Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em Lần Nữa?

Chương 73: Sự Cám Dỗ Của Ký Ức 1


Đọc truyện Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em Lần Nữa? – Chương 73: Sự Cám Dỗ Của Ký Ức 1


Nếu như có thể chảy ngược dòng thời gian
Em không hề muốn chúng ta sẽ quay trở lại
Chỉ cần thấy anh trong khoảnh khắc đầy thương nhớ
Tình cảm này, em nguyện giấu mãi vào hư vô
*********************
Dậy đi…
Đừng ngũ nữa…..
Tỉnh dậy đi……
Màn nhĩ vốn trống rỗng, vắng vẻ bỗng nhiên truyền tới một thanh âm chuông gió.

Từng đợt từng đợt đánh vào tai vô cùng nhẹ nhàng tựa một bàn tay ấm áp kéo nó khỏi giấc mộng ngàn thu.

Bloodmix chóng mặt, hé đôi mắt nặng trĩu từ từ giương lên, nhãn cầu tối sầm nhòe nhoẹt hình ảnh không xác định rõ phương hướng.

Tuy xung quanh vẫn là bóng tối vô tận ấy , nhưng giờ chúng lại trở nên an toàn lạ thường giống như một cái nôi đang ôm ấp đứa trẻ con, đưa đứa bé vào giai điệu nhạc êm đềm, không sợ hãi, không sóng gió, chỉ có màn đêm bình yên .
Nó đang ở đâu thế này !?
Nhà ư !? Không phải ! Nó đang ở trong lòng của Mê Cung Ký ức, không lẽ lại xuất hiện thêm một mảnh ký ức khác nữa sao.
Dòng suy nghĩ lo âu khiến nó gồng mình, cố gắng vực dậy.

Mặc dù đầu óc vẫn còn hơi choáng váng nhưng với sự cảnh giác luôn luôn trực sẵn , nó có thể cảm nhận được một luồng khí tức kì lại bao vây cơ thể, có sức lôi cuốn dụ dỗ mãnh liệt như muốn đẩy con mồi về phía cạm bẫy.

Không ! Nhất định phải kiềm chế !
Không thể để mắc bẫy thêm được nữa.
Bloodmix cắn môi, giữ vững bình tĩnh, xem ra vũ khí hắc ám này có vẻ khó thu phục hơn nhiều.

Tuy nhiên, cho dù có nguy hiểm , vất vả cỡ mấy , chỉ cần thứ đó là mục tiêu nó nhắm trúng thì có giở ra bao nhiêu trò chăng nữa, đừng mơ mà bắt nó bỏ cuộc.
Xoảng !
Bất thình lình, một âm thanh giòn tan chói tai cắt ngang dòng suy nghĩ dở dang của nó.

Bloodmix giật thót, nhanh chóng quay đầu lại, bàn tay rút ra một thanh kiếm khí cấp tốc chỉa vào lỗ hổng kì lạ xuất hiện giữa bóng đêm.

Nếu như không có những mảnh gương vỡ hay những đường nứt lờ mờ trong suốt đó thì xác xuất thấy sẽ vô cùng khó phân biệt.

Bởi vì sau lớp kính đổ bể đó, dường như bóng tối ở bên trong cũng không khác gì màn đêm đang bao trùm nó hiện tại.
Có điều….
Thứ ánh sáng lập lòe bên trong đó là cái gì…..
*****************
“Sum nó đi chưa !?”
Tại một không gian gian khác còn khốn đốn hơn cả Bloodmix, ba tụi hắn vẫn phải chui rúc trong tầng sương mù hôi thối, tránh né những đợt di chuyển đáng sợ của sinh vật khủng khiếp đang mò mẫn tìm kiếm con mồi bằng đôi mắt lờ mờ , không thấy rõ trên đường đi.

Tụi hắn phải liên tục thay đổi vị trí ẩn nấp của mình, không dám để lộ sơ hở dù chỉ là một chút, bởi vì một khi đã bị con quái vật khát máu đó phát hiện, ranh giới giữa sự sống và cái chết chắc chắn sẽ vô cùng mong manh.

Cho dù là thợ săn cấp thượng đẳng cũng không thể chơi liều.
“Grừ ! Grừ !”
Tiếng gầm gừ nặng nề tỏa ra mùi hôi thối lần nữa hòa vào trong không khí.

Sum đổ mồ hôi, gương mặt tái xanh vì thiếu oxi để hít thở liền vội rút ra một bao thuốc bỏ vào miệng , tạm thời có thể thích nghi được với môi trường địa ngục trong lòng vũ khí bóng đêm.
Gin với Shin cũng sắp trụ không nổi , nhanh chóng đổ hết nắm thuốc trôi xuống cổ họng , dần dần chống chịu được với đám sương nồng mùi thối rữa.

Tuy nhiên, ngay sau đó, thân thể của cả ba lập tức bất động, không dám nhúc nhích.

