Công Chúa Băng Giá, Anh Sẽ Là Người Sưởi Ấm Trái Tim Em

Chương 15 TT


Bạn đang đọc Công Chúa Băng Giá, Anh Sẽ Là Người Sưởi Ấm Trái Tim Em – Chương 15 TT

Sau 1 hồi kiểm tra cho cô, ông ta kết luận:
_Cô ấy rượu còn chưa tỉnh hẳn , nay còn ngồi dầm mưa, cô ấy sốt tới 40 độ, a nên chăm sóc cô ấy cẩn thận, tôi sẽ kê đơn thuốc cho a, nếu hok thuyên giảm thì nên cho tới bệnh viện.
Đường Lập vâng dạ rồi tiễn vị bác sĩ già kia ra về. A lấy khăn lạnh để lên trán cô. Quần áo cô ướt nhẹp ngấm vào da thịt làm lộ ra đường cong hoàn hảo, anh đang lúng túng hok bjk làm sao để thay đồ cho cô, nhưng nghĩ cô đang sốt cao nên chuyện đó h hok còn là quan trọng rồi, đành nhắm mắt làm đại. Cứ nói a quan hệ zs những ng` con gái khác thì hok sao nhưng về cô thì a lại đỏ hết cả mặt khi chốc lại chạm phải cơ thể cô. Ngọn lửa dục vọng đang le lói trong con tim, anh tự nhủ lòng là phải kìm chế kìm chế….
Thay đồ cho cô xong, a cố cho cô uống nước, ng` cô run lên, mặt nhăn nhó:
_Lạnh, lạnh quá!
Đường Lập vội nằm xuống bên cạnh cô,kéo chăn đắp cho cả 2, tội nghiệp ng` con gá bé bỏng này. A xót xa nhìn cô, tron lòng vô cùng cắn rứt, tất cả cũng chỉ tại a, nhưng a cũng nhất quyết hok tha cho kẻ đã gây ra mọi chuyện….
Sắc mặt Khả Nguyệt tái nhợt, hơi thở nóng ran, cô tiếp tục nói mớ. Đường Lập ôm cô trog vòng tay thủ thỉ:
_A xin lỗi, ngàn lần xin lỗi e! Nguyệt à,a yêu e nhiều lắm! A sẽ hok làm e đau nữa! Tha lỗi cho a..đc hok?
Trogn vô thức, tai cô như nghe đc tất cả lời a nói, nó nhẹ nhàng xoa dịu trái tim cô, cô cũng mún bật dậy và ôm chặt lấy a.Nhưng cô mệt quá, hok thể mở mắt nổi. Cả 2 ng` chìm vào giấc mơ…

