Đọc truyện Con Thần Thú Ngu Ngốc Cút Ngay! FULL – Chương 24: Lễ Hoa Đăng
Trong viên đá này có chứa 1/2 lực lượng của ta trước khi chết, nhưng để nuốt hết được nó ngươi sẽ tốn khá nhiều thời gian đấy, Mạc Ảnh Quân, ngươi cần phải hấp thu xong sức mạnh của ta trước khi tàn hồn này hoàn toàn biến mất, bây giờ ta chỉ còn đủ sức để giữ thêm khoảng 5-6 tháng nữa thôi, hãy hấp thu nó cộng thêm lực lượng hiện tại của ngươi chắc chắn có phần trăm bước lên tầng ba ——- Toái Thiên Phần Hồn !
“Tiền bối, ta nhất định sẽ hoàn thành tâm nguyện của ngài !” Mạc Ảnh Quân nghiêm túc nói.
Tốt, về phần bây giờ, ngươi cứ tiếp tục đi chơi với người yêu nhỏ của ngươi đi !
“.
.
.
.
Tiền bối, hắn không phải người yêu của ta.” Mạc Ảnh Quân thân hình cứng ngắc nhìn tiểu Bạch nằm trong lòng hắn đang gặm cá nướng say sưa, mắt mèo thích thú cong cong, rất đáng yêu.
Hừ !
Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ, hắn là dị thú bản mệnh của ta chứ đâu phải người yêu a tiền bối !
(về sau sẽ thành ny :3)
“Ngao ngao ?” Tiểu Bạch ăn xong vứt xiên xuống đất, liếm liếm mép kêu với Mạc Ảnh Quân.
“Ăn nữa ?”
Tiểu Bạch lắc lắc đầu, móng vuốt nhỏ kéo y phục Mạc Ảnh Quân, chân kia hua hua đằng trước.
“Đi tiếp ?”
“Ngao ô !” Tiểu Bạch vui vẻ gật đầu.
Mạc Ảnh Quân thản nhiên vỗ nhẹ đầu nó, trong mắt lướt qua tia ôn nhu mà chính bản thân hắn cũng không phát hiện ra.
Cứ vậy, một người một thú cùng nhau đi dạo hết cả kinh thành, thấy đồ ăn liền mua ăn thử (chỉ tiểu Bạch ăn), thấy có đồ tốt hay phong cách đẹp đều dừng lại quan sát.
————————————————-
Thời gian trôi dần đi, chẳng mấy chốc trời đã tối, nhiều nhà cùng các cửa hàng đều thắp đèn lên, rất nhiều nơi bán hoa đăng để cung cấp nhu cầu cho người dân đến mua.
Tiểu Bạch buồn ngủ híp mắt lại, miệng ngáp oáp~ một cái lộ ra răng nanh nhỏ xinh cùng cái lưỡi mềm mịn, đầu nhỏ dụi dụi vào ngực Mạc Ảnh Quân.
“Buồn ngủ ?” Mạc Ảnh Quân thấy tiểu Bạch ngáp liền dò hỏi, vậy không đi lễ hoa đăng nữa, về trường.
“Ngao ngao ngao !” Tiểu Bạch vội vàng vươn người lên ôm lấy cổ áo Mạc Ảnh Quân lay lay, miệng kêu hét liên tục.
Con mèo nhỏ ngốc nghếch này dù buồn ngủ thế nhưng vẫn muốn đợi đến tối xem lễ thả hoa đăng !
“Tiểu Bạch, bốn tiếng nữa mới thả hoa đăng.” Mạc Ảnh Quân thản nhiên lên tiếng.
“Ngao !” Mắt mèo trợn to, đôi tai nhung nhung dựng thẳng lên, một bộ dáng không thể tin được.
Mạc Ảnh Quân bất giác cảm thấy buồn cười, khóe mắt bỗng nhìn qua mấy chiếc thuyền trên hồ đằng xa, một tia sáng bỗng lóe qua trong đầu !
“Tiểu Bạch, chúng ta đi thuyền đợi ?”
“Ngao ?” Tiểu Bạch sửng sốt
Theo tầm mắt Quân Quân nhìn sang, lập tức gật gật cái đầu nhỏ, lên thuyền ngồi đỡ mệt mỏi nha, dù sao còn tận bốn tiếng nữa !
Mạc Ảnh Quân thấy tiểu Bạch đồng ý liền tiến bước về phía người cho thuê thuyền, hắn thuê một chiếc thuyền nhỏ đủ để hai người ngồi, trả tiền xong liền ôm tiểu bạch miêu lên thuyền, vận khí đẩy về đuôi thuyền, chiếc thuyền lập tức chuyển động ra giữa sông.
