Công Chúa Băng Giá, Anh Sẽ Là Người Sưởi Ấm Trái Tim Em

Chương 3


Bạn đang đọc Công Chúa Băng Giá, Anh Sẽ Là Người Sưởi Ấm Trái Tim Em – Chương 3

Chap 3:
Đang mơ màng trog cơn ác mộng thì Khả Nguyệt bật dậy, mồ hôi đổ nhễ nhại,nhìn đồng hồ lúc này đã 6h 10
. Cô vội đi chuẩn bị đến rạp phim.
*Rạp phim:
Xuống xe bus, cô đã nhanh chóng trở thành tiêu điểm vì sắc đẹp thuần khiết của mình. Khả Nguyệt mặc một chiếc đầm trắng voan ôm sát cơ thể dài chưa tới đầu gối. Đôi chân mang 1 đôi giày búp bê xinh xắn màu hồng gắn nơ.Mái tóc dài thẳng nâu tự nhiênđc bện 1 bên lại, nước da mịn màng, có mấy chàng trai gần đó đơ như cây cơ.
_Ê mấy bà tui ở đêy nek! – cô vẫy tay 2 đứa bạn – đợi tui lâu chưa?
_Tụi tui cũng ms tới thui à!Thui zô mua vé ik ha! – Pé Linh cười tươi.
……………………………………………………
_Rồi thẳng tiến nào! – Bích Trâm hô ứng.
Ai cũng vui vẻ chỉ riêng Khả Nguyệt trg đôi mắt bồ câu sâu thẳm đang ẩn chứa nỗi buồn lạnh lẽo.Đang bước vào trg rạp,..
“Áaaaaaaaaaaa
“….., chỉ tại Khả Nguyêt đi đứng mà đàu óc để ở chín tầng mây nên vắp té, đang đợi thân mình tiếp đất nhưng cô bỗng cảm thấy có cái j đó ở dưới.
Từ từ mở hết cỡ đôi mắt ra, Khả Nguyệt sock khi nhận ra mình đang nằm sấp trên 1 người con trai lạ hoắc, đôi tay vòng chặt eo và lưng cô áp sát vào hắn ta. Ánh mắt gian tà nhìn cô hok chớp mắt từ mái tóc, đôi mắt cho tới đôi môi chúm chím đỏ hồng tự nhiên.Nhưng điều quan trọng hơn là chỉ cần vài centimet nữa là môi sẽ kề môi.(0_0)
Bất ngờ tên kia nhướn lên hôn nhẹ lên làn môi cô làm cô hoảng loạn vùng vẫy.Cả 2 đứng lên, Khả Nguyệt giơ tay cho a ta bạt tai ôi 5 dấu tay ngọc ngà của cô in trên gương mặt người kia.
_Anh thật bệnh hoạn, biến thái, ai cho anh đụng chạm vào tôi?
_Tôi làm j cô chứ? Mọi người có thấy tôi làm j cô ấy hok?Thấy hok? – Anh ta nhìn mọi người xung quanh đang chăm chú
” cặp tình nhân
” nháy mắt.Mọi người cứ cười tủm tỉm rùi lắc đầu như ru dần dần tản ra.Hắn ta gằn giọng nói tiếp:
_Cô thấy hok?Rõ ràng là cô vấp té, vốn dĩ tôi mún đỡ cô nhưng cô

