nặng trịch quỳ xuống, cầu xin Huyết Xích Tử.
“Làm ơn..nể tình chúng ta là bạn bè năm xưa…xin cậu…hãy tha cho bọn họ !”
Tiểu Nhã : Bạn nào ở bên sstruyen nếu như chưa thấy đăng chap thì qua bên wattpad với san truyện trước nha.
Mình chủ yếu đăng ở 2 wed này.
Mà wattpad là chủ yếu ! :3