Bạn đang đọc Công Chúa Băng Giá, Anh Sẽ Là Người Sưởi Ấm Trái Tim Em – Chương 22
ĐL tặc lưỡi , bỗng cậu giật dây , nguyên 1 con cá chà bá lửa ( ông nỳ bữa ny số đỏ):
-Woa 1 con bự quá chứ ak! – ĐL reo lên
– Sao trước h đi câu chưa gặp con cá to như con này ak?!
– Chắc bữa này có cháu đó, keke – cười nhe răng (thôi chết mấy pà chị kia rầu, chảy cả nước miếng vì thấy zai đẹp mừ )
Một chị gái cầm1 xâu cá bước lại miệng cười tươi như hoa:
-A chú Út đó sao? Bữa nay chú đi câu zs….
– Ừ, đây cái Mai con nhà ông Sáu đây sao, bào sao xinh thế này! Đây là ĐL thằng cháu vừa từ thành phố về chơi! – cậu Út liền nói
-Thảo nào nhìn ngộ ngộ mà con không bik là ai?! Chào anh ĐL – Mai cười e lệ
-Chào em ! – ĐL cũng ko quên nháy mắt làm chị ta say mê
Mai cứ đứng đơ người, mắt nhìn ĐL ko chớp, mãi sau mới lắp bắp:
-Đêy có xâu cá trê, … em xin biếu chú và anh về làm bữa trưa ạ!!!
-Em thật tốt bụng quá! Chú và anh cảm ơm em, bữa nào em qua chơi nhé! – ĐL lại làm cho trái tin người ta điêu đứng
-Thôi chú zs ĐL về trước nhé cũng trễ rồi! – cậu Út lôi ĐL rút trước
-Ơ… dạ !!! – cô đưa tay lên bye bye
ĐL zs cậu Út đi r` còn cố ngó lại để vẫy vẫy ( quả này chị Nguyệt bik thì… ặc…). Hai ng` cùng nhau xách lưới và rổ cá đi về nhà
•Về nhà:
-Hai cậu cháu về r` sao? Thế nào dc nhìu cá ko? – Dì Út trong nhà đi ra
-Dạ Dì dc nguyên 1 rổ ạ! – ĐL lè lưỡi
KN cũng từ trong nhà đi ra
-Em xem anh giỏi chưa, hehehe???
-Oa, giỏi quá ta! Ngày đầu mà được nhiều z! – KN tấm tắc
-Gớm, cái Mai con nhà ông Sáu nó thấy ĐL ĐẸP TRAI nên mới cho nhìu á! Chứ có bắt dc 1 con à – cậu Út le lưỡi và cố ý nhấn mạnh 2 chữ ĐẸP TRAI
-Cái j ?! á à, có phải anh lại nháy mắt r` vẫy vẫy con nhà người ta nữa chứ j? em còn lạ j cái tính phong lưu của anh nữa!! giỏi chưa là giỏi, grừ grừ…. – KN xách tai ĐL kéo vào nhà
ĐL mặt mếu máo nhìn chính cái người mach lèo mà mong trợ giúp, nhưng cậu Út chie đứng ôm bụng cười kakaka còn Dì thì chỉ bik lắc đầu bó tay cho cái cặp này
Gió mang không khí trong lành ùa vào phòng, KN đứng trước cửa sổ nhìn ra ngoài, 1vongf tay rắn chắc vòng vào eo KN ôm lại, thủ thỉ:
-Ko thấy lạnh sao?
KN bik anh đang ôm mình, nhưng cô vẫn im lặng ko nói..
-Còn giận anh à?
Vẫn chỉ nghe gió thổi nhè nhẹ ĐL quay ng` cô lại, anh nhìn vào mắt cô
-Nói anh nghe.
KN nhìn vào mắt anh một khoảng lâu, DDL kiên nhẫn chờ đợi, anh cũng nhìn vào đôi mắt cô, tìm kiếm suy nghĩ của cô. Rồi KN vòng tay ôm ĐL, miệng chỉ nói khẽ:
-Ko, ko giận…
ĐL vuốt làng tóc cô, siết chặt vòng tay hơn để cảm nhận hơi ấm của cô, anh thật ko đoán nổi suy nghĩ của cô là j…