“nhẹ
” như vậy zs lại phản ứng hok kịp nên kết quả là cô ngã vào người tôi thôi.Vậy mà cô còn dám đánh tôi à?
_Anh…anh thật bỉ ổi! – Khả Nguyệt tức giận, ánh mắt tóe lửa. Hận vì hok thể xé xác tên dê xồm đó ra trăm vạn mảnh. Lần đầu tiên trg đời cô chạm môi zs người khác giới, đã thế còn lạ hoắc hok quen bik, hok iu thương( chẹp chị Nguyệt thiệt ròi!). Đã thế còn dám lợi dụng cô nữa! Đúng là đáng chết, xấu xa mà!
_Sao phải tức giận như vậy? Cô còn nợ tôi tiếng
“Cảm ơn
” đó! hahahaha.. – Đường Lập cười đắc ý.
_Đồ đểu! – Khả Nguyệt cho Đường Lập một bạt tai nữa á tội vênh váo khó ưa.( tội nghiệp gkê)
Đường Lập trợn trừng mắt, lần này thì anh tức thật rồi,chưa 1 người nào kể cả người sinh ra anh còn hok động tới anh dù chỉ là sợi tóc vậy mà cô dám tát anh 2 cái., vừa đau vừa quê giữa nơi đông người.Anh quyết hok để yên cho Khả Nguyệt!
Hai người đấu võ mắt zs nhau, ôi 4 viên đạn chỉ trực bắn vào người đối diện. Khả Nguyệt hừ lạnh 1 tiếng, bỏ vào trg tìm chỗ ngồi của mình, trg lòng vô cùng bức bối khó chịu, cô gào thét..tên khốn..lưu manh..lạm dụng..dê xồm..thần kinh..dean khùng mát tửng..( đủ chưa chị?)
Đi đc vài bước, thấy 2 nhỏ bạn vẫn đứng đó cười khúc khích chưa chịu đi thì quay đầu hok thèm liếc hắn 1 cái, phát cáu:
_Không đi nhanh lên! Tui về đó nghe chưa?
Ờ hờ hờ..đi đi,đi liền – 2 nhỏ cuống quít vừa đi vừa ôm bụng cười, đúng là bạn tồi,thấy cô như vậy mà chỉ bik hjhjhj hahaha. Hứh
Đợi cô đi hẳn vào rạp,Đường Lập ms phì cười:
_Hahaha cô gái kì lạ, xưa nay chưa 1 người con gái nào cưỡng lại đc tao..Cô ta tuy đơn giản nhưng có j đó khiến tao hok kìm đc, nhất là đôi mắt. – vừa nói vừa huých vai Dương Hiếu bên cạnh
_Thú vị nhỉ! – Dương Hiếu lên tiếng.
_Nhưng hok vì thế mà tao bỏ qua 2 cái tát này! – Đường Lập nhếch mép cười đểu – Hiệp à, mày tìm hộ tao thông tin về cô pé ấy!
_Bộ kết rùi à? – Khải Hiệp lên tiếng.
_Tóm lại hok có j cả! Chỉ muốn chơi thử thôi! – Đường Lập cười gian manh.

_Lợi dụng con gái nhà lành rùi Lập ơi! – Dương Hiếu vỗ vai Đường Lập.
_Hahahah..Không vậy thì đâu phải Đường Lập này chứ? – Anh ta cười khoái trá rồi bước trước.
Ba người cùng vào trg tìm chỗ đã đặt trước.Chết thật, đi tới đâu họ đều làm cho con gái đổ tới đó, chắc cả thúng..
Vào trg rạp..Dãy ghế đầu tiên.
_Cha` chỗ đc đêý đó! – Dương Hiếu gật gù.
Đang vào số ghế của mình, Đường Lập bỗng khựng lại khi cô pé lúc nãy giáng anh bạt tai đang ngồi cạnh số ghế của mình.Trời phù hộ cho anh rồi đây! Anh nhếch môi
_Chào cô pé! Thật trùng hợp chúng mình lại ngồi cạnh nhau nhỉ?! – Nói xog anh nhìn 2 cô pạn ngồi cạnh Khả Nguyệt và làm quen – Chào 2 người đẹp.Tôi tên Đường Lập, hân hạnh làm quen!
Yến Linh và Bích Trâm bụm miệng liếc nhìn cô bạn khuôn mặt đang tím tái vì giận rùi vui vẻ trả lời:
_Chào Đường Lập.Tôi là Yến Linh
_Còn tôi là Bích Trâm, chúng tôi đều 17 tuổi cả! – Nhắt ơi là Nhắt, chưa đánh đã khai rồi!
Khả Nguyệt liếc Bích Trâm , nheo mắt, nghĩa là zậy nek:
” Ai cho bà khai lung tung hả nhỏ nhìu chuyện kia?!

_Ồ vậy thì phải gọi là em rồi, 3 anh đều 23 cả! – Đường Lập cười giả lả
_Còn 2 người này là…?! – Yến Linh hỏi
_Chào các em, anh là Dương Hiếu! – Dương Hiếu nháy mắt
_Còn anh là Khải Hiệp, rất vui đc làm quen! – Khải Hiệp mỉm cười ấm áp.( Ôi ôi tim Trâm lỗi nhịp òi)

