Conan Đồng Nhân - Mộng Cảnh Nhân Sinh

Chương 59


Đọc truyện Conan Đồng Nhân – Mộng Cảnh Nhân Sinh – Chương 59

* Chương này có nói về tình cảm của cặp đôi nam nam : Subaru x Bạch Hạo. Mọi người không thích boy love có thể bỏ qua chương này nhé. Nó cũng không ảnh hưởng tới nội dung truyện lắm. Mình sẽ tóm tắt phần truyện này vào chương sau ^^ . Mọi người đọc truyện vui vẻ nạ.

****************************

Ở một góc khuất của khán đài có một đôi mắt vẫn chú mục về đây. Dung mạo của Bạch Hạo những năm qua không hề biến hoá vẫn y như ngày anh còn sống. Chỉ là thân thể anh nay đã lạnh như băng, trái tim cũng đã đình chỉ nhảy lên.

Yue…..thực ra khoảng cách của chúng ta không hề xa. Chỉ là…không thể gần nhau thêm được nữa . Biết rằng gặp lại em chờ đợi tôi sẽ là khổ đau nhưng tôi vẫn bất chấp để gặp lại người tôi yêu. Tình cảm này chỉ còn giới hạn trong thế giới mình tôi biết. Nơi trái tim tôi là cả một bầu trời thấm đẫm nước mắt cùng tiếc nuối. Còn em, Yue? Liệu rằng….em còn nhớ tới tôi hay không?

“Hạo, đừng nhìn nữa. Cô ấy sẽ phát hiện ra cậu. Chuyện vừa rồi ở trong rừng hẳn là Yue đã phát giác ra điều gì đó , vì thế cho nên cô ấy mới có phản ứng bài xích Akito. Chuyện này không tốt đâu.”

Bạch Hạo nghiêng đầu nhìn anh ánh mắt tối tăm không rõ.

“Subaru, cô ấy nhất định còn nhớ tôi đúng không? Nếu không sẽ không bài xích Akito. Tôi xuất hiện trước mặt cô ấy liệu có thể chứ…”


Bạch Hạo còn chưa nói hết câu đã bị Subaru ngăn lại. Anh bị một lực lớn dồn ép vào tường , khi ngẩng đầu lên chỉ bắt gặp ánh mắt buồn thương của Subaru cùng với sự kiên quyết cố chấp trong đó.

“Quên Yue đi Hạo . Cậu không thể gặp lại cô ấy được. Thay đổi tương lai một lần dẫn tới cục diện của hiện tại cậu vẫn chưa vừa lòng ư? Tỉnh lại đi, cho dù con tim cậu trọn vẹn đều là hình ảnh của cô gái kia nhưng cậu muốn cả cậu cùng cô ấy chìm đắm ư? Chôn vùi hạnh phúc của người mình yêu cậu sẽ vui vẻ sao? Cậu cũng thấy rồi đấy, từ khi Bạch Hạo tử vong suốt bao nhiêu năm người duy nhất có thể khiến cho Yue thật tâm tươi cười hạnh phúc đến vậy ngoài Akito còn có ai? Akito là định mệnh của cô ấy cũng là….vết thương của cô ấy. Dung mạo , tính cách tất cả đều giống cậu tới bảy, tám phần. Khôi phục ký ức rồi đối mặt với Yue vừa là hạnh phúc vừa là khổ đau. Bởi vì cô ấy cho rằng cậu đã chết, Akito là chuyển thế của Bạch Hạo. Giờ đây cậu xuất hiện trước mặt cô ấy có khác nào dùng kiếm khoét lên trái tim cô ấy một lỗ hay không? U mê ngần ấy năm, hành hạ bản thân mình ngần ấy năm cả cậu và Yue đều đã mệt mỏi quá nhiều. Tỉnh lại đi Hạo, đừng cố gắng tìm cách xuất hiện trước mắt Yue nữa. Được không?”

Bạch Hạo run rẩy cả người phải tựa lưng vào bức tường lạnh lẽo làm chỗ dựa. Khí thế của Subaru khiến anh kinh hãi nhưng những lời của cậu ta lại khiến cho trái tim anh đau đến kịch liệt.

