Đọc truyện Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em Lần Nữa? – Chương 30: Suýt chết trong buổi diễn (1)
Có người thường nói : chuyện gì tới rồi sẽ tới cho dù chuyện đó có tới sớm hay không đều không quan trọng , quan trọng là trước sau gì chuyện đó cũng tới . Và như hôm nay , lễ hội của trường BEST & SHARP đã bắt đầu khai mạc . Các thầy cô chạy tới chạy lui , bận rộn sắp xếp tiết mục , liệt kê tất cả tiết mục hay ho để lên thi trước , còn mấy học sinh thì chăm lo ôn luyện , mặt mày em nào háo hức chẳng thôi vì sắp được bộc lộ tài năng mình thầm giấu kín , nay sẽ nhiều người chứng kiến và ca ngợi em .
Riêng lớp 11A VIP không khí u ám não nề . Đặc biệt là gương mặt nặng như chì của SHIN khiến cô nhịn cười không nổi . Anh diện bộ váy màu hồng , xung quanh dán hoa loa kèn rực rỡ cộng với bộ tóc giả vàng nâu uốn xoăn , bây giờ trông anh chả khác gì công chúa thực sự nhưng có vẻ hơi già trước tuổi .
“Trời ơi ! Váy gì mà ghê thế này !!!!!!!!!!!!!!” – GIN cáu gắt .
“Là bộ váy đó là do tôi thiết kế đó , không được làm hư nha !” – Nhỏ chỉnh lại mái tóc đỏ rực rồi búi cao , đính kèm chiếc vương miệng pha lê xinh xắn làm tim SHIN đập thình thịch suốt cả ngày .
“Phải mất rất nhiều đồ thủ công đấy !” – Toàn ở thế giới VAM không mà ! Cô cười cười .
“Thế nào !?” – Bỗng SUM bước ra khỏi phòng thay đồ .
Không khí ồn ào , sôi động hẳn lên . Đám con gái phụt máu mũi , xuýt xoa như lũ sói cái . SUM mặc bộ giáp hoàng tử cực khôi ngô , tuấn tú xen lẫn khí chất hoàng tộc lạnh lùng uy nghiêm khiến nhiều cô nàng đổ gục . Hắn nâng áo dải áo dài phiền phức có gắn huy hiệu hoàng gia thì hơi cau mày , đáy mắt hắn xẹt qua một tia nghi hoặc nhưng nhanh chóng rồi biến mất .
“Được rồi ! Các em chuẩn bị đi ! ” – Cô giáo vỗ tay .
“Bạn BLOODMIX đâu cô ?” – Nhỏ sực nhớ .
“Ở trên phòng phát âm kể chuyện rồi !” – Cô giáo chỉ tay về phía căn phòng to nằm kế bên cầu thang .
Cô gật đầu với nhỏ , nhỏ giơ ám hiệu cười với cô . Nhớ hết những điều nó căn dặn trước khi diễn , chú ý xem xung quanh có điều gì bất thường không , nếu có phải báo ngay qua thần giao cách cảm .
“Cuốn sách nó nói hình như không phải dạng tầm thường !” – Nhỏ suy nghĩ .
“Chắc rồi ! Nhược điểm , khuyết điểm bọn họ còn chưa tìm ra thì cuốn sách đó hẳn rất bí ẩn !” – Cô huơ huơ thanh giáo giả .
Hai người nhìn nhau xong , thở dài chẳng bàn nữa , đi ra sân khấu ổn định vị trí bắt đầu diễn .
Dưới khán đài chật chội đông đúc , có hàng ngàn ánh mắt người xem . Trong đó , giáo sư ÁI THƯỢNG PHONG đang ngồi hút thuốc bỗng bên cạnh có đôi vợ chồng trẻ ngồi xuống cạnh ông , người chồng thân thiện mỉm cười chào hỏi .
“Tôi có thể ngồi đây !?”
“Ồ ồ ! Được chứ anh cứ tự nhiên !” – Ông lịch sự .
“Cảm ơn !” – Người vợ cảm kích . Nụ cười sáng lạng tựa bông hoa mùa xuân lại khơi gợi ông nhớ đên những hồi ức tươi đẹp ……….. nhưng cả hồi ức đó là một gánh nặng .
“Trông anh có vẻ buồn nhỉ ?” – Người chồng quan tâm hỏi .
“Không …… không có ! Thôi chúng ta lấy giấy xem tiết mục nào diễn đầu tiên đi !” – Ông chuyển chủ đề . Lấy giấy ra xem . Hai vợ chồng cũng vậy .