Từ từ hé đôi mắt, khắp ng` ê nhức, cô nheo mắt, giật mình vì thấy Đường Lập nằm bên cạnh, hok mún a thức giấc, cô nằm im nhìn a ngủ, tuy ngủ nhưng mặt a vẫn hằn rõ vẻ mệt mỏi tiều tụy. Bỗng Đường Lập trở mình, nhăn mặt, Khả Nguyệt lập tức quay sang phía khác, a lên tiếng nhè nhẹ:
_E sao rồi? Còn mệt hok?
_….
_A bjk em giận lắm! Đúng, là a sai, a vô tâm nhưng a thật sự cũng hok hiểu sao đt a lại có chế độ im lặng…anh..
_Anh đừng nói nữa… – KN nhẹ lên tiếng nhưng vẫn hok ngoảnh mặt lại.
_E tha thứ cho a chứ?! – ĐL đặt tay lên vai cô xoay về bên mình.
Cô nhắm tịt mắt quay lại hok nhìn a.
_Này nhìn anh đêy!
Cô lắc đầu, nói hok mà cái miệng nó chu chu lên nhìn dt hết sức. Đường Lập tiến tới hôn nhẹ lên đôi môi cô, Khả Nguyệt mở to mắt ra. Khoảng cách mắt và mắt rất gần nhau, cô nam quả nữ lại đnag nằm cạnh nhau như z, mờ ám thiệt! Đường Lập bỗng ngồi dậy thở hổn hển, đánh trống lảng:
_Thôi e mệt thì nghỉ đi, a về phòng làm VSCN.
Cô còn ngượng nên chỉ “Ukm” 1 tiếng. Khả Nguyệt cũng lết thân vào nhà tắm. Lát sau qua ra thì đã thấy Đường Lập ngồi trên giường, bên cạnh là tô cháo và 1 ít thuốc.KN ngồi xuống, ĐL đưa nhiệt kế cho cô, 38 độ, đã đỡ hơn tối qua. Đúng là tình yêu có khác, hok cần thuốc mà vẫn tươi tỉnh…chẹp chẹp…Đường Lập mỉm cười đưa tô cháo cho cô, cô ăn chậm rãi, uống thuốc xong như nhớ ra j đó, Khả nguyệt e dè lên tiếng, tay vò gấu áo:
_Ai…ai thay đồ?
_Hửm?
_Hôm qua…ai ..ai thay đồ cho tôi?! – hok dám nhìn.
_Là a đó! – Đường Lập “À” 1 tiếng rùi phán 1 câu xanh rờn.
_Hả? CÁI J? – mắt mở to hết sức như hok tin vào điều a nói.

_Thật 1000% ! – tỉnh bơ cây mơ.
Khả Nguyệt vô hồn, cô chỉ mặc mỗi cái áo sơ mi của Đường Lập dài quá đùi. Trời ơi cô chỉ ước có cái lỗ cho cô chui vào thui! Khả Nguyệt đấm a thùm thụp:
_Ai..ai cho a nhìn? Huhu a bào mai mốt sao tui lấy chồng? Đồ háo sắc.
_Chồng e chẳng phải là anh sao? Sớm muộn j cũng thấy thui! – cười đểu.
_Ai..ai..biểu lấy a? Đồ xấu xa, z là thấy hết rùi còn đâu? – Khả Nguyệt nằm giường trùm chăn kín mít, Đường Lập ngồi ôm bụng cười, cô than trời trách đất, đập giường, miệng la hét ( bệnh theo nghĩ đen nek..hehe )
Khả Nguyệt bỗng bật dậy, Đường Lập im phăng phắc
_Mà a..a đã làm j tôi?
_Em đoán xem..! – vờ xoa cằm.
_Vậy là có phải hok? Chết tiệt, này thì lợi dụng..lợi dụng.. – KN tức giận phi thẳng cái gối vào mặt Đường Lập, đập túi bụi.
_Dừng…stop..stop..! A chỉ thay đồ thui hok làm j cả!
_A nói dối, đàn ông như mấy ng` ai tin cho nổi?! – KN chống nạnh.

_A thề, a chưa đụng chạm j em hết, chỉ có hôn mấy lần thui chứ j! – ĐL đưa tay lên.
_Hứ – KN ném cho a ánh nhìn sắc ngọt, vờ quay qua hướng khác giận dỗi.
Đường Lập sát lại Khả Nguyệt, ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng vuốt tóc cô, Khả Nguyệt chết lặng hok nói đc câu nào, Đường Lập ghé sát tai cô nói nhỏ:
_Nguyệt, em bjk hok? A yêu em lắm !
Khả Nguyệt khẽ mỉm cười, cô đang hạnh phúc, cảm giác ngọt ngào lan tỏa nơi trái tim cả 2, Khả Nguyệt rúc vào vai anh cười khúc khích:
_Ưm, e cũng vậy!
Hai ng` họ nhìn nhau, trao cho nhau nụ hôn nồng cháy, mang bao hiểu lầm và đau buồn tan thành tro bụi, nụ hôn đánh dấu cho sự khởi đầu mới, 1 tình yêu mới……


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.