Phải rồi, là anh đã phản bội. Cục diện rối rắm hôm nay đều là do anh gây ra. Để em gái mình thoát chết đổi lại là thời không hỗn loạn. Anh rơi vào vết nứt không gian; để cứu linh hồn anh thần tử đã hi sinh thần cách của mình bù đắp cho linh hồn thiếu hụt. Khi tỉnh dậy Anh trở thành không gian chi thần đương nhiệm , một phần khác là Hattori Akito. Anh lưu giữ chấp niệm cùng ký ức mà tồn tại, bù đắp sai lầm trong quá khứ còn Akito gánh lấy trách nhiệm của vận mệnh . Chê cười làm sao, Anh thực sự không cam lòng.

“Tôi….chỉ muốn được gặp lại Yue. Cho dù cô ấy không còn nhớ tôi, cho dù cô ấy đã thuộc về một người khác. Subaru, chỉ một lần thôi. Tôi muốn gặp Yue.”

Subaru không trả lời anh, bàn tay cứng như thép nguội ép chặt bả vai anh dồn thân thể anh vào tường, Anh ta gầm lên.

“Yue, Yue trong mắt cậu luôn chỉ có hình bóng của cô ta. Cậu đau khổ vì cô ta như vậy cậu có biết hay không tôi cũng thống khổ vì cậu nhiều đến thế nào không? Trái tim cậu đã chết, trái tim tôi cũng bị cậu đục khoét thành trăm mảnh cậu hài lòng không Bạch Hạo?


Bao năm qua cậu tìm kiếm hình bóng cô ta chưa một lần ngoảnh lại nhìn tôi. Tôi toàn tâm toàn ý theo cậu, còn cậu lại đuổi theo một người vĩnh viễn không thuộc về mình nữa. Cậu đau khổ tôi có sung sướng gì cho cam? Tôi yêu cậu, Hạo , so với tình yêu cậu dành cho Yue cũng chẳng kém đi chút nào. Tôi dốc hết sức mình chỉ cầu có một ngày cậu quay đầu nhìn tôi, dùng đôi mắt tràn ngập yêu thương đó hướng về tôi một lần nhưng đổi lại tôi được cái gì đây? Lẽ ra tôi đã yên lặng, yên lặng thủ hộ cậu, yên lặng yêu cậu , thậm chí là giao ra cả tính mạng này cho cậu chỉ ước nguyện cậu có thể hạnh phúc. Bởi vì chỉ khi cậu hạnh phúc tôi mới có thể vui vẻ nhưng giờ thì thế nào? Chính cậu đã ép tôi phải thừa nhận tình cảm của mình. Chính miệng tôi dập nát ước vọng của cậu. Tôi không thể nhìn cậu cứ như vậy chìm đắm trong quá khứ đen tối ấy. Hạo, cậu hận tôi cũng được, nhưng xin cậu đừng hủy hoại bản thân thêm nữa. Đau thương bao năm qua chẳng lẽ còn chưa đủ ư?

Cậu sống trong dằn vặt hối hận khôn nguôi; Yue dùng lời nguyền rủa độc ác nhất lên chính linh hồn mình , vạn kiếp không thể chân chính luân hồi chỉ để tìm lại hình ảnh của Bạch Hạo năm xưa. Còn tôi….ngày đêm nhìn người tôi yêu nhất chìm trong bóng tối, xiềng xích khoá chặt người đó cũng khoá chặt con tim tôi. Bạch Hạo tôi phải làm sao đây? Đường đường là một chiến thần cao cao tại thượng tôi không nghĩ rằng có ngày mình sẽ phải quỳ gối trước một người. Bạch Hạo, coi như là vì tôi quá khứ năm đó….để nó ngủ yên đi được hay không?”

Cả đời này có lẽ Bạch Hạo chưa từng thấy Subaru yếu ớt đáng thương như thế. Trong ký ức anh , Subaru là chiến thần khát máu, là cỗ máy hủy diệt mà thần không gian lựa chọn để phụ tá cho anh. Thân hình cao lớn ngạo nghễ, trường kiếm cùng bàn tay thấm đẫm máu tươi, khuôn mặt góc cạnh tuấn mĩ mang theo một cỗ sát phạt chấn nhiếp nhân tâm, bất cứ kẻ nào cũng sẽ quỳ rạp trước đôi mắt chứa đầy sát ý của người này.

