Đọc truyện Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em Lần Nữa? – Chương 86: Đau Đớn Hay Tuyệt Vọng !
“Bloodmix !? bà có sao không !?”
Red Fire hốt hoảng khi thấy khăn che mặt của nó rơi xuống, miệng tuy nói lời hỏi thăm nhưng bàn tay lại nhanh chóng đưa chiếc khăn trở về chỗ cũ.
Sum vẫn đứng ngây ngốc tại chỗ, đằng sau chiếc mặt nạ là một thần sắc trắng bệch, vô hồn, viên đá cầm trong tay cũng dần buông lỏng, sự cảnh giác giảm sút bất ngờ lộ ra nhiều sơ hở khiến hắn không hề cảm nhận được cơn nguy hiểm lạnh lẽo đang ùa đến như bão lốc .
Black Moon dùng tốc độ tia sét nhanh chóng cướp lấy thứ vũ khí sắp rớt khỏi tay hắn.
Lợi dụng hắn còn ở trong trạng thái thất thần, cô liền tháo ngay chiếc mặt nạ vô cảm ngứa mắt xuống , con ngươi vàng kim tức khắc trợn trừng rồi hiện lên một nét cười giễu cợt, căm phẫn.
Qủa nhiên !
Người đâu không gặp, toàn gặp trúng những kẻ nghiệt duyên.
Bloodmix vốn là người chẳng bao giờ để ý đến những cảm xúc của kẻ khác, kể cả khi nhìn thấy sự sững sờ , kinh ngạc qua đôi mắt của tên thủ lĩnh, nó căn bản cũng không thèm quan tâm.
Tuy nhiên, nếu gương mặt đằng sau chiếc nạ kia không phải là điều khiến nó sốc đến như vậy thì có lẽ bây giờ, sự tuyệt vọng đã không dâng đầy trên khóe
mi ươn ướt của nó.
Đùa hả !?….!Sao lại là hắn…!?
Tại sao điều nó mong ước thì chẳng thể nào trở thành sự thật còn thứ mà bản thân ngày đêm lo sợ lại diễn ra ngay trước mắt nó.
Tại sao hắn lại là thợ săn !?
Chẳng lẽ từ trước tới nay, nó là kẻ duy nhất sống trong ảo tưởng….
Càng phủ nhận, nội tâm càng đau đớn.
Bloodmix hoàn toàn bị thực tại làm cho tuyệt vọng, bên tai vang lên những lời nói của cảnh báo của Duncan, chúng cứ râm ran rì rầm, tàn nhẫn bóp vỡ những giấc mộng hão huyền, chỉ chừa lại đống tro tàn phía sau ánh mặt trời dần tắt.
Đúng là mơ tưởng ! Mày đúng là mơ tưởng !
“Trần Hoàng Hải, Vương Tử Khiên….nhân vật thì cũng đã hội tụ đầy đủ rồi, vậy kẻ đứng bên cạnh ngươi là Đinh Huyền Phong chứ gì !”
Black Moon nhếch môi cười khinh khỉnh, bản thân quá biết rõ chủ nhân tiếp theo của chiếc mặt nạ.
Cô cũng thật không ngờ, ngày hôm nay, thân phận của hai phe đều bị bại lộ.
Nhưng mà, cho dù có bại lộ hay là không thì bọn họ cũng toàn là những kẻ nằm trong một hạng người mà cô căm ghét – thợ săn.
“Sao….ngươi….lại….biết !!!??” – Gin ho khù khụ nằm bệt xuống đất, cậu cố gắng chống một tay, gặng hỏi cô.
Nhìn thấy cảnh vị hôn thê của mình khổ sở yếu ớt như vậy,
Black Moon không những không cảm thấy thương xót mà ánh mắt còn lóe lên một tia giễu cợt.
Cuối cùng, lý trí vẫn là thứ đánh tan mọi cảm xúc.
“Tại sao à !? Chết đi rồi biết !!!!!!!” – Cô trợn mắt, điên dại thét lớn.
Trong tích tắc, thân ảnh đẫm máu xuất hiện lồ lộ trước mặt cậu rồi đưa năm cái móng tai dài sắc bén hướng về phía lồng ngực đang phập phồng yếu ớt của Gin.
Sum đương nhiên tuyệt đối không để cho Black Moon toại nguyện, hắn sớm biết được ý đồ âm hiểm đó nên đã nhanh tay đỡ đòn thay cho cậu, bàn tay vung thanh kiếm yểm bùa tiếp tục đâm vào một bên vai khác của cô.
Trái tim của Black Moon đã quá đau, nội tâm cô cũng không thể tiếp nhận thêm bất cứ loại đau đớn nào nữa.
Tất cả những hình ảnh ở trong nơi không gian Mê Cung lạnh lẽo ấy khiến cho thân tâm cô thống khổ tột cùng, sự trong trắng duy nhất của cuộc đời lại trao cho tên con người bẩn thỉu.
Nhưng điều đó vẫn chưa đủ, tên con người đó……còn là một tên thợ săn, cho dù có bắt cô tiếp nhận hàng ngàn những đả kích khác đi chăng nữa thì cũng không có bất cứ loại đả kích nào lớn hơn hai thứ đả kích tàn nhẫn này.
“TA HẬN CÁC NGƯƠI ! MỘT LŨ HÈN MỌN GHÊ TỞM ! TA CHỈ MUỐN GIẾT CHẾT HẾT CÁC NGƯƠI ! TA KHÔNG KHÔNG MUỐN THẤY BẤT KÌ CON NGƯỜI NÀO TỒN TẠI TRÊN THẾ GIỚI NÀY NỮA !!!!!!!!!!!”
Thấy Black Moon bị phẫn nộ làm cho hóa rồ, mất hết lý trí, Bloodmix nhanh chóng ra ám hiệu với nhỏ , sau đó sử dụng một loại ma thuật có thể cầm cự vết thương trong thời gian ngắn rồi cấp tốc bật khinh công, kìm nén nỗi tuyệt vọng mà đấu với Sum.
Đám thuộc hạ thấy vương động thủ , bản thân cũng nổi hứng vun vút lao theo.
Cả hai phe lần nữa tham gia vào trận chiến.
Red Fire chạy đến điểm huyệt đạo của cô, lập tức thi triển pháp thuật ru ngủ xâm nhập vào cơ thể làm cho Black Moon tạm thời chìm vào giấc mộng.
Tuy nhiên , trước khi đưa Black Moon trở về chỗ mấy tên thuộc hạ, Shin từ khi nào đã đứng chắn trước mặt nhỏ.
Mặc dù cả hai đều che giấu gương mặt của mình nhưng cảm xúc đau đớn, thất vọng thì không thể nào không nhìn thấu bởi đôi mắt đau khổ, lấp lánh sự bi ai.
Có lẽ trong trận đấu tay đôi khắc nghiệt lúc nãy, họ đã vô tình nhìn thấy thân phận thật sự của cả hai người.
“Xin lỗi ! Làm ơn…cho qua….” – Chịu không nổi ánh mắt nhói buốt của anh, Red Fire không có đủ dũng cảm để tiếp tục đối diện liền cúi đầu lướt qua Shin, vầng má trắng nhợt nhạt hao gầy không khỏi xuất hiện một giọt lệ mặn đắng.
Biết đứng đây chỉ tổ thêm đau khổ, anh cứ như người máy nặng trịch di chuyển, con ngươi bướng bỉnh theo dõi bóng dáng yếu ớt của nhỏ vác theo cô cho đến khi bị khung cảnh chiến đấu mịt mùng làm cho khuất dần.