“Ồ ! Lớp 11A VIP !” – Cả ba đồng thanh .
Phát hiện ba người cùng hợp âm . Ông cười gượng , hai người y hệt ông .
“Con anh cũng học lớp ấy à ?” – Vợ .
“Vâng ! Nó học lớp 11A VIP ! Chắc con chị cũng vậy ?!” – Ông .
“Vâng !” – Vợ .
“Hình như là đóng kịch !?” – Chồng .
“NÀNG BẠCH TUYẾT VÀ BẢY CHÚ LÙN !?” – Ông . =.=
“Con mình đóng vai gì nhỉ ?” – Vợ .
“Anh chả biết !? Hình như nó nói ……. nó vai vua !?” – Chồng . (bik ba mẹ ai rồi nhá )
“Còn con anh ?” – Chồng .
“À !Cháu nó đóng vai nữ hoàng !” – Ông .
“Cô bé đẹp lắm nhỉ !?” – Vợ .
“Vâng !” – Ông tự hào , hạnh phúc .
BỤP…….
Xung quanh đột nhiên tối sập .
“Ô ! ” – Khán giả nhốn nháo , háo hức hẳn lên .
TÍCH……………………….
Tất cả thắp sáng trở lại , ánh đèn được thay bằng màu đỏ thẫm . Lớp 11A VIP ! Diễn !
Chiếc rèm to trên sân khấu từ từ di chuyển . Âm nhạc du dương , nhẹ nhàng đưa người chìm vào biển kịch mênh mông . Cảnh căn phòng cắt ra từ trong tòa lâu đài cổ tích , RED FIRE diễn đến xuất thần .
“Hồi ấy đang giữa mùa đông, hoa tuyết như những lông chim bay khắp bầu trời, có một bà hoàng hậu ngồi khâu bên cửa sổ. Khung cửa làm bằng gỗ mun đen nhánh. Hoàng hậu ngồi khâu nhưng lại mải ngắm tuyết rơi nên bị kim đâm vào ngón tay, và ba giọt máu đỏ rơi xuống tuyết trắng phau. Nhìn màu đỏ tươi nổi bật trên tuyết, hoàng hậu tự nhủ:
– Giá mình có một đứa con da trắng như tuyết, môi đỏ hồng hào như màu máu đỏ tươi, tóc đen nhánh như gỗ mun khung cửa sổ này thì hay quá nhỉ. ” – Âm giọng gió thoảng , êm tai của BLOODMIX . Nó ngồi trong phòng phát âm , tay lật từng trang truyện .
Nhỏ làm y như thật . Bước đi quyến rũ , khí chất thanh tao , con ngươi HỒNG NGỌC tuyệt đẹp , gương mặt hện lên vẻ tâm sự , mong muốn làm khán giả yêu thích chẳng thôi .
Cô giáo đứng sau sân khấu , vỗ tay vui mừng , phấn khích . Hi vọng tiết mục này sẽ được nhiều người yêu thích nhất .
Đang tính đi vào phòng thay đồ sửa soạn , bỗng nhiên cô vấp trúng một thứ đồ vật .
“Ui da !” – Cô giáo suýt xoa , ngồi dậy .
“Quyển vở ?” – Cô giáo đến gần xem thử . Hóa ra là một quyển sách cũ kĩ màu nâu .
“Ai làm rơi thế này ?” – Cô giáo giở ra , lật trang này qua trang khác . càng nhìn càng thấy lạ .
“RUBIN , ALEX DOMIX , RUI , TRẦN LÝ HẢI , CỔ KHÁNH MAI , gia đình ROBERT , phu nhân STAKIS ……..v……..v……..” – Sao lại có mấy cái tên kì kì thế nhỉ ? Hửm !? Chữ gì đây ?……………………….. Các – nạn – nhân – bị – điều – khiển !?
Tay cô giáo run run , săc mặt tái nhợt toát mồ hôi lạnh . Cô định vứt cuốn sách này đi thì cuốn sách chuyển sang màu tím , ở giữa hiện lên hình vẽ hoa văn con mắt xoáy vòng tròn . Mắt cô tối sầm trở nên vô hồn , không cảm xúc .
“Đưa ta đến phòng thu âm !” – Cuốn sách ra lệnh .
Giữa hành lang tối đen , tiếng bước chân vang vẳng và âm thanh cười quỷ dị khặc khặc . Liệu nó có nhận ra cuốn sách hắc ám này không ?