Subaru cùng anh trải qua những miền không gian khốc liệt nhất, đau thương nhất, đẫm máu nhất. Anh ta là chỗ dựa tinh thần mỗi khi anh mệt mỏi gục ngã. Anh coi Subaru như một người bạn tri kỷ, một người chiến hữu, một người thân không thể thay thế được nhưng thủy chung anh chưa từng nhận ra Subaru dùng một loại tình cảm đặc biệt dành cho anh. Bọn họ đều là nam nhân nhưng điều này vốn chẳng quan trọng. Quan trọng là một kẻ phản bội như anh có điểm nào đáng để Subaru yêu đến bất chấp tất cả, hèn mọn mà lên tiếng cầu xin?

Anh đã phản bội người anh yêu mến nhất. Trái tim này, thân thể này đều vì chuộc tội mà được ban cho. Tình cảm của anh đã rách nát đến không thể nhận ra được nữa duy nhất chỉ còn chấp niệm với cô gái nhỏ kia là không thể nguôi ngoai. Anh hèn nhát cùng yếu đuối, dù đã trở thành thần không gian đương nhiệm cũng hoàn toàn dựa vào năng lực kinh người của Subaru. Trải qua các thời không hỗn loạn, anh sống sót hoàn toàn là người này bảo hộ. Cho dù nghĩ đến nát óc anh cũng vô pháp hiểu rõ đến tột cùng vì sao Subaru lại ôm ấp tình cảm đó với mình.

“Subaru, cậu….”


Những từ còn lại đều bị Subaru chặn lấy nuốt vào trong bụng. Bạch Hạo kinh hãi trợn tròn mắt không dám tin nhìn Subaru . Còn anh ta chỉ cười khổ nụ cười ấy đắng chát như muốn nhỏ lệ.

“Đừng nói, cầu xin cậu Hạo. Đừng nói gì cả. Tôi đã dùng hết dũng khí của cả đời mình để nói ra lòng mình. Tôi không còn can đảm để nghe cậu từ chối tôi. Bạch Hạo, coi như tôi cầu xin cậu lần nữa , cậu đừng nói gì cả có được không?”

Subaru đặt tay lên môi Bạch Hạo , cảm nhận cái lạnh lẽo ẩm ướt trên đó. Đôi môi này từng đêm đều âm thầm rung lên vì một người con gái khác mà chẳng phải anh. Mỗi đêm trôi qua đều là lúc anh giằng xé trong khổ sở. Anh yêu Bạch Hạo không rõ từ khi nào, tình cảm này nếu đem ra cân đo đong đếm hẳn cũng sẽ không kém mối tình vô vọng mà Bạch Hạo dành cho Yue. Bọn họ như những con rối của vận mệnh , bị an bài , bị đùa bỡn cho tới khi nào mới có thể chân chính tìm được tự do của cuộc đời mình đây?

“Hạo…..tôi yêu cậu. Yêu cậu tới mức phát điên rồi. Tôi thậm chí còn muốn giết chết cô gái kia để cậu hoàn toàn không phải đau khổ như thế này nữa.”

Bạch Hạo run lên , ánh mắt tràn ngập kinh hãi cùng lo lắng. Bởi vì anh hiểu được Subaru thừa sức để làm việc này , anh chưa từng hoài nghi năng lực của Subaru.

“Đừng ….”

Bạch Hạo chỉ kịp rên lên một tiếng khoang miệng lại một lần nữa được lấp đầy. Subaru hung hăng đè ép vai anh mạnh mẽ hôn xuống. Bạch Hạo khí lực kháng cự hoàn toàn không có , cằm bị Subaru nắm lấy , miệng hơi há ra Subaru lại lập tức gắt gao cắn mút.

“A..”


Bạch Hạo bất lực ngay cả thở cũng không dám. Subaru ngược lại bá đạo đảo qua mọi ngóc ngách trong khoang miệng anh cắn xé điên cuồng. Giống như đang phát tiết tâm tình của mình vậy. Hương vị rỉ sắt nhàn nhạt lan tỏa càng đánh thức bản tính dã thú từ trong xương cốt của Anh ta. Bạch Hạo bị Subaru cắn đến khó chịu , nghiêng đầu theo bản năng mà trốn tránh .

