Con Trai Là Nam Phụ

Chương 31


Đọc truyện Con Trai Là Nam Phụ – Chương 31

Con trai là nam phụ – Chương 19 (1)

Tác giả: Hà Lam

Editor: Lạc Tiếu – 23/03/2019

Đang tính lười biếng mà mấy bạn like với comment làm đánh thức lương tâm mình quá =)))

Rốt cuộc lực chú ý của Đường Táo cũng từ trên khí cầu dời đi, Đường Dĩ Tố nhìn con trai đang nghiêm túc lắng nghe, vội vàng không ngừng cố gắng: “Vậy thì đúng rồi. Khí cầu bị hư là bởi vì tri thức cùng kinh nghiệm sinh hoạt của con quá ít.””

“”Tuy rằng có chút đáng tiếc, nhưng sau khi trải qua chuyện này, với cái khí cầu tiếp theo, con sẽ không phạm phải sai lầm tương tự. Mà việc con thích khí cầu, không chỉ không thương tổn, ngược lại sẽ làm cho con càng bảo hộ tốt chúng nó.”

Thấy Đường Táo cái hiểu cái không, Đường Dĩ Tố nhịn không được lại đưa ra ví dụ: “Về sau má mi già rồi, đi đường lung lay, cần phải có quải trượng mới có thể đi được, con sẽ quăng quải trượng của má mi xuống đất, không cho má mi đi hay sao?”

Đường Táo nghe vậy, điên cuồng lắc đầu.


Đường Dĩ Tố cười nói: “Vậy con sẽ làm như thế nào?”

Đứa nhỏ trước mắt thực nỗ lực tự hỏi một chút, sau trả lời: “Con sẽ dắt má mi đi siêu thị, cho má mi ngồi ở trên xe đẩy, con đẩy người dạo siêu thị.”

Đường Dĩ Tố không nghĩ tới Đường Táo sẽ nói như vậy, đột nhiên đã bị nó chọc cười: “Đường Tiểu Táo à Đường Tiểu Táo, sao con lại đáng yêu như vậy a ha ha ha.”

Thấy cô cười quá thoải mái, mặt Đường Táo đều có chút đỏ.

“Được rồi được rồi, Đường Táo của chúng ta là đứa trẻ ngoan. Hôm nay lại học xong một tri thức mới, đó chính là lỗ hổng của khí cầu. Vị trí này, lần sau khi má mi mua khí cầu, con nhớ nhìn lại xem, có giống với khí cầu này hay không được chứ?” Đường Dĩ Tố dịu dàng nói.

Đường Táo gật gật đầu, sau khi được Đường Dĩ Tố khai sáng, vẻ uể oải trên mặt rốt cuộc tan biến.

“Vậy giờ con mau đưa tay cho má mi, má mi giúp con cắt bỏ dây cột khí cầu.”

Đường Táo cúi đầu nhìn thoáng qua sợi dây, có chút chần chờ.

Thấy bộ dáng này của thằng bé, Đường Dĩ Tố quyết định không bức bách nó, nghĩ đến tôm cô đang múc dở trong phòng bếp, Đường Dĩ Tố vội vàng đứng dậy: “Trước mắt chúng ta phải chuẩn bị ăn cơm, con mau ngoan ngoãn ngồi trên bàn, má mi sẽ đem đồ ăn ra.”

Đi được vài bước, cũng không cảm giác Đường Táo theo kịp, Đường Dĩ Tố quay đầu nhìn lại, liền thấy thằng bé đang cong lưng lụm remote tivi lên, dựng thùng rác giấy lại, sau đó dùng kéo nhỏ nhi đồng cắt đứt sợi dây khí cầu, mới nhanh chóng chạy tới sau lưng cô.

Ánh mắt Đường Dĩ Tố quét lên trên tay Đường Táo một cái, cũng không nói gì, sau khi để đồ ăn trên bàn, hai mẹ con rốt cuộc có thể bắt đầu ăn.

Thời điểm ăn cơm hôm nay trễ hơn không ít so với bình thường, hai mẹ con đều bụng đói muốn chết, một bàn đầy đồ ăn nhanh chóng trở nên hoang tàn. Mãi cho đến khi Đường Dĩ Tố dọn dẹp xong phòng bếp lẫn phòng khách, cô mới có thời gian rảnh xem di động, thấy mail Tần Hoa đã gửi cho mình.

