Bạn đang đọc Công Chúa Của Thế Giới Đêm – Chương 161: Biến Cố Công Ty (Part 3)
2h chiều
Sân bay Seoul, Hàn Quốc
Bốn cô gái lộng lẫy bước ra làm cho mọi người phải quay lại nhìn: Ji, Yun, Kull, Lily
– Là cherry!!!!!!! – fan hâm ộ ào ào chạy đến tặng hoa, chụp hình chung và xin chữ kí
-Cảm ơn… Cảm ơn…..
– Mời các tiểu thư lên xe… – Nó đã cho người đến sân bay đón cả bọn
– Wendy đâu???? – Ji hỏi
– Cô ấy đang đợi mọi người ở buổi thời trang.
———
6h tối
Nó mặc cho mình một bộ váy cúp ngực ôm sát người màu đỏ trông thật nổi bật cùng mái tóc dài xoăn đen.
– Cảm ơn mọi người đã đến dự buổi ra mắt cho bộ sưu tập của chúng tôi ngày hôm nay. – Nó mỉm cười – Bộ sưu tập của chúng tôi lấy cảm hứng từ những bạn nữ có vóc dáng thấp bé và nhỏ con. Nhiều bạn nghĩ như thế sẽ không thể mặc vừa những bộ váy chỉ dành cho chân dài. Nhưng không, với bộ sưu tập mới của chúng tôi, tôi có thể nói với những bạn tự ti về chiều cao của bản thân: ĐỪNG TỰ TI VỀ CHIỀU CAO CỦA BẢN THÂN…..
Tiếng vỗ tay vang lên, ánh đèn sân khấu phụt tắt.
Bức rèm dần dần mở ra….
– Ơ, đây đâu phải bộ sưu tập nhóm mình thiết kế? – Kull nhíu mày
– Đúng rồi…. – Ji gật đầu
– Chị Amy. – Yun gọi thư kí riêng của nó đứng gần đấy
– Sao em?
– Bộ sưu tập này đâu phải bộ sưu tập sắp ra mắt. – Ji hỏi
– Ừ thì….
– Người mẫu cũng đâu phải của công ty chúng ta đâu. – Kull hỏi thêm
– Đúng, người mẫu công ty đâu có thấp như vậy
– Thật ra mọi chuyện là thế này….. – Amy thở dài và nói – Các em đừng nói với Giám đốc là chị nói nhé, không thì chị sẽ bị đuổi việc đấy.
– Chúng em biết rồi ạ. – Ji cắn răng – Wen. Ngay cả chuyện này cậu cũng giấu bọn tớ, cậu có còn xem bọn tớ là bạn nữa không hả?????
—————-
11h khuya
Biệt thự
– Có chuyện gì mà các cậu hằm hằm vậy??? – Nó nhíu mày nhìn 4 đứa bạn – Nãy giờ cả công ty đi ăn mừng các cậu cũng chẳng cười.
– Muộn rồi, đi lên phòng ngủ đi mấy đứa. – Sam phẩy tay
– Ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng đã.
– Chuyện gì???
– Cậu giấu tụi này chuyện gì đúng không????? – Yun bắt đầu
– Chuyện gì????
– Cho tớ một lời giải thích về bộ sưu tập ngày hôm nay. – Kull nhẹ nhàng nói
– Không sao…. Không sao…. Mọi chuyện xong cả rồi mà…. – Sam hờ hững
– Chuyện gì không sao rồi hở chị????? Chuyện gì xong cả rồi hở chị????? – Lily chớp mắt nhìn Sam
– À thì…..
– Đừng có úp mở nữa. Có chuyện gì thì các cậu nói thẳng ra đi. Các cậu biết được gì rồi?
– Bọn tớ chỉ mới biết được chuyện Trịnh Nhật ra mắt công ty con chuyên về thời trang và ăn cắp bộ thiết kế của chúng ta thôi à. – Ji nhún vai, nói tỉnh như không
– Chuyện cũng chẳng nghiêm trọng lắm đâu đúng không?????? – Yun hỏi xéo
– Sao các cậu biết? Ai nói?????
Ai nói không quan trọng. – Kull mím môi – Vấn đề quan trọng là tại sao cậu lại giấu bọn này???
– Ừ…. Do tớ không muốn mọi người lo lắng….
– KHÔNG MUỐN BỌN TỚ LO LẮNG????? CẬU CÓ XEM TỤI NÀY LÀ BẠN NỮA KHÔNG HẢ????? – Ji hét lớn – CẬU CÓ XEM BỌN NÀY LÀ THÀNH VIÊN CỦA CÔNG TY NỮA HAY KHÔNG HẢ????? CHUYỆN NHƯ THẾ MÀ CẬU CÒN GIẤU BỌN TỚ, MUỐN TỰ MÌNH GIẢI QUYẾT. CẬU NGHĨ MÌNH LÀ TRUNG TÂM CỦA THẾ GIỚI, MUỐN GÌ CŨNG XONG CHỨC. CẬU NGHĨ CẬU LÀ SIÊU NHÂN, KHÔNG CẦN AI GIÚP ĐỠ CHẮC……. Ừ VẬY THÔI, TRONG MẮT CẬU BẠN BÈ KHÔNG RA GÌ PHẢI KHÔNG????? CẬU KHÔNG CẦN BẠN BÈ NỮA PHẢI KHÔNG????? BỎ ĐI KHÔNG NÓI MỘT LỜI, RỒI ĐẾN KHI CÔN TY CÓ CHUYỆN CŨNG KHÔNG NÓI BỌN TỚ BIẾT….. VẬY ĐƯỢC….. CẬU ĐÃ KHÔNG CÒN XEM BẠN BÈ RA GÌ NỮA THÌ THÔI…… CẬU TỰ MÌNH Ở LẠI ĐI…. TẠM BIỆT, TỚ ĐI…..
– CẬU….. – Nó cắn môi, nuốt ngược nước mắt vào trong, nhìn theo bóng lưng của cô bạn chạy lên lầu, nó bất chợt chạy đi ra khỏi nhà
– WEN!!!!!!!! – Cả bọn sững người
– Thật là….. – Sam liếc cả 3 rồi nói – Chị nói rồi, chuyện ổn thỏa rồi thì thôi đi, móc lên làm gì. Còn chuyện nó bỏ đi, các em không biết nguồn gốc thì im giùm chị cái được không?????
– Chị biết chuyện gì à????? – Kull nhíu mày
– Ừ….. – Sam thở dài – Nhưng chị không thể nói cho các em được, vì chị đã hứa với Wen là giữ bí mật rồi. Chuyện này riêng tư, chị không thể nói.
– Ngay cả chị cũng vậy….. – Lily lắc đầu – Con Wen này bị sao vậy chứ??????
– Nhưng…. Wen, cậu ấy đi đâu rồi???? – Yun nhìn ra cửa sổ hướng về phía bờ biển – Tối rồi mà…..
Căn phòng lại yên ắng, chỉ có một cô gái đứng trên tầng nhìn xuống rồi khóc
– Xin lỗi….. Wen…..