Ba cô bạn gật đầu.
“Hai người này có vẻ tốt hơn cái tên Tiểu Đường kia nhiều đó, người đâu thấy ghét ghét ghét..!
” Khả Nguyệt nghĩ thầm.
Suốt cả buổi xem phim, tên Đường Lập kia cứ nhìn cô chằm chằm làm cô hok tài nào tập trung chuyên môn đc, vừa ngượng vừa bực mình.Vì là phim hài nên có mấy khúc rất mắc cười, cô nở nụ cười giòn giòn.Đường Lập tròn xoe đôi mắt nhìn cô, thật hok ngờ cô gái này khi cười lại đẹp đến như vậy! Nụ cười hớp hồn, ánh mắt kì lạ, dường như nơi cô có một sức hút rất mãnh liệt.Đôi môi đỏ tươi hình trái tim xinh xinh khi cười để lộ hàm răng trắng tinh,2 cái má lúm kìa nhìn kute phải bik! Nhột quá, Khả Nguyệt quay ra bắt gặp ánh mắt đó của Đường Lập thì nụ cười ấy cũng vừa tắt, cô liếc anh một cái đầy caí rất ư căm phẫn rồi tiếp tục xem phim.
To be Continue…..
Chúc các bạn đọc truyện zui zẻ nhóa!
Đường Lập hoàn hồn lại, khóe môi nhếch lên đường cong nhỏ. Anh cảm thấy rất có hứng thú zs cô pé này. Kết thúc bộ fim cũng là lúc Khả Nguyệt thở phào nhẹ nhõm,cô muốn ra khỏi đây,hok mún gặp lại tên dean kia nữa!
Ra khỏi rạp, anh ta quay lại nhìn Nguyệt trêu trọc rồi nói 1 câu làm Nguyệt ngu ngơ đứng như trời trồng:
_bye bye Khả Nguyệt, hẹn gặp lại vào 1 ngày gần đây! – Rồi nhìn 2 cô bạn gật đầu 1 cái. Yến Linh & Bích Trâm cười cười nhìn 3 chàng trai vẫy tay chào lại. Duy chỉ có Khả Nguyệt là im thin thít, đang suy nghĩ vẩn vơ về câu nói vừa nãy :
“Câu nói vừa nãy thằng cha đó là có ý j? aishhh nhảm nhí..đừng mơ mà tui gặp lại anh nhá đồ ham hố…bla bla.

_Thôi đấu tranh tư tưởng đi cô nương! H về hay đi đâu? – Yến Linh lên tiếng dẹp tan suy nghĩ của Khả Nguyệt.
_Đi bar!
_Hả? Cái j? – 2 đứa bạn đồng thanh, sững sờ trước quyết định của Khả Nguyệt nhưng rồi cũng chấp thuận.
Ở quán bar:
_Tại sao chứ? Tên lưu manh khốn kiếp đó, hắn dám lợi dụng cơ thể tui, lại còn dám cướp mất nụ hôn đầu đời của tui nữa chứ! Đáng chết, mấy bà bảo tui có tức hok nào? – Khả Nguyệt lè nhè trách móc, gò má ửng hồng vì say, tiếp:
_Hắn – cái tên Tiểu Đường đầu heo, sọ khỉ, da trâu, quỷ dạ xoa, thần kinh, tên đê tiện, xấu xa,…!
Bích Trâm và Yến Linh ngạc nhiên tập 2 nhìn Khả Nguyệt.Chưa bao h nó lại chửi người khác thậm tệ như vậy!
_Thôi hok uống nữa, bà say quá rùi, để tụi tui đưa bà về nhà! – Yến Linh nhỏ nhẹ.
_Không,hức.., tui hok mún về đâu,tui mún uống tiếp, 2 bà uống đi chứ! Sao lại ngồi trơ ra đó, hức.. hức..Hai bà hok bik đâu, tui buồn lắm!hức..Người cha tệ bạc của tui, ông ta đã trở về rùi! Tui hok bik phải đối mặt làm sao nữa hức..- Khả Nguyệt nấc nghẹn, vơ chai rượu tu ừng ực.Đưa tay quệt dòng lệ đã tuôn ra từ lúc nào.
_Thì ra là vậy! Hèn j ms gặp tui thấy bả buồn buồn, đã vậy còn thêm chuyện ông Lập nữa! –

“nhắt
” lắc đầu.
_Ukm! Thui mai xin cho nó nghĩ 1 bữa đi.
Hai ng` nhìn nhau thở dài,Khả Nguyệt h đã gục trên bàn, ngán ngẩm đưa cô bạn mình về nhà.
****************
Sáng hôm sau tại tập đoàn S.K:

“Cốc…cốc…cốc..

_Vào đi.
_Đường Lập, đã có thông tin về cô pé đó rùi đây! Mau xem đi. – Dương Hiếu mở cửa.
_Đc rồi, để đó và ra ngoài đi! – Đường Lập lạnh lùng.
_OK! Tao đi làm việc. – Dương Hiếu nhún vai rùi rút lui.
Đường Lập hok thèm liếc tập hồ sơ đó 1 cái.Từ sáng tới h công việc ngập đầu, tâm trí đâu để xem chứ!
Quay về Khả Nguyệt lúc 3 h chiều:
_Đau đầu quá! – Khả Nguyệt ngồi dậy lấy tay day thái dương,cố lục lọi kí ức mọi chuyện xảy ra vào tối hôm qua. Từ việc ba cô cho đến gặp tên Tiểu Đường, bị cướp mất nụ hôn đầu tiên, rồi đi bar giải sầu, mọi hình ảnh hiện lên trg đầu.
_Điên rồ. – Khả Nguyệt lầm bầm đi vào nhà VS.
Tắm rửa sạch sẽ, thay đồ xong xuôi, ngồi rảnh hok bik làm j cô ra ngoài đi dạo.
* Cảm ơn mọi người đã theo dõi truyện của mình nha! Mình sẽ nhanh post tiếp.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.