Trước lớp sương lờ mờ , xanh rờn màu phân hủy đó, đột nhiên thò lò một bàn tay người đẫm máu đang ngoe nguẩy, cố sức di chuyển tiến về phía tụi hắn.
Tức khắc, lồng người của ba người dội lên một cơn giật bắn kinh hoảng.
Không xong rồi !
Sum than thầm , lo lắng tột độ.

Sự việc xảy ra quá đột ngột làm hắn không kịp nghĩ ra biện pháp nào cả.
Làm thế nào đây !?

Bàn tay lơ lững trong không trung mỗi lúc tiếng gần về phía cậu.

Gin nín thở , trợn to nhìn cái thứ kinh tởm, yết hầu xộc lên trận buồn nôn.

Shin nghiến răng, bấu tay cậu thì lại làm cánh tay dính máu đó chĩa về phía mình.

Lúc này, tâm anh gào thét kinh khủng, hối hận vì hành động ngu ngốc của bản thân đồng thời cố gắng tránh né bàn tay mốc meo đầy giòi bọ đang ép sát , sắp chạm vào cơ thể.
Tuyệt đối không thể để cánh tay của con quái vật chạm vào mình , bởi vì nối tiếp cái thứ kinh tởm này còn có những chuỗi nguy hiểm kinh hoàng, rình rập ở phía sau.
Nhất định phải bảo đảm an toàn tính mạng.
Tuy nhiên, ngay sau đó, mọi chuyện lại không hề giống với suy nghĩ kiên định của anh.
Shin !
Ai đấy !?
Là ta đây !
“Ba !”
Đoàng !
Lồng ngực hai thằng bạn tức khắc vỡ tung, ngón tay di chuyển trong không khí cũng cứng ngắc.
Trong không gian bắt đầu truyền tới một sát khí kinh dị ghê người, luồng khí nóng thở gầm gừ phả ra giữa không trung liền tuôn ra hàng loạt những cánh tay chứa chất dịch xám ngoét khiến nguyên tụi hắn giật bắn hồn vía , nhanh chóng thi triển khinh công bật lên.
“Thằng chó này ! Mày bị ngu à !!!!!” – Gin tức giận gào to, hận không thể rút dao phanh cái đầu thằng bạn.
“Ừ ! Tao ngu đấy !” – Shin đau khổ ão não, đúng anh đúng là rất ngu.
“Thôi đi ! Chạy mau lên !”
Hắn bực dọc, cắt đứt cuộc chửi rủa không đúng thời điểm.

Ba người liên tiếp bật nhảy, đáp lên hạ xuống một cách nhanh nhất, cố gắng thoát khỏi sự truy đuổi dai dẳng ghê rợn của con quái vật điên cuồng ở phía sau.

Nó không ngừng gào lên gầm gừ với những cái đầu người chết chóc treo lủng lẳng phía trên đó, ánh mắt rỉ máu vô hồn đó khiến hắn thấy không dễ chịu chút nào, dường như chúng đang đẩy hắn vào một tầng mộng mơ hồ của ký ức nào đó.
Không được ! Phải chạy nhanh lên !

Lý trí thôi thúc kích thích tụi hắn dùng hết tốc lực, phóng cao bay xa.

Mỗi đợt di chuyển tiêu hao gần hết tinh lực nhưng tụi hắn vẫn không ngừng lại, dần dần cả ba bắt đầu thoát khỏi nơi man rợ , kinh khủng đó, tuy nhiên bọn hắn vĩnh viễn không thể nào cắt đuôi được quái vật ở phía sau, hơn nữa trong bóng đêm , con quái vật này di chuyển càng nhanh càng tiện lợi.
“Sao ba tao không nói gì nữa !?” – Anh ngạc nhiên sực nhớ liền vội để tay bên đầu, một lúc sau mới phát hiện , ảo não cắn răng.

Chết tiệt ! Là cái bẫy !
“Mày bị lừa rồi !” – Hắn khinh bỉ , đưa ngón út chổng xuống.
Lửa giận sôi trào nhưng bản thân không thể phủ nhận.
Tụi hắn sử dụng khinh công , di chuyển thật lâu, đến nỗi bị lọt vào vòng xoáy ký ức từ khi nào mà bản thân cũng không biết.

Không gian – thời gian bắt đầu dần dần tua chậm lại, ký ức lập tức ùa về như vũ bão tiếp tục nhấn chìm hắn vào trong tầng mộng một lần nữa.
Có điều, lần này không phải là quá khứ của mẹ hắn….
Đây là ký ức của ai…..
Sum kinh ngạc, thấy mình đứng giữa một cung điện cổ nguy nga , trạm trổ hoa văn bằng những con chữ kì lạ.

Trải dọc hành lang rộng lớn đồ sộ đó là bóng dáng của một thiếu nữ vô cùng quen thuộc, nhưng bản thân không thể nhớ là ai.
Theodore….
Lại là cái tên này !
Theodore….
Ta yêu ngươi……


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.