Tiểu Bạch lười biếng duỗi người, ngáp thêm cái nữa chuẩn bị ngủ, miệng rầm rì ngao ngao tức là Quân Quân ngủ ngon —.
Mạc Ảnh Quân giăng kết giới quanh thuyền, tiếp đó liền tựa vào đệm nhỏ đằng sau chuẩn bị nghỉ ngơi, tay vẫn ôn nhu vuốt ve bộ lông trắng mượt của tiểu Bạch.
———————————-
Bùm! Bùm! Bùm!
Bỗng nhiên một tiếng động mạnh mẽ vang lên, Mạc Ảnh Quân lập tức mở mắt ra, đưa đấu khí lên mắt nhìn xuyên qua thuyền, hắn thấy.
.
.
.
.
pháo hoa ?
Mạc Ảnh Quân biết lễ hoa đăng chuẩn bị bắt đầu rồi, liền đưa tay lay nhẹ tiểu bạch miêu đang ôm một tay của hắn ngủ ngon lành, giọng nhẹ nhàng nói: “Tiểu Bạch, lễ hoa đăng chuẩn bị bắt đầu.”
“Ưm —–“
Tiểu Bạch mơ màng tỉnh dậy, khuôn mặt ngơ ngác nhìn chằm chằm Mạc Ảnh Quân, trong mắt còn chút hơi nước cùng mờ mịt, rõ ràng là chưa hoàn toàn tỉnh ngủ !
“Lễ hoa đăng.” Mạc Ảnh Quân nhắc lại.
“Ngao ô !”
Tiểu Bạch giật mình trợn mắt, bỗng lại một âm thanh đùng đoàng vang lên, tiểu miêu vội vàng chạy ra đầu thuyền xem, tiếp đó liền bị cảnh đẹp trước mắt làm cho ngẩn người, thật đẹp a !
Từng chùm pháo hoa bắn lên không trung, mỗi lần bắn đều có màu khác nhau, thỉnh thoảng còn xen lẫn hình con mèo con thỏ các loại, âm thanh vang dội kết hợp với cảnh đẹp trước mặt tạo nên sự ồn ào náo nhiệt.
Tiểu Bạch ngoắc ngoắc cái đuôi, vui vẻ chạy về bên Mạc Ảnh Quân dụi vào người hắn, móng vuốt nhỏ hướng về phía ngoài lắc lắc.
“Đi.”
Mạc Ảnh Quân đứng lên ôm lấy con mèo nhỏ, vận khí đẩy thuyền về đến bờ, đi về phía đoàn người náo nhiệt.
Mắt mèo sáng long lanh nhìn kiểu dáng hoa đăng khác nhau đang bày bán hai bên đường phố, người người qua lại vô cùng tấp nập.
Mạc Ảnh Quân thấy hắn có vẻ hứng thú với hoa đăng, liền cúi xuống hỏi: “Muốn mua ?”
“Ngao ô !” Tiểu Bạch vui vẻ ngẩng đầu lên mong đợi nhìn hắn.
Đáy mắt Mạc Ảnh Quân lóe qua ý cười, chọn một cửa hàng bày bán nhiều kiểu dáng nhất đi đến, giơ tiểu Bạch lên nói: “Thích cái nào chọn đi.”
Tiểu Bạch thích thú quan sát một loạt hoa đăng trước mặt, ngó qua ngó lại mãi vẫn chưa chọn được cái nào vừa ý, cái nào hắn cũng muốn nha, liền ủy khuất quay lại đáng thương nhìn Mạc Ảnh Quân.
Mạc Ảnh Quân xem dáng vẻ của tiểu bạch miêu cảm thấy rất đáng yêu, liền thuận theo hắn quan sát các loại hoa đăng trước mặt, um, rất khó chọn !
Bỗng nhiên một chiếc đèn hoa đăng lọt vào tầm mắt của hắn, hình dáng bên ngoài là một quả cầu, bên trong lại có thêm một con mèo nhỏ làm bằng giấy được đính ở giữa, trông qua vô cùng đơn giản nhưng cũng không kém phần thanh lịch dễ thương.
“Cái này thì sao ?” Mạc Ảnh Quân chỉ về phía hoa đăng hắn chọn hỏi tiểu miêu đang loay hoay bên kia.
“Ngao !” Tiểu Bạch quay sang thấy cái kia liền lập tức chọn cái này, một phần là nó thật sự đẹp, hai là.
.
.
.
.
Quân Quân chọn nha !
Mạc Ảnh Quân gật đầu, trả tiền cho lão bản liền cầm hoa đăng gia nhập lễ hội bên kia.