Đọc truyện Conan Đồng Nhân – Mộng Cảnh Nhân Sinh – Chương 18
Yue cùng Akito trở về khách sạn nghỉ ngơi, dùng qua cơm trưa mang đậm hương vị của đảo Bikuni sau đó đợi nhóm thám tử ham hố kia trở về. Ran cùng Kazuha không ngoài dự đoán mua về rất nhiều bùa nhân ngư đủ kiểu loại và màu sắc . Yue cầm lên một cái nhìn qua sau đó trực tiếp ném vào túi đồ không ngó qua thêm lần nào nữa.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã tới chiều tối. Từ xa, đã nghe tiếng trống từ điện thờ trên đảo vang tới. Kazuha và Ran vô cùng háo hức thậm chí cơm chiều cũng không ăn trực tiếp chạy tới điện thờ. Yue cùng Hattori Akito không còn việc gì cũng theo tới. Bốn phía điện thờ đã chật kín người , cũng nhờ Ran và Kazuha đã chiếm được một vị trí khá tốt để theo dõi lễ tế. Bọn họ đều thấy được vị bất tử thượng nhân trong lời đồn đại đang quỳ gối trước điện thờ. Không bao lâu sau , bà ấy quay đầu lại chuẩn bị hành lễ. Trong khoảnh khắc bà ấy quay về phía mọi người cả chú Mori , Conan , Hattori Heiji đều cảm thấy khiếp sợ và kinh hãi. Không chỉ họ, dân du lịch trên đảo cũng kinh ngạc không hề kém. Có lẽ chẳng ai dám tin bà lão này đã 180 tuổi. Bà lớn Mikoto Shimarukuro cầm ngọn đuốc châm từ ngọn lửa thiêng đốt vách ngăn của điện thờ. Toàn bộ người tham quan đều thay bà ta thót tim , một vài người còn hét lên rằng bà ấy điên rồi.
Lớp vách ngăn bị lửa thiêu cháy để lộ ra 3 con chữ trúng thưởng. Trong số thẻ bán ra chỉ có 3 thẻ trúng thưởng mũi tên Jugon linh thiêng mà dân đảo thờ phụng
Kazuha cúi đầu nhìn thẻ bài trong tay mình rối rít kéo tay Ran
“Ôi trời….tớ trúng rồi nè Ran ơi.”
Cùng lúc ấy, cô Toshimi Ebihara cũng vui sướng la lên khiến cho những người xung quanh đó đều nhìn cô ta bằng ánh mắt vừa tò mò vừa tiếc hận
Sau khi bất tử thượng nhân lui vào trong điện thờ chính là lúc nghi thức trao mũi tên Jugon cho ba người trúng giải. Người chủ trì nghi thức chính là Kimie trong thân phận vu nữ của điện thờ nhân ngư.
Theo chân Kimie tới dưới chân thác nước, tuy đã có 3 người trúng giải nhưng số lượng người tò mò vẫn kéo tới rất đông. Dưới ngọn thác hùng vĩ cùng ánh lửa bập bùng Kimie cầm 3 mũi tên Jugon chuẩn bị trao cho những người may mắn. Kazuha vui thích không buông thẻ trêu đùa
“Có mũi yên này tớ sẽ trẻ mãi không già. Thích quá “
Hattori Heiji nhịn không được trề môi khinh bỉ
“Nghĩa là tớ sẽ chết trước cậu đúng không?”
Ai ngờ Kazuha mặt mày hớn hở trêu đùa cậu ta
“Vậy là cậu được lợi còn gì? Tớ sẽ chăm sóc phần mộ cho cậu.”
Khoé miệng Hattori Heiji giật giật , biểu cảm của Conan và Ran phải nói là vô cùng đặc sắc.