Rút cuộc vẫn là Subaru sợ Bạch Hạo trở mặt , anh chủ động buông Bạch Hạo đã sắp hít thở không thông ra. Môi hai người đều nổi lên một mạt thủy quang đỏ sẫm. Bạch Hạo quay đầu đi hoàn toàn không có ý định nhìn mặt Subaru nữa . Subaru khổ sở nở một nụ cười còn khó coi hơn khóc trầm giọng mà nói.

“Tôi biết cho dù liều mạng cậu cũng sẽ ngăn cản tôi giết chết Yue. Bản thân tôi cũng không oán không thù với cô ấy. Nhưng bởi vì cậu cho dù phải thí thần tôi cũng sẽ làm. Để ngăn cậu phạm sai lầm có thể khiến cậu hối hận cả đời cho dù đánh mất sinh mệnh của mình đối với tôi cũng không sao cả. Mạng của tôi là do cậu cứu về. Thần ban tôi cho cậu cũng đồng nghĩa với việc mạng này của tôi thuộc về bản thân cậu. Cho dù cậu ra lệnh cho tôi đi chết tôi cũng sẽ hoàn thành tất cả. Cậu muốn thứ gì tôi cũng sẽ đoạt lấy cho cậu duy chỉ có lần này tôi liều mạng không thể để cho Yue trông thấy cậu. Bạch Hạo, cậu hiểu được ý tôi mà đúng không?

Hiện tại cậu trông thấy cô ấy đã đau khổ đến mất đi lý trí thế này . Nếu như để Yue thấy cậu, bức tường an toàn bảo đảm sinh mệnh của cậu sẽ biến mất. Cô ấy có thể sẽ bất chấp tất cả để trở lại bên cậu. Vận mệnh đổ vỡ một lần nữa chờ đợi cậu là vô hạn đau khổ , chờ đợi Yue là vô vàn trừng phạt. Cuốn theo đó là bao nhiêu hệ lụy kèm theo. Cuộc sống của con người quá ngắn ngủi, cuộc sống của chúng ta lại dài đằng đẵng. Cho tới khi sinh mệnh chung kết chúng ta đều phải sống trong hối hận vì những gì bản thân đã làm trong quá khứ, nỗi thống khổ này cậu biết, Yue biết, tôi cũng rõ ràng. Cho nên…..dù là 1% hi vọng nhỏ nhoi tôi cũng quyết không để cho Yue nhìn thấy cậu. Bạch Hạo. Cậu là của một mình tôi.”

P/s mình có lời muốn nói thế này: Có một vài người hỏi mình tại sao mình không để Bạch Hạo yêu một người con gái khác mà lại để cặp của Bạch Hạo là cặp đam mỹ nam nam. Mình giải thích thế này nhé :

Bạch Hạo giành cả đời để yêu một người con gái. Tình yêu của anh ấy đã dùng để trả giá cho sai lầm trong quá khứ. Bạch Hạo yêu Yue bằng tất cả những gì mà mình có cho nên kể cả khi biết được Yue đã thuộc về một người khác , tình cảm này có thể chuyển dời cho một người con gái khác hay sao?

Về phần tại sao lại là nam nhân: Bạch Hạo đã yêu hết lòng, mình nghĩ anh ấy không thể nào yêu thêm một người khác nữa. Tuy rằng có thiệt cho Subaru nhưng có lẽ trên đời này chỉ có nam nhân mới đủ khoan dung để dùng tình cảm và sự chân thành của mình để cho đi tình yêu mà không Cần nhận lại. Bạch Hạo không cần một người để anh ta tưởng nhớ tới hình bóng trong ký ức mà cần một người có thể ở bên cạnh anh san sẻ mọi thứ. Bạch Hạo là thần không gian đương nhiệm, trách nhiệm đặt lên vai anh nặng nề không ít. Subaru là chiến thần, anh còn là chiến hữu là tri kỷ bên cạnh Bạch Hạo suốt khắp các thời không. Có thể coi như Subaru còn hiểu rõ Bạch Hạo hơn cả bản thân anh.

Vì thế, mình mới quyết định để Subaru và Bạch Hạo làm một cặp. Nếu mọi người không thích mình cũng chịu thôi ^^ cặp này xuất hiện ít nên cũng không ảnh hưởng lớn tới truyện :3 hi vọng mọi người tiếp tục ủng hộ cho mình.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.