Nhớ hôm Đường Dĩ Tố mới vừa bị xuyên qua đây, mail Tần Hoa gửi cho cô, cũng chỉ có vai nha hoàn của duy nhất bộ phim 《 Vương gia thế thân kiều thê 》 này, không ngờ mới qua mấy ngày ngắn ngửi, lời mời cô tham dự đóng phim vậy mà đã tăng lên, tuy rằng đại bộ phận cũng chỉ là diễn viên phụ số en-nờ, nhưng tóm lại là không đến mức đói chết!

Hiện tại, với tình huống này, nếu chỉ có một mình Đường Dĩ Tố, có căn hộ, có năm vạn gởi ngân hàng, chỉ một người ăn no là coi như cả nhà không đói bụng, miễn bàn có bao nhiêu tiêu sái.


Tuy rằng tiền đồ không thể nào so với thế giới hiện thực, nhưng cũng là sinh hoạt tương đối nhẹ nhàng.

Nhưng nhiều thêm Đường Táo, thì hoàn toàn không giống nhau.

Đừng thấy Đường Táo vóc dáng nho nhỏ, tuổi chỉ mới đi nhà trẻ, nhưng nuôi con nít phí tiền hơn xa so với nuôi người lớn.

Đầu tiên, để đứa nhỏ mau lớn, chi phí ăn mặc hằng ngày không thể quá ít.

Tiếp theo, trường học Đường Táo đi đã là nhà trẻ địa phương, tương đối bình thường, học phí thu theo tháng, mỗi tháng ước chừng đã tốn hai ngàn năm.

Hơn nữa, tiền xe bus trường học đưa đón, rồi tiền nhà trẻ thu để mua quần áo, đổi grap giường, grap gối linh tinh này nọ cộng lên, bình quân mỗi tháng ít nhất cũng phải trên dưới ba ngàn.

Đây đã là cơ sở nhất rồi, đầu năm nay đang lưu hành tố chất giáo dục, có các loại lớp học năng khiếu. Đường Táo hiện tại chưa tham gia lớp năng khiếu nào, Đường Dĩ Tố đã bắt đầu tính toán, có cơ hội sẽ nhìn xem coi thằng bé này cảm thấy hứng thú với cái gì, để còn biết cho nó đi học mới được.

Cũng không đến mức yêu cầu Đường Táo phải học giỏi mọi thứ, cô chỉ nghĩ, nhưng nếu con mình có yêu thích mà lại không bồi dưỡng, không khỏi quá mức đáng tiếc.

Này đúng là tiền ra như nước, quay qua quay lại đã hết veo. Cũng may bộ 《 Vương gia thế thân kiều thê 》 đã quay xong, ngày 20 tháng này Đường Dĩ Tố còn phải đi quay quảng cáo của hãng Sophie.


Dựa theo kế hoạch của cô, tốt nhất là nên có tiền công trong khoảng thời gian từ giờ đến lần quay tiếp theo, như vậy là có thể bảo đảm thu chi cân bằng.

Tần Hoa gửi mail rất nhiều, lại còn hỗn độn, Đường Dĩ Tố vừa xem một vừa lên mạng tìm tòi tư liệu, tin tức liên quan. Ngay lúc này, trong đám mail gửi tới, bỗng nhiên cô thấy được hai bộ phim điện ảnh tương đối quen thuộc.

Sửng sốt, Đường Dĩ Tố nhanh chóng mở di động ra, tìm lại ghi chú trước đó khi vừa xuyên tới đây cô đã ghi lại. Khi tìm được tên của bộ phim trong ghi chú giống y như đúc bộ phim đã đề cập trong mail, Đường Dĩ Tố kích động, cao hứng muốn nhảy dựng lên!

Tới đây lâu như vậy, bàn tay vàng duy nhất của cô rốt cuộc có thể có tác dụng, Đường Dĩ Tố cuối cùng đã có thể tìm được bộ phim trong tương lai nổi như cồn nhưng hiện tại còn bừa bãi vô danh!

Đường Dĩ Tố trong lòng đang cười sảng, bỗng nhiên chú ý tới bên cạnh nhiều ra một tiểu thân ảnh. Quay đầu, phát hiện Đường Táo đang nhìn mình, có lẽ bộ dáng cô ôm di động cười sằng sặc đều đã bị thằng bé thấy được.

Vội vàng khôi phục biểu tình đứng đắn, cô e hèm nói với Đường Táo: “Con có chuyện gì sao?”

Thằng bé lắc lắc đầu, sau khi tò mò nhìn hành động biểu cảm của Đường Dĩ Tố xong, nó lại chầm chậm mà dịch về phía sô pha.

Nhưng hiện tại cô tâm tình rất tốt, hiển nhiên không dễ dàng tha cho nó như vậy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.