Kimie mời 3 người trúng giải đứng dưới thác nước nhận lời chúc phúc từ người cá . Kazuha , cô gái trong tiệm tạp hoá – Naokokuroe và một ông già say rượu. Cả đám họ đều nhíu màu nghi hoặc. Rõ ràng họ đều nghe được cô nàng Toshimi reo lên trúng thưởng nhưng tìm khắp cũng không thấy cô ta đâu. Thế nhưng , cũng chẳng ai còn nhớ tới chuyện tìm cô ta nữa vì tất cả đều bị nghi thức thú vị của lễ hội thu hút sự chú ý rồi. Cuối nghi lễ là màn bắn pháp sáng chúc mừng 3 người may mắn trong năm đã trúng giải. Tuy nhiên, trong khoảnh khắc pháo sáng được bắn lên toàn bộ những người có mặt đều thét lên kinh hoàng . Mọi người nhìn thấy một bóng người…..chính xác hơn là một xác phụ nữ đang chơi vơi giữa dòng ngọn thác….thoạt nhìn như một mĩ nhân ngư đu mình trong tiếng nhạc.
Yue ngẩng đầu nhìn lên, trong mờ mịt bóng tối cô nhìn thấy một thứ gì đó đang di chuyển với tốc độ rất nhanh. Không phải tử thần, không phải hồn phách của người chết. Một mùi tanh tưởi xộc vào mũi cô. Yue hơi lùi lại lấy tay bịt mũi. Tuy đám người càng lúc càng ồn ào nhưng giữa âm thanh huyên náo ấy còn một loại âm thanh quái dị gì đó vẫn văng vẳng vang lên bên tai Yue cùng tiếng sóng biển ồn ào , giống như tiếng khóc ai oán thê thiết vọng lại từ đáy đại dương.
Lúc này đám người Hattori Heiji đã leo lên ngọn thác đem thi thể đang chơi vơi cheo leo giữa dòng nước kéo lên. Người chết không phải ai xa lạ chính là cô gái đã gặp ở điện thờ vô cùng khinh bỉ sự giả dối của Kimie , đồng thời cũng là người vốn dĩ nhận được mũi trn Jugon trong đêm nay mà tới phút cuối lại biến mất bí ẩn cô Toshimi Ebihara .
Theo phán đoán sơ bộ, nguyên nhân dẫn tới tử vong của Toshimi Ebihara lừ do bị dây thừng siết tới chết. Hung khí chính là đoạn cọc dây thừng người ta chằng dọc con thác để đề phòng nguy hiểm . Chú Mori cũng cho rằng Toshimi trong đêm đã trượt chân do quá hoảng loạn đã túm vào sợi dây thừng chằng ở thác nước. Không ngờ chiếc cọc bật ra cả đoạn dây bung xuống quấn chặt lấy cổ cô ta . Hattori Heiji nhíu mày không đồng tình với suy luận ấy
“Trong suy luận của chú còn có điểm không thỏa đáng. Dưới thác nước đang diễn ra lễ hội, vị ta còn lần mò lên thác nước làm gì vào giữa đêm?”
Không đợi họ tranh luận, không rõ từ bao giờ đã leo lên ngọn thác cô Naokokuroe xen miệng nói
“Toshimi đi tìm mộ người cá đấy. Cách đây 3 năm cũng vào lễ hội cầu may này khu nhà kho sau đền tự dưng bốc cháy. Người ta tìm được bộ xương người cá trong đống tro tàn. Cũng theo lời kể của vị hôn phu cô Toshimi đồng thời là bạn thơ ấu của Saori và Kimie cả nhóm người đều trở nên u mê nửa tin nửa ngờ vài cái gọi là truyền thuyết người cá trên đảo này.
“Sau khi dập tắt lửa trong kho hàng , dãy nhà đó trở thành một đống tro tàn. Người ta xông vào hiện trường xem xét thì thấy một xác chết bị cột nhà đè trúng đã cháy gần hết. Phần trên là Bộ xương cốt giống con người nhưng không có phần tay. Phần thân dưới hình như chỉ có xương sống.”
Không bao lâu sau, người nhà của nạn nhân cũng tới, Hattori Heiji và Conan không biết đã chạy đi đâu mất dạng. Ran và Kazuha trở lại khách sạn liên lạc với cảnh sát trên đất liền nhưng vì cơn bão bất ngờ đổ bộ , chưa có cảnh sát nào dám lên đảo. Hiện tại lúc này , trên đảo ngoại trừ đội tự vệ và Akito là cảnh sát thì không có một ai đứng ra bảo vệ hiện trường cả.
