Bạn đang đọc Công Chúa Lạnh Lùng và Hoàng Tử Lạnh Lùng – Chương 29
chap 29:
Một lúc sau :
Đèn phòng cấp cứu tắt , bác sĩ bước ra ngoài . 2 chàng trai như bắt được vàng chạy như bay đến .
– Bác sĩ !! Cô ấy sao rồi ?? – Nam hỏi dồn .
– Có 1 tin mừng và 1 tin buồn . Các cậu muốn nghe tin nào trước ??? – Ông bác sĩ nói
– Tin mừng đi – H.Anh trả lời
– Ca phẫu thuật thành công , cô ấy đã được cứu – Ông b/s từ tốn nói
– Vậy còn tin buồn thì sao ?? – Nam hỏi tiếp
– Cô ấy sẽ bị mất một phần trí nhớ quan trọng , do bị chấn thương ở vùng đầu khiến máu đè lên não cô ấy , gây ra mất trí nhớ – Ông b/s nói tiếp
– Vậy bây giờ cô ấy sao rồi bác sĩ ?? – H.Anh nhẹ nhàng hỏi
– Đang ở phòng chăm sóc đặc biệt để theo dõi tình hình . Các cậu có thể đến đó – Ông b/s nói rồi bỏ đi
Nam và H.Anh đi như bay đến quầy y tá hỏi phòng chăm sóc đặc biệt ở đâu . Khi đã có địa chỉ thì họ liền tức tốc đi đến mà không còn để ý gì đến xung quanh.
Két…….
– Nam và H.Anh cùng đẩy cửa vào , nhìn trên giường – Nhi đang nằm bất động ở đó . 2 chàng trai chúng ta bây giờ đau xót vô cùng khi chứng kiến người mình yêu đang nằm đó , đầu thì băng bó .
– Cô ấy để tôi chăm sóc . Cậu về đi – Nam lên tiếng
– Anh về đi , tôi sẽ chăm sóc cô ấy – H.Anh cũng không kém
– Tôi là chồng cô ấy , tôi có bổn phận chăm sóc cô ấy . Không cần phiền hà đến cậu . Về đi – Nam lạnh lùng
– Cậu chả có xứng đáng làm chồng cô ấy đâu . Nên nhớ , vì ai mà Nhi đã ra nông nỗi như thế này – H.Anh nhếch mép
– Cậu đang **** xéo tôi đấy à ??? – Nam liếc H.Anh
– Anh mún nghĩ sao thì nghĩ . Nói chung đêm nay tôi sẽ ở lại đây . – H.Anh nói rồi tiến lại đằng cái ghế trong phòng ngồi
– Được . Tôi cũng sẽ ở lại đây – Nam cũng không thua kém
2 chàng trai ngồi túc trực ở phòng Nhi , cứ đi qua đi lại rồi thiếp đi lúc nào không hay .
Ngày ngày Nam và H.Anh cứ liên tục zô thăm và túc trực phòng bệnh . Lúc nào 2 người cũng dành cho nhau những ánh mắt tóe lửa .
Một ngày nọ :
Nam và H.Anh mệt quá thiếp đi lúc nào không hay , lúc đó mặt trời cũng vừa lên cao . Nhi khẽ mở mắt , tay chân cô cứng ngắt và đau nhói , khẽ nhích tay thì làm tỉnh 2 người kon trai đang ngủ bên 2 tay cô .
– Nhi , em tỉnh rồi à ??? – 2 chàng trai đồng thanh
– Uhm – Nhi nhẹ nhàng trả lời
– Em đói không ??? Anh mua cháo cho em nhé ?? – Nam hỏi Nhi
– Anh…..anh là ai thế ??? – Nhi nhìn Nam hỏi
– Em không biết anh sao ?? – Nam hơi bất ngờ vì Nhi không nhớ anh là ai cả .
– Em , em biết anh không ??? – H.Anh nhìn Nhi nói
– Biết , cậu là bạn tớ dĩ nhiên tớ phải biết rồi . Hỏi lạ – Nhi trả lời ngây thơ
– Đúng . Đúng rồi – H.Anh zui mừng
– Nhưng cậu cho tớ biết anh này là ai không ??? Nhìn lạ quá – Nhi nói
– Cậu….cậu không biết cậu ấy à ??? – H.Anh bất ngờ
– Uhm . Nhìn lạ quá . Không quen – Nhi phan ột câu khiến Nam đau nhói
– Nhi à . Em cố nhớ đi . Anh là chồng em mà – Nam lay Nhi
– Chồng tôi ???? Tôi chưa hề có chồng . Anh lầm tôi với ai rồi , làm ơn bỏ tay ra . Đau quá – Nhi hét
– Cậu bỏ tay cô ấy ra đi . Cô ấy mới tỉnh lại . Cậu lại muốn làm hại cô ấy chết à – H.Anh đẩy Nam ra
– H.Anh à . Cậu biết tớ vốn ghét ko thích người lạ , nên phiền mời anh này ra ngoài cho – Nhi lạnh lùng phan thêm 1 câu nữa khiến Nam như muốn gục ngã
– Cậu nghe Nhi nói rồi đó . Làm ơn biến ra ngoài cho – H.Anh đuổi Nam
– Rồi sẽ có ngày anh sẽ làm cho em nhớ lại – Nam nói rồi bỏ đi . Còn lại Nhi và H.Anh , 2 người nc với nhau vui zẻ , kể chiện cho nhau nghe . Nhi thì cũng kể chiện và nc zui zẻ bt nhưng trong lòng cô đang suy nghĩ xem chàng trai tự nhận là chồng cô là ai ??? Sao anh ấy là chồng cô . Đầu óc cô bây giờ rất hỗn loạn , không còn nhớ được gì cả .