Đọc truyện Công Chúa Ngươi Tha Cho Ta Đi! – Chương 12: Cầm Tiêu Hợp Tấu
Ngay lúc Cố Hân Nguyệt định vào trong lương đình cùng Thượng Quan Phong làm quen thì có cung nữ chạy đến.
” Công chúa, hoàng thượng cho gọi người đến Can Hoa Cung ngay a.”
” Ân, đi thôi.
Hạnh nhi đi làm việc ngươi nên làm đi.
” Cố Hân Nguyệt cùng với cung nữ vừa đến di giá đến Can Hoa Cung.
Thượng Quan Phong đắm chìm trong cảm xúc của bản thân không biết có người đến gần, khi hồi thần quay lại nhìn chỉ còn thấy được một bóng lưng bạch y phiêu phiêu bước đi.
Thượng Quan Phong nhớ đến buối yến tiệc chắc cũng sắp diễn ra liền đi về hướng lúc nảy nàng đi ra.
Vừa đến cửa Can Hoa Cung Thượng Quan Phong đụng phải Thượng Quan Thanh Tâm đang đi ra ” Tâm nhi ngươi là muốn đi đâu? “
” A nhị ca ta đang định tìm ngươi, đại yến sắp bắt đầu rồi.
” Thượng Quan Thanh Tâm ổn định thân hình nhìn đến Thượng Quan Phong đứng ngay trước mặt liền vui vẻ, kéo tay Thượng Quan Phong đi đến chổ thái sư ngồi.
” Phong nhi ngươi đi đâu lâu vậy.” Thái sư thấy Thượng Quan Phong ngồi xuống ngay lập tức kề tai nàng hỏi nhỏ.
” Lúc nãy Phong nhi có chút đau đầu, ra đến ngự hoa viên thoải mái quá nên quên phải trở về.” Thượng Quan Phong cầm lên ly trà đã được cung nữ rót nhấp nháp hương vị.
Thái sư thấy Thượng Quan Phong đã về cũng không còn như lúc nãy lo lắng, thư thả uốn trà trò chuyện cùng thừa tướng ngồi bên cạnh.
Lúc Can Hoa Cung vẫn còn ồn ào ai điều nói lấy nói để, thanh âm thái giám lúc này vang lên ” Hoàng Thượng, hoàng hậu giá đáo.
” Sau tiếng the thé của thái giám thì tất cả những người có mặt tại đây điều đứng lên bước ra khỏi chổ quỳ xuống hành lễ hô vang ” Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
Hoàng hậu thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế.
”
Hoàng thượng cùng hoàng hậu đi đến chổ ngồi xuống ” Các ái khanh bình thân.” Thấy các tất cả đả vào chổ ngồi hoàng thượng lệnh cho thái giám tổng quản đi gọi Cố Hân Nguyệt vào.
Một lúc sau khi gã thái giám đi ra đã trở lại cùng với Cố Hân Nguyệt, ” Công chúa giá đáo.” Mọi người lại một lần nửa đứng lên định quỳ hành lể liền nghe đến thanh âm nhẹ nhàng vang lên ” Tất cả miễn lể không cần quỳ.
”
Lúc Thượng Quan Phong ngước lên nhìn đã rất kinh ngạc vì Cố Hân Nguyệt mi mục như họa*, thiều nhan nhã dung**, ánh mắt nhìn theo đến khi Cố Hân Nguyệt ngồi xuống Thượng Quan Phong mới thu hồi ánh mắt.
* Mi mục như họa: ánh mắt lông mày như trong tranh.
** Thiều nhan nhã dung: Dung mạo xinh đẹp thanh thoát.
Qua hơn một tuần rượu Vĩnh Hưng đế có vẽ ngà ngà say ” Hôm nay là sinh thần mười tám của Minh Nguyệt công chúa, trẫm thật sự rất vui các ái khanh ai có tiết mục gì giúp vui cho yến tiệc hôm nay không? “
” Khởi bẫm hoàng thượng chúng thần nào có tài cán gì, nào dám phô bài trước mặt hoàng thượng.
” Thừa tướng đứng lên chấp tay nói, nhìn quanh Can Hoa Cung thấy rất đông hài tử của các vị đại nhân thừa tướng đề nghị ” Hay là hoàng thượng cho hài tử của các vị đại nhân thể hiện tài năng đi a.
“
” Hảo hảo, ở đây có vị nào đứng ra giúp vui không? ” Vĩnh HƯng vuốt vuốt chòm râu cười rất vui vẽ, rồi nhìn sang Cố Hân Nguyệt ” Hay là Nguyệt nhi ngươi khãi một khúc cho trẫm và các vị đại nhân thưởng thức đi.
“
” Ân, nhi thần tuân chỉ.
” Cố Hân Nguyệt gật đầu đáp ứng ” Phụ hoàng nhi thần còn có một thĩnh cầu.
“
” A Nguyệt nhi ngươi muốn gì cứ nói trẫm điều đáp ứng.” Tiếu ý trên mặt Vĩnh Hưng càng lúc càng đậm.
” Hôm nay nhi thần muốn có một người hợp tấu cùng nhi thần.
” Cố Hân Nguyệt nhìn về phía Thượng Quan Phong đang thong thả uống rượu, mĩm cười đưa tay sờ từng sợi dây đàn nói ra yêu cầu.
” Ân, vậy trong số các ái khanh cùng các hài tử của các vị ái khanh ai có thể song tấu cùng công chúa.
” Vĩnh Hưng nhìn quanh tất cả mọi người trong Can Hoa Cung.