Sau khi Hattori Heiji và Conan trở lại đồng thời giao cho chú Mori một chiếc phao lớn làm vật chứng thì cái chết của Toshimi cũng được chứng minh rằng đó không phải một tai nạn. Rõ ràng có người đã giết chết Toshimi Ebihara và dàn dựng hiện trường để giống một sự cố ngoài ý muốn. Du khách rất hoang mang đều được di tản về khách sạn .
Chiếc phao hung khí được phát hiện ở đoạn suối chảy từ thác mĩ nhân ngư ra biển. Nó trôi theo dòng thác vào thời điển phát hiện ra xác chết của Toshimi. Có vẻ như đã có người nào đó siết cổ Toshimi đến chết sau đó cột dây thằng vào cổ cô ta rồi đặt lên chiếc phao này đẩy xuống dòng thác
Hattori Heiji rất tự tin nói
“Vậy là có một tiếng đồng hồ dài cho hung thủ dàn dựng hiện trường , rủ rê chị Toshimi, hạ sát chị ta rồi quay lại đây. Hung thủ chắc chắn là một người quen biết Toshimi và hắn đang ở đây, trong số chúng ta nhởn nhơ thách thức tất cả mọi người “
Thi thể của Toshimi được đưa đi, mọi người cũng kéo cả tới điện thờ để gặp bất tử thượng nhân. Khi bà ta xuất hiện đã khiến cho tất cả mọi người kinh hách không hề nhẹ. So với khi diễn ra nghi lễ bà ta trông già hơn đến vài chục tuổi. Tuy nhiên, nỗi sợ hãi ấy cũng không kéo dài quá lâu. Bất tử thượng nhân dường như là một người vui tính. Bà ta ở lại nói chuyện với mọi người không lâu lắm nhưng trước khi đi , bà ất quay lại nhìn Kazuha bằng đôi mắt rất thâm trầm còn nói với cô ấy
“Mũi tên Jugon là bùa thiêng để trừ tà ma. Nếu đánh mất sẽ bị trừng phạt. Đàn ông sẽ trở về với đất, thành quỷ đói. Đàn bà sẽ về với nước thành người cá câm lặng ngàn năm. Hãy nhớ kỹ lấy lời ta”
Nói rồi quay đầu đi thẳng bỏ mặc Kazuha cùng mọi người ngẩn ngơ ngồi đó . Yue nhíu màu nhìn theo bóng lưng bà ấy , cô phát hiện dường như Conan cũng phát giác ra điều gì đó nhưng lại không hề nói ra. Yue âm thần thở dài một tiếng. Người cá câm lặng ngàn năm ư?!
Bởi vì có người chết ngay trong lễ hội trừ tà lớn nhất đảo Bikuni cho nên cả ngày hôm sau toàn bộ không khí trên đảo trở nên tang tóc tĩnh lặng vô cùng. Tối hôm ấy, lễ tang của Toshimi được diễn ra. Kazuha , Ran, Conan , Heiji đều mặc đồng phục đen của trường chỉ có chú Mori lạc lõng mặc vest xám. Ít nhất cũng may mắn không phải màu tươi sáng nếu không sẽ thật lố bịch. Yue mặc một bộ váy ren đen , Akito cũng mặc một bộ sơmi đen dành riêng cho các lễ tang. Hattori Heiji khó hiểu nhìn anh trai mình như muốn hỏi : đi biển mang theo sơmi đen làm gì? Akito chỉ nhìn trời thở dài. Anh không hề chuẩn bị theo bộ đồ này nhưng khi tìm trang phục phù hợp để dự tang lễ của Toshimi anh đột nhiên thấy bộ sơmi đen thẳng thớm ở trong vali của mình từ khi nào. Anh hơi cười khổ không cần đoán cũng biết lí do nó xuất hiện ở đây.
Lễ tang của Toshimi diễn ra khi trời nổi cơn mưa lớn, sấm chớp đùng đùng, nước biển dâng rất cao đánh vào bờ cát. Conan và Heiji chăm chú nhìn quanh , cả hai đều có linh tính không tốt . Rõ ràng họ đều thấy trên sổ tang có tên một người mà hiện tại không hề tìm thấy bóng dáng cô ta.
Một tia sét rạch ngang bầu trời , xé nát màn đêm đen đặc. Cũng lúc ấy, một bóng người hắt vào cửa kính. Conan và Heiji vội vàng mở cửa thì bàng hoàng phát hiện người mà họ tìm kiếm nãy giờ đang ở đó từ khi nào. Thân thể bị treo lên lưới đánh cá , đôi mắt trống rỗng mở trừng trừng.
Theo những dấu vết ở hiện trường để lại, phán đoán việc Naokokuroe bị giết vì mũi tên Jugon được đưa ra. Trên thi thể của Naoko người ta phát hiện ra những vảy cá li ti trắng bạc. Kazuha và Ran sắc mặt xanh mét
“Chẳng lẽ ….hung thủ là người cá?!”
Hattori Heiji hết nói nổi bất đắc dĩ liếc nhìn Yue đang an tĩnh nhìn ra bờ biển
“Vớ vẩn, làm gì có người cá. Nếu có thì làm gì có chân mà đi ủng? Rõ ràng là trò lừa bịp”
Yue tiến về phía họ nhàn nhạt liếc Akito đang chỉ huy cảnh sát biển vừa tới
“Có người muốn dùng người cá để khiến dân đảo hoang mang thôi. Nếu người cá có thật…,cũng sẽ không giết người đâu. Trực tiếp nuốt gọn là được rồi.”
Ran và Kazuha nhìn nhau nuốt nước bọt, hiển nhiên bị chính sự tưởng tượng của mình dọa sợ. Khi một vài nhân chứng cho biết có nhìn thấy Saori- người mất tích mà lâu nay mọi người vẫn tìm kiếm thì cuộc điều tra cũng đi theo một hướng khác. Ý đồ chiếm đoạt mũi tên Jugon của hung thủ được phơi bày. Hai cô gái vốn được sở hữu mũi tên đều đã chết mà chưa tìm ra hung thủ . Kazuha sắc mặt tái nhợt nhớ lại những gì bất tử thượng nhân đã nói tay khẽ run rẩy. Ran ngồi cạnh cô nàng cũng cảm thấy lo lắng . Hattori Heiji thỉnh thoảng lại nhìn về phía Kazuha đôi mắt mang theo lo lắng rất sâu.
“Kazuha , từ lúc này cậu phải theo sát bên cạnh tớ. Cấm được rời đi đâu đấy.”
Hattori Heiji nghiêm túc nói sau đó quay đầu đi thẳng không tiếp tục ở lại chỗ họ cho nên lấy bỏ qua vẻ mặt đỏ ửng cùng nụ cười nhẹ nhõm như trút bỏ gánh nặng của Kazuha .
Theo yêu cầu của Akito , tất cả mọi người vừa ăn bữa tối vừa thay nhau làm bản tường trình . Đặc biệt cảnh sát được lệnh nghiêm ngặt bảo vệ hai người đang giữ mũi tên Jugon là Kazuha và cha của Saori – ông Benzo cũng chính là người đàn ông say rượu. Ăn qua loa vài thứ, Akito tuy bận rộn nhưng vẫn dành chút thời gian đưa Yue về khách sạn sau đó mới rời đi. Cô thay đồ , đi tắm rửa sau đó lôi trong vali một lọ thuốc ngủ uống 1 viên rồi trèo lên giường lặng lẽ nhắm mắt. Bên tai Yue vẫn còn văng vẳng tiếng sóng biển vỗ bờ cùng một thứ thanh âm kỳ lạ giống như tiếng khóc than vọng về từ rất xa.
——————————————-
Lửa… Bốn phía đều là lửa nóng, khói bụi mịt mù. Tiếng những thanh gỗ lớn chống đỡ cho căn nhà bị lửa thiêu rụi vang lên những tiếng lách tách rất nhỏ nhưng trong hoàn cảnh này nó lại là âm thanh của tử thần đòi mạng. Người kia bị trói lại, đôi mắt ngập tràn nỗi kinh hoàng và sợ hãi. Cô gái kia vẫn đứng đó giống như đang nhìn một vật chết tràn ngập chán ghét và khinh bỉ cùng nỗi oán hận mơ hồ
“Tội ác của các người …đã tới lúc phải trả giá rồi Saori. Mày phải chết. Giống như cái cách mà chính mày đã giết bà cố nội của tao!”