Tất cả mọi người điều nhìn nhau không ai dám đứng ra cùng Cố Hân Nguyệt hợp tấu, thừa tướng đại diện đứng ra ôm quyền ” Khởi bẩm hoàng thượng ai ai trong kinh thành điều biết cầm nghệ của Minh Nguyệt công chúa là xuất trần, tuyệt thế cho nên không ai trong đây dám múa rều qua mắt thợ.
“
” Ân, Lê thừa tướng nói cũng đúng.
” Vĩnh Hưng cũng gật gù khi nghe lời của thừa tướng, lại nhìn sang Cố Hân Nguyệt ” Nguyệt nhi hay là ngươi cứ độc tấu đi a.
“
” Khởi bẩm hoàng thượng.” Lê Thái Sanh đứng lên ôm quyền hướng Vĩnh Hưng và Cố Hân Nguyệt.
” A là nhi thử của thừa tướng đây mà.
Ngươi là muốn song tấu cùng công chúa đúng không? ” Vĩnh Hưng nhìn đến Lê Thái Sanh mĩm cười.
” Bẫm, nhi thần không có tài cán đó nhưng nhi thần có một người muốn tiến cử cùng hoàng thượng.
” Lê Thái Sanh nhìn Thượng Quan Phong vẫn một bộ dáng phong đạm vân kinh cời khẩy bẫm lên VĨnh Hưng.
” Ân là người nào a? ” Vĩnh Hưng rất hứng thú với lời nói của Lê Thái Sanh.
” Bẫm hoàng thượng người đó là nhị công tử của Thượng Quan thái sư a.
” Lê Thái Sanh chỉ tay về phía thái sư.
” Nga…!Trẫm chỉ nghe nói thái sư có một nhi tử và một nhi nữ, vậy nhị công tử kia là ai a? ” Vĩnh Hưng nhìn sang thái sư vẫn chưa phát hiện Thượng Quan Phong, đặt ra nghi vấn.
” Khỡi bẫm hoàng thượng quả thật thần chỉ có hai hài tử, hài tử kia là nghĩa tử của thần.
” Thái sư bị chỉ đích danh ngay lập tức đứng lên hướng Vĩnh Hưng bẫm rõ.
” Ra là vậy.
Vậy khanh mau gọi hài tử đó ra cho trẫm xem.
” Vĩnh Hưng gật đầu hướng thái sư đưa ra yêu cầu.
” Phong nhi, ngươi mau ra cho hoàng thượng gặp mặt.” Thái sư quay ra sau gọi Thượng Quan Phong đi lên.
” Ân.
” Lúc này Thượng Quan Phong mới buông chén rượu đi ra bên ngoài, quỳ xuống hành lễ với Vĩnh Hưng ” Thảo dân tham kiến hoàng thượng, hoàng hậu.
“
” Bình thân, ngẫn mặt lên cho trẫm cùng mọi người nhìn xem.
” Vĩnh Hưng chỉ nhìn đến dáng người Thượng Quan Phong liền thích thú cảm thấy đây chắc là một người tuấn tú.
(Tác giả: A cha vợ mới xem tướng thằng rễ đã biết nó tuấn tú rồi.)
Thượng Quan Phong đứng lên cùng ngẫn mặt, mọi người từ tiểu thái giám, tiểu cung nữ đến các vị đại thần và Vĩnh Hưng và hoàng hậu có mặt tại Can Hoa Cung hôm nay điều ngây người khi nhìn đến Thượng Quan Phong, gương mặt anh tuấn hơn cả Phan An, khí chất lạnh lùng, mắt ngọc mài ngài, môi hồng da trắng.
Đến cả Cố Hân Nguyệt cũng đã thất thần ngay lúc nhìn thấy mặt Thượng Quan PHong, do là người có định lực cao nên rất nhanh Cố Hân Nguyệt đã thu lại vẽ mặt thất thần ấy.
Thượng Quan Thanh Tâm nhìn đến những người đang trố mắt ra nhìn Thượng Quan Phong cảm khái cùng thái sư và Thượng Quan Thanh Nhân ” Phụ thân, đại ca hai người nói xem nhị ca mị lực quả thật rất lớn a phải không? “
” Ân đúng vậy, nhị đệ quả thật mị lức rất lớn a, đến ta lúc chiều nhìn thấy hắn cũng không tránh khỏi thất thần.” Thượng Quan Thanh Nhân cũng đồng tình với lời của Thượng Quan Thanh Tâm.
” Khụ..khụ phụ hoàng.
” Cố Hân Nguyệt ho nhẹ hai tiếng kéo lấy hồn tất cả mọi người.
” A haha…!Hảo nghĩa tử này của thái sư quả nhiên phong thái bất phàm.
Ngươi tên là gì? ” Vĩnh Hưng thu lại ánh mắt tươi cười.
” Thảo dân tên là Thượng Quan PHong.
” Thượng Quan Phong nhìn thẳng Vĩnh Hưng đáp lời.
“Ân cùng họ với thái sư.
Ngươi có nguyện ý cùng Minh Nguyệt công chúa song tấu hay không? ” Vĩnh Hưng vui vẽ nhìn Thượng QUan Phong rồi nhìn Cố Hân NGuyệt trong lòng đang tính toán.
” Cung kính không bằng tuân mệnh, thảo dân nguyện ý.
” Thượng Quan Phong dời ánh mắt nhìn đến Cố Hân Nguyệt.
” Bất quá thảo dân tài sơ học thiễn không dám so tài cầm nghệ với công chúa, thảo dân sẽ thổi tiêu.
“
” Ân người đâu mang tiêu đến cho Thượng Quan công tử.
” Vĩnh Hưng ra lệnh cho thái giám đi lấy tiêu đến cho Thượng Quan Phong..