Saori cố hết sức vùng vẫy nhưng không thể, cô nàng tuyệt vọng nức nở
“Tại sao….cậu….”
“Tại sao ư? Sau lễ Jugon năm đó chẳng phải chính mày cùng Toshimi, Naoko muốn biết bà tao có bất tử hay không nên mới nhốt bà tao trong kho rồi thiêu cháy bà sao? Saori, thù hận của tao, nỗi đau của bà tao…ngần ấy năm chúng mày phải trả lại. Tao phải hiến tế linh hồn mình thì chúng mày cũng đừng mong chết được tử tế . Tao nguyền rủa chúng mày…Nguyền rủa linh hồn chúng mày…..”
“Không……đừng mà……”
Khói bụi mịt mù che phủ tầm nhìn , từng ngọn lửa bén tràn khắp mọi nơi. Thanh gỗ lớn từ trên cao cháy rụi rơi xuống đè lên thân xác Saori phía dưới , thiêu đốt cả thể xác và linh hồn cô ta.
Yue đứng giữa biển lửa nhìn Saori kêu gào thảm thiết trong đau đớn nhưng thoát không được gian nhà kho ngập trong biển lửa. Năm xưa, có lẽ cô ta cùng những người khác đã từng nhìn thấy một người chết trong đám cháy như thế này mà nguyên nhân chính vì sự tò mò và ích kỷ thời trẻ dại. Để đến bây giờ nỗi thống khổ đó từng người, từng người trong số họ phải trải qua như một cách trả giá cho những gì họ đã sai lầm. Linh hồn bị thiêu cháy trong sự hối hận cùng sợ hãi. Thân thể dơ bẩn cuối cùng chỉ còn lại lớp thịt cháy khét căn bản chẳng còn thấy rõ dung mạo xinh đẹp thanh tú ngày xưa. Cái giá phải trả này có phải hay không là quá đắt? Không chỉ có mình họ phải trả giá cho lỗi lầm ngày ấy, thậm chí họ đã hủy hoại cả một tâm hồn sáng trong khác , dìm nó vào bể máu , dìm nó vào oán hận tột cùng để giờ đây tất cả oan nghiệt cuốn họ vào vòng xoáy tuyệt vọng không còn lối thoát.
Tuy Saori đã bước vào cánh cổng của cái chết nhưng không hề thấy được bóng dáng của tử thần xuất hiện. Giữa đám cháy mịt mù khói lửa Yue đột ngột ngửi thất một mùi tanh tưởi bốc lên , cô không dám tin lùi về sau mấy bước. Chỉ thấy từ thân thể như cây đuốc sống của Saori một thứ gì đó vừa tách ra , uốn lượn trong không trung rồi tan biến. Trong biển lửa hừng hực thiêu đốt, tiếng lửa cháy lách tách lụi tàn, tiếng sóng biển như phẫn nộ vỗ vào bờ cát cùng tiếng khóc như ai oán thê lương vọng về quỷ dị không nói thành lời.
*************************************
“Akari…..Akari ….”
Yue mở trừng mắt ngồi bật dậy, trên trán toàn là mồ hôi ướt đẫm. Akito ngồi bên giường lo lắng nhìn cô , giọng nói trầm thấp của Anh lại ngoài ý muốn khiến cô bình tĩnh lại
“Đừng sợ. Chỉ là ác mộng thôi.”
Yue siết chặt ga giường cười khổ.
“Anh biết nó đại biểu cho cái gì mà.”
Akito im lặng lấy khăn tay lau mồ hôi trên trán Yue . Cô cúi đầu túm lấy tay áo anh thì thào
“Heiji và Kazuha …..sẽ gặp nguy hiểm.”
Đồng tử mắt của Akito co rụt lại , Anh hỏi dồn
“Xảy ra chuyện gì? Akari…. Em nói chúng nó gặp phải chuyện gì?”
Yue gỡ tay anh trên vai mình xuống nhẹ nhàng cười
“Họ sẽ không sao cả. Vận mệnh của họ….còn chưa đến hồi kết “